Uploaded by Lộ Nguyễn

26638-pdf

advertisement
Machine Translated by Google
Sách điện tử về bố cục tranh ảnh của Dự án Gutenberg và
Đánh giá quan trọng về hình ảnh của Henry Rankin Poore
Sách điện tử này dành cho bất kỳ ai ở bất kỳ đâu sử dụng miễn
phí và hầu như không có bất kỳ hạn chế nào. Bạn có thể sao chép,
tặng hoặc sử dụng lại theo các điều khoản của Giấy phép Project
Gutenberg đi kèm với Sách điện tử này hoặc trực tuyến tại http://
www.gutenberg.org/license
Tiêu đề: Bố cục tranh ảnh và sự phán xét phê bình của
Những bức ảnh
Tác giả: Henry Rankin Poore
Ngày phát hành: 16 tháng 9 năm 2008 [Ebook 26638]
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
***BẮT ĐẦU SÁCH EBOOK DỰ ÁN GUTENBERG
Bố Cục HÌNH ẢNH VÀ TIÊU CHUẨN
ĐÁNH GIÁ HÌNH ẢNH***
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình
về hình ảnh
Cẩm nang dành cho sinh viên và người yêu nghệ
thuật của HR Poore
New York và Luân Đôn
Con trai của GP Putnam
1903
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
Tôi chân thành vui mừng khi dành tặng cuốn sách này cho người thầy đầu tiên
của tôi, Peter Moran, như một sự thừa nhận đối với sự quan tâm mà ông đã
truyền cảm hứng cho môn học quan trọng này.
[2]
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
Lời nói đầu
Cuốn sách này được chuẩn bị bởi vì, mặc dù sinh viên đã được cung cấp
rất nhiều dụng cụ hỗ trợ cho nghệ thuật trang trí, nhưng anh ta lại có
rất ít kiến thức liên quan đến bố cục tranh ảnh.
Tôi đã thêm vào đó những gợi ý về cách đánh giá phê phán các bức tranh
với hy vọng đơn giản hóa nhiều cách để hiểu biết về các bức tranh, được
thúc đẩy bởi sự hồi tưởng về câu hỏi khó hiểu này khi nó đối đầu với tâm
trí tôi cách đây nhiều năm. Sau đó, tôi có xu hướng căng thẳng với Corot
với hy vọng khám phá ra bí mật về giá trị của nó khi sử dụng màu sắc hoặc
phương pháp khác thường nào đó, và nghĩ về những bậc thầy cũ như một
đẳng cấp sinh vật khác với phần còn lại của nhân loại.
Hãy để tôi tin tưởng rằng, ít nhất ở một mức độ nào đó, những trang
này có thể chứng tỏ sự bài trừ biểu tượng, phá vỡ những hình ảnh được
tạo ra từ sự tôn kính mê tín và thay vào đó cho phép kết quả là nghệ
thuật từ bất kỳ nguồn nào được thay thế thành một thứ hoàn toàn xứng đáng
với sự tôn kính tương tự này. .
Tác giả ghi nhận sự lịch sự của các nhà xuất bản tạp chí Scribners,
The Century và Munsey's , D. Appleton, Manzi, Joyant & Co., và các nghệ
sĩ đồng ý sử dụng hình ảnh của họ cho cuốn sách này. FA Beardsley, HK
Freeman và L. Lord cũng xin cảm ơn [3] về những bản phác thảo được đóng góp
vào đó.
Henry Rankin Poore
Orange, NJ, ngày 1 tháng 2 năm 1903.
Machine Translated by Google
x Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Lời nói đầu cho ấn bản thứ hai
Bản sửa đổi mà nội dung của cuốn sách này đã trải qua đã làm rõ
một số phần của nó và đơn giản hóa lập luận ban đầu bằng một
chuỗi đầy đủ các tài liệu tham khảo trang và một mục lục. Phần
phụ lục quy giản nội dung thành một công thức làm việc nhằm mục
đích thể hiện những gợi ý của văn bản một cách thiết thực.
Ở dạng hiện tại, nó tìm cách đáp ứng các yêu cầu của sinh
viên muốn chuyển từ các nguyên tắc bố cục hình thức và trang
trí sang phạm vi xây dựng hình ảnh.
HRP
Lời tựa cho ấn bản thứ mười
Sau mười hai năm, công việc Sáng tác Tranh ảnh vẫn tiếp tục với
nhu cầu ổn định. Thông qua ngôi nhà tiếng Anh, nó đã trở thành
“tiêu chuẩn” ở Quần đảo Anh và tìm được thị trường ở Ấn Độ và Úc.
Theo yêu cầu của một số nghệ sĩ Hà Lan, nó đã được dịch và sẽ
sớm được phát hành bằng tiếng Hà Lan.
Machine Translated by Google
Nội dung
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
ix
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
1
. . . . . . . . . .
1
Lời nói đầu. .
PHẦN I
CHƯƠNG I - GIỚI THIỆU.
CHƯƠNG II - Ý NGHĨA KHOA HỌC TRONG HÌNH ẢNH
TURES .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
3
. . . . . . . . . . . . .
11
. . . .
15
CHƯƠNG III - CÂN BẰNG .
CÂN BẰNG THÉP. . . .
ĐĂNG KÝ . . .
. . . . . . . . . . . . . . . 17
25
CÂN BẰNG DỌC VÀ NGANG. .
. . . . . . . . . . . . .
28
SỐ DƯ RÕ RÀNG HOẶC CHÍNH THỨC. .
. . . .
30
CÂN BẰNG BẰNG ĐỐI ĐỘC CỦA DÒNG. .
. . .
33
. .
36
TRỤC TỰ NHIÊN.
CÂN BẰNG BỞI ĐỐI ĐIỂM. .
CHUYỂN ĐỔI DÒNG. . . .
CÂN BẰNG THEO TẦNG ĐỘ.
. . . . . . . . . .
36
. . . . . . . . .
40
. . . .
42
CÂN BẰNG NGUYÊN TẮC HOẶC ĐỘC LẬP 40
CÂN BẰNG KHÔNG GIAN KHỐI. . . .
CHƯƠNG IV - PHÁT TRIỂN HÌNH ẢNH.
CHƯƠNG V - NHẬP VÀ XUẤT PHÁT
VÀO HÌNH ẢNH.
. . . .
43
. . . . . . .
52
. . . . . . .
52
. . . . 59
RA KHỎI HÌNH ẢNH. . .
CHƯƠNG VI - QUAN SÁT THÔNG TƯ
CỦA HÌNH ẢNH. . .
. . . . . . . . . . . . . . .
61
. . . . . . . . .
68
THÀNH PHẦN TRÒN.
XÂY DỰNG LẠI THÔNG TƯ
PHỤC VỤ. .
. . . . . . . . . . . . . 74
CHƯƠNG VII - THÀNH PHẦN GÓC, CÁC
ĐƯỜNG ĐẸP VÀ HÌNH CHỮ NHẬT . 79
Machine Translated by Google
xii Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
ĐƯỜNG DỌC TRONG GÓC COMCHỨC VỤ . .
. . . . . . . . . . . . . .
81
. . . . . . . . . . . . .
86
THÀNH PHẦN GÓC DỰA TRÊN
NẰM NGANG .
. . . . . . . . . 93
DÒNG VẺ ĐẸP. . . .
. . . . . . . . . . . . . . 96
HÌNH CHỮ NHẬT . .
CHƯƠNG VIII - THÀNH PHẦN MỘT,
HAI, BA TRỞ LẠI ĐƠN VỊ.
. . . . . . 100
HÌNH TRONG PHONG CÁCH .
. . . . . . . . 104
. . . . . . . . . . . . . . 107
CHƯƠNG IX - CÁC NHÓM.
CHƯƠNG X - ÁNH SÁNG VÀ BÓNG ĐÁ.
. . . . . . . . 116
NGUYÊN TẮC BẰNG CÁCH NHẤN MẠNH, HY SINH,
VÀ TƯƠNG LAI. . . .
. . . . . . . . . 125
. . . . . . . . . . . . . . . . . . 132
LỚP .
CHƯƠNG XI - NƠI CHỤP ẢNH
TRONG MỸ THUẬT
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . 137
. . . 145
PHẦN II - THẨM MỸ CỦA BỐ CỤC .
. . . 145
CHƯƠNG XII - CHI TIẾT VÀ CHI TIẾT
. . . . . . . . . . . . . . 149
ĐỀ XUẤT. .
BÍ ẨN. .
SỰ ĐƠN GIẢN. .
DỰ TRỮ. .
SỰ CỨU TẾ. . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . 153
. . . . . . . . . . . . . . . . . . 154
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . 155
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 159
HOÀN THÀNH. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 160
PHẦN III – ĐÁNH GIÁ TIÊU CHUẨN CỦA HÌNH ẢNH163
CHƯƠNG XIV - CÁC ĐẶC ĐIỂM VÀ
LỖI.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 167
CHƯƠNG XV - CẢM GIÁC HÌNH ẢNH.
CHƯƠNG XVI - MÀU SẮC, HÀI HÒA, TẦN .
GIÁ TRỊ. .
. . . . . . 175
. . 181
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 187
CHƯƠNG XVII - BAO BÌ VÀ MÀU SẮC
LUẬT XA GẦN .
. . . . . . . . . . . . . . . . . 189
CHƯƠNG XVIII - THIÊN VỊ CỦA SỰ PHÁN XÉT .
CHƯƠNG XIX - NGUYÊN TẮC SỐNG. .
. . 195
. . . 201
Machine Translated by Google
Lời nói đầu
RUỘT THỪA
xiii
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 207
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
Minh họa
Ánh sáng và bóng tối--Địa lý. Sự vô cảm.
. . . . . . . . . . . . . . .
iii
Các hình thức xây dựng cơ bản. .
. . . . . . . . . .
5
Tại sao nghệ thuật không có bố cục lại bị tê liệt: Madonna
của tấm màn che - Raphael; Sự phán xét cuối cùng--Michael
Angelo; Sự ra đời của Đức Trinh Nữ Maria - Durer; Các
Truyền tin--Botticelli; Ở Công viên Trung tâm; Nhà trọ-. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
7
Ba ý tưởng trong việc cân bằng hình ảnh. . . . . . . . . . . . . .
Tenier .
12
Cây thông mùa đông (Mất cân bằng); Những Người sành sỏi--Fortuny
(Cân bằng của các bãi thép) .
. . . . . . . . . . . . . .
16
Chân dung Sara Bernhardt--Clairin (Cân bằng xuyên suốt
Trục tự nhiên). 20 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Lady with Muff--Ảnh A. Hewitt (Góc nhìn của Steelyard) 23
Sư tử trên sa mạc--Gerome (Cân bằng các thước đo riêng
biệt); Chào người bị thương--Chi tiết (Cân bằng
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
26
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
28
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
32
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
34
Các biện pháp bình đẳng).
Người da đỏ và ngựa--Ảnh AC Bode (Sự đối lập của ánh sáng
và các biện pháp đen tối); Quán rượu--L. L'hermitte
(Chuyển tiếp vị trí đối lập) . . . . . . . . . . . . . . . .
35
Dọc theo bờ biển--Ảnh của George Butler (Chuyển tiếp
đường kẻ); Không có lối đi--Ảnh của A. Horsely Hinton
(Đường chuyển tiếp) .. .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
38
Sườn đồi (Ánh sáng phân loại trên bề mặt; Bóng mây);
Sương mù sông (Ánh sáng được phân loại theo mật độ khí quyển);
The Chant (Tăng cấp thông qua các giá trị tách biệt
Các đối tượng) .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
41
Machine Translated by Google
xvi Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Máy đo tầm nhìn . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
46
. . . . . . . . 47
Ba hình ảnh được tìm thấy với View-Metre.
. . . . . . . . .
48
. . . . . . . . . . . .
51
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
53
Xem được chụp bằng ống kính góc rộng. . .
Nhiếp ảnh Gần với Hình ảnh .
Con đường lướt sóng--Ảnh (Tam giác xuất hiện trong
đường dẫn); Cô Nàng Chăn Cừu--Kê (Sáng tác
Triển lãm một lối thoát kép). . . . . . . . . . . . . . . .
58
Quan sát vòng tròn--Nguyên tắc; Sự tàn sát của
Những sứ giả bất lợi (Thành phần tam giác-. . . . . . . . . . . . . . . . .
Quan sát vòng tròn).
63
Thợ săn và chó săn (Tam giác có lực hút hình tròn);
Chân dung Van der Geest--Van Dyck (Một quả cầu bên trong
một vòng tròn) .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
67
Cuộc hôn nhân của Bacchus và Ariadne--Tintoretto (Circle và
Bán kính); Endymion--Watts (Vòng tròn--Mặt phẳng thẳng đứng) 70
Cuộc chiến giành lấy cơ thể của Patroclus--Weirls; 1807-Meissonier; Ville d'Avray--Corot; Vòng tròn trong quan
điểm .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 73
The Hermit--Gerard Dow (Hình chữ nhật trong hình tròn); Lò rèn
của Vulcan--Boucher (Quan sát vòng tròn bằng cách triệt
tiêu các cạnh và góc) .
. . . . . . . . . . . . . . 75
Orpheus và Eurydice--Corot (Những nhân vật bên ngoài tự nhiên
đường nét bố cục của bức tranh); Thánh Gia-. . . . . .
78
Người chăn nuôi - Jaque. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
81
Andrea del Sarto (Vòng tròn mất cân bằng) .
Một mình--Jacques Israels (Tổng hợp mang tính xây dựng dựa trên
Thẳng đứng); Điệu nhảy--Carpeaux (Thập tự giá trong
Vòng tròn) .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
84
Bản phác thảo từ Phong cảnh của Henry Ranger; Tính chẵn lẻ của
Chiều ngang và chiều dọc; Giao cắt ngang
bởi Spot Diversion .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . 89
Machine Translated by Google
xvii
Lời nói đầu
Phác thảo từ Sách Sự thật--Claude Lorrain (Hình chữ nhật
Không cân bằng); Cánh Cổng Đẹp--Raphael (Verticals
Phá hủy sự thống nhất về hình ảnh). . . . . . . . . . . . . . .
90
Mẹ Và Con--Orchardson (Ngang phản đối hoặc
Đề cập); Phát trực tuyến vào mùa đông--WE Schofield (Theo
chiều dọc và chiều ngang so với đường chéo).. .. .. .92. . . .
Dòng vẻ đẹp của Hogarth. . .
. . . . . . . . . . . . . . . 94
Tính thẩm mỹ của đường nét; Bàn thờ; Cuộc xâm lược của người La Mã--F.
Lamayer (Đường thẳng đứng trong hành động; trang nghiêm, đo lường,
nặng nề); Bầy Đàn--P. Moran (Chiều ngang, tiêu biểu cho
sự yên tĩnh, thư thái, điềm tĩnh, trang nghiêm); Đường cong
dòng: đa dạng, phong trào; Người đàn ông với đá--V. Spitzer
(Đường chuyển tiếp, Sự gắn kết); Điệu nhảy--Rubens
(Hình elip: đường liên tục và thống nhất); Nuốt-98
Từ Strand (Đường chéo: đường hành động; tốc độ).
Tính thẩm mỹ của đường nét, tiếp theo, Đường nét là động cơ
và Trang trí là Xung lực; Phong cảnh mùa đông-Sau Ảnh (Đường nét duyên dáng, đa dạng, trình tự dễ
dàng); Đường thẳng so với không gian (Cùng xung lực với
năng lượng góc, Đường hấp dẫn hơn mặt phẳng);
Hòa giải--Glacens (Thành phần được điều chỉnh bởi
đường trang trí bên ngoài); Tháng 12--Sau ảnh đồ thị
(Các đường xuyên tâm có tiêu cự mạnh) . . . . 99
. .
Sự đoàn kết và sự thiếu vắng của nó; Những Người Tình - Gussow; Những người chăn nuôi gia cầm-
-Wallander. .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 103
Sự trở lại của Nhóm Săn Hoàng gia--Isabey; Đồng hồ đêm-Rembrandt. .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 112
Khởi hành để truy đuổi--Cuyp (Cấu trúc ban đầu thỏa hiệp
với nền); Sự nghỉ ngơi của Reaper--L.
L'hermite (Đường cong). .
. . . . . . . . . . 113
Machine Translated by Google
xviii Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Nhóm Trang trí và Tranh ảnh; Ngụ ngôn mùa xuân-Botticelli (Các khái niệm riêng biệt thể hiện sự riêng biệt
ý tưởng); Dutch Fisher Folk--FVS (Các khái niệm riêng biệt
của một ý tưởng); Câu trả lời của người Cossack--Repin (Unity
thông qua một ý tưởng tích lũy). . . . . . . . . . . . . . . 115
Các hình thức cơ bản của Chiaroscuro; Chân dung của Whistler
của Mẹ Ngài; Moorland--E. Yon; Nghiên cứu than-Cây kê; Arbor--Ferrier . .
. . . . . . . . . . . . . . 119
Các dạng cơ bản của Chiaroscuro, Tiếp theo;
Phong cảnh--Địa lý. Vô minh; Nhà Bếp -- Whistler; St.
Angela--Robt. Reid; An An Hổ - Đầu hàng; Các
. 120
Đền thờ--Orchardson; Đời Sống Tu Sĩ--FV DuMond.
Hiệu ứng có thể đảo ngược của ánh sáng và bóng râm (Cùng chủ đề
Trình bày theo chiều dọc và chiều ngang).
. . . . . . . . 123
Điểm và khối lượng; Bản phác thảo sổ tay từ Rubens,
Velasquez, Claude Lorrain và Murillo.
. . . . . . . . 128
Cái chết của Caesar--Gerome; Cuộc du hành của linh hồn--Sau
Howard Pyle. . .
Giám mục Potter.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 129
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 146
Trang trí phát triển hình ảnh; Phía Bắc
Sông--Prendergast; Một sự xâm nhập--Bull; Phong cảnh
Sắp xếp--Guerin . . 157
. . . . . . . . . . . . . . . .
Nội thất ổn định--A. Màu hoa cà (Một bức tranh đơn giản chứa đựng tất cả
nguyên tắc thành phần); Nơi neo đậu cuối cùng của cô ấy--
Từ một bức ảnh.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . 210
Alice--WM Chase (Chuyển hướng ngành dọc); Quý cô Archibald
Campbell--Whistler (Đã xóa sạch ngành dọc); Các
Đóng đinh--Amie Morot (Đối lập theo chiều dọc). .
. . . 218
Machine Translated by Google
PHẦN I
“Họa sĩ là sự kết hợp giữa nhà thơ và con người của khoa học”.
—Hamerton
“Nó hoạt động trong giới hạn mà người nghệ sĩ bộc lộ bản thân mình.”
-Goethe.
[11]
CHƯƠNG I - GIỚI THIỆU
Tập này hướng đến ba tầng lớp độc giả; cho người thường, cho nhiếp
ảnh gia nghiệp dư và cho nghệ sĩ chuyên nghiệp. Đối với phần sau,
nó nói lên nhiều điều về tính chất của cuộc thảo luận trong studio
hơn là tinh thần giáo huấn. Tuy nhiên, được khuyến khích bởi sự
thân thiện mà nghề nghiệp luôn thể hiện đối với bất kỳ từ ngữ nghiêm
túc nào trong nghệ thuật, người viết cảm động tin rằng những vấn đề
được thảo luận ở đây có thể xứng đáng với sự chú ý của người nghệ
sĩ - có lẽ là câu hỏi của anh ta. Vì lý do đó, giọng điệu ở đây và
ở đó có tính tranh luận.
Vấn đề về sự cân bằng chưa bao giờ được quy giản thành một lý
thuyết hay được phát biểu như một tập hợp các nguyên tắc có thể
được duy trì bằng bất cứ điều gì khác ngoài ví dụ, mà, với tư cách
là cơ sở hoạt động, phải yêu cầu xây dựng lại sau mỗi lần thay đổi
chủ đề. Các hình thức xây dựng khác đã được sàng lọc để tìm kiếm nguyên
tắc quản lý [12] ,—một sự thay thế cho “quy tắc và ví dụ”.
Machine Translated by Google
2 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về bức ảnh
Vì vậy, đối với sinh viên và người nghiệp dư, phải nói rằng đây không
phải là một cuốn sách “hướng dẫn cách làm”. Số lượng trong số này là vô
số, đặc biệt là trong hội họa, được tất cả học sinh biết đến, trong đó vấn
đề mang tính mô phạm và thường được đưa ra với rất ít hoặc không có tranh
luận. Những cuốn sách như vậy được xuất bản vì nhu cầu lớn và được yêu
cầu bởi vì sinh viên, trong lúc vội vàng, sẽ không ngừng tìm hiểu các nguyên
tắc và suy nghĩ kỹ càng. Anh ta sẽ có quy định cho từng trường hợp; và khi
câu hỏi trực tiếp của anh ấy đã được trả lời bằng một nguyên tắc, anh ấy
vẫn hỏi, “Ồ, tôi sẽ làm gì ở đây?”
Tại sao lại rao giảng quy tắc vàng về sự hòa hợp như một điều trừu
tượng, trong khi sự bất hòa là tội lỗi cụ thể cần phải tiêu diệt. Chúng ta
đạt đến cái trước bằng cách loại bỏ. Vì vậy, bất kỳ điều răn nào mà cuốn
sách này chứa đựng đều là những điều không nên làm.
Vì các vấn đề đối với người tạo ra các bức tranh bằng nhiếp ảnh cũng
giống như các vấn đề của họa sĩ và tham vọng đặc biệt của nghệ thuật tạo
hình là trở nên giống họa sĩ, nên sự tách biệt được cho là không cần thiết
trong cách xưng hô của văn bản. Mong muốn tốt nhất của tác giả là nhiếp
ảnh, tuân theo hội họa theo những nguyên tắc cơ bản như cô ấy làm, có thể
chứng tỏ mình là một người bạn đồng hành dễ chịu trên con đường nghệ thuật,
—những người cùng nhau tìm kiếm, trong tầm tay và trong những giới hạn xác
định, cùng một mục tiêu.
Việc đề cập đến tên các nghệ sĩ đã bị hạn chế và tránh việc ám chỉ một
cách phóng khoáng đến nhiều tác phẩm vì việc nhân rộng chúng vừa khó hiểu
[13]
vừa không cần thiết.
Đối với những người yêu nghệ thuật, cuốn sách này có thể được quan tâm
vì chứa đựng những lý do trong bố cục bức tranh và thông qua chúng là sự
trợ giúp cho việc đánh giá phê phán. Chúng tôi điều chỉnh nền giáo dục của
mình từ những nguồn kỳ lạ và tò mò. Chính mối tương quan phù hợp giữa nghệ
thuật đã khiến một nhà văn người Anh thừa nhận rằng cô ấy đã lấy phong cách
của mình từ “Các nguyên tắc vẽ” của Ruskin; và về một họa sĩ phong cảnh
rằng đối với tác phẩm điêu khắc, ông có được sự hiểu biết sâu sắc về những
bí mật của khu rừng, bằng cách hàng ngày quan sát hàng dài các bức tượng
trong hành lang của Học viện Hoàng gia; hoặc từ người sáng tác tranh ảnh
đến người soạn nhạc; hoặc bởi nhà truyền giáo gợi ý
Machine Translated by Google
3
diễn ngôn đã đến với anh thông qua quá trình tạo hình của họa sĩ.
[14]
CHƯƠNG II - Ý NGHĨA KHOA HỌC
TRONG TRANH
Nhà thơ-triết học Emerson tuyên bố rằng ông nghiên cứu địa chất để có
thể làm thơ tốt hơn.
Trong một khoảnh khắc, hai yếu tố của mệnh đề trở nên kinh ngạc và
thách thức; nhưng chỉ trong giây lát thôi. Nhà thơ, người từ trên cao
nhìn xuống toàn bộ chân trời của sự vật, không bao giờ có thể sử dụng
giọng điệu uy quyền nếu cái nhìn của anh ta chỉ mang tính bề ngoài. Anh
ta phải biết mọi thứ một cách sâu sắc để chỉ cần nhìn thoáng qua là đủ.
Nhà thơ bỏ địa chất học và thực vật học, ngữ pháp và thuật hùng
biện của mình lên kệ khi ông tạo ra bức tranh ngôn từ của mình. Tuy
nhiên, sau khi bày tỏ suy nghĩ của mình, anh ta có thể có dịp viện đến
sách khoa học, ngữ pháp và tu từ và những thứ này có thể cản trở rất
nghiêm trọng đến sản phẩm tự phát. Vì vậy, những người canh gác ở ranh
giới nghệ thuật của họa sĩ cũng bảo vệ nó khỏi những quyền tự do nhân
danh tính độc đáo.
Tác giả cuốn “Quy luật tiến bộ trong nghệ thuật” cho biết: “Yếu tố
tiến bộ trong nghệ thuật của chúng ta là yếu tố khoa học. . . . Các
nghệ sĩ sẽ không còn nổi tiếng vì tính khoa học nữa mà họ buộc phải trở
thành người làm khoa học vì họ đã theo đuổi một nghề bao gồm cả khoa học.
Điều tôi mong muốn thực thi là một sự thật vĩ đại rằng trong nghệ thuật
hội họa luôn tồn tại, phát triển và phát triển một nền khoa học cao quý
và vinh quang , vốn rất cần thiết và tiến bộ.”
“Bất cứ ai có thể học viết đều có thể học vẽ;” và mọi người có thể
học vẽ nên học cách sáng tác tranh. Cái đó
Machine Translated by Google
4 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
tất cả những điều đó đều không được chứng minh trong công việc của nhiều
người vẽ phác thảo tài năng, những người đã phác họa ý tưởng của họ trên
canvas và giấy từ thời của những bậc thầy đầu tiên cho đến ngày nay, trong
đó khả năng tạo ra các chi tiết về hình thức được thể hiện ở tất cả các
phần của công việc, nhưng trong sự kết hợp của những bộ phận đó, ý định đầu
tiên về sự hiện diện của chúng đã mất đi sức mạnh.
Bố cục là khoa học của sự kết hợp, và nghệ thuật của thế giới đã phát
triển cũng như các quá trình ở trường mẫu giáo.
Nghệ sĩ lần đầu tiên nhận được hình thức; sau đó tô màu; các vật liệu, sau
đó tổng hợp cả hai. Những ví dụ đáng chú ý về những tác phẩm vĩ đại của thế
giới có thể được chỉ ra trong tác phẩm của các họa sĩ thời Phục hưng, và
những ví dụ như vậy sẽ được trích dẫn; nhưng phần lớn nghệ thuật bao quanh
những ngoại lệ này mang lại tỷ lệ tốt và xấu tương tự như tỷ lệ nghịch
đảo ngày nay.
Không chuyển sang tranh luận nghiêm túc ở điểm này, một lập luận hời hợt
sẽ thu hút hầu hết khách du lịch nghệ thuật, dù là chuyên gia hay giáo dân,
được tìm thấy trong cảm giác nhẹ nhõm khi chuyển từ các phòng trưng bày
[16]
nghệ thuật cũ sang phòng trưng bày nghệ thuật mới ở Châu Âu, ở rằng người
ta tìm thấy sự nghỉ ngơi và trải nghiệm sự giải tỏa căng thẳng về tinh
thần, khám phá ra sự cân bằng của đường nét, khối lượng và màu sắc, cũng
như sự đơn giản chung rất cần thiết để hòa hợp, điều này cho thấy rằng
điểm yếu của nghệ thuật cũ nằm ở phần cuối của ba yếu tố cần thiết của hội
họa; hình thức, màu sắc và thành phần.
Chúng ta sẽ có những bản hòa âm trầm của màu sắc êm dịu theo thời gian
không muốn đổi lấy bất cứ thứ gì khác, ngoại trừ yếu tố xáo trộn quá mơ hồ
và quá khó định nghĩa, cụ thể là thiếu bố cục.
Trong trường hợp duy nhất về bố cục chân dung của hai nhân vật (khó hơn
một, ba hoặc nhiều hơn), điều đáng lưu ý là các bậc thầy sau này đã vượt
xa những bậc thầy lớn tuổi hơn như thế nào; hoặc trong trường hợp nhóm
các yếu tố phong cảnh, hoặc trong cách sắp xếp các hình tượng hoặc động vật
trong phong cảnh, làm thế nào mà nghệ thuật lại có được cảm giác tinh tế
hơn trong việc sắp xếp như vậy. Tuy nhiên, bố cục tuyệt vời của nhiều nhân
vật chưa bao giờ bị vượt qua trong một số ví dụ nhất định của Michael Angelo,
Machine Translated by Google
5
Machine Translated by Google
6 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Rubens, Corregio và những người Venice vĩ đại, tuy nhiên, trong khi ca ngợi những
thành công của những người đàn ông này, chúng ta không nên quên những sai sót cũng
như sai sót trong sáng tác của những người cùng thời với họ.
Những độc giả nào đã được nuôi dưỡng trong tín ngưỡng và giáo lý
của các bậc thầy xưa và nuốt trọn chúng mà không thắc mắc gì, tôi xin
hãy gạt bỏ định kiến truyền thống sang một bên, và đối với mọi tác phẩm
không liên quan đến tên cũng như ngày tháng, chỉ thách thức nó với ký
hiệu “bố cục tốt”. Điều này sẽ đòi hỏi một quan điểm không đa cảm, không
[17]
nhất thiết và không nên là một quan điểm thiếu thiện cảm, mà sẽ vạch
trần chủ đề của điều mà lòng sùng mộ quá nhiệt tình đã ban tặng cho nó,
một sự tích lũy tổng hợp qua nhiều thế kỷ.
Tác phẩm nghiêm túc nhất từng được viết về sáng tác, “Light and
Shade” của Burnet, được viết vào thời điểm ảnh hưởng của các bậc thầy
cũ vẫn thống trị không thể tranh cãi. Tư tưởng về thời đó trong tam
đoạn luận sẽ diễn ra như sau: Tác phẩm của các bậc thầy xưa trong cách
cấu tạo của nó là không thể chê trách được. Botticelli, Raphael, Paul
Potter, Wouvermans, Cuyp, Domenichino, Dürer, Teniers và những người
khác, là những bậc thầy cổ xưa. Vì vậy, chúng tôi chấp nhận tác phẩm
của họ như những hình mẫu sáng tác tốt, đáng để mọi lứa tuổi noi theo.
Và dưới một tín ngưỡng như vậy, một tác phẩm có giá trị xét từ nhiều
quan điểm đã bị tê liệt do việc sử dụng miễn phí các mô hình, điều này
trong một số trường hợp làm tổn hại đến lập luận của tác giả, và trong
những trường hợp khác, nếu được các nghệ sĩ ngày nay sử dụng, sẽ chỉ
có tác dụng. để khiển trách sự tin tưởng đơn giản của họ, theo cách
thực tế được các bồi thẩm đoàn, ủy ban treo cổ và nhà xuất bản biết đến.
Sự tiến bộ nhỏ trong lĩnh vực hội họa trong suốt ba thế kỷ qua đều
đến từ con đường này, và có vẻ kỳ lạ nếu nỗ lực phấn đấu trong thời
gian dài này lại không cho thấy sự cải thiện nào theo bất kỳ hướng nào.
Bố cục là vữa của bức tường, vì hình vẽ và màu sắc là những tảng đá
bảo vệ nó. Không có nó, những viên đá sẽ ít có giá trị và chỉ là những
[19]
phần riêng biệt không có sự thống nhất. Nếu người đọc đồng ý với điều
này thì đồng ý loại bỏ thể loại bức tranh
Machine Translated by Google
7
Machine Translated by Google
8 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
tất cả các hình ảnh thể hiện không có bố cục. Sự phân loại này loại bỏ hầu hết
các minh họa về công trình khoa học; những hình minh họa như vậy chỉ nhằm vào
các sự kiện, không gian hoặc địa hình, các bản sao chụp ảnh của các nhóm trong đó
mỗi cá nhân được thể hiện là khá quan trọng như những người khác và do đó trở
thành một tập hợp các bức ảnh riêng biệt và các hình minh họa như vậy thường
xuyên được sử dụng. gặp trên các tờ báo hàng ngày, nơi các cơ hội chụp ảnh đã
được chuyển hướng để cho thấy nơi nạn nhân rơi xuống, nơi kẻ sát nhân trốn
thoát hoặc nơi người đàn ông chết đuối - thường được chỉ định bởi một ngôi sao.
Đây không phải là hình ảnh mà là bản đồ phối cảnh để xác định vị trí các sự kiện.
Ngoài ra, trong lĩnh vực hội họa, thỉnh thoảng người ta còn tìm thấy những sản
phẩm thuộc về kỹ năng của một họa sĩ, mặc dù thú vị về kỹ thuật và màu sắc nhưng
lại không mang lại nhiều niềm vui cho một tâm trí cân bằng, thiếu thốn những
nguyên tắc đơn giản chi phối. vũ trụ của vật chất. Lấy đi những nguyên tắc cân
bằng trong tự nhiên, bạn sẽ tước đi sự hài hòa của nó; lấy đi sự hài hòa từ nó
và bạn có sự hỗn loạn.
Một bức tranh có thể có các bộ phận cấu thành là một người, một con ngựa, một
cái cây, một hàng rào, một con đường và một ngọn núi; nhưng những thứ này được
ghép lại với nhau trên canvas không tạo nên một bức tranh; và thực sự là không
cho đến khi chúng được sắp xếp hoặc sáng tác.
Do đó, lập luận là không có bố cục thì không thể có hình ảnh; rằng sự kết hợp
[20]
của các đơn vị hình ảnh thành một tổng thể chính là bức tranh.
Đơn giản như những nguyên tắc của nó, thật đáng kinh ngạc, người ta gần như
có thể nói là buồn cười, khi lưu ý rằng họ đã dễ dàng vượt qua nhiều nghệ sĩ
của các thời kỳ trước đó, những người có tác phẩm có giá trị về mặt kỹ thuật,
và trường phái Ấn tượng hay Chủ nghĩa Tự nhiên mới đã coi chúng như thế nào. .
Việc tất cả những người theo trường phái Ấn tượng không đồng ý với những điều
sau đây được chứng minh bằng những điều tốt đẹp mang đến cho chúng ta qua nhãn
hiệu của họ,—“Phản đối quy luật khốn khổ về bố cục, đối xứng, cân bằng, sắp xếp
các bộ phận, lấp đầy không gian, như thể bản thân Tự nhiên không hãy làm điều đó
tốt hơn gấp mười nghìn lần theo cách xinh đẹp của riêng cô ấy.” Khẳng định rằng
thành phần là một phần
Machine Translated by Google
9
về quy luật của Tự nhiên, rằng nó được thực hiện bởi cô ấy và được thực hiện rất
tốt, chúng tôi rất vui khi được nghe cùng một lời phản đối đang tìm cách tiêu diệt nó.
Dưới lời nguyền này, khi chúng ta lấy ra từng yếu tố mà nó được xây
dựng từ bức tranh của mình, thì kết quả mà chúng ta có thể trình bày mà
không xúc phạm đến tác giả của “Bức tranh theo chủ nghĩa tự nhiên”,
Ông Francis Bate.
Ông Whistler nói: “Nghệ sĩ được sinh ra để chọn lọc và nhóm lại với
khoa học những yếu tố này, để kết quả có thể sẽ rất đẹp—khi nhạc sĩ tập
hợp các nốt nhạc và hình thành hợp âm của mình cho đến khi anh ấy thoát
ra khỏi sự hỗn loạn một cách vinh quang.” hòa hợp. Nói với họa sĩ rằng
Thiên nhiên sẽ được chinh phục như chính cô ấy, tức là nói với người
chơi rằng anh ta có thể ngồi trên cây đàn piano. Rằng Tự nhiên luôn đúng
là một khẳng định về mặt nghệ thuật, không đúng sự thật vì nó là một
khẳng định mà sự thật được mọi người coi là đương nhiên. Tự nhiên rất hiếm
khi đúng ở mức độ [21] đến mức gần như người ta có thể nói rằng Tự
nhiên thường sai; nghĩa là, điều kiện của những thứ mang lại sự hài hòa
hoàn hảo xứng đáng với một bức tranh là rất hiếm và không phổ biến chút
nào.”
Giữa tầng lớp cuộc sống, với người mẫu đứng trong tư thế hàn lâm và
khung cảnh trong tranh trong đó người mẫu trở thành một yếu tố thể hiện
ý tưởng, có một hố sâu lớn cố định. Nguyên tắc của các thợ may là vẽ
hình; nếu bạn có thể làm điều đó, bạn có thể vẽ bất cứ thứ gì.
Bị ảnh hưởng bởi một nửa sự thật này, nhiều sinh viên, với nhiều năm
kiên nhẫn rèn luyện ở trường, đã tìm cách bước vào giai đoạn làm tranh
chỉ bằng một bước. Sau đó, anh ta phát hiện ra rằng những gì anh ta đã
học được để làm một cách khéo léo bằng cách thực hành thường lệ, trên
thực tế là điều dễ dàng nhất để làm trong việc tạo ra một bức tranh, và
những khó khăn nghiêm trọng hơn đang chờ đợi anh ta trong việc sắp xếp
hình ảnh vào môi trường xung quanh nó - nền và foreground.1 Nhiều họa
sĩ vẽ chân dung khẳng định đó là sự sắp đặt của chủ thể
1
“Tôi từ bỏ nghệ thuật,” một sinh viên đã làm việc bảy năm trong xưởng vẽ ở nước
ngoài nói, “không phải vì tôi không thể vẽ mà vì tôi chưa bao giờ được dạy cách sử dụng
những gì tôi biết”.
Machine Translated by Google
10 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
điều khiến họ gặp nhiều rắc rối nhất. Người vẽ chân dung chỉ đề cập đến một nhân
vật duy nhất, tuy nhiên điều này, kết hợp với sự hỗ trợ ít ỏi của nó, đã gây ra
nhận xét nổi tiếng này.
[22]
Cộng đồng giáo dân không thể hiểu được điều này. Nó có vẻ phi logic.
Nó chỉ có thể được hiểu bởi người vẽ tranh.
Hình ảnh là hữu hình và đại diện cho cái đã biết. Hậu cảnh là một không gian
mở ra những điều chưa biết, một nơi dành cho những biểu hiện của sự tưởng
tượng. Đó là chất lượng giai điệu đi kèm với bài hát, sự phụ thuộc của chủ thể
vào sự cân bằng và độ tương phản. Việc điều tra tuyên bố rằng các phụ kiện của
chủ đề đòi hỏi trình độ nghệ thuật cao hơn so với việc vẽ chính chủ đề đó và
rằng sức mạnh của chủ thể phụ thuộc vào những phụ kiện này, sẽ dẫn trực tiếp đến
các nguyên tắc bố cục.
Ngài Joshua Reynolds nói: “Điều cần thiết là ngay cả những tác phẩm của thiên
tài, giống như mọi tác dụng khác, vì chúng phải có nguyên nhân, cũng phải có
quy tắc của chúng; không thể ngẫu nhiên mà sự xuất sắc được tạo ra với bất kỳ
sự cố định hay chắc chắn nào, vì đây không phải là bản chất của ngẫu nhiên;
nhưng những quy tắc mà những người có bộ phận phi thường, và chẳng hạn như
những người được gọi là thiên tài, làm việc, hoặc là do họ khám phá ra bằng
những quan sát đặc biệt của riêng họ, hoặc theo một kết cấu tốt đẹp đến mức không
dễ dàng thừa nhận được diễn đạt bằng lời, đặc biệt là vì các nghệ sĩ thường
không khéo léo trong phương thức truyền đạt ý tưởng đó.
Tuy nhiên, những quy tắc này có vẻ không có cơ sở và khó chuyển tải chúng bằng
văn bản, chúng vẫn được nhìn thấy và cảm nhận trong tâm trí người nghệ sĩ; và
anh ấy làm việc dựa trên chúng một cách chắc chắn như thể chúng được thể hiện
trên giấy. Đúng là những nguyên tắc tinh tế này không phải lúc nào cũng có thể
sờ thấy được, giống như những quy tắc nghệ thuật thô thiển hơn; tuy nhiên nó
[23]
không tuân theo nhưng tâm trí có thể được đưa vào một chuyến tàu mà nó vẫn
nhận thức được bằng một loại giác quan khoa học rằng những từ ngữ, đặc biệt là
những từ của những nhà văn thiếu thực tế, chẳng hạn như chúng tôi, có thể gợi ý
một cách rất yếu ớt.”
Khoa học phải hoàn toàn liên quan đến sự thật, Nghệ thuật phải liên quan đến cả sự thật và
sắc đẹp; nhưng khi sắp xếp thứ tự ưu tiên cô ấy đặt cái đẹp lên hàng đầu.
Machine Translated by Google
CHƯƠNG III - CÂN BẰNG
11
Sự quan tâm của chúng tôi đối với khoa học bố cục được thừa nhận khi,
sau khi thưởng thức tác phẩm của họa sĩ chỉ từ khía cạnh nghệ thuật, khoa
học về cấu trúc của nó bắt đầu xuất hiện. Thay vì che giấu nghệ thuật bằng
nghệ thuật, chính sự trấn áp mục đích khoa học của nghệ thuật đã khiến
chúng ta phải xảo quyệt.
Một nhà văn thông minh nói: “Bức tranh trông giống thiên nhiên nhất đối
với những người chưa quen,” có lẽ sẽ thể hiện sự chú ý nhiều nhất đến các
quy tắc của người nghệ sĩ.
Mười năm trước, nhà văn đã tham gia một cuộc thảo luận sau bữa tối tại
Hiệp hội Nghệ thuật Hoa Kỳ ở Paris về cách diễn đạt “các quy tắc sáng tác”.
Một số nghệ sĩ tham gia tranh luận, tất cả đều đưa ra ý kiến của mình mà
không cần suy tính trước. Một số người khẳng định rằng các nguyên tắc bố
cục không gì khác hơn là gu thẩm mỹ và khả năng phán đoán, được áp dụng
bởi một họa sĩ giàu kinh nghiệm.
Những người khác, với câu hỏi ít cầu kỳ hơn, đã khẳng định rằng các
nguyên tắc này mang tính tiêu cực hơn là tích cực. Họ cảnh báo người nghệ
sĩ hơn là hướng dẫn anh ta; và nếu các quy tắc phải tuân theo các nguyên tắc
[24] thì đó là những quy tắc liên quan đến những gì không nên làm.
Điển hình của cuộc tranh luận là thành phần giống như muối, theo định nghĩa
của cậu bé, người đã tuyên bố rằng muối là thứ khiến mọi thứ có mùi vị khó
chịu khi bạn không thêm bất kỳ thứ gì vào.
Cân cổ điển—trọng lượng bằng nhau trên các cánh tay chẵn, ý tưởng chủ
đạo về bố cục trang trí.
Một khái niệm sau này về sự cân bằng – Steelyard, một vật nặng nhỏ trên
cánh tay dài của điểm tựa, cho phép bố trí các thước đo cân bằng ở phạm vi
rộng.
Cái cân hoặc Sân thép trong phối cảnh, phát triển khái niệm về sự cân
bằng thông qua chiều sâu của bức tranh có thể khám phá được trên một điểm
tựa hoặc không gian trung tính.
CHƯƠNG III - CÂN BẰNG
[25]
Machine Translated by Google
12 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
CHƯƠNG III - CÂN BẰNG
13
Trong tất cả các nguyên tắc hình ảnh, không có nguyên tắc nào có tầm quan trọng sánh bằng
Thống nhất hay Cân bằng.
George Inness nói: “Tại sao lại có sự phấn đấu mãnh liệt này, cuộc đấu tranh
để đạt được mục tiêu này,” khi kết thúc một ngày dài, anh ấy thả mình kiệt sức
trên ghế dài của mình, “nhưng là một nỗ lực để đạt được sự thống nhất, thống nhất.”
Người quan sát một nghệ sĩ đang làm việc sẽ nhận thấy rằng anh ta thường
đứng trước giá vẽ và xem bức tranh của mình ở những khoảng cách khác nhau, anh
ta nhìn nó qua vai, anh ta đảo ngược nó trong gương, đôi khi anh ta lật ngược
nó lại, rằng anh ấy phát triển nó bằng những chấm hoặc đốm màu chỗ này chỗ kia,
những điểm nhấn được đặt cẩn thận và thường xuyên thay đổi.
Ý nghĩa của việc cân nhắc kỹ lưỡng các bộ phận trong bức tranh khảm đang phát
triển chậm rãi này là gì, nhưng việc anh ta lao động dưới sự kiềm chế của một
quy luật mà anh ta cảm thấy buộc phải tuân theo và việc phá vỡ quy luật đó sẽ gây
ra đau khổ cho cảm quan thẩm mỹ của anh ta. Quy luật mà theo đó sự phấn đấu của
anh ta diễn ra là quy luật cơ bản của sự cân bằng, và người nghệ sĩ phê phán
tuân theo quy luật đó cho dù anh ta là người vẽ họa tiết cho một tờ báo, hay một
họa sĩ chỉ tuyên bố về màu sắc, hay một người cố gắng hết sức để tạo ra sự ngây
thơ bằng cách loại bỏ thành phần.
Bài kiểm tra mà con mắt nhạy cảm đối diện với mọi bức tranh từ [26] bất kỳ tín ngưỡng
hay phe phái nào nó đến là sự cân bằng hoặc sự cân bằng, sự phán xét được đưa
ra mà không cần nghĩ đến luật pháp. Sau khi bức tranh đã được hoàn thiện, tại
sao một nghệ sĩ lại thường cảm thấy bị thôi thúc phải tạo ra một điểm nhấn ở mặt
này hoặc làm yếu đi điểm nhấn khó chịu ở mặt kia của bức tranh nếu không làm việc
theo quy luật cân bằng?
Hãy để bất kỳ bức ảnh nào được chụp đã tồn tại đủ lâu trước công chúng để
được mọi người coi là đẹp; hoặc lấy một tá hoặc nhiều hơn như vậy và thêm những
tác phẩm khác của những nghệ sĩ tuyên bố chống lại bố cục nhưng vẫn tạo ra những
bức ảnh đẹp; Hãy đưa tất cả những điều này vào bài kiểm tra đơn giản sau: Tìm
tâm thực sự của bức tranh và vẽ một đường thẳng đứng và nằm ngang qua nó. Sự
phân chia theo chiều dọc là quan trọng hơn, vì sự cân bằng tự nhiên nằm ở các
bên của trụ đỡ trung tâm. Nó sẽ được tìm thấy rằng
Machine Translated by Google
14 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
trung tâm thực tế của khung vẽ cũng là trục quay hoặc trung tâm thực tế của
bức tranh, và xung quanh điểm đó, các thành phần khác nhau tự nhóm lại, kéo,
lôi và đấu tranh để giành được sự chú ý, bức tranh thỏa đáng thể hiện nhiều
thiết kế cân bằng trên một bên của trung tâm là bên kia và bức tranh hoàn
chỉnh cân bằng hiển thị sự cân bằng này ở trên và dưới đường ngang.
Bây giờ, để có thể hiểu được điều mà thoạt nhìn có vẻ là một tuyên bố
độc quyền, người đọc nên nhận ra rằng mỗi chi tiết trong một bức tranh đều
có một sức mạnh tích cực nhất định, như thể mỗi đồ vật là một nam châm có
sức mạnh nhất định. Mỗi bộ phận đều có sức hấp dẫn đối với mắt, do đó, mỗi
[27]
bộ phận, trong khi thu hút sự chú ý cho chính mình, sẽ tạo ra sự thu hút
tương xứng cho mọi bộ phận khác. Theo nguyên tắc của sân thép, một vật càng
ở xa trung tâm và càng cô lập thì trọng lượng hoặc lực hút của nó càng lớn.
Do đó, trong sự cân bằng của một bức tranh, người ta sẽ thấy rằng một vật
thể rất quan trọng được đặt cách trung tâm một khoảng ngắn có thể được cân
bằng bởi một vật thể rất nhỏ ở phía bên kia của trung tâm và càng bị đẩy ra
xa khỏi nó. Toàn bộ sự thú vị về hình ảnh có thể nằm ở một mặt của bức tranh
và mặt kia thực tế là vô dụng đối với hình ảnh đẹp như tranh vẽ hoặc cơ
hội kể chuyện, nhưng điều đó lại tìm ra lý do để tồn tại trong sự cân bằng,
và chỉ điều đó thôi.
Trong sự trống rỗng của nửa đối diện, một bức tranh như vậy, khi hoàn
toàn cân bằng, sẽ có một số chi tiết hoặc điểm nhấn mà con mắt khi quan sát
hình tròn, đối xứng sẽ bắt gặp một cách vô thức và dệt nên tính toán cân
bằng của nó; hoặc nếu không phải là một vật thể, giọng điệu hay đường hấp
dẫn, thì một số phẩm chất kỹ thuật hoặc phẩm chất tinh thần, chẳng hạn như
cảm giác u ám mạnh mẽ, hoặc độ sâu để thâm nhập, sáng hoặc tối, trên thực
tế, là một nơi dành cho mắt. coi đó là một phần quan trọng liên quan đến
chủ đề thích hợp và được công nhận như vậy.
Tuy nhiên, người đặt câu hỏi yêu cầu, nếu tất cả chủ thể nằm ở một bên
của trung tâm và bên kia phụ thuộc vào sự tồn tại của nó trên một sự cân bằng.
Machine Translated by Google
CÂN BẰNG THÉP.
15
chỉ có dấu cách hoặc dấu, tại sao không cắt nó đi? Làm như vậy. Sau
đó, chắc chắn bạn sẽ có toàn bộ chủ thể trong một nửa không gian,
nhưng sự hài hòa hoặc cân bằng của nó sẽ phụ thuộc vào sự cân bằng khi
xoay [28] ở trung tâm mới.
CÂN BẰNG THÉP.
Hãy để người đọc kiểm tra những “Người sành sỏi” và cắt bỏ mọi thứ
ở bên phải ngoài một đường thông qua sự hỗ trợ xa hơn của mặt lò
sưởi. Điều này sẽ đặt bức tượng ở trung tâm chính xác. Trong hình
dạng này, bức ảnh có bố cục tốt. Tuy nhiên, khi thêm lại không gian
này, trung tâm đã được dịch chuyển để lại bức tượng và hai hình
treo sang một bên nhưng gần với trục và đòi hỏi sự cân bằng hơn ở
phía được thêm vào này. Bây giờ chỉ riêng không gian, với rất ít
trong đó, đã đủ sức nặng, và ngay ở đây, những người đam mê khoa
học quá mức có thể mắc sai lầm; nhưng nghệ sĩ trong trường hợp này
từ hai sự cân nhắc khác đã đặt ở đây một con số. Nó đối lập với
phương thẳng đứng của nó với phương ngang của bàn, đồng thời bắt
và biến đường bóng trên tường thành đường của tấm thảm. Một cuộc
tìm kiếm mở rộng trong nghệ thuật tạo hình đưa ra sự bảo đảm cho
một quy tắc, dựa trên nguyên tắc này, cụ thể là: khi chủ thể ở một
phía của trung tâm thì nó phải tồn tại gần trung tâm, hoặc, ở mức độ
mà nó rời khỏi trung tâm, hãy thể hiện neo tích cực vào phía bên kia.
Người ta không khẳng định rằng mọi bức ảnh đẹp đều có thể thể hiện
sự cân bằng hoàn toàn này ; nhưng khẳng định được đưa ra rằng sự phấn
đấu từ phía người thiết kế của nó đã hướng tới sự cân bằng này, và nếu
nó được đảm bảo, bức tranh sẽ đẹp hơn nhiều. Hãy áp dụng phép thử đơn
giản này bằng cách loại bỏ những phần thừa cân hoặc bổ sung những phần
cần thiết, theo nguyên tắc [29] này , và người ta sẽ thấy rằng thành phần sẽ
luôn được cải thiện. Cần lưu ý rằng trọng lượng cân bằng nhỏ của sân
thép không được trở thành điểm gây chia rẽ lợi ích.
Machine Translated by Google
16 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
ĐỊNH NGHĨA
17
Thật dễ dàng để nhận ra một bố cục tốt; để nói tại sao nó tốt có thể khó
khăn; để biết làm thế nào nó có thể được làm tốt hơn là điều mà người làm nghệ
thuật mong muốn biết. Hãy để học sinh, khi có nghi ngờ, cân bức tranh của mình
trên cân và lưu ý rằng nguyên tắc của thước thép bao trùm các vật thể theo
chiều sâu cũng như chiều rộng của bức tranh.
ĐỊNH NGHĨA
Mỗi bức tranh là một tập hợp các đơn vị hoặc vật phẩm.
Mỗi đơn vị có một giá trị nhất định.
Giá trị của một đơn vị phụ thuộc vào sức hấp dẫn của nó; sức hấp dẫn của nó
thay đổi tùy theo vị trí của nó.
Một đơn vị biệt lập ở gần rìa thường có lực hút lớn hơn ở trung tâm.
Mỗi phần của không gian bức tranh đều có sức hấp dẫn nào đó.
Không gian không có chi tiết có thể có sức hấp dẫn theo cấp độ và sự liên kết.
Một đơn vị lực hút trong một không gian trống rỗng có trọng lượng lớn hơn
nhờ sự cô lập so với khi đặt với các đơn vị khác.
Đơn vị màu đen trên nền trắng hoặc màu trắng trên nền đen có sức hấp dẫn hơn
hơn tương tự trên màu xám.
Giá trị của đơn vị màu đen hoặc trắng tỷ lệ thuận với kích thước
không gian tương phản với nó.
Một đơn vị ở phía trước có thể có trọng lượng nhỏ hơn một đơn vị tương
tự ở xa.
Hai hoặc nhiều đơn vị liên kết có thể được coi là một và trung tâm thống
nhất của chúng là điểm mà chúng cân bằng với các đơn vị khác.
[30]
Machine Translated by Google
18 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Có sự cân bằng giữa Đường,2 về Khối lượng,3 về Ánh sáng và Bóng tối,4 về
Biện pháp,5 được đảm bảo theo thang độ hấp dẫn mà mỗi người sở hữu. Nhiều
hình ảnh thể hiện những điều này trong sự kết hợp.
Bức “Sư tử sa mạc” của Gerome thể hiện ba điểm biệt lập và một điểm thu
hút. Xu hướng tầm nhìn khi rời khỏi con sư tử là ở cực bên phải và sau đó
quay trở lại dọc theo con đường của khoảng tối trong bức tranh đến nhóm cây.
Xuyên suốt điều này là sự cân bằng đối lập từ những bụi cây ở tiền cảnh đến
những ngọn núi ở khoảng cách cực xa. Đường nét duy nhất trong bố cục, nhìn rõ
hơn trong bức tranh hơn là trong bản sao, đóng vai trò quan trọng trong sự
cân bằng ở trung tâm. Vị trí của vật phẩm hoặc chủ đề quan trọng không liên
quan nhiều đến sơ đồ cân bằng của bức tranh. Đây là điểm khởi đầu và sự cân
bằng là một điều cần cân nhắc hơn thế.
Trong mọi bố cục, mắt phải đi qua phần trung tâm ít nhất một lần. Điều này
bắt đầu sự cân bằng, vì khi khảo sát một bức tranh, mắt sẽ chuyển dịch một
cách tự nhiên từ trung tâm quan tâm, có thể ở một bên, sang phía bên kia của
khung vẽ. Nếu có thứ gì đó ở đó để tiếp nhận nó thì sự cân bằng mà nó tìm kiếm
sẽ được thỏa mãn.
[31]
Nếu không tìm thấy gì, nghệ sĩ phải tạo ra thứ gì đó, với kết luận rằng bức
tranh bị thiếu một số yếu tố.
Trong cảnh tuyết rơi, mắt bị thu hút từ những cây thông đến những ngôi nhà
bên trái và dừng lại ở đó, không có lực hút nào được tạo ra để di chuyển nó
sang nửa còn lại của bức tranh.
Cái được gọi là sự quan tâm bị chia rẽ đối với một bức tranh không gì khác
hơn là sự nghi ngờ được thiết lập bởi sự sắp xếp cân bằng sai lầm, một sức
hấp dẫn quá lớn được sử dụng ở những nơi cần ít trọng lượng hơn. Người
nghệ sĩ phải là người đánh giá mức độ hài lòng mà anh ta cho phép có được
cảm giác này, nhưng không ai có thể bỏ qua nó và đạt được sự thống nhất.
2
3
Bacchus; "Một mình,"
phong cảnh của Claude Lorraine
4
“Con của Mẹ”; "Tình nhân,"
5
“Lời chào;” “Con đường lướt sóng,”
Machine Translated by Google
ĐỊNH NGHĨA
19
Câu hỏi về mức độ phải có sự thận trọng trước nó; vì trong nỗ
lực tạo sự cân bằng ở phía đối diện của phương thẳng đứng, người
ta có xu hướng sử dụng vật nặng quá nặng. Toàn bộ chủ đề đôi khi
được bố trí hợp lý ở một bên và một mục khác có vẻ dư thừa. Hai
điểm sẽ được chú ý trong tất cả các trường hợp như vậy: nửa đối
diện có thể bị cắt bỏ mà không bị hư hại, hoặc bị kéo dài ra rất
nhiều, và ở cả hai dạng, bức tranh dường như vẫn tồn tại.6 Thực tế
trở thành lập luận cho lý thuyết về sự cân bằng trên một đường thẳng
đứng ở giữa; trong trường hợp đầu tiên bằng cách dịch chuyển đường
thẳng vào trung tâm của đối tượng và trong trường hợp thứ hai bằng
cách đảm bảo nhiều không gian hơn để cân bằng đối tượng.
Bức chân dung của Sarah Bernhardt, một bố cục xuất sắc từ nhiều
góc nhìn, tìm thấy sự cân bằng rõ ràng nhất ở hai bên của đường ánh
sáng uốn lượn xuyên qua trung tâm trưng bày [34] trục mà nhiều bức ảnh
thể hiện ở các mức độ khác nhau. Các góc đối diện được cân đối tốt,
cái cây đối diện với con chó, với một chút tầm quan trọng dành cho
con chó. Đặt ngón tay quan sát trên đầu và chân trước của con chó,
loại bỏ phần này nhiều và toàn bộ bố cục sẽ đạt được, không chỉ vì
các góc chéo khi đó cân bằng mà còn vì đầu của cả người phụ nữ và
con chó đều quá quan trọng đối với cùng một phía của bức tranh.
Hoàn toàn có thể có cả hai đầu như hiện tại trong bố cục hoàn
chỉnh hơn, nhưng điều này sẽ đòi hỏi phía bên kia có nhiều trọng
lượng hơn; hoặc sự dịch chuyển toàn bộ bức tranh rất nhẹ về phía
bên trái.
Trong bức tranh, điều này không được cảm nhận thấy, vì đầu của
con chó được xử lý kỹ đến mức nó thu hút rất ít, mặc dù đối tượng
ở gần tiền cảnh.
Bức tranh này cũng cân đối về các đường ngang và dọc.
Ở đây chúng ta có chú chó và chiếc quạt giúp cân bằng cơ thể và cây trồng.
6
liên kết đến bản vẽ của thuyền
Machine Translated by Google
20 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
ĐỊNH NGHĨA
21
Sự cân bằng theo đường chéo của hình, bởi sự đối lập của con chó
với cái cây rất hoàn chỉnh. Kết hợp với chiếc đèn treo ở trên, đường
uốn lượn này tạo thành chữ S hoặc không có hình con chó và chiếc lá
làm đẹp của Hogarth.
Trong vấn đề làm suy yếu các đường nền cần thiết hỗ trợ hình (ghế
sofa) và cắt bức tranh làm đôi, hình cong này, chiếc gối và chiếc lá
lớn sẽ có tác dụng tuyệt vời.
[35]
Khi một người đổ đầy hoa vào bình, anh ta hướng đến sự thống
nhất và cân bằng, và nếu trong sự kết hợp màu sắc hoặc khối lượng
và điểm nhấn mà thiếu điều này thì kết quả sẽ thật đáng lo ngại. Hãy
để chiếc bình trở thành một cái bát và đặt chiếc bát trên mép của nó
và làm giống như một cái khung, bao quanh hoàn toàn bó hoa; nỗ lực
của anh ấy vẫn như cũ. Để có hiệu quả trong một khuôn khổ, sự cân
bằng và thống nhất cũng cần thiết. Mắt tìm thấy sự thư giãn và thích
thú trong sự cân bằng hoàn hảo của các yếu tố, được kết hợp và liên
kết với nhau bằng vành khung.
Một bức tranh phải có khả năng treo chính xác ở trung tâm của nó.
Bố cục không hoàn hảo buộc người xem phải có nhiệm vụ điều chỉnh đầu
mình theo góc giả của bức tranh.
Những bức ảnh trường tồn với thời gian không cần phải đeo kính loạn
thị. Chúng ta xem chúng là cân bằng và chúng lặp lại ký hiệu ngược
lại—“cân bằng”.
Sau khi coi đây là sự cân nhắc kỹ lưỡng trong chủ đề bố cục và
rút gọn nguyên tắc thành luật trên, tôi thú nhận rằng tôi đã không
đủ can đảm để tin chắc trong suốt sáu tháng, vì thỉnh thoảng một bức
ảnh sẽ xuất hiện ngay từ cái nhìn đầu tiên. dường như giống như
một con ngựa non ngỗ ngược, không chịu tuân theo lý thuyết và có
nguy cơ đá nó ra từng mảnh. Sau một số trường hợp ngoại lệ rõ ràng
như vậy và việc họ dễ dàng chấp nhận thử nghiệm sự cân bằng tuyệt
đối từ trung tâm, trên sơ đồ các nhà máy thép, giờ đây tôi hoàn
toàn bị thuyết phục rằng điều mà các nhà văn đã gọi là “chủ đề bố
cục rất mơ hồ”, “câu hỏi khó hiểu về sự sắp xếp các bộ phận,” v.v.,
mang lại [36]
Machine Translated by Google
22 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
tuân theo quy luật đơn giản nhất này, và với tính trực tiếp và rõ ràng
của nó, nó mang lại những quy tắc làm việc đơn giản nhất. Những người
có quyền tự do nghệ thuật thách thức chế độ nô lệ của quy tắc, như
được áp dụng cho một sản phẩm nghệ thuật, và những người cố gắng tạo
ra thứ gì đó có thể phá vỡ mọi quy tắc, với hy vọng là nguyên bản, dành
phần lớn thời gian chỉ để che đậy bề ngoài. để nguyên tắc có thể không
quá dễ dàng được nhìn thấy, và thời gian còn lại trong việc cân bằng
những gì không cân bằng.
Vì sự cân bằng của hình ảnh chi phối tất cả những cân nhắc khác
trong bức tượng hoặc bức tranh về hình dáng con người, nên sự cân đối
của bức tranh, hay sự cân bằng của các bộ phận, trở thành điểm cân nhắc
chính trong bố cục của nó. Hình vẽ cân bằng trọng lượng của nó trên
điểm tựa, giống như Sao Thủy đang bay trên ngón chân của mình, bức
tranh đặt trên một điểm tựa mà trên đó các khối lượng lớn và nhỏ treo
với sự điều chỉnh tinh tế như nhau. Trong “Những người sành sỏi” của
Fortuny, hai người đàn ông nhìn vào một bức tranh ở gần bên trái chính
giữa tạo thành chủ đề. Khối tối phía sau họ ngăn chặn sự thâm nhập sâu
hơn theo hướng này, nhưng con mắt bị thu hút vào ánh sáng bên phải và
tìm kiếm người đàn ông đang cầm một chiếc cặp. Ở khoảng cách xa, cùng
với các vật thể được chiếu sáng, anh ấy dễ dàng cân bằng nhóm quan
trọng ở phía bên kia của trung tâm. Thật vậy, với sức hấp dẫn của đồng
hồ, chiếc bình, tấm bảng, lò sưởi và chiếc rương, khuôn mặt của anh
ấy hẳn đã thêm quá nhiều hạt, và người nghệ sĩ đã vui vẻ tránh được
[37]
điều này bằng cách che nó bằng cặp hồ sơ.
Trong nghiên cứu chân dung của “Lady with Muff”, lần đầu tiên người
ta có ấn tượng rằng nhân vật này đã được đặt một cách bất cẩn và thực
sự, nó sẽ là một sự sắp xếp một chiều và thiếu suy nghĩ nhưng đối với
món đồ nhỏ, gần như chìm trong bóng tối, trên phía bên trái. Một chút
chi tiết này cho phép mắt nhìn xuyên qua bóng tối nặng nề và là một ví
dụ điển hình về giá trị của trọng lượng nhỏ trên cánh tay dài của sân
thép, giúp cân bằng trọng lượng nặng đối lập của nó.
Bức tranh này được cắt tỉa quá nhiều ở phần trên để cân bằng theo
đường ngang, và thực sự, sự cân bằng này là ít quan trọng nhất, và
trong một số trường hợp, là không mong muốn; nhưng dòng ánh sáng
Machine Translated by Google
ĐỊNH NGHĨA
23
Machine Translated by Google
24 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
việc di chuyển từ mặt xuống, ngang qua mõm và vào lòng không chỉ hỗ trợ sự
cân bằng này mà còn đưa mắt nhìn sang nửa bên trái, và vì lý do đó rất có
giá trị trong việc cân bằng bên , điều này đều quan trọng đối với đối
tượng đứng thẳng.
Một sự xem xét khác liên quan đến bức tranh này, về vấn đề cân bằng,
chứa đựng một nguyên tắc: Đường của hình cong về phía bông hoa và chậu
cây, trở thành bán kính của toàn bộ đường viền bên trong. Điều này tạo ra
một đường quan sát hình elip, là cung trên bán kính này nhận được lực kéo
về phía tâm của nó. Có một chút cân bằng trong trọng lượng đơn thuần của
không gian trống rỗng này, nhưng khi được tạo ra sức mạnh bởi sự cô lập
của nó, cộng với sự nhượng bộ về ý nghĩa hướng tâm của nó, vật phẩm nhỏ
sẽ có tác dụng rất lớn trong việc ổn định trạng thái cân bằng của bức
tranh. Các đường nét chính xác là của Rubens gần đây đã được thêm vào Bảo
tàng Metropolitan, trong đó các hình tượng của Mary, mẹ cô, Chúa Kitô và
[40]
John tạo thành vòng cung và hình dạng uốn cong của nhà sư tạo thành sự cân
bằng đối lập.
Để chứng minh thực tế rằng sự cân bằng một nửa hoặc ở hai bên của chiều
dọc là đủ ở nhiều đối tượng, hãy xem những bức chân dung như vậy trong đó
chỉ có phần đầu là hấp dẫn, phần còn lại bị giảm bớt chi tiết và ánh sáng,
vì lợi ích của sự hấp dẫn này. .
Rất hiếm khi nghệ thuật tạo hình đề cập đến sự cân bằng theo chiều ngang
đường trung tâm kết hợp với sự cân bằng theo chiều dọc.
Người ta có thể nhớ lại những bức ảnh chụp các hình trong đó các vị
trí trên trường của tấm đĩa rất lệch về một phía của tâm, nhưng có yếu tố
đủ tiêu chuẩn ở đường dẫn hoặc sự cân bằng bằng một thước đo riêng biệt
khiến chúng nằm trong yêu cầu thống nhất. “Anh trai và Em gái” đội chiếc
7
mũ thủy thủ chen chúc trên khuôn mặt và
của cô Kasebier—cậu bé
hình dáng của em gái anh ấy,—phần lớn là nhờ đường nét dài, chắc chắn của
bên hông và chân của cậu bé đã kéo trọng lượng sang phía đối diện của bức
tranh. Trong trí tưởng tượng chúng ta có thể thấy cái chân ở dưới đầu
gối và
7
Xem “Tư thế trong tranh chân dung”, nổi tiếng với các nhiếp ảnh gia
và rất đáng được các họa sĩ chú ý. Tennant & Ward, NY
Machine Translated by Google
CÂN BẰNG DỌC VÀ NGANG.
25
biết điểm hỗ trợ của anh ta thực sự ở phía đối diện của đường
thẳng đứng trung tâm bao xa. Chuyển động trong cả hai hình đều bắt
nguồn từ phía này của bức tranh khi các đường của tấm xếp nếp hiển thị.
Loại bỏ đường cân bằng của bố cục như vậy và thay vì một bức
tranh, chúng ta sẽ chỉ có hai hình ở một bên của tấm đĩa.
[41]
Tầm quan trọng của sự cân bằng theo chiều ngang được hiểu rõ
nhất trong cảnh quan, với góc nhìn mở rộng. Ở đây ý tưởng trở
nên gợi nhớ đến “sự bập bênh” thời thơ ấu của chúng ta. Hình
thành một không gian dài từ tiền cảnh đến xa, chứa đựng nhiều mức
độ quan tâm khác nhau, rõ ràng là một đầu có thể trở nên quá nặng
nề đối với đầu kia. Việc điều chỉnh một chuỗi các hạng mục như
vậy cho đến khi đạt được sự cân bằng phải được phối hợp với nỗ
lực hướng tới sự cân bằng bên.
CÂN BẰNG DỌC VÀ NGANG.
Trong tác phẩm “Chào người bị thương” của Detaille, sự cân
bằng hoàn chỉnh và trang trọng trên cả đường dọc và đường
ngang được thể hiện. Tham mưu trưởng ở một bên ở trung tâm,
bên kia là sĩ quan cân bằng, và các nhân viên còn lại cân
bằng bộ binh Đức. Mặc dù đầu của tù nhân đều ở phía trên
đường nằm ngang, nhưng 3/4 cơ thể nằm ở phía dưới - một
con số tương đương - và trong trường hợp của kỵ sĩ, chân
và thân của ngựa kéo trọng lượng xuống phía dưới. canvas,
được hỗ trợ đặc biệt bởi hai kỵ sĩ ở góc bên trái. Ngoài ra,
hãy lưu ý giá trị của vị trí của con ngựa xám và người cưỡi
ngựa ở bên trái, như một phương tiện làm gián đoạn đường
chân cần thiết và khó chịu trên khung vẽ và hướng mắt vào
bức tranh cũng như hướng tới tiêu điểm, cả bằng cách đường
cong sang trái, bao gồm cả con ngựa đen, và cũng bằng cách
nhảy trực tiếp qua bức tranh, qua con ngựa trắng và hướng về [42]
chủ thể thực sự—tức là các tù nhân.
Machine Translated by Google
26 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
CÂN BẰNG DỌC VÀ NGANG.
27
Phần lớn đã được viết bằng cách gợi ý trong bố cục liên quan đến
bức tranh này hay bức tranh kia để minh họa một tư tưởng có thể đã
được đơn giản hóa dựa trên ý tưởng duy nhất về sự cân bằng chứa đựng
toàn bộ bí mật và nếu một khi được hiểu trong tất cả các giai đoạn có
thể thay đổi của nó thì sẽ thiết lập quy trình với sự chắc chắn thực
sự làm hài lòng người ngừng đặt câu hỏi về bước tiếp theo hoặc không
biết chắc chắn rằng bước mình đã thực hiện là
Chính xác.
Những lời chỉ trích này được gọi một cách mơ hồ là “lộn xộn”,
“cứng nhắc”, “số lượng rải rác”, v.v., đều dẫn đến gốc rễ, mất cân
bằng và cần phải sửa chữa ở đó.
Sự cân bằng có tầm quan trọng tùy theo số lượng đơn vị được sáng
tác. Có thể cần phải có giấy phép lớn hơn nhiều khi đặt một hình đơn
lẻ vào không gian hình ảnh của nó so với khi bố cục bao gồm nhiều
hình. Trên thực tế, tâm trí ít chú ý đến việc xem xét sự cân bằng cho
đến khi sự phức tạp của nhiều đơn vị buộc nó phải cần thiết. Họa sĩ
coi nhẹ chủ đề bố cục thường được coi là họa sĩ của những chủ đề đơn
giản - chân dung và các chủ đề không rời rạc, nhưng mặc dù những chủ
đề này có thể tồn tại trong sự đối lập với những nguyên tắc như vậy,
nhưng tác giả của họ đang đòi hỏi nhiều hơn từ chất lượng kỹ thuật
của tác phẩm của họ hơn là là nhiệm vụ của nó để cung cấp.
Hai dòng chính đầu tiên, nếu chúng chạm nhau hoặc giao nhau, sẽ bắt
đầu sáng tác. Sau đó cần phải xử lý bức tranh khi nó được treo trên
cân.
[43]
Sự vô ích của việc xem xét bố cục theo đường viền hoặc khối tông màu đồng
đều như một phân tích ban đầu an toàn về tác phẩm đã hoàn thiện được thể
hiện rõ khi chúng tôi phát hiện ra rằng phải đến khi đưa bức tranh đến giai
đoạn hoàn thiện chi tiết cuối cùng , chúng tôi mới hoàn thành được sự cân bằng.
Khái niệm nhìn chung có vẻ chấp nhận được đối với ý tưởng chung của
một người có thể kết thúc mọi vấn đề sai lệch; hoặc sơ đồ Ánh sáng
và Bóng tối bằng một hoặc hai tông màu phẳng trừ đi sự cân bằng của
độ chuyển màu sẽ tỏ ra sai lầm gấp nhiều lần khi nó tiến tới sự hoàn thiện.
Chính vì điều này mà các nghệ sĩ khi sáng tác một cách thô bạo trong
Machine Translated by Google
28 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
sự hiện diện của thiên nhiên hiếm khi tạo ra những bản phác thảo trong sổ
tay thiếu sự thống nhất về độ chuyển màu. Một số nghệ sĩ có thói quen vẽ
những bức tranh quan trọng từ những dữ liệu như vậy, những bức tranh
[44]
nóng bỏng khi ấn tượng là bắt buộc, chứa đựng nhiều bản chất của chủ đề
hơn là việc “nghiên cứu” trung thành được thực hiện lúc rảnh rỗi.
Khả năng sắp xếp cân bằng rất rộng rãi, trên thực tế dễ bị ảnh hưởng
bởi bố cục lập dị và tuyệt vời nhất, theo sau: khả năng thích ứng của nó
với mọi hình thức trình bày sẽ loại bỏ lập luận chống lại nó. Trong hầu
hết mọi trường hợp, khi tác phẩm của một họa sĩ tài năng không thể thuyết
phục được, thì thông qua sự hoàn chỉnh đó, phẩm chất nào đứng đầu, khi,
sau lời cuối cùng được anh ta nói ra, khi, tóm lại, tự nhiên đã được
thỏa mãn và Tác phẩm vẫn tiếp tục trong trạng thái nổi dậy yếu ớt, điều
mà nhiều nghệ sĩ sẽ thú nhận rằng nó thường phải mất nhiều năm để dập
tắt, đó là bằng chứng chắc chắn rằng trong quá trình xây dựng bức tranh
ban đầu như vậy, một số yếu tố mất cân bằng đã được cho phép.
Machine Translated by Google
TRỤC TỰ NHIÊN
29
TRỤC TỰ NHIÊN
Ở những mức độ khác nhau, hình ảnh thể hiện cái có thể được gọi là trục
tự nhiên, trên đó các thành phần của chúng tự sắp xếp theo bố cục cân
bằng. Trục này là đường nhìn thấy hoặc tưởng tượng mà mắt chấp nhận kết
nối hai thước đo nổi bật nhất hoặc đường thu hút sự chú ý đầu tiên. Nếu
chỉ có một hình, nhóm hoặc thước đo và có một lỗ mở hoặc điểm thu hút
xuyên qua nền làm chuyển hướng tầm nhìn từ đó sang hình đó, thì đường
định hướng này sẽ trở thành trục. Trục không chỉ đơn thuần kết nối hai
điểm trong bức tranh mà còn xuyên qua nó, và đầu gần của trục có liên quan
nhiều đến sự cân bằng này.
[45]
Sự cân bằng ở trung tâm tạo nên sự thống nhất của bức tranh trong những
giới hạn của nó với khung của nó. Sự cân bằng trên trục thể hiện sự cân
bằng tự nhiên của chủ thể mà chúng ta cảm nhận được trong tự nhiên khi nó
chạm vào cá nhân chúng ta và sẽ kết nối tinh thần của chúng ta với chính nó.
Chúng ta nhận ra điều đầu tiên dễ dàng hơn khi chủ thể đối diện với
chúng ta với ít chiều sâu bối cảnh. Chúng ta bắt đầu chuyển động của cái
sau khi tầm với ở xa và chúng ta cảm thấy đối tượng đang quay trên trục
của nó và duỗi một cánh tay về phía chúng ta trong khi tay kia xuyên qua
khoảng cách nhìn thấy được hoặc không xác định.
Sự cân bằng được xây dựng trên đường này sẽ mang lại cho công nhân một
kết quả thống nhất giống như việc sử dụng sân thép trên đường thẳng đứng
trung tâm.
Trong phương pháp này có ít hạn chế hơn và khi trục được đánh dấu rõ ràng
thì tốt nhất nên thực hiện. Tuy nhiên, không phải mọi môn học đều phát triển nó.
Có thể dễ dàng cảm nhận được điều đó trong bức chân dung của Clairin về Sarah
Bernhardt, “ Quý bà đeo khăn bịt”, “Con đường lướt sóng” và trong đường nét
của con ngựa, người da đỏ và hoàng hôn. Khi trục được tìm thấy, lực của nó
phải được điều chỉnh bằng các đường hoặc thước đo đối lập nhau ở một hoặc cả hai phía.
Trong bốn ví dụ này, bố cục tốt đã được thực hiện theo tỷ lệ thể hiện sự
cân bằng; lần thứ nhất bằng con chó và cây cọ, lần thứ hai bằng chậu hoa,
lần thứ ba bằng ánh đèn trên
Machine Translated by Google
30 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
gốc rạ và đám mây ở góc bên trái, cuối cùng là những tảng đá và biển khơi.
Tìm kiếm sâu hơn trong số các hình minh họa đi kèm sẽ phát hiện ra nó
[46]
ở đường nét bao quát của các chiến binh, năm 1807 được nhóm cân bằng về
Napoléon, đường nét của con tàu và ánh sáng của bầu trời trong “Her Last
Moorings”, đường cong trung tâm trong “The Cơ thể của Patroclus” là
đường chéo xuyên qua cánh tay của Ariadne vào cánh tay của Bacchus.
SỐ DƯ RÕ RÀNG HOẶC CHÍNH THỨC.
Raphael là một điểm thuận lợi để bắt đầu nghiên cứu về sáng tác. Phong
cách của ông bị ảnh hưởng bởi ba điểm cân nhắc: cảnh báo về những cạm
bẫy trong sáng tác mà những người tiền nhiệm đã mắc phải; niềm tin rằng
sự cân bằng chính thức tuyệt đối là an toàn; và thiếu kinh nghiệm để biết
rằng bất cứ điều gì khác cũng tốt như vậy. Ngoài ra, có thể thêm vào đó
là môi trường mà hầu hết các tác phẩm của ông được tạo ra. Của anh ấy
là một kế hoạch sắp xếp kiến trúc, và điều này rất phù hợp với cả phẩm
giá của chủ đề của anh ấy và những quan niệm thuần khiết về một tâm trí
điềm tĩnh.
Do đó, Raphael được coi là người tiêu biểu chính cho sáng tác không
chính thức. Kế hoạch của ông là đặt nhân vật có tầm quan trọng lớn nhất
ở trung tâm. Điều này cần có sự hỗ trợ trong việc cân bằng số liệu của cả
hai bên; một nỗ lực sau đó thường có thể được quan sát là làm suy yếu
hình thức đã thiết lập này bằng các mục tiêu khác, trong đó, mặc dù biện
pháp đáp ứng với biện pháp, nhưng có một chút thay đổi về loại hoặc mức
độ, toàn bộ sự sắp xếp giống như sự sắp xếp của một đội quân trong dàn
trận; với trung tâm, hai bên sườn và các cuộc giao tranh.
Sự cân bằng của các biện pháp bình đẳng—được thấy trong tác phẩm “Sistine
[47]
Madonna” của ông, được thể hiện rõ ràng trong hầu hết các bức tranh giáo
hội thời kỳ đó, đặc biệt là “Bữa tối cuối cùng của Leonardo” trong đó hai
nhóm gồm ba người, mỗi nhóm được đặt ở hai bên của nhân vật then chốt.
Machine Translated by Google
SỐ DƯ RÕ RÀNG HOẶC CHÍNH THỨC.
31
Điều này đã trở thành cách sắp xếp tiêu chuẩn cho mọi bố cục cân bằng
cổ điển trong trang trí tranh ảnh. Việc nhân đôi các đồ vật ở hai bên của
hình trung tâm không chỉ mang lại tầm quan trọng mà còn góp phần tạo nên
bố cục tĩnh lặng, đối xứng và trang trọng để phù hợp với cảm giác tôn giáo
hoặc yêu cầu trang trí. Sự phản đối kế hoạch cân bằng này là nó chia bức
tranh thành các phần bằng nhau, không phần nào được ưu tiên và các phần
chia nhỏ có thể được tiếp tục vô thời hạn.
Vì lý do này nó không có chỗ đứng trong thể loại nghệ thuật. Phản ứng đối
âm của nó thuộc về ngôi đền. Một hình thức cân bằng khó chịu hơn ở trung
tâm là trong đó trung tâm có tầm quan trọng nhỏ. Điều này cắt hình ảnh
thành hai nửa mà không có lý do. “ Những người nông dân Hà Lan trên bờ
biển”, “Thủy triều thấp” và “Những người chăn nuôi gia cầm” và “Hiếp dâm
phụ nữ Sabine” của David là những ví dụ.
Những hình ảnh này thể hiện ba mức độ cân bằng hình thức. Ở phần đầu,
sự thiếu trình tự sẽ làm suy yếu tính thống nhất của bức tranh. Ở phần thứ
hai, mặc dù các đồ vật tiếp giáp nhau nhưng không có sự liên kết chủ
quan, và trong bố cục của David, hình thức của cấu trúc trang trí không
thể áp dụng cho chủ đề.
Nhóm vòng tròn trong tác phẩm “Xin tha thứ ở Brittany” của DagnanBouveret, trong đó những người nông dân ngồi xổm bên trái ở phía trước
là một chút cân bằng táo bạo, tìm thấy sự biện minh cho sự chuyển động của mối
quan tâm [48] sang phía bên phải ở hậu cảnh.
Trong mọi hình thức, ngoại trừ kiểu trang trí cổ điển, người nghệ sĩ
phải nỗ lực để che giấu sự cân bằng ở phần trung tâm.
Để tránh sự phân chia bằng nhau của mặt phẳng hình ảnh, một kế hoạch
xây dựng thực tế dựa trên những điểm mạnh thay vì những điểm yếu. Nó giả
định rằng điểm yếu là trung tâm, và trong tất cả các thể loại bố cục không
mong muốn hình thức thì cần tránh trung tâm. Điểm nào cách đều hai phía
cũng là điểm yếu. Các bất đẳng thức về khoảng cách phải có tỷ lệ toán học
với nhau là một và hai phần ba, hai và ba phần năm. Những điểm này sẽ mạnh
nhất và thích ứng tốt nhất cho việc đặt các vật thể ở xa
Machine Translated by Google
32 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
[48]
các đường ranh giới và các góc, tính theo độ đa dạng nhất.
Nếu chúng ta lấy một tấm vải có tỷ lệ thông thường, cụ thể là tấm vải
có chiều dài bằng cạnh huyền trên bình phương chiều rộng của nó, là 28×36
hoặc 18×24 và chia nó thành các phần không bằng nhau là ba, năm hoặc bảy,
chúng ta sẽ tạo ra những điểm mà bố cục tốt sẽ mang lại.
Lý do cho điều này là hai phần ba còn lại trở thành một đơn vị giống
như một phần ba. Nếu số tiền lớn hơn được ưu tiên thì nó sẽ được hưởng
lãi; nếu không thì phải hy sinh cho bộ phận nhỏ hơn. Theo nguyên tắc này,
có thể thấy rằng một hình ảnh có thể chiếm một vị trí ở trung tâm nếu nó
gắn chặt với bộ phận mang phần lợi ích còn lại theo cách tích cực .
trở nên không thể chối cãi được như một yếu tố chia bức tranh thành các
phần bằng nhau.
Công thức luôn mang lại kết quả tuyệt vời. (Xem “Sổ tay dành cho người
vẽ phác thảo” của Howard.)
Sự phân chia tỷ lệ này của bức tranh mà người ta có thể tìm thấy trong
những bức tranh phong cảnh đẹp nhất của Claude Lorraine, với phương pháp
xây dựng yêu thích của ông. Nó gợi ý các trụ và nhịp cho giàn treo. Như
người ta thường thấy trong các tác phẩm của Claude, khi cái gần nhất nằm
trong bóng tối, tầm nhìn được chiếu từ đây qua
Machine Translated by Google
CÂN BẰNG BẰNG ĐỐI ĐỘC CỦA DÒNG.
33
không gian xen vào không gian xa hơn và hấp dẫn hơn. Một cảm giác sâu sắc
không thể tách rời khỏi sự sắp xếp này.
CÂN BẰNG BẰNG ĐỐI ĐỘC CỦA DÒNG.
Một loạt các đường đối lập đa dạng hơn và do đó đẹp hơn so với đường tiếp
tuyến tương đương của nó. Định nghĩa đơn giản nhất về vẻ đẹp như tranh
vẽ là sự đa dạng trong sự thống nhất. Các đường của con đường dài [49] trong
phối cảnh mang lại sự dễ dàng cho mắt nhìn, nhưng nó thấy thú vị hơn khi
đi theo con đường bị mất, sau đó được tìm thấy, bị mất và được tìm thấy
lại. Theo thời gian, chúng ta chắc chắn sẽ đi từ a đến z bằng con đường
này cũng như bằng con đường khác, nhưng ở một nơi, cuộc hành trình đã thu
hút được nhiều sự quan tâm hơn.
Hãy tưởng tượng một sườn đồi và bầu trời như một bức tranh. Sườn đồi
không có chi tiết, bầu trời trống rỗng. Món đầu tiên được giới thiệu thu
hút sự chú ý, món thứ hai và thứ ba gắn liền với món thứ nhất. Nếu chúng
song song với đường sườn đồi, chúng không làm gì cho sự phát triển của bức
tranh mà còn gây hại bằng cách đưa ra yếu tố đơn điệu. Tuy nhiên, nếu
chúng được đặt trên bầu trời và trên mặt đất để hoàn toàn đối lập với
đường này thì chúng sẽ giúp hướng mắt về hành trình của nó.
Không có ví dụ nào tốt hơn về nguyên tắc này có thể được trích dẫn hơn Mr.
Bức ảnh chụp hai người phụ nữ Hà Lan trên bờ biển của Alfred Steiglitz.
Những sợi dây thừng xuyên qua tiền cảnh kết nối với những sợi dây khác ở
khoảng cách giữa dẫn tiếp tuyến với ngôi nhà phía sau.
Đối với những người đấu kiếm hoặc đã sử dụng kiếm rộng, cảm giác về
đường đối kháng sẽ đến như một bản chất thứ hai. Một cú đánh dài phải
được đỡ hoặc phản đối một cách thẳng thắn; kẻ phản đối cũng phải được ngăn
chặn. Một trận đấu là một sự kết hợp đẹp như tranh vẽ của hai người đàn
ông và hai khối óc, trong đó sự thống nhất giữa tổng thể và các bộ phận
được duy trì bằng sự cân bằng của các biện pháp đối lập. Sự tương tự là
thích hợp. Người nghệ sĩ đứng cầm cọ và chiến đấu [51]
Machine Translated by Google
34 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
đối tượng của anh ta sẽ kết thúc, lực của một cú đánh sẽ vô
hiệu hóa và đỡ đòn khác. Điều này đúng với bố cục màu sắc tuyến
tính, trong đó sơ đồ tạo ra sự hài hòa bằng sự đối lập của màu
sắc.
Trong bức ảnh người da đỏ và con ngựa, chúng ta có một chủ
đề có chất lượng rất tốt. Cuộc trình diễn diễn ra trên bầu
trời ở đúng vị trí nhằm tạo sự cân bằng cho các kích thước
nặng nề của tiền cảnh và sự quan tâm được thu hút trở lại bức
tranh và về góc trên bên trái bởi hai dạng đám mây, qua đó bị
ném mạnh một rào cản đám mây biến tầm nhìn trở lại hình ảnh.
Sự đơn giản của ba tông màu rộng phù hợp với cảm xúc bao la mà
bức tranh chứa đựng. Nhân vật ngồi trong sự tôn kính trước
khoảng không này cung cấp yếu tố tinh thần cho chủ thể, phản
đề của nó là sự quan tâm của con ngựa, về phía trần thế. Mỗi
người có cách riêng của mình, và sự lựa chọn của mỗi người là
định nghĩa về con người và kẻ vũ phu, một sự tách biệt mà tư
thế của mỗi nhân vật biểu thị thông qua sự chia rẽ về thể chất.
Không gian giữa chúng mở rộng đến tận đường chân trời. Để
thiết lập kết nối hình ảnh cần thiết hoặc ít nhất là một gợi ý
về nó, hãy đề xuất ba thiết bị. Một đường cong trong một đường
[52]
cong có thể được chỉ ra một chút qua bãi cỏ: tiền cảnh có thể
bị cắt để hạn chế phạm vi hướng về phía chúng ta; hoặc một
đường gãy có thể được tạo theo đường chéo từ chân trái của
ngựa bằng một vài điểm nhấn dưới ánh sáng của râu. Đầu tiên,
sự kết hợp được thực hiện bằng cách chuyển đổi đường dây;
cuối cùng là sự đối lập giữa vị trí của hình với đường vai và
chân của con ngựa kéo dài bằng một đường xuyên qua bãi cỏ.
Machine Translated by Google
CÂN BẰNG BẰNG ĐỐI ĐỘC CỦA DÒNG.
35
Machine Translated by Google
36 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Với sự kết hợp của hai nhân vật này, sẽ không còn cảm giác như một
cuộc rước ba vật phẩm theo một đường phối cảnh thẳng: con ngựa, người
đàn ông và dòng sông xa xa. Thay vào đó, con ngựa và người chủ sẽ chống
lại khái niệm đồng cỏ, dòng sông và bầu trời.
CÂN BẰNG BỞI ĐỐI ĐIỂM.
Điểm hoặc dấu trong phần lớn các trường hợp tương đương với một đường.
Mắt nhìn theo đường nét dễ dàng hơn, nhưng điểm đó là một lực hấp dẫn
mạnh mẽ và chúng ta theo gợi ý của nghệ sĩ khi sử dụng nó, thường thấy
rằng sự tinh tế của nó có giá trị hơn sức mạnh của đường nét. Trong
trường hợp một sườn đồi đơn giản được chặn lại bởi một khối cây dày
đặc, một mặt phẳng và một mặt phẳng thẳng đứng được trình bày, nhưng cho
đến khi tầm nhìn được đưa vào và vượt ra ngoài đường giao nhau thì sự
đối lập của các mặt phẳng đơn thuần không đạt được nhiều thành tựu, điều
duy nhất do đó được thiết lập là hiệu ứng mạnh mẽ của ánh sáng và bóng
râm và phải đến khi mắt được hướng lên bầu trời để thiết lập sự kết hợp
giữa con đường hoặc vật thể khác trên đồi và khoảng cách, thì sự cân bằng
[55]
bằng chuyển tiếp mới được thực hiện.
Đây là một trong những nguyên tắc tinh tế và cần thiết nhất trong bố
cục cảnh quan. Hình minh họa dưới đây có tính chất đơn giản nhất nhưng
nguyên tắc có thể được mở rộng vô thời hạn vì nó phải thực hiện cả sự cân
bằng theo chiều ngang và phối cảnh.
Trong “Cái chết của Cæsar”, đường phối cảnh của các bức tượng và
đường cong đối diện trên sàn được tiếp tục xuyên qua khối cột và bức
tường đối lập với sân bên ngoài, do đó, sự kiểm soát tích cực về khoảng
cách của tiền cảnh, do đó được đảm bảo.
CHUYỂN ĐỔI DÒNG.
Hiệu quả hơn đối kháng, vì thanh ngang có tác dụng tăng sức mạnh hơn
thanh chỉ hỗ trợ một bên, là Chuyển tiếp,
Machine Translated by Google
CHUYỂN ĐỔI DÒNG.
37
hoặc cùng một vật phẩm được vận chuyển qua hoặc giao cho một vật phẩm khác phải
vượt qua một dòng hoặc một khoảng trống.
Trong nhóm nông dân trong Cabaret lưu ý việc sử dụng các đường đối
lập và chuyển tiếp, trong các hình đơn lẻ và khi lấy thành hai hình.
Người lao động (với xẻng) ở chi trên và chi dưới của anh ta có một cây
thánh giá lớn, cây thánh giá này sẽ trở nên lớn hơn khi chúng ta thêm
chiếc bàn nơi cánh tay dang rộng của anh ta tựa vào và hình người đứng
đằng sau anh ta. Quá trình đi lên theo chiều dọc này được dừng lại bởi
đường của lò sưởi và sau đó được tiếp tục bởi tấm và bức tranh.
Vì vậy, trong những phần nhỏ của nhóm này, người ta có thể nghĩ ra
năng lượng mạnh mẽ của thành phần của nó, cũng như không ở đâu có thể
khám phá ra một đường cong hoặc dòng chảy duy nhất. Cũng không cần
phải có con mắt kinh nghiệm để ghi nhận cấu trúc hình chóp của các bộ
phận khác nhau. Trong hành động của đầu và thân của hai nhân vật trung tâm là
một ví dụ mạnh mẽ khác về sự sắp xếp đối lập. Chiếc bàn được giằng
chắc chắn là điển hình của tổng thể.
Trong cảnh quan, đường chuyển tiếp từ đất lên trời thường là không
thể và bị phản đối. Tình cảm của chủ thể có thể phủ nhận mọi nỗ lực
nhằm vào sự kết hợp này. Ở đây chỉ có nguyên tắc, nên được gợi ý. Trong
trường hợp bầu trời lúc hoàng hôn nơi các đám mây lơ lửng như những
thanh song song phía trên đường chân trời và do đó thể hiện đặc điểm
của một ngày kết thúc yên tĩnh và không có gió, thì một đường chuyển
tiếp như cây, cột buồm hoặc chóp có thể không có sẵn. Các điểm hoặc
đường đối lập thu hút tầm nhìn vào vùng đất và do đó làm lệch tầm nhìn
khỏi phương ngang là cách duy nhất. Trong khung cảnh bờ biển, những
tia nắng tạo ra một loạt các đường kết hợp một cách đáng kinh ngạc với
đường cong của đường ray xe ngựa. Do đó, sự kết hợp giữa bầu trời và
mặt đất được thực hiện và trong khi đó chủ thể riêng có tính chắc chắn
gắn liền với la bàn duyên dáng của những yếu tố này.
Trên thực tế, dòng chuyển tiếp có tác dụng mạnh mẽ đến mức trừ khi
nó chứa một phần chủ đề thì hiếm khi được sử dụng.
Trong tác phẩm “Truyền tin” của Botticelli, việc giới thiệu một
đường phối cảnh dài vượt ra ngoài các hình, tiếp tục các đường của
tiền cảnh, truyền tầm nhìn xuyên suốt chủ thể,
Machine Translated by Google
38 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
CHUYỂN ĐỔI DÒNG.
39
mang nó ra khỏi hình ảnh. Nếu sự chú ý dồn hết sức vào chủ thể,
người ta sẽ cảm thấy sự gián đoạn và khó chịu của khung cảnh
không cần thiết này. Toàn bộ trường phái Phục hưng Ý đã làm suy
yếu sức mạnh của các bức chân dung và tranh vẽ [57] bởi những bối cảnh
phức tạp mà họ dường như bất lực trong việc quản lý.
Ở Velasquez, chúng ta thường thấy sự đơn giản hóa bối cảnh giúp
tiết kiệm toàn bộ sự thú vị cho chủ đề; nhưng ngay cả anh ấy
trong “Spinners” và ở mức độ thấp hơn trong một số sáng tác
khác, cũng mắc lỗi tương tự. Trong nhóm chân dung vĩ đại nhất
của Rembrandt, “The Syndics”, vấn đề của ông liên quan đến việc
sắp xếp sáu nhân vật. Bốn người ngồi ở phía xa của bàn nhìn về
phía chúng tôi, người thứ năm, ở phía gần, đứng dậy và nhìn về
phía chúng tôi. Đầu của anh ta, cao hơn đầu của hàng bốn người,
phá vỡ đường lối trang trọng này; nhưng độ sâu và phối cảnh của
bức ảnh không được đảm bảo cho đến khi nhân vật đứng ở hậu cảnh được thêm vào.
Điều này tạo ra từ hình tiền cảnh, thông qua một trong các hình
đang ngồi, đường chuyển tiếp kéo bố cục tiến và lùi và tạo thành
bố cục hình tròn của những gì được bắt đầu trên một đường quét
qua toàn bộ khung vẽ.
Sườn đồi có tựa đề “Không có lối đi” của Horsley Hinton là một
chủ đề dễ dàng được truyền tải trong tự nhiên như một điều bình
thường, tuy nhiên, điều này đã được thống nhất và sẵn có thông qua
sự hiểu biết về nguyên tắc này. Tác giả của nó là một nghệ sĩ đến mức
tôi có thể thấy anh ta quỳ xuống cắt hàng loạt cành dâu đen sao cho
hai hoặc ba cành cần thiết ở tiền cảnh sẽ tạo thành những đường ngang
qua vùng tối của khoảng không ở giữa phía dưới. Đường đồi đã cắt đứt
phần này khỏi tiền cảnh và những đường hấp dẫn này giống như những
sợi dây buộc nó vào. Từ tảng đá sáng ở trung tâm phía dưới [58], mắt di
chuyển ngoằn ngoèo lên đến đường sườn đồi, cắt hình ảnh từ bên này
sang bên kia. May mắn thay, thiên nhiên đã cung cấp một giải pháp
chữa trị cho cây cối ở đây để làm chệch hướng dòng này. Nhưng điều
này được khẳng định trong sự song song của những ngọn núi xa xôi.
Tuy nhiên, nghệ sĩ là người nói lời cuối cùng. Anh ta đã tạo ra một
sự chuyển hướng mạnh mẽ trên bầu trời, mang lại những đường ánh sáng mạnh mẽ và cảm giác
Machine Translated by Google
40 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
chiếu sáng trên ngọn đồi và vào tiền cảnh. Chủ đề, không hứa hẹn trong những
dòng ban đầu của nó, do đó đã được cứu chuộc. Loại công việc này được công
chúng ưu tiên, nhưng phải được khen thưởng bởi những người được bầu chọn.
CÂN BẰNG THEO TẦNG ĐỘ
Sự phân cấp sẽ được đề cập trong một mối liên hệ khác nhưng như một sức mạnh
trong sự cân bằng nó phải được chú ý ở đây. Bất kể tông màu ở đâu, từ sáng
đến tối hay ngược lại, mắt sẽ bị thu hút rất mạnh bởi vì nó gợi lên chuyển
động. Sự chuyển màu là phối cảnh của bóng râm; và phối cảnh mà chúng tôi công
nhận là một trong những động lực trong nghệ thuật. Khi tầm nhìn được chuyển
đến một không gian không có chi tiết và không có gì ngoài sự chuyển màu, thì
xung lực ban đầu của đường thẳng vẫn tiếp tục.
Sự chuyển màu, như một tác nhân của ánh sáng, thể hiện hiệu ứng đáng yêu
nhất của nó và trở thành một trong những yếu tố thú vị và hữu ích nhất trong
việc xây dựng bức tranh.
Là một lực cân bằng, nó có thể thường xuyên thay thế các chi tiết khi các
[59]
hạng mục được thêm vào là không cần thiết. Trong “Her Last Moorings”, những
tấm gỗ nặng, màu đen và tích cực ở tiền cảnh bên phải, thu hút ánh nhìn và
chia rẽ sự quan tâm. Việc chuyển hướng từ thân tàu tới bầu trời rất dễ dàng
và trực tiếp và tạo thành trục tự nhiên. Sự thay thế cho vật phẩm ở tiền cảnh
là một sự chuyển màu đơn giản, cân bằng sự chuyển màu tương tự trên bầu trời.
Mức độ sáng và tối khi trộn lẫn về mặt tông màu giống như màu xám của sự
chuyển màu—nhưng sức hấp dẫn của nó yếu đi.
CÂN BẰNG NGUYÊN TẮC HOẶC ĐỘC LẬP
Những phẩm chất này không đồng nghĩa nhưng gần đến mức chúng được đề cập
cùng nhau. Khi thảo luận về nguyên lý của nhà máy thép
Machine Translated by Google
CÂN BẰNG NGUYÊN TẮC HOẶC ĐỘC LẬP
41
Machine Translated by Google
42 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
đã tuyên bố rằng một vật nhỏ có thể cân bằng một vật rất lớn có vị trí ở
điểm cân bằng gần điểm tựa hơn, nhưng đến thời điểm này cần phải bổ sung
thêm sự gia tăng về trọng lượng và tầm quan trọng mà sự cô lập mang lại.
Những cân nhắc này không cần phải quá khó hiểu.
Khi giao cho Peter, “Hãy cho đàn cừu của tôi ăn”, Raphael đã tạo ra
một thứ hoàn toàn khác với kế hoạch xây dựng thông thường của mình.
Chúa Kitô chiếm một bên của tấm bạt, các môn đệ đi dọc theo mặt phẳng
phía trước về phía Ngài.
Đây là một hình riêng biệt tương đương với một nhóm.
Thượng nghị sĩ đang ngủ trong bức tranh của Gerome có mục đích tương
tự giữa những chiếc ghế và cột trống. Nhóm chính được đặt gần trung tâm,
nhóm nhỏ ở rìa ngoài cùng. Ngay cả Cæsar ở tiền cảnh—được che phủ bởi rèm
[62]
và nửa bóng—cũng ít có tác dụng tạo sự cân bằng hơn so với nhân vật riêng
biệt này.
CÂN BẰNG KHÔNG GIAN KHỐI.
Cuối cùng, quan điểm cho rằng bức tranh là sự thể hiện chiều sâu cũng
như chiều dài và chiều cao phát triển ý tưởng về sự cân bằng trong chuỗi
các chi tiết từ tiền cảnh đến khoảng cách. Khi đó, một không gian then
chốt sẽ được tìm thấy, một mặt đất trung tính ở khoảng cách xa hơn mà
từ đó có thể được tạo ra nhiều sức hấp dẫn đến mức lật ngược tiền cảnh,
hoặc trong phạm vi địa ngục hướng về phía chúng ta có thể có sức hút đến
mức khiến khoảng cách không có sức nặng của nó trong đó. quy ước của các bộ phận.
Nhóm không đủ sức hút phía sau sẽ đổ nhào về phía chúng ta, chỉ được duy
trì trong mạch hài hòa của bức tranh bằng những vật có sức hút đằng sau
nó để khôi phục lại sự cân bằng mà sự vắng mặt của chúng đã chứng tỏ. Đây
là một ảnh hưởng tinh vi hơn nhưng không kém phần mạnh mẽ so với sự cân
bằng theo chiều dọc và chiều ngang và có thể được hiểu một cách tiêu cực
nhất. Sự “hung hăng” của nhiều vật phẩm ở tiền cảnh mà bản thân chúng rất
cần thiết về mặt hình thức và đúng về giá trị là do thiếu các phần bổ
sung cân bằng của chúng ở các mặt phẳng phía sau của bức tranh.
Machine Translated by Google
43
CHƯƠNG IV - PHÁT TRIỂN HÌNH ẢNH
Sự cân bằng không nhất thiết phụ thuộc vào đối tượng thu
hút. Bản chất của nó nằm ở sự chuyển động từ phần này sang
phần khác của bức tranh, do sự sắp xếp bắt buộc và điều này
thường có thể được kích thích bởi ý định hoặc gợi ý chuyển
động theo một hướng nhất định.
[63]
CHƯƠNG IV - PHÁT TRIỂN
HÌNH ẢNH
Người nghệ sĩ lấy bức tranh của mình từ hai nguồn. Anh ta hoặc đi ra ngoài
và tìm thấy nó hoặc tạo ra nó. Nếu anh ta tạo ra nó thì tác phẩm là có chủ
ý và người nghệ sĩ sẽ chịu trách nhiệm. Nếu anh ta đến với thiên nhiên, anh
ta và thiên nhiên sẽ hợp tác với nhau, thiên nhiên cung cấp vật chất và anh
ta cung cấp kinh nghiệm. Khi chỉnh sửa tài liệu được cung cấp như vậy,
người nghệ sĩ phát hiện ra sự khác biệt giữa nghệ thuật và thiên nhiên lớn
đến mức nào, và bản thân bản chất đó phản bác quan điểm chung rằng nghệ
thuật là bản chất phản ánh và rằng bất kỳ phần nào của cô ấy được vẽ hoặc
vẽ sẽ tạo nên một bức tranh. .
Giai đoạn đầu tiên của nhà sưu tầm nghệ thuật là giai đoạn mà sự ngưỡng
mộ của anh ta tập trung vào sự bắt chước như họa sĩ tĩnh vật mang lại cho
anh ta, nhưng chẳng bao lâu ý thức nghệ thuật của anh ta khao khát một sự
biểu đạt có suy nghĩ trong đó, sự bắt chước, được đặt vào đúng vị trí của
nó và bản năng sáng tạo của người nghệ sĩ hiện rõ. Nói cách khác, anh ta
tìm kiếm cảm giác mang tính xây dựng của người vẽ bức tranh. “Tác phẩm
nghệ thuật là sự hấp dẫn đối với một tâm trí khác và nó không thể vẽ ra
nhiều hơn những gì tâm trí đó chứa đựng. Nhưng tận hưởng có thể nói là
số 8
sáng tạo; hiểu rõ là một hình thức của sự
Với con ngựa trước
bình đẳng.” chiếc xe và người nghệ sĩ cầm dây cương, anh ta có một khởi đầu mới, và [64]
số 8
“Những cân nhắc về hội họa,” John LaFarge.
Machine Translated by Google
44 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Có thể hiểu một cách công bằng lời khẳng định của Richard Wagner rằng bạn
không thể có nghệ thuật nếu không có đàn ông. Học sinh thường phát triển
theo cách tương tự. Với cuốn sách về thiên nhiên trước mặt, anh ta háo
hức ngồi xuống bất cứ đâu và đọc, bị thu hút bởi từng mục riêng biệt của
khuôn mẫu rộng lớn, nhưng anh ta nhận ra rằng mình đã mở từ điển tự nhiên
và để làm nên thơ hay thậm chí là văn xuôi hay, anh ta phải đặt những từ
riêng biệt. và các cụm từ với nhau.
Sau khi cuộn phim đầu tiên được in và nghiền ngẫm, người sử dụng
kodac có xu hướng hỏi với giọng ngây thơ bị tổn thương và bị lừa dối,
“Chà, cái gì tạo nên một bức ảnh?”
Anh ta cùng với những người khác cho rằng có thể đi đến thiên nhiên
và không mang theo gì bên mình, mang lại thứ gì đó. Mặc dù người ta không
đặt ra các quy tắc bố cục, nhưng ít nhất anh ta cũng phải thể hiện mình
trước thiên nhiên với những quan niệm cố định về một số ít yêu cầu mà
mọi bức tranh đều yêu cầu. Sau khi nhìn vào sự giả tạo của cô ấy trong
bốn phía của một khung hình và biết được lý do tại sao một phần hạn chế
của cô ấy lại làm anh ấy hài lòng bởi sự hoàn chỉnh của nó, anh ấy tiếp
cận cô ấy ngoài trời với triển vọng thành công cao hơn mặc dù anh ấy
chưa giải quyết được điểm này. Tác phẩm nghệ thuật hay của phòng trưng
bày là hướng dẫn tốt nhất cho một chuyến đi xa. Sau khi đã thấy những
yếu tố nào và những sự sắp xếp nào đã được chứng minh là có sẵn trong
tay những người khác, học sinh sẽ không lạc lối nếu anh ta tìm kiếm những
hình thức tương tự trong tự nhiên. Được trang bị bằng niềm tin chắc
chắn, anh ấy sẽ nhìn thấy, qua những đường nét hoang mang của cô ấy,
[65]
những đường nét trung thực mà anh ấy cần. Người ngắm sao với hành trình
tìm kiếm các chòm sao Thất Nữ hoặc Gấu Lớn, phải nhắm mắt trước nhiều
ngôi sao không liên quan không phù hợp với hình dáng. Tính độc đáo không
đòi hỏi phải tránh các nguyên tắc được người khác sử dụng. Hình thức tranh ảnh là tài
Tính độc đáo chỉ đòi hỏi “nguyên nhân truyền vào tác phẩm của chúng ta
9
một quan điểm cá nhân về thế giới và cuộc sống”.
Tính cách
trong chín mươi chín trường hợp trong số một trăm trường hợp là sự
ghép. Các hình thức biểu đạt nghệ thuật đã có từ lâu. Những người đàn ông
9
John La Farge.
Machine Translated by Google
CHƯƠNG IV - PHÁT TRIỂN HÌNH ẢNH
45
người có cơ hội đầu tiên đã đảm bảo được hình thức chân thật nhất của nó và trong
lướt qua một bộ sưu tập các bản in linh tinh, sự chú ý của người ta
luôn bị thu hút bởi sức ép của những bức tranh của các bậc thầy lớn
tuổi; vì vậy, chiếm ưu thế là ấn tượng đầu tiên mà chúng ta thừa nhận
trường hợp này dựa trên hiệu quả trước khi phát hiện ra nhiều trở ngại
và thiếu sót so với hiệu quả cao hơn của chúng. Nhưng bản chất là loại
sống động. Với sự thừa nhận này và thực tế là sức hấp dẫn của thiên
nhiên luôn mạnh mẽ nhất khi được tạo ra thông qua sự kết hợp với con
người, chúng ta phải nuôi dưỡng những mối liên kết này.
Reynolds nói: “Hãy nghiên cứu thiên nhiên một cách chăm chú, nhưng
luôn luôn với những bậc thầy trong công ty của bạn; hãy coi họ như
những hình mẫu mà bạn phải bắt chước, đồng thời là những đối thủ mà bạn
phải tranh đấu.”
Một người thầy thông thái đã nói rằng con đường nhanh nhất dẫn đến sự độc
đáo là thông qua việc tiếp thu ý tưởng của người khác.
Vì vậy, trước khi mang theo một tấm bạt hoặc giá đựng đĩa, [66]
điều cần thiết đầu tiên chúng ta phải biết nghệ thuật là gì. Chắc chắn
bước hợp lý nhất trong việc nghiên cứu hình thức xây dựng là thông qua
kỹ thuật làm việc thực tế mà chúng ta sẽ noi theo. Việc sao chép những
cách giải thích về thiên nhiên ngoài trời của người khác là điều đáng
khen ngợi trong giai đoạn thử nghiệm, khi tìm kiếm một kỹ thuật hoặc
như một sự đánh giá cao.
Bên cạnh sự chuẩn bị tinh thần này, thiết bị tốt nhất tiếp theo để
tìm ảnh là kính Claude Lorraine, bởi vì, là một chiếc gương cầu lồi,
nó hiển thị hình ảnh thu nhỏ của thiên nhiên trong khung hình. Khung
hình quan trọng không chỉ vì nó chỉ ra những giới hạn của một bức tranh
mà còn vì nó cắt nó khỏi những chi tiết trừu tượng xung quanh nó. Nếu
người ta không có chiếc kính như vậy, một loạt khung bìa cứng nhỏ sẽ
đáp ứng. Lề phải đủ rộng để mắt có thể nghỉ ngơi mà không bị ảnh hưởng
bởi không gian mở. Hai mảnh hình chữ nhật có thể được đẩy vào nhau từ
trên xuống hoặc từ bên cạnh có lẽ là thiết bị hoàn chỉnh nhất. Do đó,
tỷ lệ khung hình có thể thích ứng với chủ thể và hình ảnh
Machine Translated by Google
46 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
có thể cắt bỏ phần trên, phần dưới hoặc hai bên theo yêu cầu.
Nhiều nghệ sĩ giảm tất cả các chủ đề xuống còn hai hoặc ba kích cỡ mà họ
thường vẽ. Trong những trường hợp như vậy, máy đo góc nhìn có thể được đơn
giản hóa hơn nữa bằng cách sử dụng bìa cứng có cắt các tỷ lệ như vậy. Bằng
cách đặt tất cả chúng trên một bảng duy nhất, một đối tượng có thể được kiểm
tra nhanh hơn so với thiết bị có các cạnh có thể thu gọn. Một tấm bảng sáng,
[67]
độ dày của nắp hộp xì gà, 4 × 5 inch, và dễ dàng bỏ vào túi, sẽ cho phép người
ta đưa chủ thể của mình vào khung vẽ chính xác như ý muốn và tránh được những
phàn nàn về việc tái thiết sau này. Bằng cách để lại một khoảng rộng về các
khe hở, người ta có được ấn tượng về một bức tranh trong tấm lót hoặc khung
của nó, và có thể đánh giá về bản chất của nó như cách anh ta sẽ đánh giá nó
khi hoàn thành và được trưng bày.
Machine Translated by Google
CHƯƠNG IV - PHÁT TRIỂN HÌNH ẢNH
47
Machine Translated by Google
48 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
CHƯƠNG IV - PHÁT TRIỂN HÌNH ẢNH
49
Bức ảnh đi kèm được tạo ra bởi một camera quay có diện tích
120 độ. Về mặt bố cục thì nó không tệ, nhưng đáng tiếc chỗ này
chỗ kia. Nó có một trung tâm được xác định rõ ràng và hai bên
cân đối tốt, bên trái cản trở tầm nhìn và do đó nhường chỗ cho
bên phải, điều này cho phép mắt nhìn ra khỏi bức tranh ở phía
bên này, phía sau đài phun nước và băng qua dải ánh sáng mặt
trời. . Tuy nhiên, khi nhìn thoáng qua, người ta có thể thấy ba
bức ảnh hoàn chỉnh và với sự trợ giúp của máy đo chế độ xem, một
số kết hợp khác có thể được phát triển. Công trình của nó giống
như “Ngõ gần Middelharnes” của Hobbema, trong Phòng trưng bày
Quốc gia, Luân Đôn, có hình thức rõ rệt đến mức một số công trình
như vậy trong một phòng trưng bày sẽ tỏ ra đơn điệu.
Bắt đầu từ bên trái, trước tiên chúng ta có thể áp dụng thước
đo chế độ xem để loại trừ các dạng nhánh không cần thiết và không
gian bầu trời ở trên cùng; thứ hai, cắt bỏ cái cây bên phải,
trong đó nó song song với đường lề, là phản cảm và không cần
thiết làm một cạnh cho bức tranh bởi hai cái cây nằm ngoài mặt
phẳng giữa; và thứ ba, hạn chế phạm vi của hình ảnh ở phía dưới,
có xu hướng buộc người xem lùi lại và [69] rời xa chủ thể. Sự quan
tâm được phân chia giữa tòa nhà màu trắng và cây cầu mộc mạc và
trục của bố cục này tự điều chỉnh phù hợp với cây trung tâm.
Trong hình ảnh tiếp theo, cái cây đầu tiên ở bên trái đại lộ bị
cắt đi vì lý do tương tự như trong cách sắp xếp trước đó, và
mặc dù là một trong những hàng cây trong phối cảnh, nhưng thân
cây là một hạng mục không thể sử dụng được vì các nhánh của nó
bắt đầu phía trên điểm nơi xuất hiện đường trên cùng và do đó
không thể giúp ích gì trong việc phá hủy một đường thẳng đứng
tuyệt đối như đã được thực hiện ở cây bên trái bằng cách phân
nhánh và đường đầu tiên ở bên phải do khối lá lấn chiếm. Con
mắt dõi theo những đường lùi của con đường bên dưới tán cây và
được dẫn ra khỏi bức tranh bởi ánh sáng phía trên ngọn đồi. Sự
sắp xếp cuối cùng trang trọng hơn những cách khác nhưng mang
lại cho chúng ta hình thức bố cục cổ điển thường được Turner,
Rousseau, Dupré và những người khác áp dụng, cụ thể là thiết kế một khung bao bọc cho
Machine Translated by Google
50 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
thích hợp, thông qua đó để xem nó. Vì lý do đó, sau khi phần trên của
vòm đã được bảo đảm, tất cả những thứ khác ở trên sẽ bị cắt bỏ vì vô dụng.
Bản in đã bị cắt một chút ở bên phải, vì điều này có nghĩa là cây tiền
cảnh được đặt gần phía đó hơn và cũng vì không gian thừa cho phép mắt
thoát ra quá tự do qua cổng này, tiêu điểm tự nhiên tất nhiên là đài
phun nước nơi mắt nên nghỉ ngơi ngay lập tức. Nó đã được cắt ở phía
dưới để loại trừ đường giao nhau giữa đường và cỏ—một đường đặc biệt
xấu, song song với phần dưới của bức tranh và đường bóng trên cỏ. Bóng
[69]
này có giá trị trong việc hoàn thành việc bao bọc đối tượng ở phía
dưới và bắt mắt nhìn sâu vào bức ảnh về phía chủ thể của nó.
Tầm nhìn tự nhiên của chúng ta luôn tìm kiếm ánh sáng. Bóng tối là
những chiếc đệm carum mà từ đó tầm nhìn quay lại khi tìm kiếm điều này.
Để mắt vào bức tranh trên tiền cảnh ít có sự quan tâm, hoặc tốt hơn nữa
là không có gì thú vị là một trong những điều được tôn vinh nhất trong
tín ngưỡng của người làm tranh. Nếu người đọc so sánh tác phẩm đầu
tiên và tác phẩm cuối cùng trong ba tác phẩm này, anh ta sẽ thấy về mặt
này thì cái đầu tiên thua và cái được cuối cùng như thế nào. Yếu tố
bóng mờ của tiền cảnh trong bức ảnh đầu tiên đã được cắt bỏ để duy trì
vị trí tốt hơn cho đối tượng thích hợp nằm xa hơn.
Nhiếp ảnh gia bắt gặp một đàn bò. “Cây cối, gia súc, ánh sáng và bóng
râm—chắc chắn là một bức tranh!” Sợ làm phiền những con bò, anh ta phơi
bày ở khoảng cách xa, sau đó rình rập chúng, thử lại với một góc nhìn
khác và tham gia cùng chúng và chờ đợi sự tự tin của chúng, thực hiện
lần thử thứ ba. Khi phát triển, phần đầu tiên lộ ra đường như sợi dây
cắt bức tranh từ đầu đến cuối, đàn gia súc như những điểm biệt lập, cái
cây chia không gian bầu trời thành những phần gần như bằng nhau. Tầng
thứ hai, cành cây phía dưới che khuất bầu trời, phía bên kia có cửa sổ
tự nhiên, mở ra lối thoát ra phía xa. Điều này là mong muốn nhưng thật
không may, con đường uốn cong bên phải cũng đạt được mục đích tương
[72]
tự và do đó, hai lối thoát được đưa ra, luôn bị phản đối.
Với điều này, giá trị của tảng đá và con bò ở tiền cảnh cũng
Machine Translated by Google
CHƯƠNG IV - PHÁT TRIỂN HÌNH ẢNH
51
Machine Translated by Google
52 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
được đánh giá cao hơn khi là điểm dẫn dắt chúng ta đến với tâm
điểm thiên nhiên, con bò trắng nằm sát gốc cây. Tảng đá ở góc
trái không ảnh hưởng đến đường dẫn nên bị chặn lại. Bây giờ, con
gia súc xoay vào bức tranh từ cả hai phía và một trong số chúng
đối diện phương ngang của lưng với phương thẳng đứng của cây,
do đó làm giảm lực rơi xuống của nó.
Cuối cùng có nhiều sự tập trung hơn. Con đường không song
song với phía dưới và mặc dù đi ra khỏi bức tranh, tầm nhìn vẫn
được đưa trở lại dọc theo hàng cây phía xa. Sự phản đối sự sắp
xếp này nằm ở sự phân chia đồng đều chủ thể theo thân cây. Con bò
trắng tập trung tầm nhìn nhưng bầu trời và những cành cây duyên
dáng hơn sẽ sớm thu hút được tầm nhìn. Con bò ở tiền cảnh bên
phải chỉ có giá trị như một biện pháp đối lập với dòng bò trải
dài khắp bức tranh, nó giúp chuyển hướng, nếu không nó sẽ mang
quá nhiều sức hút sang một bên.
Sự sắp xếp tốt nhất cho đối tượng sẽ là cái cây cách một phần
ba phía bên trái, con bò trắng chạm vào đường của nó, một hoặc
hai con nằm trên mặt đất di chuyển về phía tiền cảnh theo hình
zigzag, ít hoặc không có sự chuyển hướng từ xa. ở bên trái của
cây. Khi đó, chuyển động của bức ảnh sẽ từ tiền cảnh đến tiêu
điểm, con bò trắng và cái cây, từ đó đến nhóm dưới gốc cây và
[73]
xuyên qua bầu trời. Điều này sẽ chia mặt phẳng hình ảnh thành ba
phần thay vì hai nửa, đưa nó vào dạng được khuyến nghị ở những
nơi khác là cách sắp xếp những bức ảnh đẹp nhất của Claude.
[74]
CHƯƠNG V - NHẬP VÀ XUẤT PHÁT
Machine Translated by Google
VÀO HÌNH ẢNH
53
VÀO HÌNH ẢNH
Một lý do khiến nhiều bức tranh bị bỏ qua trong các cuộc triển lãm là
vì khách tham quan không có lời mời tham gia. Những người khác thẳng
thắn chào đón một người ở xa, buộc người lang thang đang tìm kiếm
sự quan tâm hấp dẫn phải thừa nhận sự thân mật của họ, nhận thức được
cử chỉ chào đón về một điều gì đó mà sau này anh ta có thể dừng lại
để phân tích và hiểu rõ.
Nó có thể xuất hiện trong sự tự do của một tiền cảnh trống
rỗng, giống như một sân khấu không được trang trí, chỉ hỗ trợ
hành động trên đó; hoặc, nếu tiền cảnh này được tô điểm một cách
vui vẻ bằng những vật phẩm ít được quan tâm dẫn đến chủ đề; hoặc
nó có thể nhấn mạnh với một nhu cầu mạnh mẽ về sự chú ý rằng những
vị trí chung của quan điểm lùi xa đã được sử dụng.
Phải có một điểm hoặc chu vi mà mắt sẽ được dẫn dắt ngay
lập tức thông qua việc ức chế các bộ phận khác.
Khi ở đó, mặc dù tầm nhìn đã đi sâu vào khung vẽ, người ta vẫn
chỉ ở tiêu điểm, mục tiêu thực sự của ý định tạo hình. Bất kỳ
yếu tố nào tỏ ra quá hấp dẫn dọc theo lối vào này đều gây nhầm
lẫn cho thị giác và làm suy yếu ấn tượng.
[75]
Từng mục này đến mục khác, theo trình tự, khách hàng sẽ được
dẫn đến, và sau khi đi vòng quanh và bày tỏ sự kính trọng đối với
công ty theo thứ tự quan trọng với sự quan tâm đặc biệt thường thấy
trong một hoạt động của tòa án Trung Quốc, khách hàng phải được cho xem
Machine Translated by Google
54 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
lối thoát. Việc thoát ra khỏi một bức tranh cũng quan trọng như việc bước vào nó,
nhưng việc này phải tính sau.
Nếu người nghệ sĩ, trong bố cục bức tranh của mình, không thể sắp xếp như vậy
trong một buổi chiêu đãi khách, anh ta không phải là một người chủ nhà thành công.
Việc xử lý chủ đề mà công quốc tham gia một cách sâu sắc như vậy là rõ ràng hơn
trong chủ đề hình ảnh phức tạp hơn bất kỳ chủ đề nào khác, với sự phân biệt giữa một
tập hợp và một đám đông các hình ảnh, được làm rõ.
Có lần nhà văn cùng với một người bạn của họa sĩ đã gọi điện cho Edmond Yon, một
nhà phong cảnh người Pháp quá cố. Chúng tôi tìm thấy anh ấy trong xưởng vẽ của anh ấy
và nhìn thấy bức tranh đã hoàn thiện của anh ấy sắp được gửi đến Salon. Anh ấy nhanh
chóng đưa chúng tôi sang một căn phòng bên cạnh, nơi treo những bài học của anh ấy,
rồi từ nhà anh ấy ra vườn, cho chúng tôi xem khung cảnh thành phố của anh ấy, nhận
xét về một vài cây ăn quả, những bông hoa, khi chúng tôi đi vòng quanh mảnh đất nhỏ. ,
và ở cổng, chúng tôi tìm thấy người hầu đội mũ. Đó là một trình tự hoàn toàn hợp lý.
Chúng tôi đã đi đến hồi kết; và trọn vẹn biết bao!
“Anh ấy luôn làm như vậy,” người bạn nói. Chúng tôi đã thấy người đàn ông đó,
bức tranh của anh ta, những nghiên cứu của anh ta, ngôi nhà của anh ta, lấy cảm hứng
[76]
từ quan điểm của anh ta, đã tạo nên sự tuần hoàn của những sự vật hàng ngày xung quanh
anh ta, và còn gì nữa - không có gì cả; ngoại trừ những chiếc mũ. Chúc bạn vui vẻ!
Bức tranh mới, giống như bất kỳ người mới quen nào, chúng ta có xu hướng nghe
ngay lập tức, chỉ bằng một cái nhìn, đánh giá về những mặt phẳng lớn và rõ ràng của
tính cách, tìm kiếm mối quan hệ thiết yếu. Nếu chúng ta vượt qua một cách thuận lợi,
niềm vui của chúng ta bắt đầu một cách nhàn nhã. Bức tranh mà chúng ta đang sống phải
có những phẩm chất có thể xem xét kỹ lưỡng, thậm chí là phân tích. Nếu chúng ta thắng,
chúng ta sẽ cảm thấy hài lòng khi biết được lý do.
Cần phải nhớ rằng không gian hình ảnh thực tế trong tự nhiên là không gian hình
phễu, kích thước của nó thay đổi tùy theo khoảng cách được biểu thị. Góc sáu mươi độ
mà mắt chỉ huy có thể mở rộng ra hàng dặm. Do đó, vấn đề cân bằng hoặc thống nhất áp
dụng cho hầu hết các khu vực mở rộng và không phần nào trong phạm vi này có thể thoát
khỏi tính toán.
Machine Translated by Google
VÀO HÌNH ẢNH
55
Sự phản đối của sự cân bằng chính thức đối với trung tâm là nó tạo ra một
tư thế đứng, giống như trong môn nhảy lò cò, người ta tiếp đất bằng cả hai
chân ở hai bên của đường phân chia. Trong tất cả các bức ảnh có chiều sâu,
cách tiếp cận tốt nhất là tạo thành hình tam giác, với một loạt các đường ngoằn
ngoèo, được thực hiện dễ dàng thông qua thói quen của mắt là theo dõi các
đường nét, đặc biệt là những đường dài và lùi dần. Chính những đường dài mà
chúng ta nắm bắt được khi xác định hành động của một nhân vật, và những đường
dài kéo dài về phía chúng ta là những đường giúp chúng ta đưa chúng ta vào
một bức tranh nhiều nhất.
Quy luật ở đây là quy luật suy thoái phối cảnh, và, là quy luật
dễ hiểu nhất và kết quả là hiệu quả nhất, được họa sĩ vẽ cảnh sử
dụng rộng rãi cho bức màn thả của mình và [77] bởi nhà phong cảnh, người
có chủ đề thích hợp thường nằm ở đó. ở khoảng cách giữa—về phía đó
anh ta sẽ cho mắt di chuyển.
Khi có cơ hội xếp hàng muốn có sự sắp xếp
các điểm lùi dần hoặc dấu trọng âm là tương đương.
Điều tương tự cũng áp dụng, mặc dù với sức mạnh ít rõ ràng hơn, đối với bức chân dung
hoặc chủ đề hình ảnh tiền cảnh.
Khi đối tượng nằm ngay ở tiền cảnh, mắt sẽ tìm thấy nó ngay lập
tức, nhưng ngay cả khi đó, nghệ sĩ cũng phải cẩn thận để tránh những
đường nét dù không thể che khuất nhưng ít nhất có thể gây khó chịu
cho tầm nhìn trực tiếp của một người về đối tượng.
Hãy tưởng tượng nếu bạn có thể, vì người ta hiếm khi có thể tìm thấy một
ví dụ như vậy trong nghệ thuật hội họa, về khoảng trống phía trước có các
đường song song với đường dưới cùng của khung. Sẽ khó khăn cho một người đi
xe đạp khi đẩy máy của mình băng qua một cánh đồng đã được cày xới cũng như
việc một người lái xe đưa mắt của mình qua một tiền cảnh đầy những đường kẻ
gây mất tập trung khi mục tiêu nằm xa hơn.
Ông Schilling, trong tác phẩm “Cày xuân” nổi tiếng của mình, đã
xử lý vấn đề này một cách hết sức sáng suốt. Thay vì có vô số đường
cắt ngang mặt trước, gợi ý đơn giản nhất cũng đủ để chỉ mặt đất đã
được cày xới, việc thiếu chi tiết sẽ cho phép lực lớn hơn tác động
lên các nhóm ở xa.
Machine Translated by Google
56 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Trong chủ đề Biển, đặc biệt là khi biển chảy về phía chúng ta, các
đường dài được tạo ra trên tiền cảnh, nhưng đối với những đường này,
[78]
như có thể thấy trong tự nhiên, có sự đứt đoạn và đan xen của các đường ở
dạng sóng sao cho sự nối tiếp nhau các điểm nhấn như vậy có thể dẫn theo
tiếp tuyến từ hướng của sóng. Tuy nhiên, sự nối tiếp của các đường ngang
là đặc điểm
của chủ đề biển. Khi con mắt dừng lại bởi những điều này, nó đã tìm thấy
chủ thể. Chỉ thông qua bầu trời hoặc bằng cách đối đầu với những hình dạng
này ở một góc nào đó thì lực của các phương ngang mới có thể bị phá vỡ.
Những người lính thủy đánh bộ thành công với ống kính máy ảnh hướng thẳng
ra biển đã được sản xuất, nhưng những người giỏi nhất trong số họ tận
dụng các đường sửa đổi của sóng, hoặc các đường đối lập hoặc chuyển màu
trên bầu trời.
Trong bức tranh lớn của Alexander Harrison, chủ đề của nó là một nhóm
người tắm trên bờ, một đường duy nhất, điểm xa nhất của biển, chứng tỏ
ước tính của một nghệ sĩ về đường dẫn đầu. Sự kết hợp hoàn chỉnh của các
hình và đại dương phụ thuộc vào nó. Sự hiện diện của nó ở đó mang tính
chất đơn giản, sự thực thi mạnh mẽ của nó mang tính nghệ thuật.
Tuy nhiên, việc mắt sẵn sàng theo dõi những đường dài có thể trở nên
nguy hiểm khi khiến bạn rời xa chủ thể và ra khỏi bức ảnh. Học sinh nào
không thể trình bày các nghiên cứu (được thực hiện trong thời kỳ đầu tiên
của anh ta) về một hàng rào hoặc bức tường đá thú vị, che khuất tiền cảnh
của anh ta và khiến mắt người nhìn ra khỏi bức tranh? Có thể xử lý một
cách khéo léo bức tường đá đến mức nó sẽ phục vụ chúng ta như một điểm
nhấn để từ đó có được một bước nhảy tốt vào bức tranh. Ở đây, việc vẽ cẩn
thận với mục đích làm nổi bật tiền cảnh, có lẽ có thể hướng mắt qua vật
cản, và nếu vậy, việc xem xét bức tranh của chúng ta bắt đầu vượt quá điểm
[78]
này. Nếu người quan sát có thể vượt qua một rào cản dễ dàng như một
người vượt tháp chuông xuyên quốc gia đuổi theo hàng rào và những bức
tường đá của mình thì sẽ không có sự phản đối nào, nhưng khi người nghệ
sĩ ép khách của mình leo lên!—anh ta thật vô lý. Trong hai năm, một họa sĩ
phong cảnh nổi tiếng người Mỹ đã liên tục vẽ trên giá vẽ của mình một bố
cục rất mạnh mẽ. Mặt trước của cây, có cành
Machine Translated by Google
VÀO HÌNH ẢNH
57
được đan xen ở phía trên, được tạo ra, với việc bổ sung thêm một
bức tường đá bên dưới, tạo thành một khung bao bọc cho bức tranh
thích hợp, nằm phía sau. Đường bên dưới, tức là bức tường đá, đang
trong quá trình thay đổi liên tục, bị bóng tối xóa mờ hoặc bị tàn
phá bởi sự đổ nát tự nhiên, đôi khi do cây nho mọc lên. Trong một số
giai đoạn của nó, nó luôn thể hiện sức nặng quan trọng nhất của phần
đó và khả năng né tránh hoàn toàn những khó khăn.
Tuy nhiên, cuối cùng khi được trưng bày, bức tường đã nhường
chỗ cho một cái bóng đơn giản và một vũng nước. Nỗ lực để mắt
vượt qua đường chéo ở tiền cảnh là một nỗ lực lâu dài và có kết
quả, và việc từ bỏ cuối cùng là một lời khuyên về điểm này. Một
rào cản ở khoảng cách giữa cũng gần như bị phản đối. Trong chủ đề
bờ kè sông, con mắt đột ngột chạm vào đường phía trên của nó, là
đường có dấu, và từ đó lao thẳng vào không gian vô tận của bầu
trời, không có vật thể trung gian nào đưa ra gợi ý về bất cứ thứ
gì tồn tại giữa đường đó và đường chân trời.
Để sử dụng chủ đề như vậy, cần phải đối lập với phương ngang
của bờ bằng một vật thể chồng lên nhau và [80] mở rộng phía trên nó,
chẳng hạn như một chiếc xe chở cỏ khô có hình ở trên hoặc cánh
buồm của một chiếc thuyền, và nếu có thể, hãy tiếp tục cảm giác
chuyển tiếp này trên bầu trời bằng những dạng mây có thể đưa mắt lên cao.
Sức hút trên bầu trời sẽ tạo ra độ sâu để xuyên qua mà bờ kè đã
chặn lại.
“ Con đường lướt sóng” là một đoạn kết tuyệt vời dẫn đầu
đẹp đẽ theo một đường cong.
Nhiều độc giả sẽ nhớ lại bức ảnh đáng chú ý của ông Picknell,
hiện đã qua đời, về con đường trắng ở Picardie. Ở đây tất cả các
dòng hội tụ ở đường chân trời. Viễn cảnh chân thực đến mức trở nên
hấp dẫn, một vấn đề lừa dối hết sức bình thường. Tinh tế hơn là
“Tiếp cận Venice” của Turner, xem Các hình thức cơ bản, trong đó
các đường thẳng được thay thế bằng các điểm—những chiếc thuyền
gondola—cũng theo cách tương tự, đưa chúng ta đến chủ đề. Vòm
trời duyên dáng cũng ép chúng ta về phía đối tượng.
Người ta có thể dễ dàng sử dụng vị trí của các điểm và thay thế
Machine Translated by Google
58 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
RA KHỎI HÌNH ẢNH
59
gia súc thay vì thuyền gondola và rừng cho thành phố hình chóp;
hoặc các nhóm hình, con cừu, tảng đá, v.v. Bố cục mang tính cơ
bản và sẽ đáp ứng được nhiều chủ đề.
RA KHỎI HÌNH ẢNH
Điều này quan trọng vì cần thiết. Sẽ tốt hơn nhiều nếu bỏ qua
hơn là rút lui. Hình ảnh cho thấy nhiều phương pháp thoát khó
xử. Ở một số người có quá nhiều cơ hội để ra đi; ở những người
khác thì không có. Những bức ảnh trong đó không có cơ hội cho [81]
những người đi dạo quanh thị giác không yêu cầu sự cung cấp như
vậy. Trong bức chân dung, chúng ta đối mặt với một nhân cách, và
một số họa sĩ thông qua khoảng trống của phông nền cho chúng ta
biết rõ ràng rằng tâm trí người quan sát sẽ chỉ có một ý tưởng.
Trong trường hợp này anh ta chỉ có cách cúi đầu và rút lui.
Nhưng giả sử tấm màn hậu cảnh được kéo lên và thoáng nhìn thấy
cảnh quan phía sau. Chút hấp dẫn này dẫn chúng ta tới nó. Do đó,
thay vì tách khỏi chủ đề, chúng ta lại bị dẫn dắt khỏi nó. Những
mối liên hệ với chủ đề này đôi khi rất thú vị và phù hợp và phần
lớn các bức chân dung đều có chúng. Do đó, ngay khi chúng ta bắt
đầu với bất kỳ chi tiết nào ở hậu cảnh, chúng ta sẽ kết nối bức
chân dung với bức tranh và người trông trẻ trở thành một trong
số các yếu tố trong sơ đồ, điểm tựa để chúng cân bằng. Một mảng
trời, ngoài việc tạo ra sự mở rộng về đường kính của bức tranh,
còn giới thiệu màu sắc, thường có giá trị, như sẽ được lưu ý sau.
Nhưng hơn thế nữa, những đốm đen trên nền trời này chính là những lỗ
khí. Chúng cho phép chúng ta hít thở trong bức ảnh, mang lại cảm giác bầu
không khí quyết định. Khi được điều chỉnh tốt, chúng không gây xao lãng
đối tượng mà còn tạo chiều sâu cho bức ảnh. Khi không có đối tượng nào
khác được đưa vào, việc phân cấp sẽ có hiệu quả. Do đó, nhiều điều có
thể được đề xuất và bên cạnh các đặc tính về độ sâu và không khí được
giới thiệu, sự đa dạng của bề mặt như vậy sẽ kích thích chuyển động thị giác.
Mắt luôn dõi theo hướng ánh sáng từ bóng tối. Các
Machine Translated by Google
60 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
nghệ sĩ có thể tận dụng thực tế này để cân bằng bức tranh và hướng
[81]
mắt đến nơi anh ta muốn. Vì chủ đề phức tạp thường được tiếp cận
thông qua một đường cong hoặc ngoằn ngoèo, nên nên để nó theo cách
tương tự, mặc dù phần kết thúc tự nhiên của một chuỗi như vậy sẽ dễ
dàng kết nối với phần bắt đầu của nó.
Mắt không bao giờ được phép rời khỏi hình ảnh hoặc vật thể chính
và đi thẳng qua lại trung tâm. Nếu điều này được cho phép thì chiều
rộng của hình ảnh sẽ bị giảm đi. Vì vậy nếu sức hút của lối thoát tự
nhiên lớn hơn các vật thể khác thì chúng tồn tại vô ích.
Lối ra phải được canh gác sao cho sau khi du khách đã di chuyển và
nhìn thấy mọi thứ, anh ta sẽ gặp nó một cách tự nhiên.
Ví dụ: hình dung một chủ đề—các hình tượng hoặc gia súc—với đối tượng
chính ở tiền cảnh. Từ đây, các vật thể khác, tất cả được đặt ở phía
bên trái, di chuyển theo nửa vòng tròn về phía sau và vào trong bức
tranh, mạch này tự nhiên dẫn đến một khe hở trên cây hoặc đến một điểm
thu hút trên bầu trời hoặc đến một khoảng cách thoáng qua. Nếu điều
này không kém phần quan tâm hơn bất kỳ đối tượng nào của quá trình
tiến triển, thì tính thống nhất của bức tranh sẽ biến mất, vì từ đối
tượng chính ở tiền cảnh, tầm nhìn sẽ hướng thẳng đến khoảng cách.
Cung cấp hai hoặc nhiều lối thoát là lỗi phổ biến của bố cục kém.
Đây là sự phản đối chính đối với hình thức cân bằng ở trung tâm, vốn
tạo ra hai không gian có tầm quan trọng như nhau ở hai bên.
Trong bức vẽ “Người chăn cừu” của Millet, sức hấp dẫn của hai con
hẻm mà mắt có thể nhìn thấy phần lớn được điều chỉnh bởi sự phụ thuộc
của một trong số chúng theo tỷ lệ kích thước và sự hạ thấp tông màu
của bầu trời. Tuy nhiên, tốt nhất thì đó là một trường hợp có lợi ích
[83]
chung, mặc dù bóng tối sâu nhất chống lại ánh sáng cao nhất giúp kiểm
soát tình hình. Nếu để tạo sự cân bằng cho những cây thông trong cảnh
tuyết , một cái cây nhỏ ở bên phải được thêm vào thì phản đối sẽ là
từ điểm thu hút trung tâm là những cây thông, tầm nhìn sẽ đi về hai
hướng, về phía những ngôi nhà và cái cây. . Các đường trực quan nối
hai điểm này sẽ cắt nhau
Machine Translated by Google
61
đối tượng đầu tiên hoặc chính thay vì dẫn từ cái này đến cái này rồi đến cái kia
như trường hợp sẽ không xảy ra nếu cây được thêm vào xuất hiện ở khoảng cách
cực xa ở bên phải. Theo sự sắp xếp này sẽ có sự tiến triển trong bức tranh. Một
sự sắp xếp tốt hơn nữa sẽ là di chuyển trực tiếp từ khối cây xanh đến những ngôi
nhà nằm ở bên phải, với không gian hiện đang bị chúng chiếm giữ bị bỏ trống.
CHƯƠNG VI - THÔNG TƯ
QUAN SÁT HÌNH ẢNH
Lối vào một bức tranh và những trở ngại trong đó, khi áp dụng cho phong cảnh, đã
được xem xét, từ đó rõ ràng là trí tuệ khiến điều này trở nên dễ dàng nhất có
thể đối với tầm nhìn, không chỉ tiêu cực mà còn thông qua các phương tiện tích
cực. Một sự cản trở mà chúng ta phải cưỡng ép thâm nhập, làm chuyển hướng sự
chú ý, giống như người đòi hỏi chúng ta khi chúng ta đang cố gắng lắng nghe
người khác.
Khi trong tự nhiên, chúng ta quan sát một khung cảnh phù hợp một cách tự nhiên
với một khung hình và chúng ta thấy mình đầu tiên nhìn vào một vật thể, sau đó nhìn
vào vật thể khác và quay lại vật thể đầu tiên, chúng ta có thể chắc chắn rằng nó sẽ
tạo ra một bức tranh.
Nhưng khi chúng ta muốn quay lại, khi xem xét toàn bộ đường chân trời (mặc
dù đây là quan sát vòng tròn), điều đó chứng tỏ chúng ta chưa tìm thấy một bức
tranh nào. Bức tranh của chúng ta, trên canvas, phải vừa với một cung sáu mươi
độ. Điều khác là một bức tranh toàn cảnh. Nguyên tắc này có trong hình minh họa
của các vận động viên. Bức ảnh này có sức hấp dẫn của một màn trình diễn liên
tục và ở mức độ nào đó mọi bức ảnh đều phải có.
Ở tiền cảnh hoặc chủ đề hình ảnh, các nguyên tắc tương tự cũng được áp dụng.
Điểm chính là thu hút sự quan tâm của người quan sát bằng [85]
Machine Translated by Google
62 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
chủ đề mà quá trình tinh thần của anh ta sẽ diễn ra theo kế hoạch
của nghệ sĩ. Với hai mươi đồ vật cần trình bày, đồ vật nào trên
bàn cờ trong bức tranh của bạn sẽ được ưu tiên và đồ vật nào sẽ
có tầm quan trọng tiếp theo, đồ vật nào sẽ có ảnh hưởng hạn chế,
và đồ vật nào, giống như những con tốt, sẽ đóng vai trò ít hơn
những suy nghĩ được thêm vào trong tro choi?
Trong “Cuộc tàn sát những sứ giả bất lương”, một bức tranh về
sức mạnh to lớn và thực sự cao siêu nhờ sự đơn giản trong cách
diễn đạt đầy kịch tính, hình ảnh của Pharaoh không chút do dự, dễ
dàng vượt qua ba hình dạng phủ phục ở tiền cảnh ngay trước mắt.
Những điều này có thể đã chuyển hướng sự chú ý và làm suy yếu chủ
đề nếu chúng không được xếp ở vị trí thứ hai một cách khéo léo.
Họ quay lưng lại, che mặt, và dù ba chọi một, nhưng một nhân vật
duy nhất vẫn ngự trị tối cao. Lưu ý cách chúng được tạo ra để
hướng mắt về phía anh ta và nhìn vào bức tranh và khám phá trong
những đường nét khác của bức tranh một ý định hướng về cùng một
đầu, cầu thang, dòng sông, ngọn núi, đường viền góc cạnh của mái
hiên phía sau buộc vào hình chiếu mái nhà gần hơn và làm cầu thang
gãy từ góc trên bên trái. Hãy xem lại những đường nét của tán cây
tạo nên một khung hình đặc biệt cho nhân vật chính.
Giả sử xây dựng lại thành phần này. Kìa, những sứ giả bị giết
bị rung chuyển trong tư thế ít nằm hơn và bi thảm hơn, được sắp
[88]
xếp dọc theo mặt trước của bức tranh; hãy để tất cả các dòng dẫn
đầu bị đảo ngược; làm cho chúng đối nghịch với các nguyên tắc mà
bức tranh được xây dựng trên đó. Chủ đề thực sự sẽ được giữ
nguyên và câu chuyện được minh họa, nhưng những điểm sau sẽ bị
mất và không thu được gì: Một điểm quan tâm chủ yếu; sự chênh lệch
giữa quân chủ và nô lệ; cảm giác thư thái và tĩnh lặng gợi lên
bởi một đêm đầy sao và sự phối hợp của các đường nằm nghiêng; nỗi
đau của buổi cầu nguyện cô đơn, với cái nhìn của một nhân vật duy
nhất căng thẳng và dán chặt vào, chân trời xa xôi mà từ đó anh ta
có thể mong đợi tàn tích của đội quân tan vỡ của mình.
Machine Translated by Google
63
Machine Translated by Google
64 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Hình ảnh đầu tiên của người nghệ sĩ về chủ đề này chắc chắn là
hình ảnh một kim tự tháp; người đứng đầu Pharaoh là đỉnh cao và
các nô lệ là đường cơ sở và đường bên. Các dòng khác được sắp
xếp một phần để thoát khỏi hình thức bố cục rõ ràng và rất phổ biến
này. Người ta chỉ cần xem qua danh sách các bức tranh đáng chú ý
để tìm ra bằng chứng về việc sử dụng rất thường xuyên những đường
đồng tâm này để vẽ tầm nhìn từ các góc dưới của bức tranh đến đỉnh
của kim tự tháp.
Bây giờ, ở đây có sự tương đồng giữa hình thức xây dựng cảnh
quan đơn giản nhất và chủ thể tiền cảnh hoặc hình ảnh.
Khung của cả hai đều là kim tự tháp, hay cái được gọi là cấu trúc
ổn định về mặt vật lý. Trong cảnh quan, kim tự tháp nằm nghiêng,
đỉnh lõm xuống. Một số họa sĩ vẽ hình có thói quen xây dựng hoàn
toàn theo hình kim tự tháp, các chi tiết nhỏ hơn của bức tranh sẽ
tự phân giải thành các kim tự tháp nhỏ.
[89]
Trong bức tranh một hình—chân dung, đứng hoặc ngồi—hình kim tự tháp
loại bỏ các khoảng trống ở hai bên của hình, khiến cả hai bên và
khung song song với nhau, sẽ để lại các hình tứ giác dài thay cho
các đoạn nhỏ dần.
Cho dù kim tự tháp ở dạng phối cảnh hay được mô tả trên mặt
trước của một bức tranh, thì nguyên tắc là các đường dẫn hướng
phải đưa mắt vào trong bức tranh hoặc hướng về chủ thể, một điểm
đã được đề cập đến trong chương trước.
Khi sự mơ màng bắt đầu trong một bức tranh, tầm nhìn của người
ta vô tình tạo ra một vòng tròn các đồ vật được trình bày, bắt đầu
từ phần thú vị nhất và mở rộng tầm nhìn của nó về phía chu vi, như
chiếc vòng nối tiếp vòng tròn khi một hòn đá được ném xuống nước.
Các phần của một bức tranh có thể tự sắp xếp theo dạng elip và mạch
điện có thể uốn cong lại thành bức tranh; hoặc hình dạng có thể
được mô tả trên một mặt phẳng thẳng đứng, nhưng mạch phải ở đó, và
nếu hai mạch có thể được hình thành thì sự mơ màng sẽ tiếp tục lâu
hơn thế. Mạch bên ngoài đã xong, tầm nhìn có thể quay trở lại trung
tâm. Ví dụ, nếu trong một cảnh quan, sự quan tâm của bầu trời lấn
át sự quan tâm của đất đai thì tầm nhìn sẽ tập trung vào đó và
Machine Translated by Google
65
đi ra từ tiền cảnh, và điều quan trọng là mắt phải vạch ra đường
đi như vậy cho nó, kẻo nếu để mặc nó, nó sẽ trượt sang hai bên và
chuỗi mơ màng liên tục bị phá vỡ.
Thật thú vị khi lưu ý rằng bánh xe quan sát vòng tròn vĩ đại
này quay theo chu kỳ nào, chỉ đạo cuộc cách mạng chậm chạp của
cái nhìn của chúng tôi.
Trong một bức tranh, nó đưa chúng ta từ góc khung vẽ đến [90]
khoảng cách cực xa và từ đó ở một mạch trở lại; trong một trường hợp khác, nó di
chuyển trên một mặt phẳng giống như một hình elip trong phối cảnh. Một lần nữa, thu
hút sự chú ý đầu tiên ở trung tâm, nó mở ra như một hình xoắn ốc.
Phần lớn sự chú ý của một họa sĩ được dành cho việc giữ cho các
cạnh của anh ta được bảo vệ cẩn thận đến mức tầm nhìn trong mạch
của nó có thể được giữ trong khung vẽ. Phần lớn những thay đổi mà
tất cả các bức tranh trải qua trong quá trình xây dựng đều được
kích thích bởi sự cân nhắc này - làm thế nào để ngăn chặn một con
mắt ương ngạnh không đi quá gần rìa và thoát ra khỏi bức tranh.
Khi mọi công cụ thực tế đã được thử nghiệm, nguồn lực cuối cùng
có thể được củng cố.
Để giải quyết điểm này theo sự hài lòng của sinh viên, không có
bằng chứng nào tốt hơn có thể được đưa ra ngoài việc anh ta vẽ
bằng màu đen và trắng một họa tiết phong cảnh đơn giản, không cố
gắng tạo điểm nhấn, không triệt tiêu các góc và không có mạch đồ
vật—một cảnh quan trong đó mặt đất và bầu trời sẽ được chia đều
lợi ích. Anh ta có thể tạo ra một bản chất giả mạo, nhưng kết quả
sẽ không cao hơn ở quy mô nghệ thuật so với một bản in thô từ âm
bản không đủ tiêu chuẩn trong nhiếp ảnh. Nghệ thuật bắt đầu từ
thời điểm đó, và bao gồm việc tạo ra sự thống nhất, thiết lập trọng
tâm, sự phụ thuộc của các bộ phận bằng cách thiết lập thang đo các
giá trị tương đối và trong quá trình phát triển liên tục từ phần
này sang phần khác. Thủ tục sẽ như sau: Quyết định bầu trời hay
mặt đất có quyền ưu tiên; việc tạo ra một trung tâm và ngăn chặn
các bộ phận tiếp giáp; [93] cảm giác sau những đường nét sẽ đưa mắt ra
khỏi
Machine Translated by Google
66 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
tập trung vào trung tâm và dẫn nó qua bức tranh, mò mẫm tìm một
món đồ, một điểm nhấn hoặc thứ gì đó sẽ thu hút ánh nhìn ra khỏi
góc hoặc một bên của bức tranh, nơi mà khi đi theo các đường
dẫn, nó có thể đã được đưa đến, và quay trở lại tiêu điểm một
lần nữa. Ở đây mạch điện mà chúng ta đang nói đến sẽ được mô tả.
Khi loại bỏ các góc, người ta tuân theo bản năng tương tự đối
với đường hình elip, vì bố cục, bằng cách tránh chúng, sẽ tự mô
tả bên trong không gian bên trong.
Bố cục hình bầu dục hoặc hình tròn dễ dàng nhận ra hơn nhiều
so với bố cục chiếm một không gian hình chữ nhật, vì phần khó
chịu ở các góc đã được loại bỏ và lý do tại sao những hình dạng
này không được sử dụng phổ biến là do ủy ban treo không thể loại
bỏ chúng một cách dễ dàng. Ảnh khác. Tuy nhiên, nỗ lực trong
phần lớn các bố cục là làm cho bức ảnh phù hợp với những đường
nét uyển chuyển của hình tròn hoặc hình bầu dục. Trong “Huntsman
and Hounds”, một bức tranh được giới thiệu bởi vì người viết có
thể nói về những điểm trong cấu trúc của nó mà những nguyên tắc
này yêu cầu, hình thức bố cục hình kim tự tháp là rõ ràng, và
xung quanh đây là một mạch điện được mô tả bằng bàn tay, cánh
tay, cắt xén, điểm ở bên cạnh con chó, khuỷu tay của chân trước
con chó, đường ánh sáng trên ngực con chó kia, ánh sáng trên bàn
và ghế ở hậu cảnh—tất cả đều là những điểm bắt mắt và giữ cho nó
[94]
chuyển động theo một mạch. Trong cách sắp xếp đầu tiên của bố
cục này, một bữa tiệc buffet chiếm không gian dành cho chỉ dẫn
về ghế và bàn. Điều này không hỗ trợ đầy đủ trong việc chuyển
hướng đường nét vụng về từ vai trái, xuống cánh tay, vào đầu
con chó và ra khỏi bức tranh. Sự phán xét ở đây nằm giữa việc
lấp đầy không gian bằng đầu con chó, vốn có thể đã tách nó quá
xa khỏi người đàn ông, hoặc cố gắng chuyển hướng nó như đã lưu
ý. Khoảng trống giữa đường này và mặt bên của khung vẽ là không
gian khó của bức tranh. Luôn có một thành viên nổi loạn trong
mỗi bức tranh, nó tiếp tục ngỗ ngược trong suốt quá trình xây
dựng nó, và thành viên này không tự ổn định cho đến khi một số
cách sắp xếp của phần đó được thử. Để chuyển hướng dòng kết tủa, sự tồn tại
Machine Translated by Google
67
Machine Translated by Google
68 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
là cần thiết – cái bàn, cái ghế và cái bóng trên sàn.
Bóng và hình ảnh trên tường chặn phía trên và hai bên, đồng thời bóng từ tấm
chắn bùn chỉ dọc theo cạnh dưới hoàn thành mạch và làm suy yếu sự nối tiếp
của các đường thẳng đứng ở chân chó và người.
THÀNH PHẦN TRÒN
Việc quan sát vòng tròn trong các bức tranh có cấu trúc rõ ràng không phải là
hình tròn dẫn đến việc xem xét bố cục hình tròn hoặc loại hình ảnh mà mục
đích rõ ràng là sáng tác dưới ảnh hưởng của quan sát vòng tròn—trong đó vòng
tròn thể hiện ý nghĩ đầu tiên trong bố cục.
Điều này giới thiệu cho chúng ta phạm vi rộng nhất của nghệ thuật tranh
[95]
ảnh, vì trong thể loại này có những bức tranh vĩ đại nhất thế giới.
Cần phải phân tích một chút để khám phá sự sắp xếp này trong phần lớn các tác
phẩm mạnh nhất mà chúng ta gặp phải.
Tại Phòng trưng bày Metropolitan và Lenox của New York, bạn có thể xem những
bức ảnh sau đây về dạng cấu trúc này, hiển thị vòng tròn trong mặt phẳng
thẳng đứng hoặc theo phối cảnh.
Bức tượng gia súc lớn của Auguste Bonheur, “Những cây sồi mùa thu” của Inness
“Ville d'Avray” của Corot, “Madonna” của Knaus, nhân vật phụ nữ quỳ gối của
Cabanel, “Người chơi bài” của Koybet, “Jean d'Arc” của Bastian Lepage; “Quả
bóng bay” của Julian Dupré; “Cái chết của thủ lĩnh Vendean” của Wylie, “Vượt
qua Delaware” của Leutze,
“1807” của Meissonier, ba bức tranh về Turner, “Milton ra lệnh cho các con
gái của ông” của Munkacsy, và “Cúi đầu tại vũ hội nông dân” của Knaus. Danh
sách này chứa các tác phẩm quan trọng nhất của những bộ sưu tập này và những
tác phẩm khác có thể dễ dàng được thêm vào.
Cái đầu của Van Dyck mang trong mình sự nghỉ ngơi thuộc về sự trọn vẹn
của vòng tròn.
Giống như Sao Thổ và vành đai của nó, quả cầu này trong vòng tròn là điển
hình của sự hài hòa trong sự thống nhất, và vì lý do này, mặc dù tách rời như
Machine Translated by Google
THÀNH PHẦN TRÒN
69
chúng ta biết nó như vậy, nó có sự hoàn thiện hơn so với việc được gắn
vào một cơ thể. Dựa trên nguyên tắc chung này mà tất cả các bố cục vòng
tròn đều dựa trên sự hấp thụ sự chú ý trong mạch.
Trong “Cuộc hôn nhân của Bacchus và Ariadne” của Tintoretto, nhân vật
lơ lửng mang đến cho chúng ta một cú sốc không mấy nhẹ nhõm khi nhớ lại
thời kỳ sản xuất ra nó hoặc thừa nhận giấy phép thông thường đối với thần
thoại. Vào thời kỳ trong nghệ thuật khi các thiên thần [96] được tuyển dụng
thông qua một bố cục với tư cách là người quản lý sân khấu sẽ phân tán
các số thừa—để lấp đầy các khoảng trống hoặc tạo ra các khối—ở bất kỳ tư
thế nào mà các điều kiện của bức tranh yêu cầu, không có gì lạ khi nghệ sĩ
hình thành điều này. hình người lơ lửng trên cao theo hình vòng cung,
nếu ở những đường này nó phục vụ mục đích của anh ta. Trong hình dạng
này, nó hoàn thành một mạch trong các hình, lấp đầy khoảng trống mà nếu
không sẽ mở ra một lối thoát rộng cho tầm nhìn, và bằng sự kết hợp của ba
cái đầu, nối các hình ở giữa khung vẽ, hoàn thành bằng đôi chân. của
Ariadne, năm đường xuyên tâm từ tiêu điểm này.
Đối với tâm trí của một nghệ sĩ thế kỷ XVI, những lý do này thuyết phục
hơn việc phản đối việc vẽ một trăm bốn mươi pound máu thịt nằm nghiêng,
với sự hỗ trợ vô hình. Đối với nghệ sĩ hiện đại, quan niệm như vậy gần
như không thể thực hiện được, mặc dù ông Watts cũng cho chúng ta hành
động tương tự. Tuy nhiên, ở đây, chuyển động của những tấm rèm cung cấp
chuyển động cho hình dáng của Selene, và như một hành động nhất thời,
chúng tôi biết điều đó là có thể. Nếu việc giải thích chuyển động bằng tóc
và xếp nếp là không thể, và ấn tượng, như trong Tintoretto, về người mẫu
khỏa thân lơ lửng, có thể nói rằng không có họa sĩ hiện đại nào sử dụng
một hình tượng như vậy. Cảm giác của chủ nghĩa hiện thực này, ngay cả
trong số các họa sĩ siêu việt, biểu thị sự tách biệt rõ ràng giữa nghệ
thuật hiện đại và nghệ thuật trung cổ.
giác quan.
Trong khi hai ví dụ này thể hiện sự sắp xếp “xoáy” [97]
Machine Translated by Google
70 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
THÀNH PHẦN TRÒN
71
với những đường nét trôi chảy, bức chân dung10 của ông Whistler thể
hiện những nguyên tắc tương tự trong một đường nét gần như hình
chữ nhật, nhưng phải được xếp cùng loại với hai bức còn lại. Lưng
ghế, tấm màn, khung khắc, tất cả đều được đặt chính thức so với các
cạnh của khung vẽ, và khi chúng ta quan sát chúng theo thứ tự, chúng
ta quay trở lại phần đầu theo một mạch.
Có thể phát hiện ra vòng tròn trong bố cục trong nhiều bức tranh
không có bằng chứng trực tiếp cho thấy ý định sáng tác như vậy, nhưng
trong đó phân tích về những đường này chứng minh rằng, được dẫn dắt
bởi sự thống nhất, cân bằng và nghỉ ngơi (đèn hiệu hồng y cho tâm trí
nghệ thuật), họa sĩ đã làm điều đó một cách tự nhiên.
Thật đáng quan tâm khi xem lại bức tranh này thông qua sự tiến hóa
đơn giản của nó. Đầu được hình thành trong tư thế của nó, đường quan
tâm tiếp theo là đường từ cổ đến chân. Điều này, ngoài việc là phần rìa
của khối đen của cơ thể, còn rõ ràng hơn trên bức tường màu xám nhạt và
như một đường nét hấp dẫn trong việc tạo thành “Đường nét đẹp” của
Hogarth. Nhưng dù đẹp đẽ đến đâu, nó cũng thực hiện một hành động không
mấy đáng yêu khi cắt một bức tranh theo đường chéo, gần như từ góc này sang góc khác.
Sự gián đoạn của việc này được thực hiện bởi bàn tay và được tăng
cường bởi chiếc khăn tay. Ngay dưới đầu gối, phần này được chuyển
hướng bởi tấm ván chân tường và ở phía dưới được chặn vuông góc bởi
hình chữ nhật chắc chắn của ghế đẩu.
Giả sử bức tranh trên tường bị mất; Hình bình hành dài của tấm
màn không chỉ không được khắc phục mà [98] sự trở lại của đường thẳng với
chủ thể trong tổng thể của bức tranh cũng sẽ bị phá vỡ. Do đó, điều
này trở thành nền tảng của bố cục. Những cân nhắc khác bên cạnh việc
chuyển hướng nó khỏi tấm rèm là, việc thu hẹp không gian trên tường
và bằng cách đặt gần với tấm rèm, sự kết hợp của nó với nó để tạo sự
cân bằng cho đầu và cơ thể — phần lớn ánh sáng và bóng tối gần như
giống hệt với chúng, mặc dù ít hơn. buộc trong giá trị âm.
Trong nhóm của Wiertz về thi thể của Patroclus, mặc dù
10
Chân dung mẹ của nghệ sĩ; xem các hình thức cơ bản của Chiaroscuro
Machine Translated by Google
72 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
đường viền có tính chất hình tròn rõ ràng hơn (và khi sử dụng thuật ngữ
này luôn có nghĩa là một đường quay về chính nó), nó không thúc đẩy việc
quan sát hình tròn ở cùng mức độ như đã nói ở trên. Mắt nhìn qua lại dọc
theo đường sắp xếp của chiếc võng của ánh sáng, và chúng ta ý thức được
sự cân bằng cực độ và sự phân chia cẩn thận của các đơn vị lực.
Với tất cả sự từ bỏ hiển nhiên của nó, phương pháp này hiện diện một
cách đau đớn, như thể người nghệ sĩ, vốn có rất nhiều tiếng Hy Lạp, đã
cẩn thận thêm vào cùng một lượng Trojan. Mức độ và sự sắp xếp mạnh mẽ
của nhóm chính xác trong các cạnh của khung, không gợi ý đến bất kỳ điều
gì khác tồn tại trên thế giới, đặt nó vào lớp trang trí trang trọng, nơi
có rất nhiều quyền lực bậc thầy cũ, và từ đó Wiertz đã nhận được nguồn
cảm hứng cho hầu hết những sáng tác tuyệt vời của ông.
Đáng tin cậy hơn là sự sắp xếp xoáy của “1807”, với sự càn quét tuyệt
vời của kỵ binh, trong đó năng lượng hỗn loạn của một bộ phận được tăng
[101]
cường bởi phản đề hoàn hảo của sự nghỉ ngơi ở bộ phận khác.
Thành phần của Meissonier được mở rộng sau khi ý tưởng đầu tiên gần hoàn
thành. Khách tham quan Bảo tàng Metropolitan có thể phát hiện ra một
đường ngang trên bầu trời và một đường thẳng đứng xuyên qua đầu bên
phải. Đường gờ nhỏ này trên khung vẽ cho thấy kích thước của ý nghĩ ban
đầu. Không gian được bổ sung đã tạo cơ hội lớn hơn cho các thao tác của
các chiến binh và đặt Napoléon ở bên trái của trung tâm chính xác, nơi
mà, do tầm quan trọng của hình dáng, ông đóng vai trò cân bằng cho phần
nặng nề hơn của bức tranh.
Như trong bức chân dung của Whistler, viên đá đỉnh vòm là bức tranh
trên tường, trong bố cục này, nhóm lính canh cưỡi ngựa ở bên trái tạo
nên sự thống nhất của một vòng tròn cho nó, giúp nối khoảng cách giữa với
tiền cảnh, trở thành điểm thứ ba trong tam giác , điều này mang lại sự
vững chắc hình kim tự tháp cho bố cục và nhìn chung khá quan trọng đối
với bức ảnh cũng như cánh phải của
quân đội.
Corot đã quen với việc dựa vào món quà của Thiên nhiên khi ban tặng nó,
Machine Translated by Google
THÀNH PHẦN TRÒN
73
Machine Translated by Google
74 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
chỉ để cho giác quan hình ảnh nhạy cảm của mình dẫn anh ta đến nơi
có hình ảnh, thay vì dựa vào bất kỳ sự tái hiện đầy tính nghệ thuật
nào về các sự kiện của tự nhiên. “Little Music” của anh ấy, như anh
ấy gọi, phần lớn đã được làm sẵn cho anh ấy, và anh ấy chỉ cần bắt
nó và viết nhạc. Nghệ thuật của anh ấy kém ấn tượng về chất lượng
tổng hợp, chẳng hạn như của Mauve, người, trong cùng một chủ đề đơn
giản, luôn tìm cách tạo ra một tác phẩm hoàn hảo. Trong “Hồ ở Ville
[102]
d'Avray”, chúng ta có một trong những chủ đề hạnh phúc nhất của
Corot, mặc dù không đặc biệt. Một phần đáng kể sự quyến rũ của nó
nằm ở cơ hội của chúng ta để bao bọc nó bằng mắt và trong trí tưởng
tượng từ bất kỳ điểm nào dọc theo vành của nó để xem chu vi của nó
như một trang từ Thiên nhiên, hoàn chỉnh.
XÂY DỰNG CHO THÔNG TƯ
QUAN SÁT.
Bố cục hình tròn có thể theo dõi theo những gì ban đầu được coi là
bố cục hình chóp hoặc hình chữ nhật, bố cục hình tròn như ý định đầu
tiên, được thể hiện trên mặt phẳng thẳng đứng hoặc theo phối cảnh,
tức là hình tròn hoặc hình elip—và bố cục được tạo thành hình tròn
không phải bằng bất kỳ sự sắp xếp nào của các bộ phận mà bằng cách
hy sinh và loại bỏ các cạnh và góc là ba hình thức bố cục tạo ra sự
quan sát tuần hoàn. Giá trị của vòng tròn như một sự thống nhất và
do đó như một tác nhân đơn giản hóa không thể được đánh giá quá
cao, đặc biệt là trong việc giải quyết các vấn đề xảy ra trong bố
cục mà vòng tròn không phải là một phần của sơ đồ ban đầu, nhưng
khi được áp dụng, nó dường như mang lại một sự giải tỏa cho sự nhầm
lẫn và rối loạn. Trong nhiều trường hợp tất cả các mục thiết yếu
được sắp xếp một cách vui vẻ nhưng nhìn chung lại không thể sắp xếp
được thì việc bổ sung một số yếu tố hoặc điều chỉnh lại một bộ phận
sẽ tạo ra sự quan sát vòng tròn đôi khi sẽ chứng minh được giải pháp cho khó khă
Machine Translated by Google
75
Machine Translated by Google
76 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Giống như sự tiến triển theo một đường thẳng sẽ sớm đưa chúng ta
ra khỏi bức tranh, sự tiến triển theo vòng tròn sẽ giữ chúng ta trong
giới hạn của nó. Khi đó, nếu việc quan sát vòng tròn mang lại phương
[103]
tiện đánh giá tốt nhất thì bố cục vòng tròn đó là hình thức trình bày
đáng chú ý nhất. Có nhiều chủ đề đương nhiên không thuộc những dòng
này, nhưng đôi khi có thể được xếp lại vào loại này.
Việc chỉnh sửa lại này có nghĩa là sự kết hợp, và hai ví dụ từ vô số
ví dụ được đưa ra ở đây để chỉ ra cách giải quyết vấn đề. Trong tác
phẩm “Hermit” của Dow, hình, cuốn sách và đồng hồ cát tạo thành một góc
trái đơn giản, nhưng phần đầu trở thành trung tâm của bố cục hình
tròn nhờ sự hiện diện của vòm phía trên và bóng bao quanh phía sau và
bên dưới cánh tay. Các góc hy sinh không gian để củng cố trung tâm và
do đó tầm nhìn hoàn toàn tập trung vào đầu. Ngược lại hoàn toàn với
điều này là sáng tác của Boucher. Dưới đây là các yếu tố để hai hoặc
ba bức ảnh được gộp thành một và ở một số khía cạnh được quản lý tốt
như một bố cục duy nhất. Tuy nhiên, hãy hình dung chủ đề này không có
các góc tối và sự chuyển màu tạo ra điểm nhấn. Các hình vẽ sẽ nằm trên
khung vẽ theo hình chữ Z, thiếu sự mạch lạc cần thiết, với các chi tiết
ở tiền cảnh lộ ra một cách vô vọng như phần đệm.
Một biện pháp khác để bảo đảm một cơn xoáy hoặc một trung tâm được
bao quanh bởi một vòng tròn là bao quanh đầu hoặc hình người bằng rèm
bay, hình cành cây, vầng hào quang hoặc bất kỳ vật phẩm tuyến tính nào
có thể dùng để cắt ra và viền vào. Nó thực hiện được điều gì đó giống
như những gì bàn tay làm khi được giữ như một đường hầm trước mắt.
Một thiết bị như vậy cung cấp sự trợ giúp sẵn sàng cho người trang
[104]
trí mà các hình vẽ của họ thường phải được bao bọc chặt chẽ, vừa khít
với không gian hạn chế, khi nhiều đường nét vô duyên trong chủ thể
được tạo ra để biến mất qua chỗ ở của những tấm màn mềm dẻo hoặc các
dạng cây đa dạng.
Trong loại sáng tác này đặc biệt phải làm nền để bổ sung cho chủ đề.
Những gì chủ đề không chứa đựng được có thể được cung cấp, một loại
cơ hội phụ trợ.
Machine Translated by Google
77
Chủ đề hoặc phần thú vị nhất phải nằm trong mạch hoặc là mục quan
trọng nhất của vòng tròn. Nó không bao giờ nên ở bên ngoài vòng tròn.
Nếu nó xuất hiện ở đó, mắt sẽ bị lệch khỏi đường hình elip. Nếu độc
giả so sánh “Hồ ở Ville d'Avray” của Corot với “Orpheus và Eurydice”
của ông, thì sự quyến rũ ở phần trước có thể bộc lộ đầy đủ hơn qua
chiếc lọ mà phần sau hướng chúng ta vào. Hình ảnh nhà thơ trữ tình
thần thánh và cô dâu của anh ta thoát ra khỏi một góc của bức tranh
hoàn toàn không đi vào sơ đồ tuyến tính và trong lúc lo lắng chạy
trốn khỏi Hades, họ sắp rời bỏ nghệ thuật và khán giả. Bức tranh này
là một bản sao kỳ lạ của Apollo và Daphne của Giorgione ở Venice, và
vì Corot được biết rằng ông vô cùng quan tâm đến thiên nhiên hơn là
nghệ thuật, nên công bằng mà nói thì ông chưa bao giờ nhìn thấy bức
tranh này cả trong bản gốc hay bản gốc. sinh sản. Nếu anh ta bị chi
phối bởi cảm giác thống nhất mà các tác phẩm của anh ta thường thể
hiện cạm bẫy ở ranh giới đạo văn thì anh ta đã không mắc bẫy.
[105]
“Holy Family” của Andrea del Sarto, là một tác phẩm trong đó ý
định tốt của nghệ sĩ là tạo ra một đường nét hoàn chỉnh bên trong
các cạnh của bức vẽ dường như là một vấn đề được quan tâm nhiều
hơn các nguyên tắc bố cục khác, cũng khá quan trọng. Hình elip của
ba hình được thực hiện rất đẹp, nhưng nó để lại một trong số chúng,
hình quan trọng nhất, ở vị trí ít quan trọng nhất. Toàn bộ bố cục
chùng xuống theo hướng này, sức nặng của Joseph, trong nửa bóng tối,
không đủ để khôi phục lại sự cân bằng. Với những hình này đều được
vẽ đẹp mắt và đặc biệt được điều chỉnh theo đường nét của chúng theo
các đường bố cục hữu cơ, một số sự sắp xếp lại có thể được thực
hiện, cũng như các cách sắp xếp khác, với bất kỳ hình nào trong số
bốn hình bị lược bỏ, vị trí của nó được sử dụng cho không gian dành
riêng. Không có cách thực hành nào tốt hơn về bố cục tuyến tính và
khối lượng có thể được đề xuất hơn là sửa đổi một chút các bộ phận
bằng cách nâng lên hoặc hạ xuống hoặc giãn cách hoặc bằng cách tái
tạo lại nền của những bức ảnh nổi tiếng trong đó bố cục bị nhầm lẫn.
Một lỗi phổ biến khi sử dụng dạng vòng tròn là
Machine Translated by Google
78 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
79
làm cho nó quá rõ ràng. Một danh sách các hình ảnh có thể được tạo
ra trong đó có rất nhiều bằng chứng về các đường lối xây dựng
chính thức. Điều đó có thể được dẫn dắt tốt bởi “Cái chết của
Ananias” của Raphael, trong đó hình thức của sự sắp xếp ngang bằng
với sự căng thẳng và nỗ lực được thể hiện trong mỗi nhân vật của
nó. Phong cách cong của các môn đệ quỳ gối tạo ra sự cám dỗ đẩy
người cuối cùng và chờ đợi kết quả ở những người khác, nhằm mục
đích chứng kiến sự sắp xếp lại hơn là tạo ra bất kỳ sự hỗn loạn nào nữa
trong nhà thờ sơ khai. Thực tế [106] rằng tác phẩm này có mục đích
trang trí chứ không phải là hình ảnh không thể làm giảm bớt sự thể
hiện về sự xuất hiện thực tế của điện tích bị đập ra trong một khuôn đã cũ và đã cũ.
So sánh với bố cục hình tròn nổi tiếng của Rembrandt, “Chúa chữa
lành bệnh nhân”, trong đó mặc dù sức nặng ở hai bên của Chúa Kitô
được chia đều, hình thức sắp xếp đã được tránh một cách cẩn thận
nhất và ở đó ấn tượng chỉ đơn thuần là Người chữa lành là trung
tâm của một nhóm người vây quanh anh ta.
Với nguyên tắc tuyệt vời của bố cục tuyến tính, cụ thể là tầm
nhìn di chuyển theo con đường ít trở ngại nhất, không cần phải xây
dựng quy tắc nào và không đưa ra thêm ví dụ nào để chứng minh rằng
các mục khác nhau của bố cục được thực hiện theo giá trị yêu cầu
của chúng đối với mức độ mà họ tuân thủ và tham gia vào kế hoạch
quan sát đã được thiết lập.
[107]
CHƯƠNG VII - GÓC
Bố Cục, Đường Nét Vẻ Đẹp
VÀ HÌNH CHỮ NHẬT
Machine Translated by Google
80 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Hình tam giác.
Trong bố cục góc, sự quay trở lại của mắt trong quá trình di chuyển
của nó, như trong quan sát vòng tròn, trên thực tế bị loại bỏ. Trong
khi hình tròn và hình elip cung cấp một chuỗi các mục và sự kiện, cái
này là chuỗi của cái kia, để tầm nhìn kết thúc giống như một chiếc
boomerang, bố cục góc gửi một trục thẳng, không quay trở lại.
Ở đây, niềm vui mơ mộng xuyên qua một chuỗi vô tận phải được đổi
lấy sự kích thích của một cú sốc, sức mạnh của sự tập trung, sự chắc
chắn làm mất đi sự sang trọng.
Bố cục tam giác thuần túy là một dạng hiếm thấy, vì trong hầu hết
các trường hợp khi các đường của tam giác được phát hiện là quan
niệm đầu tiên, các đường hoặc điểm khác đã được thêm vào để loại bỏ
hoặc sửa đổi chúng.
Jacque đã thành công trong việc quản lý cái được coi là một hình
thức khó khăn. Trong người chăn gia súc, mặc dù chúng ta cảm thấy
trong khoảnh khắc tiếp theo, chủ đề sẽ trôi qua, trong khi nó kéo
dài, nghệ sĩ vẫn để mắt đến nó bằng cách sử dụng các hình tối ở hai
đầu và sự tập trung ánh sáng ở trung tâm; cũng bởi sự hiện diện của
cái cây ở đằng xa hướng tầm mắt vào bức tranh khi nó để lại con bò
[108]
bên phải.
Một ví dụ khác hoàn thiện hơn về bố cục là của anh ấy trong đó
“Người chăn cừu và con cừu” nổi
11
góc được tạo thành
tiếng của con chó đen ở ngoài cùng bên phải, các đường mở rộng qua
hình người chăn cừu và từ đó phía trên thành một nhóm cây và bên
dưới dọc theo rìa đàn. Trong ví dụ này, đường cơ sở chạy vào bức
tranh theo phối cảnh và từ đó quay trở lại bức tranh đến những cái
cây.
Tác phẩm “Khởi hành truy đuổi” của Cuyp cho thấy một
sử dụng không thành công hình dạng này.
Trong “Con đường lướt sóng”, hình thức chính—lướt sóng—là một
hình tam giác và hai hình tam giác không gian hỗ trợ. Như vậy
11
Xem các hình thức xây dựng cơ bản
Machine Translated by Google
81
việc xây dựng đặc biệt ổn định vì chúng tập trung vào dòng lợi ích. Một
số nghệ sĩ xây dựng hầu hết các bức tranh của họ theo một loạt các hình
tam giác có liên quan. Nhà văn kêu gọi Henry Bacon phát hiện ra [109] anh ta
đang vẽ một nhóm du khách xuyên Đại Tây Dương trên boong tàu hơi
nước. Ông đã chỉ ra sơ đồ các hình tam giác cùng nhau tạo thành một
hình tam giác lớn, nhưng nói rằng ông đang tìm điểm cuối cùng cho đáy
của hình này. Một tạp chí hàng tháng được đề xuất, tờ tạp chí này được
mở ra trên bề mặt, chứng tỏ le dernier clou.
ĐƯỜNG DỌC TRONG GÓC
THÀNH PHẦN
Khi Giotto được hỏi về quan niệm của ông về một tòa nhà hoàn hảo, ông
đã đưa ra một hình tròn. Khi Michael Angelo bị kháng cáo, anh ta đã chỉ
định cây thánh giá. Trên cả hai cơ sở này có thể xây dựng nên kiến trúc
tốt và hình ảnh đẹp. Nếu các đầu của chữ thập Hy Lạp được nối với nhau
bằng các vòng cung thì sẽ tạo thành một hình tròn và nếu chữ thập Latinh
bị giới hạn như vậy thì chúng ta sẽ có hình con diều hoặc hình elip. Do
đó, hai thiết kế này không khác nhau như người ta tưởng lúc đầu. TRONG
Machine Translated by Google
82 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
cả hai, từ quan điểm hình ảnh, chúng đều là khuôn khổ để có thể lấp đầy cùng một
không gian nhất định.
Đường thẳng đứng đơn giản và đơn điệu. Sự chia đôi của nó tạo ra sự cân bằng;
một cây thánh giá là kết quả. Một lần nữa, hai cây thánh giá đặt cạnh nhau, cánh
tay chạm vào nhau và ba cây thánh giá ở vị trí giống nhau sẽ thể hiện sơ đồ hình
ảnh của nhóm mà Raphael thường sử dụng—một nhân vật trung tâm được cân bằng bởi
một người ở hai bên, đường chân trời nối chúng và đằng sau điều này. sự cân bằng
được lặp lại ở cây cối và các hình tượng khác.
[110]
Về mặt hình ảnh, đường thẳng đứng quan trọng hơn nhiều so với bất kỳ đường
nào khác. Đó là hướng của trọng lực; nó đại diện cho con người ngay thẳng, khác
biệt với những kẻ vũ phu; nó cũng có thể đứng một mình, tất cả các dòng khác đều
yêu cầu hỗ trợ. Trong hai đường có lực tác dụng như nhau, điều này sẽ được nhìn
thấy đầu tiên. Do đó, trong thành phần, nó có quyền ưu tiên.
Chúng ta hãy bắt đầu với một chủ đề được biểu thị bằng một đường thẳng đứng—
một cái cây hoặc một hình người. Tính thẳng thắn, cứng nhắc, cô lập và sức mạnh
vô song của một đường lối như vậy đòi hỏi sự cân bằng; mặt khác, phần mở rộng là
ý tưởng duy nhất. Với ý nghĩ về khung hoặc các cạnh của bức tranh, đường ngang
cần thiết sẽ chia đôi theo chiều dọc. Sau đó, chiều dài và chiều rộng đã được thể
hiện, một thứ gì đó có hai chiều đã bắt đầu và bốn cạnh của một khung là bắt buộc.
Trong điêu khắc sự cân nhắc này không có ý nghĩa gì. Một bức tượng được đóng
khung ở ngoài trời. Chiều thẳng đứng của một hình duy nhất xuyên qua bầu trời vô
tận, và điều duy nhất khiến người nghệ sĩ cân nhắc là khối lượng đó trông đẹp từ
mọi góc nhìn. Nhóm của Carpeaux là một mẫu nghệ thuật tạo hình đẹp như tranh vẽ
và có thể dễ dàng lắp vào khung, bởi vì trong đó hình thẳng đứng được hỗ trợ bởi
các đường ngang, cả đường nét và ý tưởng chuyển động ngang. Do đó, nó vững chắc
và hoàn chỉnh, đồng thời thể hiện trong cấu trúc của nó tư tưởng của Alexander
Đại đế khi ông để các nghệ sĩ của mình thể hiện, trong một thiết kế được vẽ trên
các thiết bị của mình, sức mạnh lâu dài như một thanh kiếm trong một mạch điện.
[113]
Tác phẩm điêu khắc này là một hình chữ thập bên trong một hình trụ, nhưng trên
một mặt phẳng, nguyên tắc này cũng có tính cưỡng bức như sẽ được trình bày thêm.
Machine Translated by Google
83
trong bức ảnh của người Israel.
“The Crucifixion” của Morot, đẹp như tượng hơn là đẹp như
tranh vẽ và sẽ có tác dụng nếu được xem mà không bối rối trước
những hạn chế của khung hình. Điểm mạnh của nó trong tình huống
này lại là điểm yếu trong tình huống khác. Sự hiện diện của khung
tạo ra ba không gian, một ở phía trên chiều ngang và một ở hai
bên của chiều dọc và những khoảng trống này đều trống. Do đó, mặc
dù ý nghĩ duy nhất về Đấng Cứu Rỗi đang hấp hối đủ lớn để chịu
đựng—thậm chí, có lẽ, đòi hỏi—sự cô lập, nhưng nó tự kết hợp với
không gì khác trong phạm vi tầm nhìn của chúng ta, và do đó,
không thể nói là hòa hợp với khuôn khổ của nó. . Bây giờ người
đọc có thể đánh giá cao cơ chế đơn giản làm nền tảng cho tác
phẩm của Israel. Trong “Alone”, nghệ sĩ bắt đầu bằng hình dáng
người đàn ông—theo chiều dọc. Ý nghĩ tiếp theo có liên quan chặt chẽ là người phụ nữ.
Hai người hoàn thành một cây thánh giá. Từ hai đầu nữa, hai
đường thẳng đứng nữa được dựng lên. Ở bên trái, một chiều ngang
khác nối với chiều dọc ở đầu bảng và kết hợp nó với một chiều dọc
khác, cửa chớp, v.v. với cạnh của bức tranh. Ở phía bên kia, đỉnh
giỏ dẫn từ phương thẳng đứng xuống cạnh sàn và đến mép của bức
tranh bằng các đường kẻ.
Mạch giúp giữ hình ảnh trong ảnh và giúp làm cho chủ thể gọn gàng
hơn, được phát triển bởi kệ, trọng lượng của đồng hồ, giỏ, mũ,
các vật dụng trên bàn, cửa chớp và cột giường. Để chứng minh
rằng các đường ngang trong bố cục [114] này đều được đặt ở đó để làm
nổi bật các đường thẳng đứng, với đường đầu tiên bắt đầu bức
ảnh, chúng ta hãy loại bỏ cái bàn, cái giỏ và băng ghế và xem sự
sắp xếp trở thành một trong những hình tứ giác như thế nào ,
song song thay vì hợp nhất với các cạnh. Trong mọi trường hợp,
trong các hình minh họa kèm theo, đều có nỗ lực vươn ra hai bên
và giữ chặt ở đó. Những người đã thiết lập được những điểm tiếp
xúc này một cách đầy đủ nhất là những người ổn định nhất và hài
lòng nhất.
Trong bố cục “Cổng đẹp” của Raphael, hai cây cột, ở chỗ chúng
trải dài suốt từ dưới lên trên.
Machine Translated by Google
84 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
85
đầu, tiêu diệt mọi cơ hội đoàn kết. Kết quả là ba bức tranh thay vì một—một bộ
ba được đóng khung rất công phu. Ngay cả khi những đường dọc này cắt bức tranh
thành nhiều phần, nếu những đường ngang được đưa vào giữa chúng và phía trước,
hoặc thậm chí phía sau, thì một số sự thống nhất cần thiết của cấu trúc bức
tranh vẫn có thể được đảm bảo. Mối liên hệ tồn tại giữa một số phần này đều mang
tính chủ quan, nhưng không mang tính cấu trúc, sự thúc đẩy để trưng bày những
chiếc cột tuyệt vời với độ hoàn thiện chi tiết đáng chú ý của chúng là một sự
cám dỗ mà bức tranh đã bị hy sinh.
Việc triển khai chiều dọc không được kiểm soát như vậy tạo ra hiệu ứng
ngang bằng với một quả bóng được đưa thẳng qua sân và đặt trên vạch vôi mà
không có sự phản đối. Tất cả chiến lược của trò chơi đều bị loại bỏ, và mặc dù
trò chơi tạo ra hiệu quả cần thiết về điểm số, một vài lần lặp lại quy trình sẽ
sớm [115] dọn sạch băng ghế dự bị. Sự quan tâm của khán giả cũng như người chơi đều
tăng lên khi hoàn thành cú chạm bóng sau một loạt đường ngoằn ngoèo về phía
đường biên ngoài, nơi lực gặp nhau theo hướng ngược lại tạo thành một đường
tiếp tuyến, khi đạt được mục tiêu nhờ sự tinh tế của một cú đánh đường chéo.
Một chiếc đệm carom là một thứ nghệ thuật; một cảnh quay chuẩn bị là niềm vui
của người mới bắt đầu. Trong “Ngụ ngôn mùa xuân” của Botticelli, chúng ta có
một mẫu cấu trúc thiếu cả sự gắn kết tròn và sự ổn định của sự bám dính chéo.
Giống như các hình và nhóm riêng biệt của một bộ sưu tập ảnh, nó có thể được
kéo dài vô tận ở hai bên hoặc cắt thành bốn khung riêng biệt. Các phụ kiện của
các nhân vật không giúp ích gì cho sự kết hợp.
Bên cạnh việc thiếu sự thống nhất về mặt cấu trúc, không có nỗ lực hướng tới nó
xuất hiện trong quan niệm về chủ thể. Mỗi hình ảnh hoặc nhóm là đủ cho chính nó
và tổng thể đại diện cho một nhóm các ý tưởng riêng biệt.
Đây không phải là thành phần, mà là sự bổ sung.
Nhưng còn một nhân vật đơn lẻ trong bức chân dung đứng thì sao, khi chỉ có
con người hiện diện, và không có ý nghĩ nào khác ngoài cá tính, khi đường nét
nổi bật giữa những khoảng không hư vô? Mặc dù ít rõ ràng hơn nhưng nguyên tắc
liên minh giữa các bên vẫn được tuân thủ. Cái được gọi là bản phác thảo bị mất
và được tìm thấy
Machine Translated by Google
86 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
là sự thừa nhận về điều này, một nỗ lực của nền để trở nên đồng nhất
với khối thẳng đứng, đường nhường chỗ cho âm sắc xung quanh có thể
lọt vào. Đó là cảm giác mà nhiều tác phẩm dài tập tinh tế nhất của
Whistler đã có được được sản xuất. Những bức chân dung của Carriere
[116]
vẫn là những ví dụ nổi bật hơn về việc loại bỏ hoàn toàn đường nét.
Trong bức chân dung nổi tiếng về “Alice” của ông Chase, trong đó
những đường viền sắc nét của chiếc váy trắng nổi bật trên nền tối,
việc xử lý như vậy là không thể. Tuy nhiên, ở đây, thiết bị ruy băng
bay là một thiết bị thông minh nhất, ngoài việc tạo ra hiệu ứng chuyển
động, nó còn gây ra sự gián đoạn trong các đường viền cắt gọn gàng
này, cũng như trong các không gian trang trọng ở hai bên. Điểm nhấn
màu tối theo chiều ngang xuyên qua trung tâm của khung vẽ, gợi ý đến
một cây đại dương cầm ở hốc tối phía sau, đáp ứng nghĩa vụ tương tự
từ quan điểm tuyến tính cũng như âm sắc.
THÀNH PHẦN GÓC DỰA TRÊN
NẰM NGANG
Vì chiều dọc có thể được gọi là đường của họa sĩ vẽ hình nên chiều
ngang trở thành đường của họa sĩ phong cảnh. Coi những điều này là
những điều cần thiết đầu tiên, bức tranh được tạo ra bằng cách xây
dựng trên và xung quanh chúng. Các thiết bị hỗ trợ họa sĩ vẽ hình trong
việc xử lý một hoặc nhiều chiều dọc đã được xem sơ qua.
Việc xem xét theo chiều ngang nhất thiết sẽ đưa chúng ta ra khỏi cánh
cửa của trái đất và bầu trời, nơi thiên nhiên xây dựng trên các bề
mặt dọc theo đường chân trời.
Vấn đề về bố cục mà mỗi dòng này trình bày đều giống nhau và nguyên
tắc chi phối cách giải quyết của mỗi dòng này giống nhau; cân bằng
[117]
bằng cách cân bằng lực lượng. Cho một đường thẳng trùng với một cạnh
của bức tranh, tư thế của tứ giác phải cắt nó bằng một đường đối lập.
Machine Translated by Google
87
Chữ thập hình chữ nhật, mặc dù tích cực và hiệu quả hơn, nhưng cũng
không có nhiều tiềm năng hơn trong việc đảm bảo sự thống nhất này so
với việc vượt qua các đường ở một góc dài. Một loạt các góc vuông theo
thời gian sẽ đến cùng một điểm với tiếp tuyến, nhưng chậm hơn. Mỗi
góc trong quá trình đi lên như vậy tạo ra sự cân bằng cả theo chiều
ngang và chiều dọc. Tiếp tuyến thể hiện sự tổng hợp của họ. Trong tác
phẩm “Những người sành điệu” của Fortuny, góc vuông được tạo bởi
đường của lò sưởi và bức tượng đưa mắt về cùng một điểm với tiếp tuyến của bóng tối.
Một lần nữa, nguyên tắc này cho phép sửa đổi bất kỳ nhánh nào của cây
thánh giá, chỉ duy trì sự thật về cây thánh giá. Khi một đường đi qua
đường xây dựng đầu tiên hoặc cần thiết, có thể nói, nó đã được kết
hợp với nhau như một phần của bức tranh, và những gì nó trở thành sau
đó không có tầm quan trọng lớn. Nếu người đọc tạo ra các sơ đồ đường
đơn giản chỉ bằng một vài hình ảnh thì điểm này sẽ được làm rõ và sẽ
thấy rằng các sơ đồ đó biểu thị các đường định hướng thực tế hoặc các
đường gợi ý từ điểm này sang điểm khác hoặc khối lượng này với khối
lượng khác sẽ thoải mái lấp đầy hình tứ giác của khung như một thiết
kế tuyến tính.
Trong tất cả các phân tích về hình ảnh, học sinh nên chọn dòng đầu
tiên hoặc dòng quan trọng nhất và cần thiết nhất của khái niệm. Sau khi
tìm thấy chủ đề này, toàn bộ bố cục sẽ làm sáng tỏ và tiết lộ lý do cho
mỗi mũi khâu.
Giả sử một đường cơ sở nằm ngang và các đường thẳng đứng được dựng lên
từ đó mà không vượt qua nó. Sở dĩ không có kết quả hình ảnh là do không
có đường chéo. Một thiết kế như vậy sẽ gợi ý nhiều kiểu trang trí về
các vị thánh và thiên thần của Fra Angelico; hoặc kế hoạch trang trí
bức tranh “Các nhà tiên tri” được biết đến nhiều hơn tại Thư viện
Boston của Sargent. Cần phải nhớ rằng những nhóm này không phải là hình
ảnh và không phải là tác phẩm theo quan điểm hình ảnh. Tính đồng nhất
của chúng không phụ thuộc vào sự trao đổi đường nét hay cơ chế bố cục
khác, mà chỉ phụ thuộc vào sự thống nhất của các ý tưởng liên quan.
Tuy nhiên, trong các trường hợp, khi một số hình của các nhóm này được
nối với nhau bằng các đường nằm ngang hoặc các khối chia đôi các đường
thẳng đứng này thì ý định hình ảnh bắt đầu trở nên rõ ràng hơn.
[118]
Machine Translated by Google
88 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
cảm thấy.
Trong số các hình minh họa đi kèm , khung cảnh trên bờ với những đám
mây nhô ra cho thấy rất nhiều đường ngang dai dẳng nhất không có gì ngoài
ngọn hải đăng và cột buồm của tàu để phục vụ cho đường dây phản ứng. Ở
khoảng cách rất xa, họ sẽ không làm được gì nhiều để giảm bớt sự chênh
lệch về đường thẳng này nếu không có sự trợ giúp của cột mây thẳng đứng
và lực kéo xuống mà mắt nhận được trong vũng nước bên dưới bờ biển.
Đường rắc rối nhất trong bức tranh này là đường bờ biển, nhưng ở đây
người ta đã nỗ lực phá vỡ sự đơn điệu của nó bằng hai điểm nhấn là bụi
cây ở hai bên. Do đó, điều có vẻ là một bố cục “đi theo một hướng” rốt
cuộc lại thể hiện một nỗ lực mạnh mẽ hướng tới việc thừa nhận nguyên tắc
các đường chéo.
[121]
Bản phác thảo thể hiện những đường nét mang tính xây dựng trong bức
tranh của Henry Hanger và thiếu sức mạnh của màu sắc để nhấn mạnh những
điểm này.
Trong nội thất gỗ, bức tường đá là đường gây tổn hại. Nó không chỉ
song song với dòng dưới cùng, luôn luôn đáng tiếc, mà còn cắt bức tranh
thành hai phần từ bên này sang bên kia. Phía trên này, đường dưới cùng
của khu rừng phía xa tạo ra một đường song song khác, chạy hết chiều dài
của bức tranh. Tuy nhiên, xét theo các phương thẳng đứng cùng với những
phương thẳng đứng này, lực của chúng trở nên yếu đi cho đến khi đạt
được sự cân bằng gần như hoàn hảo, các đường giao nhau có trọng lượng bằng nhau.
Bản phác thảo của Claude Lorraine, trong “Sách Sự thật”, cho thấy bố cục
đường nét góc trái lớn không mấy hài lòng, do nó không đủ trọng lượng
đối với cánh tay dài của sân thép.
Tuy nhiên, nguyên tắc mà bản phác thảo này thể hiện là chính xác và sự
cân bằng về bố cục của nó sẽ dễ dàng được thực hiện bằng cách bổ sung
một số mục nhỏ cần quan tâm vào cực bên trái. Tuy nhiên, đây không phải
là một kiểu bố cục đáng khen ngợi do khó đạt được sự cân bằng hợp lý,
nhưng khi điều này được thực hiện đúng mức thì sơ đồ đường nét sẽ rất
tuyệt vời.
Về mặt biện pháp, nếu toàn bộ bố cục được đẩy sang bên trái, chúng ta sẽ
ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm trong không gian. Nhưng
Machine Translated by Google
89
Machine Translated by Google
90 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
91
những câu hỏi theo trường phái ấn tượng tại sao không hiểu nó như hiện
tại! Vì vậy, nó có thể được chụp và một bức tranh cân đối nhất được vẽ
ra từ nó; nhưng những cân nhắc này áp dụng cho màu đen và trắng mà không
làm thay đổi màu nào có thể ảnh hưởng.
Không kém phần trầm trọng là một trường hợp ngang hàng là duyên dáng [122]
bức ảnh hai mẹ con của ông Orchardson. Chiếc ghế sofa dài bằng mây và đứa
bé nằm nghiêng là hai đường nét không phù hợp mà hình dáng người mẹ
được tạo dáng đặc biệt. Dù vô thức đến đâu, các hình vẽ của hình này,
cộng với chiếc quạt, cấu trúc cơ bản của nó vẫn hoàn toàn phù hợp với
yêu cầu của một nửa không suy nghĩ của đối tượng. Đó là một ví dụ về một
khởi đầu không mấy hứa hẹn dẫn đến thành công đặc biệt nhờ lối chơi khéo
léo trước những phần dẫn đầu khó xử.
Nguyên tắc đường chéo tương đương như một vật lấp đầy không gian
cho chiều ngang và chiều dọc chéo được thể hiện bằng cách so sánh nội
thất gỗ với phong cảnh mùa đông, trong đó tiền cảnh đã được loại bỏ. Sức
mạnh của đường ngang bị suy yếu một cách khéo léo hơn bởi đường như
vậy bởi vì bên cạnh việc tăng thêm tính đa dạng, nó còn hoàn thành mục
đích của mình mà không cần tốn nhiều công sức hơn. Như một lời cảnh báo
về điều gì có thể xảy ra khi những nguyên tắc này bị bỏ qua hoặc lạm dụng
quá mức, chỉ cần nhìn qua bức tranh cưỡi ngựa của Cuyp là đủ. Chủ đề của
anh ta, một người đàn ông trên lưng ngựa, bản thân nó là sự kết hợp
hoàn hảo giữa chiều ngang và chiều dọc và chỉ cần được để yên và dẫn đi.
Hậu cảnh phá hủy điều này và, thay vì hỗ trợ cho việc quan sát vòng tròn,
vẫn tiếp tục thêm một dòng vào một dòng trong chủ đề lẽ ra phải được
loại bỏ, và do đó cắt bức tranh làm đôi.
Cuyp trong bức tranh này cũng như trong một bức tranh tương tự khác
chú ý đến ánh sáng và bóng tối hơn là bố cục tuyến tính, nhưng ngay cả
như vậy, bố cục vẫn thể hiện rất ít sự thông minh. Không có thao tác sau nào có
thể [123] tha thứ cho việc tàn sát các cơ hội về không gian và đường
nét một cách tàn ác đến mức mà nền, với cạnh tái tạo của nó, thực hiện được.
Nghiên cứu trong lĩnh vực rộng lớn và hay thay đổi đó, bầu trời mang đến một điều tuyệt vời hơn
cơ hội lựa chọn hơn bất kỳ phần nào khác của tự nhiên.
Machine Translated by Google
92 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
DÒNG VẺ ĐẸP.
93
Bầu trời chỉ là một trong hai yếu tố trong mọi cảnh quan và trong
phần lớn các trường hợp, nó là yếu tố phụ. Nếu bầu trời muốn đồng ý
với một cảnh quan thú vị thì nó phải lui về phía sau cảnh quan đó.
Nếu nó gây ra sự chia rẽ thì lợi ích của nó phải bị hy sinh. Các bản
vẽ, ảnh và nghiên cứu màu sắc của bầu trời với mục đích kết hợp chúng
với cảnh quan phải được thực hiện trong phạm vi quan tâm thứ yếu và
tính toán sự phù hợp của chúng với sơ đồ tuyến tính của cảnh quan.
Bầu trời di chuyển ra xa đường chân trời theo đường chéo, gợi lên
cảm giác đối lập, sẽ hữu ích hơn trong danh mục đầu tư của nghệ sĩ
hơn là một chuỗi đám mây có đáy song song với đường chân trời, đặc
biệt khi những đám mây này lơ lửng tách biệt trên bầu trời. Khi tầng
mây hình thức lấp đầy hoàn toàn không gian bầu trời, người ta có
thể cảm nhận được cấu trúc đồ sộ của nó chứ không phải các đường
ngang, giống như một loạt các đường song song gần nhau trở thành
một màu phẳng.
DÒNG VẺ ĐẸP.
Dạng đàn hồi và dễ thay đổi nhất trong các dạng cơ bản của
bố cục là đường nét của vẻ đẹp, chữ S, hay, được hình thành góc cạnh
hơn, chữ Z. Đây là kiểu sắp xếp đặc biệt phù hợp với [124] sự sắp xếp thẳng đứng
và được các bậc thầy xưa sử dụng rộng rãi.
Chúng ta có thể theo dõi cảm giác đường cong này thông qua ít nhất một
phần ba các bố cục nhân vật tuyệt vời thời Phục hưng.
Hãy chú ý đến trang phác thảo trong chương Ánh sáng và Bóng tối.
Mặc dù được chọn theo chất lượng này nhưng chúng vẫn thể hiện cảm
giác mạnh mẽ đối với đường nét sâu rộng của chữ S. “The Descent from
the Cross”, một ví dụ nổi bật nhất, cũng có thể được coi là một
trong những sáng tác vĩ đại nhất thế giới. Rubens đã lặp đi lặp lại
hình thức tổng quát này và luôn đạt được hiệu quả tuyệt vời. Cho dù
đường này có thể theo dõi được trên mặt phẳng thẳng đứng hay đưa
mắt vào trong hình ảnh và tự tạo thành sự kết hợp duyên dáng của một vật thể với
Machine Translated by Google
94 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
khác, sức mạnh hình ảnh to lớn của nó sẽ được tiết lộ cho bất kỳ ai tìm
kiếm nó.
Trong bài tiểu luận của Hogarth về “Đường nét của vẻ đẹp”, ông đưa ra
một loạt bảy đường cong, chọn số 4 là đường cong hoàn hảo nhất.
Điều này được nhân đôi về bản chất bởi đường lưng của người phụ nữ. Nếu
hai cái được ghép cạnh nhau, chúng sẽ tạo ra đường cong tuyệt đẹp của
cái miệng và chiếc nơ của thần tình yêu. Theo chiều ngang, đường này trở
thành một đường rất hữu ích trong cảnh quan. Với tư cách là một đường
thẳng đứng, nó gợi nhớ đến một ngọn lửa hướng lên trên, luôn chuyển động,
tượng trưng cho hoạt động và cuộc sống. Để thể hiện dòng này cả trong bố
cục của một hình đơn lẻ và nhiều hình là nỗ lực không ngừng của Michael
Angelo và thông qua Marcus de Sciena, học trò của ông, nó đã được truyền
lại cho chúng ta. Bởi bậc thầy, nó được coi là lời khuyên quan trọng
nhất. Ông khẳng định: “Điều tuyệt vời nhất mà một bức tranh có được là
nó thể hiện được cuộc sống và chuyển động, giống như ngọn lửa của
Machine Translated by Google
DÒNG VẺ ĐẸP.
95
ngọn lửa." Tuy nhiên, trước tuyên bố như vậy của họa sĩ “Sự phán xét
cuối cùng”, thật khó để dung hòa sự thiếu vắng điều đó trong bức tranh
tuyệt vời này.
Đường cong phức hợp mà đường này chứa là một trong những đường cân
bằng hoàn hảo, có thể theo dõi được trong hình đứng. Riêng với tư cách
là một yếu tố duyên dáng, nó mang lại niềm vui tương tự như những
đường cong đan xen của một điệu nhảy hay sự mê hoặc của làn khói cuộn và vẫy.
Phong cảnh cổ điển, trong đó có nhiều yếu tố được giới thiệu, hoặc bất
kỳ chủ đề nào mà các yếu tố phân tán được gộp lại với nhau [126] và được kiểm
soát đều phụ thuộc vào nguyên tắc này. Tất nhiên, một đường tuyệt đối là
không cần thiết, nhưng những điểm thu hút mà mắt dễ dàng theo dõi cũng
tương đương. Nhiều chủ đề đơn giản có được sức mạnh và sự khác biệt
hoàn toàn nhờ vào phần giới thiệu hay thông qua một đường cong đậm nét.
Nhờ vào đường đi của toa xe trên bờ biển, có thể có bất kỳ đường cong
cần thiết nào, hình thức và sự trống rỗng thường xuyên của chủ đề này
được tạo ra để tạo nên bố cục tốt. Khi chủ thể từ chối sự duyên dáng và
yêu cầu một hình thức gồ ghề, dòng chảy ngoằn ngoèo có thể được đổi thành
một đường ngoằn ngoèo đột ngột và cưỡng bức. Theo cách sắp xếp như vậy,
mắt sẽ bị kéo mạnh qua các không gian từ vật này sang vật khác, bản thân
không gian đó ít được quan tâm. Trong chương ngắn về Thoát khỏi hình
ảnh, việc sử dụng đường ngoằn ngoèo này đã được nhấn mạnh.
Cơ hội được đưa ra trong những đám mây ti giống như phim, thường
làm nền cho các dạng tích cực hơn của sự tích tụ, để đảm bảo cảm giác
đối lập, là một cơ hội thường được các họa sĩ bầu trời áp dụng. Bên
cạnh việc củng cố cấu trúc về mặt hình ảnh, sự sắp xếp như vậy thường
tạo ra sự dao động và chuyển động lớn trong các đường nét của bầu trời,
khiến mắt người nhìn xa khỏi đường chân trời. Khi muốn có chuyển động
tích cực của đám mây, những khối đối lập này có thể trở nên rất giống
gió, các tầng khác nhau cho thấy tác động tương phản của các dòng không
khí.
Là một chất bổ sung cho bất kỳ hình thức sáng tác nào khác, dòng này
có thể được sử dụng một cách có lợi. Nó đứng thứ hai với hiệu ứng duyên
dáng trong “Path of the Surf”, “The Lovers”, “The Stream in [127]
Machine Translated by Google
96 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Winter,” “The Chant,” “1807,” và có thể được tìm thấy trong nhiều
sáng tác hay nhất.
HÌNH CHỮ NHẬT
Hình thức bố cục tuyệt vời cuối cùng là hình chữ nhật, nhưng điều
này luôn gắn liền với sự cân bằng đối lập. Hình thức như vậy gắn
liền với hai mặt của bức tranh và tầm quan trọng của biện pháp
phản ứng là rõ ràng. Đây là điều đảm bảo cho việc sử dụng nó, vì
nếu không có nó thì không thể thống nhất được. Trong sáu hình
thức sáng tác cơ bản, đây là hình thức duy nhất phụ thuộc, tất
cả những hình thức khác đều chứa đựng yếu tố cân bằng bên trong chúng.
Hình chữ nhật cộng với thước đo biệt lập tiến tới sự hoàn
chỉnh của hình chữ thập và ở mức độ thiếu đi sự hoàn chỉnh này,
nó phát triển các cơ hội cho sự độc đáo.
Trong phong cảnh của Corot, chữ L được hiển thị rõ ràng. Trong
sơ đồ của các Hình thức Cơ bản cũng vậy, khối cây, con bò và bờ
sông trong bóng tối đóng vai trò như một tấm nền u ám cho cụm cây
ở bờ đối diện đang tắm mình trong làn sương mù rực rỡ dịu nhẹ
của buổi sáng sớm. Đây là điểm thu hút thực sự, được ghép trên
cấu trúc nặng nề của tiền cảnh, ảnh hưởng đến chúng ta nhiều hơn
thông qua độ tương phản. Trong bức tranh “James II và Công tước
xứ Monmouth” của ông Pettie , chúng ta có sự đối lập của hai
đường nét, điểm thu hút trong không gian mở là hàng ghế dọc theo
[130]
bức tường. Những điều này, trong nội thất thiếu ánh sáng, hầu
như không đủ quyết đoán để tạo ra sự chuyển hướng mà cấu trúc mở yêu cầu.
Về mặt phối cảnh, sự sắp xếp này hợp nhất thành tam giác đã
được thảo luận. Lá bài “Sheep and Shepherd” của Jacque được xây
dựng dựa trên chữ L đảo ngược và là một ví dụ mạnh mẽ khác thường
về sự sắp xếp hiếm có.
ĐƯỜNG KẺ
Machine Translated by Google
HÌNH CHỮ NHẬT
97
Đường kết cấu, hay hình tượng trưng cho hình thức ban đầu của bức
tranh và đường liên kết, hoặc cái kết hợp một cách tự nhiên với hình
thức đó là hai giai đoạn của đường nét tham gia vào nghiên cứu khoa học
của nghệ sĩ. Vì lợi ích của đường dây là một cơ hội mang lại cho anh
ta ngoài những cân nhắc về cấu trúc. Đường nét có giá trị thẩm mỹ riêng
biệt không kém một phần góp phần tạo nên
cơ khí hình ảnh. Vì vậy, những bức tranh được vẽ theo đường thẳng đứng
thể hiện sự trang nghiêm, trang trọng, tĩnh lặng; những cây cột, những
thân cây thẳng tắp, những làn khói bay lên và những dạng thẳng đứng khác
đều nói lên những cảm xúc này và những cảm xúc liên quan. Với lực ít hơn
một chút, một loạt các chiều ngang sẽ ảnh hưởng đến chúng ta và với một
cảm xúc đồng điệu. Nhưng khi đường nghiêng và không còn tự đỡ hoặc trở
nên cong, chuyển động sẽ xuất hiện và một loạt cảm xúc khác được gợi lên.
Đường chéo tượng trưng cho tia sét phóng nhanh. Đường cong thẳng đứng
tượng trưng cho lưỡi lửa; đường cong nằm ngang của một con rắn đang
lướt đi. Trong hình tròn và hình elip, chúng ta cảm nhận được sự xoay
tròn và hấp dẫn của tính liên tục. Do đó, xung lực tuyến tính trong bố
cục đóng một vai trò trong nghệ thuật cảm xúc độc lập [131] với chính chủ đề.
Nghệ thuật tạo hình mang ơn ngày càng lớn đối với nghệ thuật trang trí
và một phần không nhỏ trong đó là vẻ đẹp đơn giản của đường nét. Tuy nhiên,
hiếm khi tìm thấy họa sĩ bị chi phối trong quan niệm đầu tiên của mình bởi
bất kỳ hình thức tuyến tính tích cực nào . Đường nét của những tác phẩm
tuyệt vời chỉ gợi ý về cấu trúc trang trí và không đưa ra bằng chứng nào cho
thấy chúng được lên kế hoạch như những thiết kế tuyến tính. Yêu cầu của
thiết kế tuyến tính là cô ấy lấp đầy một không gian một cách đẹp mắt được
đáp ứng bằng cách bố cục hình ảnh thông qua nhiều cơ hội tương quan mà
trong phạm vi rộng hơn của cô ấy mở ra cho cô ấy, qua đó cô ấy bổ sung vào
các hình thức xây dựng cơ bản (thường chứng tỏ là chất lấp đầy không gian
kém) những vật phẩm như vậy như kết nối các đường viền của chúng với phần bao bọc hoặc khung. Với
một số người khéo léo ủng hộ thiết kế thuần túy làm nền tảng của cấu
trúc hình ảnh, chỉ ra sự tương đồng của một số bố cục nhất định với
thiết kế trang trọng, trang trí hoặc các dạng cây, hoa, v.v., nhưng lại
bỏ qua việc nêu rõ có bao nhiêu bố cục đẹp nhất mà họ từ chối
Machine Translated by Google
98 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
HÌNH CHỮ NHẬT
99
Machine Translated by Google
100 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
trong quá trình tìm kiếm cú hích vui vẻ hoặc cho phép thực tế là ở những tác
phẩm mà họ trích dẫn, sự xáo trộn tàn nhẫn đối với kế hoạch đẹp đẽ có thể dễ
dàng được thực hiện bằng cách tái tạo lại một chút, khiến tác phẩm trở nên khá
tốt. Lập luận của tác giả phản đối trực tiếp quan điểm cho rằng nghệ thuật hội
họa phụ thuộc vào mặt phẳng của thiết kế, điều này chỉ mang tính chất góp phần,
nhưng bản chất của nó được biết đến bằng sự hiểu biết về sự cân bằng thông qua
chiều sâu của bức tranh.
Nghệ thuật tạo hình không phải là nghệ thuật hai chiều mà là ba chiều.
[132]
CHƯƠNG VIII - THÀNH PHẦN CỦA
MỘT, HAI, BA TRỞ LÊN ĐƠN VỊ
Bắt đầu với một ý tưởng duy nhất được thể hiện bằng một đơn vị duy nhất, suy
nghĩ cùng tồn tại phải là chu vi khung hoặc khung vẽ.
Cung cấp điều này thì chúng ta có thể coi đơn vị là một vấn đề tỷ lệ. Khi lượng
không gian cho phép của thiết bị đã được quyết định, khoảng trống giữa chu vi
của nó và kích thước của khung vẽ, hay cái có thể được gọi là phần dư thừa
hoặc diện tích đóng góp là điều duy nhất còn lại để thu hút chúng tôi. Hãy để
đơn vị là một hình người đứng, hoặc một bức chân dung, đầu và vai.
Sự thống nhất của một đơn vị, được bao bọc trong bốn cạnh, với các cạnh đó
chỉ có thể được thực hiện bằng cách để khối lượng của hình chạm vào các cạnh
của khung vẽ hoặc kéo dài về phía chúng với mục đích đó. Tùy theo sức mạnh hoặc
số lượng các điểm gắn kết như vậy, thiết bị sẽ được tìm thấy để duy trì sự
tồn tại ổn định giữa môi trường xung quanh. Trong trường hợp một nhân vật đứng
trong khung mà không có cơ hội tiếp xúc, nền phải hiển thị một khối hoặc đường
đối lập gắn tại một số điểm các cạnh thẳng đứng của nhân vật với các cạnh của
khung vẽ. Một đường tương đương với đường như vậy là sự chuyển màu, thường
là
Machine Translated by Google
101
bóng từ hình phục vụ để thực hiện sự kết hợp này. Nếu bóng kết hợp đường viền
với nền theo một tông màu để khuất phục hoặc phá hủy đường viền này, thì sự gắn
kết sẽ trở nên mạnh mẽ hơn và đồng thời tính tích cực của đường viền ở phía ánh sáng sẽ
tìm thấy độ tương phản và cân bằng của nó trong khu vực này của bí ẩn và bao bọc.
Sự phát triển của chiaroscuro là cần thiết cho sự thống nhất về mặt hình ảnh
của một hình duy nhất.
Trong bức chân dung của Olga Nethersole (xem “Tư thế trong ảnh chân dung”),
nhiếp ảnh gia trình bày phần của một nhân vật; không phải là một bức tranh Các
khoảng trống ở hậu cảnh không có sự liên kết với hình dáng và không được sử dụng
để làm giảm các đường nét của váy.
Việc hy sinh nửa tông của phần dưới sẽ tạo nên sự nổi bật cho phần trên và quan
trọng hơn. Do sự thú vị và hấp dẫn của ba nếp gấp của chiếc váy, tầm nhìn bị dồn
xuống tận mép dưới, nơi nó khó chịu vì sự biến mất đột ngột. Bức tranh không có
kết luận. Nó chỉ đơn giản là bị cắt đứt, và thế là kết thúc.
Một số nghệ sĩ có ý kiến cho rằng bức chân dung nhằm mục đích thể hiện một
nhân cách thì không nên chứa đựng điều gì khác. Với cảm giác rằng phông nền là
thứ không nên nhìn thấy, người ta thường sử dụng nhiều nghệ thuật hơn vào việc
vẽ một không gian không có gì trong đó hơn là đặt một thứ gì đó có thể không
được nhìn thấy ở đó . Khi không làm gì với nền, một không gian có thể được tạo
ra cho thấy rất nhiều điều không nên làm.
Không có gì khó khăn hơn việc thành lập hai đơn vị, đặc biệt khi cả hai đều
có mức độ nổi bật ngang nhau. Nguyên tắc của Công quốc nghiêm khắc chống lại nỗ
lực này.
[134]
Người ta phải chiếm ưu thế, về quy mô hoặc sức hấp dẫn, bằng cách
tình cảm hay hành động.
Nghệ thuật có thể đưa ra những ví dụ nổi bật về hai nhân vật có tầm quan
trọng như nhau được đặt trên cùng một khung vẽ, nhưng về mặt hình ảnh, chúng
thiếu yếu tố thiết yếu của nghệ thuật hoàn chỉnh, đó là sự thống nhất. Nghiên cứu
phê phán về vấn đề này của các họa sĩ hiện đại đã đảm bảo những giải pháp tốt
hơn nhiều về chân dung và thể loại so với những gì có thể tìm thấy trong lĩnh vực mỹ thuật.
Machine Translated by Google
102 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
vẽ cho đến hiện tại. Chúng ta có thể gần như vô vọng nhìn vào nền thống trị cũ
và qua những ví dụ về thời kỳ hoàng kim của nghệ thuật vẽ chân dung ở Anh, nhưng
chỉ khám phá ra rất ít thành công của sự kết hợp như vậy trong các tác phẩm của
Gainsborough, Reynolds và những người khác.
Vị trí của hình này so với hình khác không phải lúc nào cũng có nghĩa là nó
nổi bật. Ánh sáng, như một yếu tố, mạnh hơn địa điểm. Trên cơ sở này, việc
vinh danh trở nên dễ dàng với hai chủ đề, một chủ đề có thể được ưu tiên về địa
điểm và một về ánh sáng.
Khó khăn trong việc sắp xếp của hai người là ở sự kết hợp của họ. Ví dụ, nếu
họ đối lập nhau về mặt tình cảm rõ ràng như hai người đấu kiếm thì vẫn phải có
một liên minh được bảo đảm ở phía sau. Nếu đặt vào phối cảnh, phối cảnh sẽ giải
quyết được phần lớn khó khăn.
Các hình ảnh kèm theo là ví dụ ở cả hai đầu của thang đo. “The Lovers,” trong
cách xây dựng, thể hiện những gì mà tất cả các bức tranh đều yêu cầu, xu hướng
hướng tâm. Tất cả các yếu tố bao gồm. Như một bức tranh, nó đã hoàn chỉnh; một
nhân vật khác sẽ làm hỏng nó cho chúng tôi và họ. Những “Người chăn gia cầm” thì
[135]
không như vậy; mọi người có thể đến và đi trong bức tranh này mà không ảnh
hưởng đến nó. Tốt nhất nó chỉ là một phần. Người ta có thể tưởng tượng một
hàng dài người hái, hoặc chúng ta có thể cắt nó qua trung tâm và có hai nghiên
cứu hay. Không có công đoàn. Cái còn lại bao gồm tính nguyên tắc, sự chuyển tiếp
của đường nét, sự cân bằng giữa ánh sáng và bóng râm, quan sát vòng tròn, sự đối
lập của các giá trị màu sắc và nguyên tắc hy sinh.
Trong “Mẹ và Con” của ông Orchardson, vị trí đầu tiên được trao cho đứa trẻ
mặc đồ trắng; nền mang tông màu ở giữa và mẹ được giữ nguyên màu đen. Sự hy sinh
lớn hơn của nhân vật này đối với nhân vật khác, người mẹ đối với đứa trẻ, được
thấy trong bức tranh của cô Kasebier về một đứa trẻ khỏa thân được ôm giữa hai
đầu gối của người mẹ có khuôn mặt hèn hạ đến mức không thể nhìn thấy; hoặc trong
bức chân dung của John Sargent vẽ một cậu bé ngồi nhìn chúng ta vào khoảng không
trong khi mẹ cậu ở trong bóng tối của phông nền đọc to. Động lực lớn nhất góp
phần tạo nên sự tương phản là sự hy sinh.
Chủ đề được coi là quan trọng bởi những gì được thừa nhận đối với nó.
Bức chân dung hai quý ông của Eastman Johnson là một trong những bức chân dung
Machine Translated by Google
103
Machine Translated by Google
104 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
những nỗ lực thành công nhất trong việc đưa hai nhân vật có tầm quan trọng
ngang nhau vào một khung vẽ. Họ đang trò chuyện, một người nói và chủ động,
người kia lắng nghe và thụ động, và do đó tạo ra sự tương phản cần thiết.
Trong sự kết hợp của ba đơn vị, sự phản đối về cân bằng hình thức sẽ biến
mất. Nếu một người bị hai người đối lập thì lực mà một người đạt được
[136]
thông qua sự cô lập sẽ tương xứng với cả hai. Trong sự sắp xếp như vậy, cả
hai có thể được hợp nhất bằng cách chồng chéo nhau sao cho mặc dù ý nghĩa và
ý tưởng của cả hai đều hiện diện nhưng nó được thể hiện thành một khối như
một đơn vị hình ảnh. Cách bố trí chung này, kinh nghiệm cho thấy là tốt
nhất. Hai hình thức tốt khác là hai đơn vị riêng biệt được nối với nhau
bằng các vật phẩm khác và đối lập với một, hoặc ba đơn vị được nối trực
tiếp hoặc theo gợi ý, các đơn vị được cân bằng giống như một hình tam giác bởi sự đối lậ
Madonna và St. John với Chúa Kitô Hài Đồng là một mẫu của bức đầu tiên. Trong
“Những người sành điệu” của Fortuny, chúng ta có hình thức thứ hai, và trong
“Người săn và chó săn” hình thức thứ ba. Một sự sắp xếp độc đáo và đáng khen
ngợi nhất của ba nhân vật của W.
L. Hollinger xuất hiện trong “The Pose in Portraiture”, các thành viên của
bộ ba, violin, cello và piano. Nghệ sĩ piano được chỉ định bởi gợi ý về hành
động của cô ấy được hoàn thành ngoài hình ảnh.
Tuy nhiên, ở vị trí của mình, cô ấy hoàn thành việc cân bằng hai hình với một.
HÌNH TRONG PHONG TRÀO
Một người viết về việc sử dụng nhân vật trong chụp ảnh ngoại cảnh sau khi
dẫn dắt người đọc qua nhiều trang đã kết luận bằng cách nói: xét cho cùng
thì tốt hơn hết bạn nên loại bỏ chúng ra.
Trong hai tác phẩm về nhiếp ảnh của một tờ báo Anh và Mỹ, người viết đã
thấy bài viết này được trích dẫn đầy đủ và do đó suy ra rằng tác giả đã được
coi trọng.
[137]
Mối quan hệ giữa Con người với Thiên nhiên và tình cảm có thể hoán đổi
cho nhau, tiến triển từ cái này sang cái khác, là một mối liên kết
Machine Translated by Google
HÌNH TRONG PHONG TRÀO
105
ràng buộc một người với bụi đất nơi anh ta sinh ra và người kia với
tâm trạng của con người mà cô ấy có sức hấp dẫn rất lớn. Đó là sự kết
hợp mang tính chất dịu dàng với người yêu thực sự của những ảnh hưởng
không có tiếng nói xung quanh anh ta:
“Nước mắt, nước mắt nhàn rỗi,”
“Tôi không biết ý họ là gì,”
“Hãy trỗi dậy trong trái tim và tập trung vào đôi mắt”
“Khi nhìn cánh đồng mùa thu hạnh phúc.”
Liệu một tình cảm mạnh mẽ đến vậy có thể bị ly dị trong nghệ thuật?
Đó là điểm tựa để nghệ thuật Mauve, Millet và Walker nâng đỡ và xoay
chuyển chúng ta. Không cần phải nhắc đến những họa sĩ khác; nhưng đối
với trường hợp cụ thể, hãy lưu ý rằng tại Barbizon, một nhiếp ảnh gia
có nhận thức nghệ thuật đã theo dấu chân của Millet trong nhiều năm. Nếu
thiên nhiên tác động trực tiếp đến chúng ta, nó sẽ tác động đến đồng loại
của chúng ta. Chúng ta cảm nhận được sự bao la của khung cảnh khi có sự
hiện diện của một bóng người đơn độc. Toàn cảnh hùng vĩ của bầu trời
càng thu hút chúng ta hơn nếu nó cũng thu hút một nhân vật trong bức
tranh. Nhưng ngoài mối quan hệ này trong chủ đề, còn có đủ lý do tại sao
nên đưa hình ảnh này vào. Nhân vật có thể được di chuyển như một hiệp
sĩ trong trò chơi, đi đây đi đó tùy theo nhu cầu của các điều kiện địa
hình cố định. Nhiều cảnh quan sẽ hoàn toàn vô dụng nếu không có yếu tố
như vậy không chỉ được chuộc lại mà còn được cho là đã được chuẩn bị
đặc biệt và chờ đợi viên đá đỉnh vòm này.
Lấy ví dụ một bức tranh trong đó các đường thẳng song song với một [138] một
đường khác khi chúng lùi ra khỏi tiền cảnh hoặc có sự đơn điệu trong
bất kỳ chuỗi ngang nào. Chiều dọc của hình có nghĩa là sự cân bằng của
những điều này. Nguyên tắc đã được ghi nhận là hành động cân bằng hành
động theo hướng ngược lại.
Thế còn những nữ thần Corot, hay những con laveuses uốn mình bên bờ
hồ, người thợ cày chậm chạp trở về nhà trên đồng cỏ, người chăn cừu
trên cánh đồng hoang xa xôi, người tiều phu trong rừng, người nông dân
giữa cánh đồng của mình. Chúng ta liên kết tầm nhìn của chúng ta về khung
cảnh đó với tầm nhìn của họ. Khi chúng chỉ được nhận biết như những dấu chấm,
Machine Translated by Google
106 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
sự rộng lớn của môi trường xung quanh họ được thực hiện bằng cái giá của họ
và câu cảm thán của người viết Thi thiên là của chúng ta: “Con người là gì mà
Ngài phải nhớ đến nó”.
Điều nguy hiểm trong việc sử dụng hình tượng này là nó thường xuyên bị kéo
theo. Những người bạn đi cùng thường bị bắt làm việc đó. Không có trường hợp
nào mà sự phù hợp của sự vật lại bắt buộc hơn việc liên kết các hình ảnh với
cảnh quan.
Người thợ làm cỏ khô tạo ra một cảm giác giật gân trên sân khấu Broadway
nhưng không hơn gì Dundreary băng qua một cánh đồng đã cày ở Oxford. Giống
như chất thơ của phong cảnh Corot mời gọi các nữ thần đến và sự gồ ghề của
đồng bằng Barbizon phù hợp với những người nông dân vất vả ở Millet, phong
cảnh của chúng ta cũng nên xác định hợp âm trong nhân loại để chơi hài hòa
với nó.
Lỗi trong thi công thường thấy ở sự thiếu đơn giản của mặt trước và nền.
[139]
Đầu tiên phải xác định đó là phong cảnh có hình hay hình trong phong cảnh. Bức
tranh nửa vời nửa kia chắc chắn là một thất bại.
Vật liệu hữu ích nhất mà người ta có thể thu thập được khi phác thảo là
những vị trí đóng vai trò thứ hai hoặc thứ ba trong bố cục; gia súc hoặc các
động vật khác ở chế độ xem phía sau hoặc ba phần tư dễ dàng đoàn kết và dẫn
đến hiệu trưởng của chúng.
Trong việc lựa chọn chủ đề, đối tượng chính chiếm phần lớn tư tưởng của
con người. Tuy nhiên, điều này thường “đi” mà không cần suy nghĩ, tự khẳng
định mình bằng lợi ích riêng của mình. Những hình tượng ít thú vị hơn thế này
và thậm chí còn ít hơn, chẳng hạn như sẽ kết hợp với chủ đề thích hợp, là
điều mà họa sĩ và họa sĩ minh họa mong đợi. Đối với bối cảnh, những thứ không
được quan tâm đủ để có giá trị về bản thân chúng, do chúng ít có ý nghĩa hơn,
lại có tầm quan trọng hàng đầu đối với nhà soạn nhạc. Lưu ý trong bức tranh
gia súc thông thường của Van Marke về năm con bò, sự quan tâm ngày càng giảm
đối với bốn con còn lại hoặc mức độ kiềm chế được thể hiện trong hầu hết các
hình được đưa vào cảnh quan một cách thành công.
Machine Translated by Google
CHƯƠNG IX - NHÓM
107
[140]
CHƯƠNG IX - NHÓM
Trong nhóm tượng điêu khắc, đường nét rất quan trọng vì nó được
nhìn thấy trên nền tường hoặc bầu trời và thường ở dạng bóng. Do
đó, bất kỳ lỗi nào trong đường viền của nó như một khối đều được
nhấn mạnh. Việc xem xét này áp dụng về mặt hình ảnh cho các nhóm
hoàn chỉnh và không có sự kết hợp với nền, chẳng hạn như nhóm chụp
ảnh của một số người. Ở đây tính cách là yêu cầu đầu tiên, nhưng
sự hài hòa trong cách sắp xếp và hình ảnh đẹp có thể được kết hợp
với nhau. Hai hình dạng tốt nhất là hình bầu dục và hình chóp.
Trong cả hai phác thảo này đều có cơ hội cho một trung tâm đầu
mối, luôn luôn quan trọng. Khi hình thành một sự sắp xếp như vậy,
trọng tâm phải được xem xét đầu tiên, từng mục một được thêm vào.
Khi nhóm tiếp cận dàn ý, nhóm phải được quản lý theo hình thức
mong muốn. Một sự kết hợp nghệ thuật hơn của các nhân vật sẽ được
nhận thấy là sự tách biệt thành một nhóm lớn và một nhóm nhỏ, nhân
vật chính được đặt trong cả hai nhóm. Nếu ở hình trước, hình của
nhóm nhỏ hơn phải hy sinh cho hình này, dù là trong tư thế hay
ánh sáng. Nếu hình ảnh chính nằm trong nhóm nhỏ hơn hoặc hoàn
toàn tách biệt thì sự tách biệt này sẽ đủ để tạo nên sự khác biệt.
[141]
Ở những nơi có thể được tự do hơn và mục đích là dành cho một
bố cục mang tính nghệ thuật thuần túy, thì hình chữ S cong sẽ là
một đường nét phù hợp để xây dựng. Khi điều này quá rõ ràng, chỉ
một nhân vật đối lập sẽ phá hủy hình thức của nó.
Đáng chú ý là khả năng một nhân vật duy nhất như một lực lượng
dự bị, được đặt vào thời điểm cuối cùng khi có điều gì đó cần
thiết. Nếu nhóm có phác thảo quá trang trọng,
Machine Translated by Google
108 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
sự sắp xếp hoặc biểu hiện, khoản dự trữ có thể được sử dụng như một lá chắn để
tạo ra sự chuyển hướng.
Trong tất cả các nhóm thành công, nguyên tắc hy sinh chắc chắn có tác dụng tàn
phá. Ở đây người nghệ sĩ phải trả giá cho sự thận trọng trong nghệ thuật của mình.
Rembrandt là họa sĩ đầu tiên hy sinh những bản năng này.
Khi được lệnh vẽ bức tranh “Đội cận vệ thành phố”, anh ấy thấy đó là cơ hội để
hướng tới bức tranh. Biết điều này đòi hỏi điều gì, anh ấy vẫn kiên trì, bất chấp
những lời lẩm bẩm của những người trông trẻ, phần lớn trong số họ không hài lòng
với vị trí tương ứng của họ. Cuối cùng, khi bức tranh hoàn thành, đầy bí ẩn, gợi
cảm và những phẩm chất tinh tế, chưa từng thấy trong nghệ thuật Hà Lan trước đây,
những người thực hiện bức tranh đã bày tỏ quan điểm của mình bằng cách ra lệnh
cho đối thủ cũng phải làm như vậy.
Bức tranh của anh ấy là tập hợp những cá thể riêng biệt, mỗi cá thể đều có tầm
quan trọng như nhau. Đây là sự kết thúc đột ngột trong sự nghiệp họa sĩ vẽ chân
dung của Rembrandt, sau đó chỉ có một bức vẽ của một nhóm quan trọng được vẽ bức “Syndics”. Không thể phủ nhận một lý do nào đó trong lời chỉ trích phổ biến
này. Bố cục bị phân tán một cách không cần thiết và các vị trí tùy ý, mặc dù thông
[142]
qua các đường xuyên tâm của cọc và cột cờ, các phần rải rác được kéo lại với
nhau. Bố cục góp phần gây ra sự nhầm lẫn của khung cảnh được mô tả, tuy nhiên khi
đo lường các phần của nó, người ta không thể nghi ngờ rằng các giá trị so sánh
của những người trông nom anh ta đã được xem xét.
Nền dân chủ của con người trong sự tự do và bình đẳng là nỗi tuyệt vọng của
người nghệ sĩ biết rằng sự hài hòa của vũ trụ phụ thuộc vào vương quyền, các
quyền lực và quyền lực cũng như quy mô của sự vật từ thấp nhất đến cao nhất.
Ông Ruskin nói: “Mục tiêu lớn của việc bố cục luôn là đảm bảo sự thống nhất—
nghĩa là làm cho nhiều thứ trở thành một tổng thể—phương thức đầu tiên mà điều
này có thể được thực hiện là bằng cách xác định rằng một đặc điểm sẽ quan trọng
hơn tất cả những đặc điểm còn lại và những người khác sẽ nhóm lại với nó ở vị
trí cấp dưới.”
Công quốc có thể được đảm bảo bằng cách thu hút ánh sáng như trong bộ váy
trắng hoặc bằng cách đặt nhân vật làm tâm điểm của các đường dẫn.
Machine Translated by Google
CHƯƠNG IX - NHÓM
109
như được cung cấp bởi kiến trúc của một tòa nhà, hoặc những đường
như vậy được tạo ra một cách vui vẻ bởi các hình xung quanh tiến
về phía hình chính, hoặc bằng cách đưa hình đó vào đường quan
trọng nhất. Một lần nữa, nhân vật có quan điểm như vậy có thể là
người duy nhất trong nhóm thể hiện sự thờ ơ tuyệt đối hoặc không
quan tâm, những người khác bằng biểu hiện hoặc hành động thừa nhận
chủ quyền đó.
Nhóm ngoài trời vào mùa hè thường xuyên như vậy [143]
chỉ thú vị với “bạn bè”, trong nhiều trường hợp tạo cơ hội cho
những bức ảnh hấp dẫn đối với tất cả mọi người. Nhiếp ảnh gia bình
thường chỉ quan tâm đến người của mình; bối cảnh được nhớ đến khi
anh ta nhìn thấy bản in. Mặc dù có thể tìm thấy ít hoặc không có sự
thú vị ở hậu cảnh nhưng nó phải phù hợp và nên đóng vai trò dự
trữ, phục vụ chiaroscuro và do đó làm sáng chủ thể và tạo cơ hội
thoát ra luôn mang lại chiều sâu và sự thú vị mở rộng. Một khối tán
lá ít bị bầu trời xuyên qua ngoại trừ ở một hoặc hai nơi và ở bên
cạnh, không phải ở giữa, có thể luôn được coi là an toàn. Nếu sức
hút quá lớn thì nhóm sẽ phải chịu thiệt. Đánh giá cao tầm quan
trọng của bối cảnh đối với các nhóm, nhiếp ảnh gia phải chọn những
bối cảnh này với ba quan điểm; đơn giản, không quan tâm và thoát ở
chế độ nền; sự đơn giản, không thú vị và đường dẫn hoặc khối hoặc
điểm cân bằng (nếu cần) ở tiền cảnh. Khi tìm kiếm phông nền, anh ấy
có thể cảm thấy khá chắc chắn rằng mình có một phông nền nếu đó là
thứ mà anh ấy sẽ không bao giờ mơ chụp ảnh riêng. Bên cạnh việc
quá thú vị, hầu hết các hình nền đều không phù hợp và gây mất tập
trung. Việc thường xuyên khen ngợi và trao giải cho những đối
tượng giỏi mắc những lỗi này và do đó thiếu sự thống nhất cho thấy
ngay cả các giám khảo và biên tập viên nhiếp ảnh cũng ít nghĩ đến
sự phù hợp và thiết yếu trong bố cục.
Với nền tảng bằng chứng không thể chối cãi, nhiếp ảnh gia nên
nhanh chóng nói với người tạo dáng một bài giảng nhỏ về [144] các yêu cầu
về bố cục và cuối cùng hãy yêu cầu những người tình nguyện thực hiện.
Machine Translated by Google
110 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
những bộ phận hiến tế, đồng thời nhắc nhở các em rằng nhìn từ phía sau hay
phía bên không chỉ là nét đặc trưng của con người mà thường rất thú vị. Anh
ta nên khẳng định rằng có sự thống nhất rõ ràng trong nhóm; về ý định, đường
lối và mức độ. Đầu tiên là chủ quan và người đặt câu hỏi phải cảm nhận được.
Hai bằng cấp còn lại dành cho nghệ sĩ xem xét. Vào thời điểm đó, việc làm quen
với các ví dụ về nghệ thuật tranh ảnh sẽ giúp ích cho anh ấy. Anh ta phải
nhanh chóng nhận ra những khả năng của tài liệu của mình có thể nhanh chóng bị
cuốn vào một trong những hình thức đáng tin cậy.
Khi tính liên tục của chuyển động đã được đảm bảo, phải xem xét lại để xác
định xem tổng thể có cân bằng hay không; hậu cảnh, tiền cảnh và tiêu điểm, cái
này hòa vào cái kia như những đường nét của một điệu nhảy, dẫn dắt, hòa nhập,
hòa tan, lặp lại.
Lưu tâm đến sự xao lãng của những dịp như vậy, người khôn ngoan đã suy
nghĩ trước, đã đếm số dáng của mình, đã ghi nhận tông màu của quần áo và đã
quyết định về ánh sáng tiêu điểm của mình.
Với số tiền này, anh ấy có thể bắt đầu và có thể bắt đầu xây dựng ngay lập tức.
Vấn đề của anh ấy là người làm một bó hoa thêm hoa vào bông hoa xung quanh
trung tâm.
Việc tạo ra một bản phác thảo thô từ các mô hình do chính họ đặt ra và suy
nghĩ kỹ, có cơ hội xóa các bản chỉnh sửa trước khi đưa chúng ra ngoài,
[144]
thường chứng tỏ tính tiết kiệm thời gian.
Các họa sĩ lục địa có phong tục sáng tác các nhóm lớn và chụp ảnh họ để
nghiên cứu về cách sắp xếp. Tác giả đã thấy nhiều tác phẩm trong nhiếp ảnh
trong đó các nghệ sĩ đóng vai nhân vật của những bức tranh nổi tiếng.
Có thể học được nhiều điều về khả năng phân nhóm tốt từ sân khấu, đặc biệt
là sân khấu Pháp. Những nhà quản lý giỏi nhất bắt đầu với ý tưởng đẹp như
tranh vẽ và luôn cảnh giác để tạo ra những bức tranh được sắp xếp hợp lý. Các
vở kịch của Victorien Sardou và các vở kịch kinh điển của nhà hát quốc gia đều
là những nghiên cứu về nghệ thuật sắp xếp nhóm.
Hầu hết các nhóm sẽ nhận thấy rằng có một sự tích cực và một
Machine Translated by Google
CHƯƠNG IX - NHÓM
111
yếu tố thụ động, khiến nhiều nhân vật trong lực lượng dự bị của họ phải
chơi thứ hai so với một số ít. Nguyên tắc hoạt động được đại diện bởi
những người mà một ý tưởng duy nhất được đưa ra để thể hiện.
Trong “Sự trở lại của bữa tiệc săn bắn”, nhóm chó săn, thợ săn và
hươu là một yếu tố dự trữ, tương phản với sự nhộn nhịp và hoạt động
của du khách. Đó cũng là một sự chuyển hướng cho dòng dài trải dài trên
bức tranh. Điều này càng được thể hiện rõ qua sự lặp lại của nó ở tầng
hai và mái nhà và bên dưới trong đường chơi trò chơi kéo dài nhóm chó
săn một cách không cần thiết. Sự nhẹ nhõm cho đường nét cố định của các
hình có thể được mang lại nhờ tấm rèm nhẹ hơn ở phía sau bàn. Điều này
sau đó sẽ tạo ra một tông màu chéo kết nối những con chó săn theo một
đường cong với bảng điều khiển trung tâm phía trên. Đó là một bức tranh
gồm năm dải ngang và được giới thiệu [146] để cảnh báo nó chứa đựng
trong cách xử lý một nhóm mà bản thân nó là một đường thẳng. Tác phẩm “Hôn nhân
Tây Ban Nha” nổi tiếng của Fortuny cũng thể hiện nhóm dự bị nhưng độ
tương phản tích cực hơn cả về dáng điệu lẫn màu sắc. Nhóm chính và xa
hơn được tập trung tốt và có một sự giảm nhẹ thông minh được thể hiện
trong các nhân vật của nó.
Trong “The Reapers”, ý tưởng này có sự minh họa phù hợp. Nhân vật ở
tiền cảnh tương phản với ba nhân vật còn lại, cả về tư cách là một
đường đối lập lẫn trong hành động của anh ta, cả ba đều ở tư thế nghỉ
ngơi. Một nhân vật tuy năng động nhưng không thu hút được nhiều bằng
đứa trẻ nhận được sự quan tâm từ hai nhân vật đó.
Vị trí của cô ấy, trái ngược với cả hai, đã thu hút sự quan tâm trở lại
nhóm. Trong tất cả các sáng tác của bậc thầy này, người ta đều bị ấn
tượng bởi sự duyên dáng và sức mạnh của cách sắp xếp. Một danh mục nhỏ
các bản sao bằng than của ông hoặc một vài bức ảnh chụp các bức tranh
của ông nên là một phần trong bộ sưu tập tranh in của mỗi nghệ sĩ. Chưa
từng có nhà thiết kế nhóm nhỏ nào tốt hơn thế.
Với số lượng tác phẩm nghệ thuật tốt hiện nay đến từ máy ảnh, thật
kỳ lạ là không có nhóm nốt nào được tạo ra.12 Trong
12
Tác giả vui mừng thừa nhận rằng đoạn văn trên được viết
Machine Translated by Google
112 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
CHƯƠNG IX - NHÓM
113
Machine Translated by Google
114 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
lĩnh vực chân dung thuần túy, nỗ lực này cũng có thể bị bỏ rơi.
Tốt nhất, nhiếp ảnh gia có thể giảm thiểu các điều kiện. Nhóm hình ảnh chỉ
có thể áp dụng khi có thể hy sinh và phục tùng.
Một nghiên cứu về các nhóm nổi tiếng sẽ giải quyết được vấn đề này và
[149]
những điểm khác được đề cập, không còn nghi ngờ gì nữa. Trong nhóm tôn
giáo, nơi mà ý tưởng tôn thờ là quan trọng nhất, nhân vật chính thường,
mặc dù không phải lúc nào cũng vậy, được đặt ở phần trên của bức tranh mà
bằng cử chỉ, đường dẫn hoặc tầm nhìn trực tiếp thu hút sự chú ý của chúng
ta ngay lập tức. Hãy lưu ý những nhân vật hy sinh để đạt được hiệu quả này
trong các tác phẩm “Biến hình”, “Đức Mẹ Vô nhiễm Nguyên tội”, “Đức Mẹ
Sistine”, “Đức Trinh nữ đăng quang”,
“Sự tôn thờ của các đạo sĩ,” và trên thực tế là tất cả các tác phẩm nổi
tiếng thế giới về nghệ thuật tôn giáo cổ xưa.
Trong một trong những nhóm hiện đại nổi tiếng nhất “Người Cossacks trả
lời Quốc vương Thổ Nhĩ Kỳ” của họa sĩ vĩ đại nhất người Nga Elias Repine,
có thể dễ dàng thấy rõ sức mạnh tạo nên sự điên cuồng vui nhộn của nhóm bởi
nhân vật thỉnh thoảng đang nghỉ ngơi.
Câu trả lời cho lời kêu gọi đầu hàng đang được viết trên một chiếc bàn
thô sơ xung quanh, nơi các thủ lĩnh man rợ của các lực lượng tập trung ở
xa đang bị áp sát. Một số người đang nằm dài trên thùng rượu, một số khác
thờ ơ nhìn những ngón tay của người thư ký đang cẩn thận viết tài liệu,
những người khác lặng lẽ hút thuốc, một người nhìn ra ngoài bức tranh như
thể không quan tâm. Tuy nhiên, cuộc sống và chuyển động đều là bản năng ở
mọi bộ phận, vì mặc dù hành động chỉ được giao cho một số ít - những hành
động này tạo thành một loạt các cao trào nhỏ xuyên suốt toàn bộ chu vi của
nhóm và chúng ta cảm thấy trong một khoảnh khắc khác rằng các biểu hiện thụ
động sẽ đến lượt chúng. được đổi lấy tiếng cười thô tục điên cuồng đã xâm
chiếm anh em của họ. Nhóm là một chiến thắng cho một số hiện thực thẩm mỹ
[150]
được tạo ra và nâng cao nhờ sự tương phản và phụ thuộc.
Nguyên tắc nghỉ ngơi được minh họa rõ ràng trong nhóm
“The Chant” nơi sự không hành động của người phụ nữ chiếm ưu thế thông qua
mười hai năm trước đã gây tranh cãi đáng kể bởi các nhiếp ảnh gia.
Machine Translated by Google
CHƯƠNG IX - NHÓM
115
Machine Translated by Google
116 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
sự tương phản của nó với nỗ lực của các thành viên khác trong nhóm
nhóm.
Có ba loại thành phần nhóm; đầu tiên, khi sự quan tâm của đối tượng tập
trung vào một đồ vật hoặc ý tưởng trong bức tranh như trong “The Cabaret”
hoặc “Doctors” của Rembrandt xung quanh một bàn mổ xẻ; thứ hai, nơi sự hấp
dẫn nằm bên ngoài bức tranh như trong “Syndics” hoặc “Night Watch”, và thứ
ba, nơi thể hiện sự yên tĩnh tuyệt đối và cảm giác mơ màng đã thống trị
nhóm, như trong “The Madonna of the Chair,” và bức ảnh gia đình bình thường.
Chất lượng tinh thần hoặc tình cảm của chủ đề cần được xem xét trước
tiên và quyết định hình thức sắp xếp. Sự thống nhất giữa ý tưởng và hình
thức biểu đạt của nó tạo nên mong muốn cải tiến trong bố cục.
[151]
CHƯƠNG X - ÁNH SÁNG VÀ BÓNG ĐÁ
Trong thuật ngữ quen thuộc này trong nghệ thuật, tầm quan trọng của hai yếu tố
được gợi ý theo thứ tự của chúng.
Nỗ lực của người họa sĩ luôn hướng về phía ánh sáng. Cái này
là suy nghĩ của anh ấy. Bóng râm là điều cần thiết để thể hiện nó.
Chiaroscuro,—từ tiếng Ý, ít người biết đến, theo nguồn gốc của nó,
gợi ý về việc tạo ra một tác phẩm có ánh sáng và bóng râm.
Ánh sáng có được bằng sự hy sinh. Đây là một trong những điều đầu tiên
học sinh nắm bắt được trong lớp học đồ cổ. Với một đường viền trống, anh
ta tạo ra hiệu ứng ánh sáng bằng cách thêm các bóng tối. Vì vậy, chúng ta
có được ánh sáng trong sự kết hợp của các phần tử đơn giản, bằng cách hy
sinh một hoặc nhiều, hoặc một khối lượng chúng, cho nhu cầu của các phần nhẹ hơn.
Ruskin nói: “Học cách suy nghĩ trong bóng tối. Toàn bộ tác phẩm nghệ thuật của Rembrandt,
Machine Translated by Google
CHƯƠNG X - ÁNH SÁNG VÀ BÓNG ĐÁ
117
là trường hợp tốt nhất tại điểm. Màu trắng có tông màu thấp và nhiều màu có
thể trở nên rực rỡ nhờ sự tương phản tối. Lợi ích của cách phối màu nằm ở
khả năng thể hiện ánh sáng tuyệt vời và đồng thời gợi ý sự đầy đủ của màu
sắc.
Như chúng ta đã thảo luận về thành phần đường và khối được cân bằng
trên đường thẳng đứng ở giữa, câu hỏi về ánh sáng và bóng râm được hiểu rõ
nhất, khi cân bằng lực, trên một tông màu rộng ở giữa. Màu trung bình là
quan trọng nhất, cả về tông màu [152] và màu sắc. Điều này ra lệnh phân phối các
biện pháp theo cả hai hướng; về phía ánh sáng và về phía bóng tối. Các bức
vẽ phác thảo trên giấy màu có một kết thúc đáng ngạc nhiên với một vài bóng
tối được thêm vào cho bóng và các vùng sáng cao được chạm bằng phấn hoặc
màu trắng Trung Quốc. Phương pháp sử dụng màu nước đục, được F. Hopkinson
Smith và những người khác sử dụng, để làm việc trên một tờ giấy có màu,
chẳng hạn như tông màu chung của chủ đề gợi ý, đã được chứng minh trong
nghệ thuật sơ khai của các họa sĩ Venice. Nếu ngày xanh thì dùng giấy xanh
xám; nếu một ngày êm dịu, một tờ giấy vàng.
Trong nghệ thuật tạo hình, khoa học về ánh sáng và bóng tối không thể rút
gọn thành các công thức hoạt động như trong trang trí, nơi các thước đo
Notan được điều chỉnh theo nguyên tắc trao đổi. Thông qua trang trí, chúng
ta có thể tiếp cận chặt chẽ hơn các nguyên tắc ẩn giấu của ánh sáng và bóng
tối trong các bức tranh hơn là không có sự trợ giúp của khoa học này, và
người nghệ sĩ có kiến thức về trang trí sẽ luôn chứng tỏ được khả năng “tạo
hiệu ứng” trong tác phẩm hội họa của mình.
Với quan niệm rõ ràng về sức mạnh của ánh sáng và bóng tối có được khi
thực hành “đánh dấu” và lấp đầy không gian, đặc biệt là trên tông màu ở giữa,
vấn đề làm nổi bật bất kỳ chi tiết nào của bức tranh đều được đơn giản hóa
theo cơ sở trang trí.
Về mặt hình ảnh, thước đo ánh sáng hấp dẫn hơn bóng tối, nhưng bóng tối
khi đứng riêng lẻ cũng mạnh mẽ không kém.
Với ý tưởng đơn giản này, người nghệ sĩ tiến hành ép buộc lực lượng
đối lập trên bàn cờ của mình.
Với anh ấy, công việc không bao giờ có thể hấp dẫn bằng
[153]
Machine Translated by Google
118 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
người trang trí có các vật phẩm có cùng giá trị và
các loại định kỳ. Chủ đề yêu cầu họa sĩ phải chơi khéo léo hơn để đảm bảo hiệu
ứng ánh sáng và bóng râm bằng cách sử dụng các thiết bị như thiên nhiên ban
tặng.
Về vấn đề ánh sáng rực rỡ mà hội họa quan tâm, hiệu quả sẽ lớn hơn khi một
lượng nhỏ ánh sáng đối lập với một lượng lớn bóng tối so với khi nhiều ánh
sáng đối lập với một chút bóng tối. So sánh giữa “Người phụ nữ mặc đồ trắng”
của Whistler, một chiếc áo choàng trắng nổi bật trên nền trắng, màu đen của bức
tranh là tóc của người phụ nữ và bất kỳ cảnh nào trong máng cỏ của các họa sĩ
thế kỷ 15 với sự tập trung ánh sáng của họ sẽ chứng tỏ rằng nó tuyệt vời hơn
nhiều. cảm giác về ánh sáng nằm ở phần sau.
Khi nhiều ánh sáng và ít bóng tối tạo ra độ sáng lớn, đó thường là do sự
chuyển màu của ánh sáng, mang lại cho nó một năng lượng tích lũy, như được
nhìn thấy trên bầu trời hoặc khi các vật thể lùi xa vào một ngày sương mù.
Một bóng tối nhỏ được thêm vào, tăng cường ánh sáng, không chỉ bằng độ tương
phản mà còn thể hiện độ cao của các thước đo ánh sáng.
Các điểm nhấn của bóng tối tạo ra sự bắt mắt được nhà xuất bản khen ngợi,
người đánh giá cao sự rực rỡ mà sự trao đổi nhanh chóng giữa ánh sáng và bóng
[154]
tối luôn mang lại, sự lấp lánh, chạy xuyên suốt tổng thể và dễ dàng in ra. Các
tác phẩm của ông Wenzell như một ví dụ duy nhất về phẩm chất này, hoặc của ông
Henry Hutt, với giọng nhẹ nhàng hơn, sẽ được nhận thấy là có được phần lớn
sức mạnh từ rất ít điểm nhấn của bóng tối. Mặt khác, khi tác phẩm xử lý tông
màu trung bình và bóng tối, có ít ánh sáng cao, những điều này có tầm quan
trọng đến mức kiểm soát các mục quan trọng.
Giá trị của tông màu ở giữa, khi không được sử dụng làm tông màu dưới của
hình ảnh, sẽ hiển thị rõ ràng như việc cân bằng và phân bổ các thước đo sáng
và tối của vật thể. Ví dụ, khi sử dụng ba mức độ âm thanh này, nếu màu đen và
trắng được kết hợp với nhau và tông màu ở giữa đối lập sẽ tạo ra cảm giác hài
hòa.
Màu đen và trắng nếu trộn lẫn sẽ trở thành tông màu trung tính.
Machine Translated by Google
CHƯƠNG X - ÁNH SÁNG VÀ BÓNG ĐÁ
119
Chúng tôi cảm nhận được sự cân bằng của các biện pháp mà không cần tổng hợp hay tìm hiểu.
Do đó, nhiều bố cục của Tolmouche gồm hai và ba nhân vật nữ được
sắp xếp, một nhân vật mặc váy màu xám và một nhân vật mặc váy đen
và thắt lưng trắng, hoặc nhân vật màu đen và nhân vật màu trắng
được đặt cạnh nhau và đối lập với nhân vật màu xám. Trong “Milton
Dictating to His Daughters” của Munkacsy, chiếc cổ áo rộng màu
trắng của nhà thơ tương phản với bộ vest nhung đen của ông, được
cân đối và phân bổ hài hòa nhờ tông màu trung tính của ba chiếc váy.
Machine Translated by Google
120 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
CHƯƠNG X - ÁNH SÁNG VÀ BÓNG ĐÁ
121
Một trọng âm bị ép buộc theo tỷ lệ vì đơn vị cường độ riêng của nó
được phân bổ trên không gian mà nó được đặt. Lấy ví dụ một bức ảnh bằng
mực Ấn Độ về một buổi sáng đầy sương mù trong đó toàn bộ phong cảnh có
thể được tạo ra bằng một giọt mực nhỏ trải rộng [155] theo các cấp độ ánh sáng
trên diện tích 10 x 14 inch. Một vật thể ở tiền cảnh có kích thước 1 x 2
inch với cùng một thước đo màu đen được sử dụng tất nhiên sẽ có lực hút
mạnh mẽ. Tuy nhiên, nếu biện pháp này được mở rộng thì mức tăng về số
lượng lớn sẽ được cân bằng bằng mức giảm về cường độ. Sức hút đối với
vật thể ít hơn bằng cách tăng cường độ của sắc thái xung quanh hoặc giảm
mức độ của nó. Trong hai bức tranh sư tử của Gerome, bức tranh ở giữa
không gian rộng lớn của sa mạc có được sức mạnh từ bóng tối bị cô lập
trong một khu vực rộng lớn. Trong bức tranh khác, đôi mắt xanh ngọc lục
bảo của sư tử là điểm thu hút của bức tranh, như những điểm sáng được
làm dịu bớt bởi bóng tối lớn của sư tử, cùng với bóng tối của hang động.
Thông điệp của trường phái ấn tượng là ánh sáng, cũng như nỗ lực của
các họa sĩ thời kỳ đầu là đảm bảo ánh sáng, cuộc tìm kiếm của mọi triết lý.
Người theo trường phái ấn tượng yêu cầu mọi phần trong tác phẩm của mình
phải nói về ánh sáng, tông màu trung tính, vùng sáng cao và bóng tối, tất
cả đều rung động cùng với nó. Chỉ xét từ quan điểm trang trí, bức tranh,
với tư cách là một bề mặt chứa đựng vẻ đẹp lớn nhất mà chủ thể có thể có,
sẽ đẹp hơn khi được thay đổi bởi nhiều tông màu hoặc một ít tông màu với
độ tương phản mạnh so với khi sự đa dạng hoặc tương phản này bị thay
đổi. muốn. Những thiết kế trang trí đó có sức hấp dẫn mạnh mẽ nhất ở chỗ
các biện pháp cân bằng đều được xác định rõ ràng. Có những sơ đồ nhiều
tối và ít ánh sáng, hoặc ngược lại, hoặc phân chia đều, và trong mỗi
trường hợp, sự cân bằng giữa sáng và tối [156] được duy trì; vì khi có ít bóng
tối, khả năng tạo điểm nhấn của nó được tăng cường và khi có ít ánh sáng,
nó cũng tăng sức hấp dẫn theo cách tương tự. Nhưng tác phẩm nghệ thuật
nào cũng phải có ánh sáng và bóng tối; vì nghĩ đến ánh sáng mà không có
bóng tối là điều không thể. Do đó, khi người nghệ sĩ bắt đầu vẽ một bức
tranh, suy nghĩ đầu tiên của anh ta là cách phối hợp ánh sáng và bóng tối
sẽ như thế nào? Hướng hoặc nguồn của
Machine Translated by Google
122 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
ánh sáng giúp đưa ra quyết định. Việc làm sáng tỏ chủ đề là một nghiên cứu
được tiến hành dễ dàng nhất bằng phương pháp quy nạp, từ những trường hợp
cụ thể đến những kết luận chung.
Hiệu quả của bức ảnh đầu tiên trong số hai bức ảnh có thể đảo ngược cũng
lớn như bức ảnh cuối cùng và chủ thể đẹp như tranh vẽ mặc dù người ta phát
[157]
hiện ra rằng bức ảnh đầu tiên là bức ảnh thứ hai được đặt ở cuối. Nó có thể
làm chúng ta hài lòng không chỉ vì sự trùng hợp đáng mừng là những chiếc lá
trên cầu tượng trưng cho kết cấu vỏ cây và ánh sáng dịu ở đầu gần của nó tạo
ra sự tròn trịa của thân cây hay một cái cây ở xa đóng vai trò là rìa ngang
của một hồ nước, nhưng bởi vì ánh sáng và bóng râm của nó được hình thành
dựa trên các điều kiện cân bằng thể hiện ở cả hai vị trí, một trong những dạng
cơ bản của ánh sáng và bóng râm và cấu trúc đường thẳng, hình chữ nhật trong
ánh sáng hoặc bóng tối cùng với thước đo đối lập—ánh sáng xuyên qua khoảng
cách xa. cây.
Với lịch sử nghệ thuật và phòng trưng bày hội họa thế giới trải rộng
trước mắt, chúng ta có thể có cái nhìn liên tục về toàn bộ lĩnh vực này. Bỏ
những họa sĩ của thời kỳ thử nghiệm ra, chúng ta hãy bắt đầu với những bậc
thầy vĩ đại về hiệu ứng.
Ngài Joshua Reynolds nói với chúng tôi rằng thói quen tìm kiếm bí mật của
các bậc thầy hội họa là viết những ghi chú thô bằng bút chì về những bức tranh
đã thu hút ông bởi sức mạnh hiệu ứng của chúng khi ông đi từ phòng trưng bày
này sang phòng trưng bày khác. Ông nhận thấy hầu hết chúng đều có tông màu
trung bình rộng, được chia thành các tông màu nửa tối và nửa sáng, và những
tông màu này, được thêm vào các điểm nhấn của ánh sáng và bóng tối, tạo thành
năm tông màu riêng biệt. Các họa sĩ người Venice đã thu hút ông nhiều nhất và
ông nói khi nói về Titian, Paul Veronese và Tintoret, “họ dường như là những
họa sĩ đầu tiên rút gọn thành một hệ thống mà trước đây đã được thực hành mà
không có bất kỳ nguyên tắc cố định nào”.
[158]
Từ những họa sĩ này, ông tuyên bố Rubens đã rút ra sơ đồ bố cục của ông, sơ
đồ này đã sớm được những người đồng hương của ông hiểu và áp dụng, ngay cả
đối với những họa sĩ nhỏ thuộc tầng lớp thấp trong trường phái Hà Lan.
“Khi tôi ở Venice,” anh ấy nói, “phương pháp tôi đã áp dụng để
Machine Translated by Google
CHƯƠNG X - ÁNH SÁNG VÀ BÓNG ĐÁ
123
Machine Translated by Google
124 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Tôi tận dụng nguyên tắc của họ là thế này: Khi tôi quan sát thấy hiệu
ứng đặc biệt của ánh sáng và bóng tối trong bất kỳ bức tranh nào, tôi
làm tối mọi phần của trang trong cuốn sổ tay của mình theo cùng mức độ
sáng và bóng như bức tranh, không chạm vào tờ giấy trắng. để thể hiện
ánh sáng và điều này mà không cần chú ý đến chủ đề hoặc hình vẽ của
các hình vẽ. Một vài thử nghiệm thuộc loại này sẽ đủ để đưa ra phương
pháp ứng xử của họ trong việc quản lý đèn của họ. Sau một vài thử
nghiệm, tôi nhận thấy tờ giấy có vết mờ gần giống nhau: thông lệ chung
của họ dường như là cho phép không quá 1/4 bức ảnh có ánh sáng, bao
gồm cả đèn chính và đèn phụ trong phần này; một phần tư khác càng tối
càng tốt và nửa còn lại được giữ ở tông màu mezzo hoặc nửa bóng.”
“Rubens dường như đã thừa nhận nhiều ánh sáng hơn một phần tư và
Rembrandt ít hơn nhiều, hiếm có một phần tám; bằng cách làm này, ánh
sáng của Rembrandt cực kỳ rực rỡ, nhưng lại tốn kém quá nhiều; phần
còn lại của bức tranh được hy sinh cho một đối tượng này. Ánh sáng
đó chắc chắn sẽ sáng nhất khi được bao quanh bởi nhiều bóng râm nhất,
giả sử người nghệ sĩ có kỹ năng ngang nhau.”
“Bằng cách này, bạn cũng có thể nhận xét các hình dạng và hình dạng
[159]
khác nhau của những ánh sáng đó cũng như các vật thể mà chúng chiếu
vào; cho dù là một hình người hay bầu trời, một chiếc khăn ăn màu
trắng, động vật hay đồ dùng, thường chỉ được giới thiệu cho mục đích
này. Tương tự như vậy, người ta có thể quan sát xem phần nào được
giải tỏa mạnh mẽ và phần nào được kết hợp với nền tảng của nó; vì
điều cần thiết là một số bộ phận (dù chỉ một phần nhỏ cũng đủ) phải
sắc bén và cắt trên nền của nó dù là sáng trên nền tối hay tối trên
nền sáng, để tạo độ chắc chắn và khác biệt cho tác phẩm. Mặt khác, nếu
nó được nhẹ nhõm từ mọi phía, nó sẽ trông như thể được đặt trên mặt
đất của nó.”
“Một tờ giấy thấm như vậy được giữ ở khoảng cách xa với mắt sẽ
khiến người xem ấn tượng như một thứ gì đó tuyệt vời để sắp xếp ánh
sáng và bóng tối mặc dù anh ta không phân biệt được đó là lịch sử,
một bức chân dung, một phong cảnh, trò chơi chết chóc hay bất cứ thứ gì khác;
Machine Translated by Google
125
vì những nguyên tắc tương tự áp dụng cho mọi ngành nghệ thuật. Việc tôi
có đưa ra lời giải thích chính xác hay phân chia công bằng về lượng ánh
sáng được đưa vào tác phẩm của những họa sĩ đó cũng không có kết quả gì
lớn lao; hãy để mỗi người tự mình xem xét và đánh giá: sẽ là đủ nếu tôi
đề xuất một phương thức xem xét các bức tranh theo cách này và ít nhất
người ta có nghĩa là đạt được các nguyên tắc mà chúng đã rèn luyện.”
Trang bản phác thảo đi kèm đã được tạo ra trong
tinh thần của khuyến nghị này.
Chuyển từ các ví dụ về nghệ thuật tạo hình sang thiên nhiên ngoài
trời, người ta sẽ thấy rằng những nguyên tắc này áp dụng tương đương
với bố cục phong cảnh. Không có lời khuyên nào tốt hơn có thể đưa ra cho
người mới bắt đầu về phong cảnh [160] hơn là hãy kiên quyết lựa chọn
và tạo ra ba, bốn hoặc năm tông màu riêng biệt và riêng biệt trong mỗi
nghiên cứu. Sự không mạch lạc trong công việc bên ngoài của người mới
bắt đầu phần lớn là do nó bị vỡ vụn thành một số lượng lớn các mặt phẳng
nhỏ, một lỗi do quan sát chi tiết thay vì các hình dạng lớn hơn. Vì lý
do này, nên nhấn mạnh đến việc lựa chọn các đối tượng có ít hoặc không
có chi tiết: bầu trời và mặt đất, cơ hội cho đường hữu cơ và sự phân
chia ánh sáng và bóng râm, chẳng hạn như có thể được tìm thấy ở một
đất nước rộng mở, trải dài nơi có rừng cây. dành cho đại chúng ở xa.
NGUYÊN TẮC BẰNG CÁCH Nhấn mạnh, hy sinh và tương
phản.
Trong cuộc thảo luận về Sự cân bằng, người ta đã chỉ ra rằng một thước
đo nhỏ thường trở thành tương đương với một thước đo lớn hơn do vị
trí cụ thể của nó. Hy sinh nhiều biện pháp cho một, cũng thường là cách
bố trí lực lượng khôn ngoan nhất. Trên sân khấu, sự sắp xếp ngoạn mục
gần như được xây dựng hoàn toàn dựa trên nguyên tắc này. Số lượng nhân
vật ủng hộ hoặc hy sinh cho nhân vật trung tâm càng nhiều thì tầm quan
trọng của nó càng lớn. Các
Machine Translated by Google
126 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
mặt trời lặn trên cánh đồng hoặc xuyên qua khu rừng dù che phủ nhưng
một lượng rất hạn chế của bức tranh là những gì chúng ta nhìn thấy và
ghi nhớ, không gian còn lại phục vụ điều này bằng sự phụ thuộc.
Hãy lưu ý cách các bậc thầy về cảnh quan đạt được điểm như vậy bằng
cách đột ngột tập trung vào nó như trong nội thất bằng gỗ hoặc bằng
[161]
cách chuyển màu rộng rãi về phía nó. Đầu súng là nơi duy nhất có thể
nhìn thấy lửa và khói, nhưng trọng lượng của nó đối với độ giật là
bao nhiêu và phải tính toán bao nhiêu không gian cho đường đạn của
súng. Một vụ nổ khủng khiếp xảy ra; nhưng chúng ta không nhận ra sức
mạnh của nó cho đến khi người ta ghi nhận rằng âm thanh vang dội và
trái đất rung chuyển hàng dặm xung quanh. Để thực hiện đầy đủ nó, báo
cáo về dặm yên tĩnh là quan trọng. Việc thiếu sự hỗ trợ này trong sơ
đồ ánh sáng và bóng râm, theo đó đối tượng chính được tạo ra để chiếm
quá nhiều không gian là một trong những lỗi phổ biến nhất trong nhiếp
ảnh và minh họa.
Một người quen thuộc với phong cảnh rừng cây sẽ biết rõ mức độ
thường xuyên một chủ thể bị thất lạc và được tìm thấy khi mặt trời
thay đổi hướng đi. Tại một thời điểm, một bố cục nổi bật xuất hiện,
ánh sáng cao nhất mang lại sự khác biệt cho một trong những vị vua của khu rừng.
Đi qua để quay lại sau vài phút, người ta tìm kiếm chủ đề một cách vô
ích. Anh ta chắc chắn về vị trí cụ thể, nhưng nhà vua đứng ủ rũ trong
bóng tối, bị cướp mất chiếc áo choàng vàng mà giờ được chia cho hai
hoặc ba đứa trẻ ở phía sau. Đối với người họa sĩ, cách duy nhất là ghi
chú bằng bút chì về sơ đồ ánh sáng và bóng râm ban đầu và kiên quyết
giữ chặt nó. Người chụp ảnh phải kiên nhẫn chờ đợi.
Reynolds nói:
“Mọi người biết vẽ đều có thể thực hiện từng phần riêng lẻ; nhưng
để giữ những bộ phận này ở mức độ phụ thuộc phù hợp với tổng thể, đòi
[164]
hỏi một cái nhìn toàn diện về nghệ thuật ngụ ý mạnh mẽ hơn đến thiên
tài có lẽ hơn bất kỳ phẩm chất nào.”
13
Không có ví dụ thuyết phục nào về sự thật này hơn nghệ thuật
13
Bên tay phải của hai phong cảnh nhỏ.
Machine Translated by Google
127
của Claude Lorraine. Claude, người có bức tranh thiên nhiên mà
Ruskin chê bai nhưng có bố cục mạnh mẽ, có hai cách sắp xếp riêng
biệt, cả hai đều dựa trên nguyên tắc của Công quốc. Trong lần đầu
tiên, anh ấy tạo ra các mặt tối cho trung tâm để ánh sáng của trung
tâm có thể tương phản. Đó là ý tưởng Raphaelesque chính thức; cái
còn lại và tốt hơn nhiều cho thấy sự chia hình ảnh thành ba phần.
Việc phân chia đầu tiên được trao cho khối lượng lớn nhất nhưng
thường không phải là quan trọng nhất. Điều này, nếu là cây cối hoặc
một tòa nhà, bị bóng che phủ, dành phần lớn ở xa hơn, điều này hấp
dẫn nhất, thu được bằng cách hy sinh khối tiền cảnh.
Hình thức đầu tiên trong số này rõ ràng được Claude đánh giá cao
nhất, vì do đó, các tác phẩm vĩ đại nhất của ông đã được hình thành:
“Cleopatra Landing at Tarsus”, “Chuyến lên đường của Nữ hoàng Sheba”.
“Chuyến bay đến Ai Cập,” “St. Paul rời Ostia,” “Cảng biển với tòa
tháp lớn” và những câu chuyện khác. Trong tất cả những điều này, ánh
sáng tiến về phía chúng ta thông qua con đường mà các bên tạo ra.
Dưới tác dụng này, chúng ta nhận được ánh sáng khi nó đến với chúng
ta. Ở dạng khác, tầm nhìn được đưa vào bức tranh bởi một loạt sự
hấp dẫn của quần chúng, sự cân bằng ít rõ ràng hơn. “Phong cảnh của
Phòng trưng bày Dresden”, “Cuộc hôn nhân của Isaac và Rebecca”,
“Việc tìm thấy Moses”, “Egeria và các nữ thần của cô ấy” và “Đưa gia
súc đến đồng cỏ,” cùng với nhiều bản khắc, đều dựa trên [165 ] ở dạng thứ
hai. Trong tất cả những điều này, khoảng một phần ba bức ảnh bị đổ
bóng, một góc vuông lớn được tạo thành từ khối thẳng đứng và bóng mà
nó tạo ra, nói chung là trên toàn bộ tiền cảnh.
Trong cuốn “Chuyến du hành của tâm hồn” của Howard Pyle, được sao
chép từ Tạp chí Thế kỷ, đã thể hiện một cách đáng chú ý sự trọn vẹn
về chất lượng nhờ một vài nguyên tắc này. Sức mạnh của ánh sáng
trước tiên được tăng lên bằng cách đặt cạnh bóng tối sâu nhất, dần
dần hòa vào bóng tối phía sau để trở thành điểm cuối hoặc đỉnh cao
của sự chuyển màu lớn của nền. Như trong nhiều tác phẩm của các bậc
thầy lớn tuổi, nguồn ánh sáng được hình thành bên trong bức tranh,
do đó, bằng cách phát ra từ phía trong cánh,
Machine Translated by Google
128 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Machine Translated by Google
129
Machine Translated by Google
130 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
nguyên lý có giá trị của bức xạ đã dẫn đến kết quả là ánh sáng truyền
lên trên qua khuôn mặt nhợt nhạt phía sau đến hình trăng lưỡi liềm và
bên dưới qua tay áo và nếp gấp dài của chiếc váy xuống đất.
Ở bên cạnh, nó theo cánh tay biến mất qua các ngón tay vào bóng tối.
Ngoài mạch này là sự bao bọc tuyệt vời của một sự chuyển màu khác
tối dần về phía các cạnh và các góc. Điều này đã bị gián đoạn bởi các
khối cây và bầu trời ở phía trên, vì ý tưởng về bức xạ đã bị thay đổi
ở bên trái bởi đường đối lập của các dạng nhánh. Trong những bức ảnh
khác của loạt ảnh đáng chú ý này, có thể tìm thấy ba dạng bố cục riêng
biệt.
Họ cùng nhau đặt ra cấu trúc của hình tròn hoặc hình elip, chữ S hoặc
[166]
đường nét đẹp, hình tam giác và hình chữ thập. Cái trước mắt chúng ta
tiết lộ một hình tam giác hoặc chữ V, trên đó có các hình vẽ, nằm trong
một hình tam giác được tạo thành từ vết nứt và đường đi của đá.
Cần phải nhớ rằng nỗ lực của người nghệ sĩ là đảm bảo có được ánh
sáng ở mức độ mà chủ đề của anh ta yêu cầu. Có nhiều mức độ ánh sáng và
chúng không được nhầm lẫn. Ánh sáng của đèn lồng không đủ chiếu sáng để
tạo hiệu ứng dưới khí và một cửa sổ ở phía bắc sẽ không có tác dụng gọi
ánh sáng mặt trời vào phòng dựa trên một nhân vật đang tạo dáng. Lỗi của
nhiều bức ảnh là quyền sở hữu ở đây đã bị vi phạm. Một số nội thất có
tông màu thấp nhất của Israel là đạt yêu cầu khi được đánh giá từ góc
độ ánh sáng, trong khi những nỗ lực sử dụng high key ngoài trời không
thể hiện được sự thật về mặt trời trong tự nhiên. Lỗi là ở chỗ không có
mức độ chiếu sáng chính xác mà đối tượng yêu cầu.
Có thể có cảm giác nhẹ hơn ở một người ngồi trong bóng tối so với
người ngồi cạnh cửa sổ.
Đối với người họa sĩ, ánh sáng và không khí chỉ là những cấp độ của cùng một ý tưởng.
Nếu nhân vật ngồi trong bóng tối được bao bọc và nhẹ nhõm bởi tâm trạng
chính xác của ánh sáng phản chiếu, thì nó sẽ chiếm vị trí trong sơ đồ
ánh sáng rực rỡ của anh ta giống như bất kỳ bộ phận nào khác.
Mục đích của bóng tối trước hết là tạo ra ánh sáng, thứ hai là đảm
bảo sự tập trung, thứ ba là loại bỏ không gian không cần thiết và
Machine Translated by Google
131
tình cờ gợi lên không khí và sự nhẹ nhõm bằng sự chuyển màu mà mọi bóng
tối đều phải có.
Ý tưởng về Notan, hay sự kết hợp giữa Ánh sáng và Bóng tối của [167]
Nghệ thuật Nhật Bản khác với điều này ở mục đích của nó, vốn chỉ đơn
thuần là tạo ra sự trao đổi dễ chịu giữa các không gian có tông màu sáng,
tối và trung bình. Đối với ý định trang trí của nghệ sĩ phương Đông,
thực tế tự nhiên không được quan tâm nhiều và thực tế về bóng râm do ánh
sáng tạo ra cũng bị bác bỏ cũng như nhiều quan niệm khác không phù hợp
với mục đích của anh ta. Tuy nhiên, giá trị to lớn của khái niệm này cần
được thừa nhận, và khi xây dựng sơ đồ ánh sáng và bóng tối cho bất kỳ
bức tranh nào, khối sáng và tối của nó có thể được sắp xếp sao cho gợi
lên nhiều vẻ đẹp mà bản dịch phẳng của nó bởi Notan sẽ mang lại. Do đó,
việc bố trí sơ đồ sáng và tối phẳng của mỗi bức tranh sắp được hoàn
thành một cách nhẹ nhàng là hữu ích nhất và phù hợp trực tiếp với thói
quen của Ngài Joshua đối với các bậc thầy cũ.
Hình ảnh có ánh sáng và bóng tối thôi là chưa đủ. Sự cân bằng ở đây
cũng quan trọng như đường kẻ và thước đo. Tỷ lệ sáng và tối phụ thuộc
vào tầm quan trọng mà một số phần của bức ảnh yêu cầu. Hiệu quả được
trao cho phần cuối của thang đo được dự trữ với số lượng nhỏ. Điểm trắng
thu hút ở “Chiến binh chết”, điểm tối ở “Sư tử sa mạc”. So sánh “Night
Watch” và “Landscape” của Inness sẽ cho thấy rằng cả hai đều được xây
dựng trên tông màu trung bình, trên đó sự nhẹ nhõm mạnh mẽ được đảm bảo
bằng sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối. Các điểm biệt lập xuất
hiện thông qua mỗi điểm đóng góp một năng lượng trái ngược với sự chuyển
màu tinh tế của không gian rộng lớn.
Độ sâu phong phú của hậu cảnh và sự đối lập thường xuyên của [168] bóng với ánh
sáng trong phong cảnh là rất điển hình trong nghệ thuật của Inness và
chúng ta biết rằng “Night Watch” chứa đựng những suy nghĩ hay nhất và
những kết luận phong phú nhất của bậc thầy vĩ đại nhất về ánh sáng và bóng râm.
Các dạng chữ trong ánh sáng và bóng râm ít rõ ràng hơn so với các
dạng xây dựng tuyến tính, mặc dù thông qua tất cả các thành phần hiệu
ứng, có thể theo dõi được một số sơ đồ chiaroscuro được xác định rõ ràng.
Machine Translated by Google
132 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Ngay sau khi bất kỳ cái nào được chọn, nhiệm vụ của nghệ sĩ là thay đổi cấu trúc
thông thường và biến nó thành nguyên bản.
Tuy nhiên, việc thiếu một sơ đồ sáng và tối được xác định rõ ràng sẽ có hại
cho bất kỳ công việc hình ảnh hoặc trang trí nào.
Nội thất bằng gỗ đi kèm được giới thiệu là bằng chứng cho thấy ánh sáng và bóng
râm chứ không phải hình thức mới là yếu tố hình ảnh có giá trị lớn nhất. Trong cả
hai bức tranh, nguyên tắc chiaroscuro đều được thể hiện rõ ràng, và chúng ta xem
xét kỹ càng trước khi phát hiện ra rằng bức đầu tiên là bức thứ hai được đặt ở
cuối.
Phân tích hình ảnh thành các vùng sáng, tối và bán sắc sẽ phát triển các dạng
sau.
PHÂN TÍCH
Ánh sáng là mặt vui vẻ và tích cực của việc trình bày nghệ thuật, bất kỳ hình thức
hoặc sự biến đổi nào của nó đều góp phần tạo nên chất lượng của nó. Sự chuyển màu
nói lên sự dịu dàng của nó, và, dù chúng ta có thể ngưỡng mộ sức mạnh của ánh sáng
[171]
đến mấy, thì điều này, chỉ vì sự đa dạng của nó, đã hấp dẫn hơn.
Chúng ta chịu đựng bóng tối tốt nếu trong đó có thể nhận thấy sự chuyển động về
phía ánh sáng. Về mặt kỹ thuật, một cái bóng không được phân loại có nghĩa là bùn.
Một nơi trong đó sự phản chiếu đóng vai trò nói lên cuộc sống của ánh sáng và
trong đó chúng ta cảm nhận được lời hứa đó. Chúng ta biết nó đang di chuyển, liếc
nhìn và khúc xạ mọi vật mà nó chạm vào. Những cái bóng mà nó không thể xuyên qua
trực tiếp sẽ nhận được ảnh hưởng duyên dáng của nó theo cách này và luôn tuân
theo một quy luật tinh vi hơn chi phối sự chiếu sáng trực tiếp của nó - theo mức
độ tăng dần.
Hầu hết các bức ảnh đẹp đều được tạo ra ở phạm vi trung bình và các đầu của
thang đo được dành cho nhiệm vụ sắc bén. Một loạt các cấp độ trong đó sự duyên
dáng, dòng chảy của đường nét và giai điệu được tạo ra để phục vụ cho nét vẽ mạnh
mẽ mà chúng ta thấy, thể hiện sự kết hợp giữa sự tinh tế và sức mạnh. Một lần nữa
nghệ thuật của Inness mang lại sự minh họa.
Machine Translated by Google
PHÂN TÍCH
133
Có ba dạng của đặc tính này: dạng trong đó ánh sáng cho thấy cường
độ giảm dần, như được nhìn thấy trên bức tường gần cửa sổ, hoặc dạng
khói trắng bốc ra từ một cái phễu; trong đó màu sắc hoặc lực của một
nhóm vật thể yếu đi khi chúng rút đi, như có thể quan sát được trong
sương mù; và điều mà trong đó sự sắp xếp đảm bảo, trong các vật thể
bị ngắt kết nối, một chuỗi các thước đo được phân loại đều đặn.
Trong mỗi trường hợp, giá trị hình ảnh của phần tử này là rõ ràng.
Họa sĩ phong cảnh có thể tận dụng nó giống như họa sĩ vẽ hình thực
hiện trên màn hình của mình, trông cậy vào bóng mây để tiết chế và
đoàn kết các phần rời rạc trong bức tranh của mình. Anh ta sử dụng nó
ở những nơi mà các đường dẫn đang thiếu hoặc không được mong muốn,
hoặc để tạo thêm điểm nhấn cho ánh sáng bằng sự tương phản như vậy hoặc để
giới thiệu [172] một nốt tối bằng cách triệt tiêu tông màu của một vật thể biệt lập.
Sự chuyển màu là nét ngọt ngào trong nghệ thuật, đôi khi tạo nên sự
thống nhất giữa những yếu tố bất hòa và thiếu nghệ thuật. Tầm nhìn sẽ
xuyên qua bóng tối để tìm thấy ánh sáng bên kia. Nó sẽ dừng lại lâu
nhất ở điểm sáng nhất và tin rằng điều này sẽ rực rỡ hơn nếu bị đối
lập bởi một điểm nhấn của bóng tối là nốt thấp nhất trong sự chuyển màu tối.
Turner và Claude thường kết hợp ánh sáng cao nhất và bóng tối sâu
nhất đối lập nhau thông qua một loạt các vật thể có độ chuyển màu lớn,
phương tiện tạo ra ánh sáng mạnh nhất được biết đến trong hội họa.
Việc đưa bóng qua khoảng cách tiền cảnh hoặc giữa, qua đó tầm nhìn di
chuyển đến ánh sáng xa hơn, luôn mang lại chiều sâu lớn; một trong
những công cụ khác trong tranh phong cảnh thường gặp trong tác phẩm
của Claude, Ruysdael, Corot, Vandevelde, Cuyp, Inness, Wyant, Ranger,
và tất cả các họa sĩ vẽ phong cảnh đạt được ánh sáng bằng cách sử
dụng thang độ tương phản được phân loại. Một sự chuyển màu tích lũy
đột ngột dừng lại có cùng lực về ánh sáng và bóng râm như một đường
dài đột ngột chuyển thành một đường ngắn có hướng ngược nhau. Cả
hai đều tương đương với sự tạm dừng trong âm nhạc, đánh thức sự chú
ý tại thời điểm đó và chỉ được sử dụng khi có điều gì đó quan trọng
cần theo dõi.
Machine Translated by Google
134 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
TƯƠNG ĐƯƠNG
Kinh nghiệm của tất cả những người làm tranh là dưới những hạn chế mà
[173]
các chủ đề đặc biệt đặt ra, họ thường buộc phải tìm kiếm một tác phẩm
tương đương để đáp ứng các yêu cầu về bố cục.
Ví dụ, nếu trong việc sắp xếp một bức tranh, cần phải di chuyển một
đồ vật - một cái cây, một hình vẽ hoặc những đồ vật quan trọng khác, thay
vì xóa đi và sơn lại, thì kết quả đạt được là bằng cách tạo ra sự thu
hút ở phía mà nó tạo ra. sẽ được di chuyển.
Bằng cách làm như vậy, phạm vi của bức ảnh được tăng lên và không
gian của nó dường như chiếm nhiều hơn giới hạn của nó được giả định
trước: Nếu một cái cây biệt lập đứng đối diện với một đám cây, bằng cách
mở bầu trời qua khối đó hoặc bằng cách tạo ra sức hấp dẫn về màu sắc hoặc
hình thức trong đó , tầm nhìn được dẫn đến phía xa của vật thể cần di
chuyển, do đó vật thể này bị đẩy ra khỏi vị trí của nó trong sơ đồ cân bằng.
Một vật thể trên một bề mặt có thể thường xuyên nhường chỗ cho sự
biến đổi tối hoặc sáng của chính bề mặt đó, trở thành tương đương với
lực hút.
Một số đối tượng có thể được tạo ra để cân bằng mà không cần sắp xếp
lại mặc dù tỷ lệ biên của bức tranh bị thay đổi. Con tàu và mặt trăng tạo
thành một hình thẳng đứng, nhưng không dài nếu không có dòng sau biểu
thị hướng đi của con tàu; hoặc một đối tượng thu hút ở nửa đối diện ở
khoảng cách xa hoặc tiền cảnh, ở phần sau ít được yêu cầu hơn nhiều so
với phần trước. Do đó, đường dẫn tương đương là vật thể ở bờ xa hơn.
[174]
Sự cần thiết của cái này hay cái kia càng được thể hiện rõ ràng hơn
khi dây từ thuyền chuyển động theo hướng ngược lại.
Một đồ vật có thể trở nên kém quan trọng hơn bằng cách bao quanh nó
bằng những đồ vật cùng loại và màu sắc.
Machine Translated by Google
PHÂN TÍCH
135
Một sự thay đổi đột ngột về hướng của một đường có thể có lực hút
bằng một đối tượng trên dòng đó.
Với hai không gian có kích thước bằng nhau, tầm quan trọng của một trong số chúng
có thể được coi trọng bằng cách tăng ánh sáng của nó; bằng cách sử dụng các đường dẫn
hướng tới nó, bằng cách đặt điểm nhấn vào nó, bằng cách tạo ra sự chuyển màu trong đó.
Các điểm thường trở thành tương đương với các đường có giá trị hấp
dẫn.
Hàng loạt đường đối lập đẹp như tranh vẽ hơn
tiếp tuyến, tương đương của nó.
Một sự chuyển màu có thể có lực hút tương đương với một vật.
Một đường nét liên tục sẽ hấp dẫn hơn một chuỗi các vật thể biệt lập.
Giá trị hấp dẫn của một vật thể trong thang đo cân bằng có thể bị suy
yếu khi di chuyển nó về phía trung tâm hoặc mở rộng hình ảnh về phía đó.
Chuyển động hướng tới, dù là có chủ đích hay bằng hành động, đều tương
đương với việc cân bằng trọng lượng trong không gian của bức tranh mà
hành động hướng tới.
Ánh sáng được tăng lên bằng cách làm sâu các tông màu liền kề; tối, bởi
nâng cao các tông màu liền kề.
Một tĩnh vật có thể được xây dựng trên cùng một đường thẳng với bất
kỳ hình thức nào trên mặt phẳng thẳng đứng và nhiều mặt phẳng phối cảnh
của bố cục. Xem các hình thức cơ bản.
[177]
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XI – NƠI NƠI
HÌNH ẢNH TRONG MỸ THUẬT
Kể từ thời điểm nhiếp ảnh tuyên bố mình được coi là một trong những loại
hình nghệ thuật, sự chú ý của các nghệ sĩ đã bị thu hút trước tiên bởi
tuyên bố đó và sau đó là sự thừa nhận đến màn trình diễn.
Tiếng kêu nghệ thuật của người mới được rửa tội mang âm hưởng mãnh
liệt của niềm tin và sự quyết tâm. Giống như lời tiên tri của phôi thai
vang lên: “Các chúa tể của tôi, các ngài sẽ nghe thấy tôi.”
Sự quan tâm lâu dài của “Tiệm Nhiếp ảnh” và lời phát biểu của những
người triển lãm bằng ngôn ngữ nghệ thuật, từ lâu đã nhận được sự nhượng
bộ đối với yêu cầu trở thành thành viên liên kết.
Để làm cho mối quan hệ này trở nên trọn vẹn đã trở thành nỗ lực của nhiều
nhà văn trong giới nhiếp ảnh. Giáo sư PH Emerson, BA, MD, người Anh, viết:
“Vấn đề mấu chốt là điều mà họa sĩ cố gắng làm là thể hiện, bằng bất kỳ
phương tiện nào trong khả năng của mình, như một ấn tượng chân thực về
bất kỳ bức tranh nào mà anh ta mong muốn.” để thể hiện nhất có thể. Một
nghệ sĩ nhiếp ảnh cố gắng vì cùng một mục đích và anh ta chỉ kém họa sĩ ở
hai điểm - về màu sắc và khả năng thể hiện chính xác các giá trị tương
đối, mặc dù điều này được bù đắp phần lớn bằng tông màu của bức tranh. Vậy
thì nhiếp ảnh có ưu việt hơn khắc, cắt gỗ, vẽ than như thế nào? Hình vẽ
của thấu kính không có ai có thể sánh bằng [178] . Có rất nhiều chỗ để lựa
chọn, đánh giá và tạo dáng, và nói một cách dễ hiểu, một bức ảnh hoàn thiện trong
tay những người có tay nghề là một tác phẩm nghệ thuật. Vì vậy, chúng ta
thấy rằng nghệ thuật cuối cùng đã tìm thấy cơ sở khoa học và có thể được
thảo luận một cách hợp lý, và tôi nghĩ rằng tôi đã đúng khi nói rằng tôi
là người đầu tiên đặt cơ sở cho những tuyên bố về nhiếp ảnh như một loại
mỹ thuật trên những cơ sở này và tôi mạo hiểm dự đoán rằng sẽ đến ngày
những bức ảnh được phép treo trên tường của Học viện Hoàng gia.”
Machine Translated by Google
138 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Vì sự xuất hiện của điều trên gần giống với lý do thực sự được đề cập
đến mức logic của nó có thể sâu sắc, nhưng đáng được trích dẫn từ lời tiên
tri trong đó, nên đã có rất nhiều ý kiến của các nhiếp ảnh gia. Tuy nhiên,
không có gì quan trọng hơn câu sau đây từ ngòi bút của ông FH Wilson: “Cách
đây 50 năm, khi đứa trẻ mới sinh, nhiếp ảnh, ra đời, Khoa học và Nghệ thuật
đã cùng nhau đứng bên nôi đặt câu hỏi về những gì chúng có thể mong đợi. của
cô ấy, tự hỏi cô ấy sẽ chiếm vị trí nào trong số những đứa con khác của họ.
Khoa học sớm phát hiện ra rằng cô ấy đã đến với đôi bàn tay đầy tài năng và
sự hào phóng của cô ấy đối với thiên văn học, kính hiển vi và hóa học đã
khiến tên tuổi của cô ấy được ban phước trong số những người chị gái này.
Nghệ thuật, luôn bảo thủ hơn, lùi lại. Nhưng Art dần dần ghen tị, người
đầu tiên cau mày và gọi những người còn lại xung quanh cô, tránh xa phòng
khách, đã để cô đến gần, nắm lấy tay cô và nhìn cô bằng ánh mắt dò hỏi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cô ấy sẽ ôm cô ấy vào lòng cùng với những người
còn lại.
[179]
“Tại sao cô ấy lại bị giữ ở ngoài lâu như vậy? Hầu như ngay từ đầu cô
đã khẳng định được một vị trí trong ngôi nhà đẹp đẽ về nghệ thuật. Bất chấp
những lời từ chối, cô vẫn gõ cửa, mặc dù họa sĩ vẽ chân dung và nhà phê bình
đã ném đá vào cô từ trên mái nhà, và chính luật pháp đứng trước ngưỡng cửa
không cho cô vào. Những nỗ lực ban đầu đó không phải là không bị ảnh hưởng
bởi nỗi sợ hãi rằng nếu cô ấy bước vào, cô ấy sẽ điều hành cơ sở, nhưng
luật pháp từ lâu đã sở hữu quyền của cô ấy, và thay vì những tảng đá rơi
xuống vì không thích nghệ thuật và sự phẫn nộ chỉ trích thì giờ đây chúng
lại ném những loạt đạn xuống chân cô ấy. chỉ là những viên sỏi rêu phong
được ném ra bởi những nhà phê bình rêu phong hoặc những nghệ sĩ mù quáng
tương tự. Tuy nhiên, thế giới nói chung vẫn nghe thấy tiếng ồn ào của họ
và không trao cho cô ấy vị trí cũng như sự đánh giá cao mà cô ấy đã giành được.”
“Nghệ thuật bắt đầu từ cú chạm đầu tiên của con người để định hình mọi
thứ theo hướng lý tưởng của mình, cho dù lý tưởng đó là một bố cục dễ chịu
hay quan niệm cao cả nhất về thiên tài. Càng lên cao thì càng có tính nghệ
thuật. Nghệ thuật là công việc lao động chân tay và một sự sáng tạo xứng
đáng được gọi là nghệ thuật tùy theo chất lượng và số lượng chi tiêu dành cho nó.
Machine Translated by Google
139
Đơn giản chỉ cần ngồi thẳng xuống trước một đồ vật và bắt chước nó như một
con bò nếu một con bò có thể vẽ, không có suy nghĩ hay ý định nào ngoại trừ
việc bắt chước và kết quả sẽ kêu lên từ mỗi dòng, 'Tôi không phải là nghệ thuật
mà là công việc của máy móc', mặc dù kỹ thuật của nó rất kém. sự hoàn hảo. Công
việc sắp xếp và thiền định về quan điểm và ánh sáng, và mặc dù kết quả là thô
sơ nhất, nó sẽ mang dấu ấn của tư tưởng và [180] nghệ thuật. Tôi nói cho bạn biết
nghệ thuật bắt đầu khi con người có tư duy, hình thành nên một tiêu chuẩn về
cái đẹp, bắt đầu định hình những nguyên liệu thô hướng tới nó. Trong phong
cảnh thuần túy, nơi sự biến đổi bị hạn chế, nó bắt đầu khi nghệ sĩ ưu tiên
quan điểm này hơn quan điểm khác. Trong bố cục hình, nơi mà việc sửa đổi là
vô hạn, nó bắt đầu bằng cú chạm đầu tiên để đưa người mẫu vào tư thế. Khi anh
ta uốn một cành cây hay gấp một nếp vải, tinh thần nghệ thuật đã đến và khuấy
động trong anh ta. Điều quan trọng là quá trình! Chắc chắn đã đến lúc sự mù
quáng về nghệ thuật này phải chấm dứt.”
Cốt lõi nằm ở câu “khi bẻ cành”, v.v., “tinh thần nghệ thuật đã đến”. Nói
cách khác, khi anh ấy thể hiện sự lựa chọn và sở thích, tóm lại là khi anh ấy
sáng tác.
Nhận thấy rằng sáng tác là cánh cổng duy nhất mà qua đó ứng cử viên mới
được công nhận nghệ thuật có thể bước vào giới Nghệ thuật, nỗ lực duy nhất của
nhiếp ảnh gia trước đây, tức là; sự phấn đấu về chi tiết và độ sắc nét của
đường nét, đã được xếp vào vị trí hợp lý của nó. Người ta nhận thấy rằng việc
hiểu biết về bố cục đòi hỏi kiến thức về nhiều thứ mà sau đó cần thiết phải
được phát hiện, áp dụng và cài đặt nhanh chóng. Thành phần có nghĩa là hy sinh,
phân cấp, tập trung, nhấn mạnh, xóa bỏ, thay thế, xây dựng những thứ mà tấm
bảng không có, phá hủy những gì nó không nên có.
Được cung cấp cùng với cây đũa phép của pháp sư như vậy, không có tác dụng nào bị từ chối:
tất cả mọi thứ dường như có thể.
Hài lòng với sự công nhận trong một lĩnh vực mới, các hiệp hội mới cần được
củng cố. Trong khi nhiếp ảnh được thực hiện nhờ chiếc la bàn đơn giản của ông
bà A. và con gái họ, thì
[181]
Machine Translated by Google
140 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
số liệu; hoặc độ chính xác về địa hình trong phong cảnh, những người say mê
nghệ thuật mới đã nói về Rembrandt và Titian, Corot và Diaz. Làm điều gì đó
có thể giúp nghệ thuật của họ tiếp xúc với những người anh em mới thành lập
này, chính là điều quan trọng! Một tham vọng cao cả, nhưng chỉ là sự nhầm lẫn
giữa kết quả và nguyên nhân. Những người đàn ông này đã sáng tác.
Đường viền mờ, bóng trống, các góc bị nén, các cạnh bị cắt bớt. Tất cả điều
này có nghĩa là bố cục trong việc khuất phục những đường nét cố định, trong
việc trao đổi chiều rộng để lấy chi tiết, trong việc tập trung ánh sáng, trong
việc loại bỏ những thứ không cần thiết.
Nhưng không, việc họa sĩ sử dụng những thiết bị này theo quan điểm bố cục
của nhiếp ảnh gia là chưa đủ.
Nhiếp ảnh hiện đang bận rộn khen ngợi mọi trường phái hội họa dưới ánh mặt
trời. Hôm qua là trường của Rembrandt. Bây giờ điều đó đã qua, và Carrière
đã khá hơn và ngày mai, có lẽ, sẽ là Raphael hoặc Whistler hoặc một người
Nhật nào đó, tại sao không?
Dấu hiệu tốt duy nhất đánh dấu sự bắt chước là nó thể hiện sự đánh giá
cao, và tiêu chuẩn này là một điều tốt. Hãy để mỗi người có lượt của mình.
Tổng hợp của họ có thể là bạn.
Nhưng đối với một người làm nghề hoặc kinh doanh mà thời gian nghiên cứu
trong các lĩnh vực kinh điển rộng lớn này quá ít so với mức độ của họ và dù
[182]
đã được cấp lệnh khám xét và triệu tập nhưng vẫn không bắt được, thì cuộc
rượt đuổi này thật kém hiệu quả và mệt mỏi biết bao. theo lý tưởng - chủ
quan. Tại sao không rút ngắn khóa học của bạn? Tại sao không sản xuất
Rembrandts và Corots vì bạn hiểu được nguyên tắc hoạt động của chúng và lường
trước điều bất ngờ khi phát hiện ra, như tình cờ, rằng bạn đã tạo ra thứ gì
đó gợi nhớ đến chúng. Bằng cách này và bằng những phương tiện này, việc
tuyên bố về tình anh em của bạn sẽ có ý nghĩa.
Người ta hiếm khi có thể gọi một ước tính về các vấn đề nghệ thuật là
hoàn chỉnh nếu không có ý kiến của ông Ruskin. “Trong nghệ thuật, chúng ta
tìm kiếm những ghi chép về tư tưởng và sức mạnh của con người, nhưng nhiếp
ảnh chỉ cho thấy điều đó ở mức độ khá thứ yếu. Mỗi nét chạm của một bức tranh
tuyệt vời đều mang tính bản năng và cảm xúc, nhưng cho dù các đối tượng của
bức tranh được nhiếp ảnh gia lựa chọn và nhóm cẩn thận đến mức nào đi nữa, thì vẫn có
Machine Translated by Google
141
sự can thiệp của anh ấy kết thúc. Đó không chỉ là vấn đề màu sắc hay không
màu sắc, nhưng là Phát minh và Thiết kế, là Cảm giác và Trí tưởng tượng.
Nhiếp ảnh là vấn đề của sự khéo léo: Nghệ thuật của thiên tài.”
Tuy nhiên, về mặt này, triết gia Coniston hầu như không chứng minh được
trường hợp của mình.
Sự phát minh và thiết kế, cảm giác và trí tưởng tượng đều là một phần
trong khả năng của nhiếp ảnh gia. Anh ấy tuyển dụng tất cả họ. Và đây cũng là
những phẩm chất mang tính nghệ thuật nhất. Kỹ thuật, vốn mang tính thủ công
chứ không phải tinh thần, là điểm mà nghệ thuật và nhiếp ảnh không thể kết hợp
với nhau. Đối với những ngón tay nhạy cảm của Nghệ thuật, Nhiếp ảnh chỉ chứa
đựng thép, gỗ và kính. Do đó, Art nắm giữ [183] lá bài chiến thắng.
PG Hamerton, nhà phê bình nghệ thuật an toàn và chắc chắn nhất nước Anh,
cách đây một thế hệ đã viết về “Mối quan hệ giữa Nhiếp ảnh và Hội họa”, đã
nói: “Nhưng tất cả những bức tranh đẹp, dù theo nghĩa đen, dù thời tiền
Raphael hay địa hình, đều chứa đầy tình cảm và cảm xúc của con người. . Nếu
nó không có cảm giác nào khác ngoài tình yêu hay sự ngưỡng mộ đối với địa
điểm được miêu tả, thì điều đó đã quá đủ để đưa bức ảnh ra khỏi phạm vi nhiếp
ảnh vào các lĩnh vực nghệ thuật thực sự.”
“Và đây là lý do tại sao bức tranh đẹp không thể dựa vào nhiếp ảnh. Tôi
thấy dữ liệu ảnh ít có giá trị hơn những bản phác thảo vội vàng. Bức ảnh thể
hiện hình thức một cách thực sự, không còn nghi ngờ gì nữa, nhưng nó không hề
thể hiện cảm xúc và do đó không có tác dụng thực tế (để tham khảo) đối với một
họa sĩ có thói quen cảm nhận và không bao giờ làm việc mà không có cảm xúc.”
Rất đáng đặt câu hỏi liệu ông Hamerton, khi đối mặt với những gì đã được
thực hiện với máy ảnh kể từ đó bởi những người đàn ông cảm nhận và bị dẫn dắt
bởi cảm xúc trong nghệ thuật, có tuyên bố sự khác biệt đối với họa sĩ và phủ
nhận rằng sản phẩm nhiếp ảnh là không bị ảnh hưởng bởi tính khí cảm xúc.
Một người bạn cho chúng tôi xem một nhóm thú cưng của anh ấy, có thể là
chó, ngựa hoặc trẻ em, do một “nghệ sĩ nhiếp ảnh gia” thực hiện. Chúng tôi
nhận thấy nó có bố cục chặt chẽ, thể hiện sự hiểu biết rõ ràng về mọi điểm cần được
Machine Translated by Google
142 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
được quan sát thấy khi trích xuất từ chủ đề tất cả vẻ đẹp như tranh vẽ
có trong đó. Chúng tôi nhận thấy cảm giác mềm mại giống như họa sĩ, bóng
[184]
không chi tiết—được phân loại đơn giản—sự bao bọc trên không ở mọi nơi
được đề xuất.
Sẽ là một trò mô phạm nếu họa sĩ sửa lại nét mặt của bạn mình và cho
rằng người tạo ra bức tranh không phải là một nghệ sĩ. Nó là sản phẩm
của một người đàn ông có cảm giác giống hệt như một nghệ sĩ sẽ cảm thấy;
một sự thể hiện quan điểm về một chủ đề hoàn toàn bị chi phối bởi các
nguyên tắc nghệ thuật, và người tạo ra nó, bằng sự đồng cảm mà anh ta
thể hiện với những nguyên tắc đó, là người anh em nghệ thuật của tôi ở
một mức độ lớn hơn so với họa sĩ, với sự kiêu ngạo của tuổi trẻ, ném
những điều này vào gió “sự nhầm lẫn,” như đã được nói một cách khéo léo,
“sự kỳ lạ của sự lập dị đối với động lực làm việc kỳ diệu của thiên tài.”
Ở mức độ nào thì con người xuất hiện nhiều hơn và ít máy móc hơn , ở
mức độ đó thì kết quả là một tác phẩm nghệ thuật.
Sự phụ thuộc của nhiếp ảnh vào bố cục đã khơi dậy sự tìm kiếm nghiêm
túc về các nguyên tắc của nó. Nhiếp ảnh gia cảm thấy an toàn khi đến
trường hội họa vì những nguyên tắc này và không nghi ngờ gì đã chấp nhận
cuốn sách hay nhất viết cho các họa sĩ, cuốn sách của John Burnet, được
viết cách đây hơn một thế kỷ, vào thời điểm mà nghệ thuật nước Anh đang
ở giai đoạn suy thoái thấp. và bị ảnh hưởng quá mức bởi sự bắt chước.
Điều này đã được các giáo viên nhiếp ảnh trích dẫn rất nhiều và rõ ràng
đã được chấp nhận, với một chút thách thức, là điều cuối cùng.
Những điều tuyệt vời nhất mà người viết có thể khám phá được trong
lĩnh vực sáng tác đều do chính các nhiếp ảnh gia khám phá - những điều
tuyệt vời nhất cũng như những điều ngớ ngẩn nhất; nhưng trước rất nhiều
[185]
kết quả mà những người lao động nhiệt tình với máy ảnh tạo ra và tiếp
tục đưa ra, không thể tìm được chỗ đứng trong các hạng mục Nghệ thuật,
có vẻ như những lời rao giảng này đã không được chú ý hoặc không đủ rõ
ràng để có thể thực hiện được. hướng dẫn cho người mà họ dự định. Ông
PH Robinson14tuyên bố một cách hăng hái nhất
14
Người viết về Nhiếp ảnh Ảnh.
Machine Translated by Google
143
cho thành phần. “Tôi tranh luận,” anh ấy nói, “rằng một trong những điều
đầu tiên mà một nghệ sĩ nên học là cách xây dựng một bức tranh.”
Tương tự với quan điểm này là ý kiến của nghệ sĩ Arthur Dow, người
tuyên bố rằng “giáo dục nghệ thuật nên bắt đầu từ việc sáng tác”.
Chính vì thiếu điều này mà người tìm kiếm những bức tranh đẹp như
tranh vẽ thường xuyên trở về tay không.
[187]
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
PHẦN II – THIẾT HỌC CỦA
THÀNH PHẦN
CHƯƠNG XII - CHIỀU RỘNG So với bề rộng
CHI TIẾT
Về mặt chủ quan, họa sĩ và nhiếp ảnh gia đều hướng tới cùng một mục tiêu.
Về mặt kỹ thuật, họ tiếp cận nó từ những hướng ngược nhau.
Người họa sĩ bắt đầu với một bề mặt trần và tạo ra các chi tiết, nhiếp ảnh
gia được cung cấp những thứ đó.
Nghệ thuật nằm ở đâu đó giữa những điểm khởi đầu này; vì nghệ thuật là sự
phản ánh của một ý tưởng và ý tưởng có thể liên quan hoặc không liên quan đến
chi tiết.
Theo chủ đề thì chính là vấn đề chi tiết để phục vụ chúng ta. Trong việc
thể hiện tính cách, một lượng chi tiết nhất định là không thể thiếu; do họa
sĩ tạo ra, do nhiếp ảnh gia lưu lại. Nhưng bản thân chi tiết thường rất đẹp!
và nghệ thuật không phải là sự trình bày về cái đẹp, nhiếp ảnh gia cầu xin. Và
câu trả lời theo phương pháp Socrates là: “Hãy nhìn vào toàn bộ chủ đề: ý
tưởng về nó có đòi hỏi chi tiết này không?”
Tâm trí không được hướng dẫn luôn nhìn thấy chi tiết. Vì lý do này hầu hết
giáo dục đều mang tính quy nạp, nhưng mặc dù quá trình này mang tính quy nạp, mục
tiêu [188] là sự tổng hợp vĩnh cửu. Chính phóng viên là người thu thập các sự
kiện: người biên tập sẽ sàng lọc đạo đức từ đó.
Machine Translated by Google
146 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Nghệ sĩ phải—đúng lúc—đứng đầu và thực hiện cuộc khảo sát này.
Nhìn vào bất kỳ đối tượng nào với đôi mắt nhắm hờ giúp anh ta có thể nhìn
thấy nó mà không cần chi tiết, và sau đó, với đôi mắt từ từ mở ra, anh ta chỉ
thừa nhận những điều cần thiết đối với tính cách.
Sự thể hiện tính cách của hàng loạt màu đen và trắng đã chứng minh điều
này. Giám mục Potter là không thể nhầm lẫn, các đường nét của ông được bao
bọc bởi bóng tối của chúng. Từ sự khởi đầu như vậy, vấn đề là phải thực hiện
một cách thận trọng đến điểm mà nhân vật vĩ đại nhất nằm, nhưng vượt quá
điểm đó, chi tiết trở nên không cần thiết đối với nhân vật.
Chân dung Thackeray bằng bút của Robt. Blum là sự mô tả cẩn thận về cái
đầu đặc trưng của tiểu thuyết gia với đôi vai cong về phía trước và thân
hình cao ráo đặc trưng. Có thể nói thêm điều gì về tính cách của Thackeray?
Liệu những chiếc cúc áo và những nếp nhăn của quần áo có giúp ích được gì
[189]
không! Không, thực tế là họ sẽ không làm như vậy, và khi nghệ thuật chỉ liên
quan đến tính cách thì câu nói đơn giản nhất lại có sức thuyết phục nhất.
Millet từng được mệnh danh là “người vẽ nên những người nông dân không
có nếp nhăn trên chiếc quần ống túm của họ”. Không phải vì những nếp nhăn quá
nhiều đối với anh, cũng không phải vì chúng không được coi là đáng giá, mà
bởi vì, trong nỗ lực cắt tỉa bức tranh của anh về những thứ không cần thiết,
những nếp nhăn đã bị gạt sang một bên.
Tuy nhiên, khi nghệ thuật liên quan đến việc lấp đầy toàn bộ không gian
bằng một thứ gì đó và quần áo chiếm một phần đáng kể trong đó, thì phải làm
gì? Điều này thay đổi các chi tiết của câu hỏi. Tuy nhiên, tất cả những bức
chân dung gây ấn tượng mạnh trong các cuộc triển lãm đều là những bức chân
dung được hình thành một cách đơn giản, trong đó cá tính là thứ dừng lại và lưu giữ.
chúng ta.
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XII - CHI TIẾT VÀ CHI TIẾT
147
Có một số đường xếp nếp hữu cơ nhất định mà nhân vật yêu cầu, nhưng
ngoài điểm này, ý kiến phân chia một cách có thẩm quyền từ sự im lặng hoàn
toàn của sự xóa bỏ đến sự ồn ào hỗn loạn của “toàn bộ sự thật”
Trong những bức chân dung của Carrière, mọi chi tiết đều bị xóa bỏ, khiến
các nghệ sĩ nhà máy may bị sốc. Sự đơn giản không bao giờ ảnh hưởng đến kết
cấu và chất lượng. Mặt này của sự thật không thể bị phản đối.
“Bạn đã làm cho tấm vải rộng của tôi trông giống như hai năm mươi thước
một thước và nó thực sự có giá bốn thước,” là lời chỉ trích của một cô gái
trẻ có thói quen cưỡi ngựa. Những lời phê bình thực tế như vậy thường [190] cần
thiết để đưa người nghệ sĩ xuống từ đài quan sát đỉnh cao, nơi anh ta đang
mải mê với “những điều lớn lao”.
Hơi thở không có nghĩa là bỏ bê chi tiết hoặc bỏ bê sự hoàn thiện; nó có
nghĩa là sự đơn giản hóa khi sự đoàn kết bị đe dọa. Đó là nhìn thấy mặt lớn
của những việc nhỏ, nếu những việc nhỏ không thể bỏ qua.
Ánh sáng của một chủ đề có liên quan nhiều đến chiều rộng của nó. Một ánh
sáng có thể được chọn sẽ cắt một đơn vị được tổ chức tốt như phần thân
thành ba hoặc bốn phần riêng biệt, hoặc một phần tạo ra sự phân chia ánh sáng
và bóng tối bằng nhau —hiếm khi tốt. Bóng tối nói chung là nơi ẩn náu của
những điều bí ẩn; và sự bí ẩn luôn quyến rũ. Không ai tốt hơn Rembrandt biết
giá trị của những không gian mơ hồ của hư vô đó, trong bối cảnh và trong
chính nhân vật, một bước chuyển đột ngột từ ánh sáng và tính tích cực thành
phỏng đoán.
Chúng ta nghe thấy trong nhiếp ảnh phần lớn “hiệu ứng Rembrandt-esque”, mà
khi được tạo ra, chứng tỏ chỉ là màu đen. Không thể có bóng nếu không có ánh
sáng, và nỗ lực của Rembrandt là đạt được điều này, thay vì tạo ra bóng tối.
Cảm giác về ánh sáng cũng có thể được thể hiện rộng rãi bằng sự chiếu
sáng trực tiếp. Ở đây, cái bóng đóng một vai trò rất nhỏ và chủ thể được thể
hiện dưới dạng phác thảo của nó. Dưới tác động như vậy, chúng ta mất đi sự
đa dạng nhưng lại có được sự đơn giản. Điều này đưa chúng ta đến gần với
khu vực hai chiều, vương quốc của nghệ thuật Nhật Bản và trang trí tranh tường.
Machine Translated by Google
148 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Các bức chân dung của Manet, đồ trang trí của Puvis de Chavannes và
[191]
những người Ý thời kỳ đầu, thể hiện chất lượng của bề rộng vì sự đơn
giản của ánh sáng mà những đối tượng này nhận được.
Chiều rộng trong việc xử lý hình có thể đạt được bằng ánh sáng
được phân loại . Nếu một cái bóng được tạo ra ở phía dưới bức tranh
đủ mạnh để xóa sạch cả ánh sáng và bóng của chi tiết, rồi làm cho nó
yếu đi khi nó đi lên và cuối cùng nhường chỗ cho ánh sáng, nơi cần
ánh sáng nhất, thì đó cũng là sự đơn giản tuyệt vời. vì yếu tố đa
dạng sẽ là kết quả.
Vì vậy, trong cách xử lý hiệu quả nhất trong trang trí tranh
tường, người ta chỉ nhìn thấy những hình thức hoành tráng, sự chuyển
động, ý định, những thứ phù hợp nhất với bề mặt bên trong của tòa nhà
cũng là những thứ có tầm quan trọng lớn hơn. Thực tế này được sử
dụng như một lập luận cho giả định rằng hội họa xét cho cùng phải là
một nghệ thuật có hai chiều, chiều dài và chiều rộng, dành độ dày và
cách thể hiện nó cho điêu khắc. Bức tranh này cướp đi chất lượng của
khía cạnh tự nhiên, ngoại trừ dưới tác động duy nhất của ánh sáng
hoàn toàn trực tiếp và bỏ qua sự phát triển của nó vượt ra ngoài
những biểu tượng màu sắc đơn điệu của người Ai Cập cổ đại, người
Mỹ da đỏ và người Nhật, một sự phát triển được khởi đầu bởi người
Hy Lạp và kể từ đó tuân theo của tất cả các quốc gia phương Tây.
Học sinh nào đến với thiên nhiên và chỉ nhìn thấy khối lượng, loại
bỏ mọi chi tiết, sẽ có cơ hội trở thành một nhà tô màu cũng như một
họa sĩ có chiều rộng, hai trong số những phẩm chất quan trọng nhất;
vì nếu anh ta từ chối dừng lại một cách chi tiết thì trí thông minh
của anh ta sẽ kết tinh vào thứ khác thu hút anh ta. Anh ta sẽ càng
[192]
suy nghĩ kỹ hơn về mối quan hệ đơn giản của tông màu và màu sắc
chính xác. Sự khéo léo từ từ sẽ tạo thêm tiện ích cho nét vẽ của anh
ấy và anh ấy sẽ, trong khi nhắm đến nhân vật, thông qua chiều rộng,
sẽ giới thiệu chi tiết đặc trưng một cách vô thức. Đây chính là niềm
hy vọng của phương pháp mới đang được đưa vào hệ thống giảng dạy ở
trường công lập hiện nay.
Sơ đồ do ông Dow phát triển mang tính trang trí hơn là tự nhiên,
khía cạnh thẩm mỹ với “Vẻ đẹp” là
Machine Translated by Google
ĐỀ XUẤT.
149
khẩu hiệu đang ở điểm lớn nhất. Việc lấp đầy các không gian theo cách
sắp xếp dễ chịu và hài hòa không đòi hỏi sự thừa nhận chặt chẽ về
khía cạnh tự nhiên. Quả thực điều này bị phủ nhận trong hầu hết các
trường hợp có những hạn chế về trang trí. Với nguyên tắc đầu tiên,
sự thật, nền tảng của mọi nền giáo dục, làm nền tảng cho việc nghiên
cứu đó, phần bản chất của hệ thống này sẽ rơi vào các kênh logic của
nó. Nếu sự rộng lớn và đơn giản của thiên nhiên góp phần tạo nên giá
trị của nó, thì thiên nhiên nên được tư vấn khi nó rộng lớn và đơn
giản. Nghiên cứu về những cái cây có hình bóng màu xám nên được thực
hiện vào lúc chạng vạng, vào buổi tối hoặc sáng sớm, khi không nhìn
thấy chi tiết vô dụng đối với sơ đồ trang trí. Trong những điều kiện
như vậy, không cần phải hy sinh hay hy sinh chút nào. Khi đó tự nhiên
đóng góp trực tiếp số lượng của nó và học sinh không có quyền đảm
bảo rằng sẽ thay đổi nó. Cũng có những lúc bộ mặt của thiên nhiên đa
dạng đến mức người ta có thể quan sát thấy những kế hoạch tuyệt vời
nhất của Notan15 ; một bến cảng đầy những cánh buồm và hải âu, một
đám đông người lốm đốm trên bờ, những ngôi nhà của một ngôi làng rải
rác trên sườn đồi. Dưới ánh sáng trực tiếp, những điều này trở thành những
chủ thể hợp pháp [193] do chính thiên nhiên ban tặng cho kế hoạch mà
tuy nhiên, thỉnh thoảng nó mới tôn trọng.
Do đó, hệ thống đồng hành cùng học sinh nhưng một phần và
khiến anh ta vẫn gõ cửa cách trình bày nghệ thuật tạo hình
theo chủ nghĩa tự nhiên hoàn chỉnh, một sự phát triển mở rộng
đến những khả năng vô hạn bằng cách sử dụng chiều thứ ba.
Làm việc trong hai chiều do tính đơn giản hơn của nó đương
nhiên phải đi trước những phức tạp liên quan đến việc tạo ra
các dạng tự nhiên được mô hình hóa hoàn chỉnh, và trong đó lập
luận về việc sử dụng nó trong giai đoạn đầu phát triển của học
sinh là một lập luận mạnh mẽ.
ĐỀ XUẤT.
15
Notan, một sơ đồ tối và sáng đơn giản trong các khối phẳng.
Machine Translated by Google
150 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Chiều rộng, thường gây ra sự bí ẩn, dẫn đến tính gợi ý. Tại thời điểm
này, nghệ thuật đồ họa chạm tay vào những thứ vô hình, nơi mà sự vật
hòa nhập vào ý tưởng. Ở đây, chúng tôi chuyển giao công việc nhỏ hai
đến bốn của mình với tất cả các thông số kỹ thuật được đánh dấu, vào
tay những người có bàn tay lớn hơn để mở rộng khả năng của nó. Nếu
trí tưởng tượng đưa chúng ta vượt qua giới hạn của nghệ thuật đồ họa
thì chúng ta hãy sử dụng nó bằng mọi cách. Đối với giai đoạn nghệ thuật
này, người theo chủ nghĩa hiện thực chỉ có thể khoanh tay nhìn. Những cư dân ở
thế giới quyến rũ của thần thoại Hy Lạp đã rón rén đến gần biên giới
của cuộc sống hàng ngày ở thời đại đó.
Họa sĩ tĩnh vật phải làm việc với thực tế, và đối với nhiều chủ đề
[193]
khác, chỉ cần thực tế là đủ. Nói chung, trong vẽ chân dung, người ta
cố gắng thể hiện những hình ảnh bên ngoài, nhưng bức chân dung có thể
gợi lên sự tôn kính và phản ánh, hoặc bằng phụ kiện thân mật, kích
thích một chuyển động diễn ngôn trong suy nghĩ.
Người theo chủ nghĩa hiện thực là người biết vẽ và biết cách thực
hiện, vẽ và sơn, họa tiết và kỹ thuật; ông là một họa sĩ; và dừng lại
với điều đó. Nhưng người làm tranh sẽ bước sang một góc nhìn khác.
Anh ta sẽ nhắm bắn qua đỉnh đồi. Anh ta sẽ đánh vào thứ gì đó mà anh ta
không thể nhìn thấy.
Đề xuất vừa mang tính kỹ thuật vừa mang tính chủ quan. Có gợi ý về
chi tiết, hành động và sự thật. Khi tạo ra hiệu ứng, thay vì chi tiết,
của một bó cỏ hay một khối xếp nếp, chúng ta thay thế gợi ý bằng chủ
nghĩa nghĩa đen.
Fortuny, với tư cách là một họa sĩ vẽ hình, là bậc thầy của nghệ
thuật này, sự sắp xếp tuyệt vời của ông về các hình tượng giữa những
tấm xếp nếp và trên cỏ đã mang lại bằng chứng. Ở đây, với vô số màu sắc
tuyệt vời, chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng một bàn tay và cổ tay được
mô hình hóa đẹp mắt, được kết nối chỉ bằng trí tưởng tượng, với vai
và cơ thể. Tuy nhiên, những điều này đã sẵn sàng tiếp nhận nó và giống
như các phần khác của bức tranh chỉ là những điểm thực tế để khuyến
khích việc tìm kiếm phần còn lại. Trò trốn tìm của đối tượng, sự “thất
lạc và tìm thấy” trong hàng, sự hỗ trợ của trí tưởng tượng để cống
nạp, bằng nét vẽ cây đũa thần của anh ta là những trò giả tạo mà qua đó
Machine Translated by Google
ĐỀ XUẤT.
151
Fortuny hòa hợp với thiên nhiên và công chúng, làm say mê thế giới
nghệ thuật thời đó.
[195]
Tuy nhiên, Fortuny chưa bao giờ đưa chúng ta vượt ra ngoài giới hạn
bức tranh của anh ấy. Học thuyết của ông cho rằng việc tránh chi tiết là
nghệ thuật; rằng mang toàn bộ gánh nặng khi trí tưởng tượng có thể bị
lừa để gánh một phần gánh nặng đó là sự cực nhọc của kẻ ngu ngốc. Millet,
người đối lập với anh ta như một người xử lý các công cụ vụng về, đã
tuyên bố mình thật may mắn khi có thể đề xuất nhiều hơn những gì anh ta có thể vẽ.
Trong một trong những cuộc thi tại Học viện Hoàng gia ở Anh, giải
thưởng đã được trao cho việc thể hiện biểu cảm Đau buồn cho thấy khuôn
mặt bị che hoàn toàn, gợi ý được tuyên bố mạnh mẽ hơn thực tế.
Tuy nhiên, trong lĩnh vực gợi ý, nghệ sĩ phong cảnh có phạm
vi rộng hơn nhiều. Ai chưa trải nghiệm sự mê hoặc của đỉnh đồi?
Ngọn đồi có thể không thú vị—về phía bạn,—nhưng vẫn có một ngọn
đồi khác. Có một con đường uốn lượn qua đó, kể về sự đi qua của
ít hay nhiều; đôi chân của bạn đã chạm vào nó và trí tưởng tượng
đưa bạn vào chuyến tàu của cô ấy, và bạn háo hức đi theo sự
quyến rũ của cô ấy.
Giả sử khung cảnh lúc chạng vạng ở một trong những vùng đồng bằng
rộng lớn phía bắc nước Pháp, nơi củ cải đường là cây trồng duy nhất.
Một nhóm xe bò và xe bò che khuất hậu cảnh và không nhìn thấy bóng dáng
nào. Tuy nhiên, nếu trên bầu trời là hình bóng của hai nắm củ cải, thì
việc nhìn thấy một hình bóng hoặc thậm chí một phần của anh ta dường
như là không cần thiết đối với một người quan sát bình thường muốn
biết liệu có ai đó ở đó hay không. Những vật vô tri di chuyển trong không
khí có nghĩa là sự sống. Họa sĩ đã tạo ra một hình tượng và gợi ý [196] khả
năng xảy ra của những hình ảnh khác chỉ bằng vài nét vẽ này. Ở đây chúng
ta có gợi ý về một sự thật. Gợi ý về một hành động có thể được phát
triển hơn nữa bằng cách hiển thị hình người, sau khi đã dùng xong một
nắm, cúi xuống nhặt những người khác. Quan điểm như vậy sẽ là một tuyên
bố thực tế liên quan đến hành động hiện tại nhưng là một tuyên bố được
gợi ý liên quan đến hành động trước đây, tác động của nó vẫn được nhìn
thấy. Nếu sau đó hình đó được thể hiện như đang thực hiện điều gì đó vào bất kỳ thời điểm nào
Machine Translated by Google
152 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
vì thời gian đã rời xa cái điều khiển vị trí của củ cải hơn mức mà
hành động tự nhiên có thể kiểm soát được, anh ta đã buộc vào hình
dáng của mình một hành động tăng tốc nằm ở bất kỳ đâu giữa gây sửng
sốt, buồn cười và không thể thực hiện được.
Sức mạnh của sức mạnh ngụ ý hoặc hành động gợi ý là nền tảng của
nghệ thuật điêu khắc Hy Lạp ở thời kỳ đỉnh cao. Phần lớn lập luận
trong bài tiểu luận phức tạp của Lessing về “Laocoon” là nhằm vào
điểm này, được đưa ra một cách đầy đủ trong thảo luận của ông về
cách đối xử của Timomachus đối với Ajax đang cuồng nộ.
“Ajax không được đại diện vào thời điểm mà anh ta đang hoành hành
trong đàn, bắt và giết dê và bò vì nhầm chúng là đàn ông. Đạo sư cho
thấy anh ta đang ngồi mệt mỏi sau những hành động anh hùng điên rồ
này và thiền định về việc tự hủy diệt. Đó thực sự là Ajax đang cuồng
nhiệt, không phải vì anh ấy đang say mê vào lúc này, mà bởi vì chúng
ta thấy anh ấy đã say mê và phản ứng xấu hổ và tuyệt vọng hiện tại
của anh ấy miêu tả một cách sống động đến mức nào. Chúng tôi thấy
[197]
sức mạnh của cơn bão trong xác tàu và xác chết mà nó đã rải rác trên
bãi biển.”
Trong lĩnh vực nhiếp ảnh khỏa thân, chất lượng này là bắt buộc.
Chúng tôi không muốn tạo cho mình một hình ảnh khỏa thân thân mật
đến mức chúng tôi phải hỏi: “Cô ấy hay anh ấy là ai?”
Cái chung chứ không phải cái riêng là đủ; loại không phải là người.
Nghệ thuật của họa sĩ có ít nét chạm mạnh hơn thông qua phương
tiện này so với sự việc về vị thượng nghị sĩ đang ngủ trong “Cái
chết của Cæsar” của Gérôme.
Trong sự gợi ý của một ý tưởng, nghệ thuật đồ họa và tạo hình
nâng lên tầm cao nhất của thơ ca. Bức tranh hay bài thơ khi đó trở
thành bề mặt, khúc xạ ý tưởng trải dài đến vô tận.
Con sư tử hấp hối của Lucerne, bị mũi tên đâm chết, con sư tử bị
thương của Paris, đâm dưới chân trước mũi tên dùng để tiêu diệt
nó là những biểu tượng tưởng nhớ đội cận vệ Thụy Sĩ của Louis XVI,
và cuộc đấu tranh không cân sức của Pháp chống lại Đức năm '72.
Khi Lorenzo qua đời, nghệ thuật suy yếu và Michel
Machine Translated by Google
BÍ ẨN.
153
Những bức tượng nằm ngửa và treo lơ lửng của Angelo trong lăng mộ của ông ở đó để
biểu thị điều đó.
BÍ ẨN.
Gợi ý với những cột hướng dẫn ma quái dẫn chúng ta qua những mê cung đa
dạng để đến nơi ẩn náu của bí ẩn. Ở đây người nghệ sĩ nên nán lại và học
hỏi tất cả những gì lời tiên tri có thể dạy anh ta.
Ánh sáng tích cực của ngày trôi qua lúc chạng vạng của mặt trăng và các
vì sao.
Những thứ có thể được nhìn thấy và những hình dạng được tạo ra từ bí ẩn
đơn giản của hoàng hôn!
Giá trị của nó thông qua gợi ý có thể được nghệ sĩ biết về mặt kỹ thuật,
vì thông qua việc loại bỏ chi tiết, tác phẩm được sàng lọc về bản chất của nó
và sau đó chúng ta nhìn thấy nó ở mức độ lớn, nếu có, và nếu không, chúng ta sẽ
phát hiện ra sự thiếu sót này. Khi ánh sáng trường quay không hoạt động, nhà
phê bình giỏi nhất của chúng tôi bước vào và tiết lộ trong giây lát những gì
chúng tôi đã tìm kiếm suốt cả ngày.
Trong hầu hết các bức tranh, phải có cơ hội để nói lên điều mà mỗi người
sẽ diễn giải tùy theo tính khí của mình, một nơi nhỏ mà mỗi người có thể
vui vẻ giải phóng trí tưởng tượng của mình.
Để giải thích sự phổ biến của nhiều bức tranh cả màu lẫn đen trắng trên
bất kỳ nền tảng nào khác ngoài nền tảng bí ẩn dường như đôi khi là không
thể. Sức hấp dẫn mạnh mẽ đối với tất cả các tầng lớp bởi các chủ đề chứa
đựng gợi ý bí ẩn được chứng minh bằng tần suất các giải thưởng như vậy
trong các cuộc thi nhiếp ảnh và các cuộc thi khác.
Sinh viên nhiếp ảnh hỏi liệu các cạnh mờ, bóng trống và chi tiết mơ hồ
có nghĩa là chất lượng hay không. Chúng chắc chắn có nghĩa là sự bí ẩn, khi
áp dụng cho một chủ đề thích hợp có nghĩa là người nghệ sĩ đã hòa nhập nghệ
thuật của mình với trí tưởng tượng của người xem. Do đó, anh ta đã cho vay
nặng lãi.
[197]
Machine Translated by Google
154 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Một ngôi nhà nhỏ gần khu rừng có thể là một chủ đề rất bình thường vào lúc ba giờ
chiều, nhưng vào lúc tám giờ tối, được nhìn thấy trong đường nét mơ hồ trên nền
đen của khu rừng hoặc bầu trời có tông màu trầm, nó trở thành một yếu tố trong một sơ
[199]
đồ có kích thước lớn hơn nhiều.
Sự khác biệt giữa mạo từ xác định và mạo từ không xác định, khi đi kèm với ngôi nhà
đó, là sự khác biệt về chất lượng của nghệ thuật mà chúng ta đang nói tới.
Bí ẩn bằng sự lừa dối là việc sử dụng sai lầm một phẩm chất nghệ thuật.
Trong nhiếp ảnh, một người đàn ông thích thú với điểm khắc và không thể dừng lại
cho đến khi anh ta tạo ra một mạng lưới tác phẩm trên khắp chiếc đĩa của mình và
khiến chúng ta nhìn vào bức ảnh này thay vì bức ảnh của anh ta, mà nếu tốt thì đã
không cần nói đến—một thiết bị thông minh của ném bụi vào mắt chúng tôi. Một người
khác tạo ra thứ có vẻ giống như một bức vẽ bằng bút chì, và một số trong số đó là sự
bắt chước rất tốt, nhưng tốt nhất là một sự lừa dối.
Làm cho một thứ gì đó trông giống một thứ khác là một sự xuyên tạc của một khám phá
xuất sắc trong quy trình chụp ảnh, vốn cung cấp các phương tiện để đảm bảo sự thống
nhất (và trong từ này chứa đựng mọi nguyên tắc bố cục) bằng cách thêm vào hoặc bớt đi
khỏi sản phẩm đầu tiên.
Điều này có thể liên quan đến việc phá hủy hai phần ba hoặc ba phần tư đĩa hoặc
nó có thể yêu cầu nhiều điểm nhấn được cung cấp một cách tinh tế trước khi đạt được
sự thống nhất, trước khi chủ đề bị tước bỏ những phần không cần thiết hoặc trước
khi nó có thể được coi là hoàn chỉnh. Hãy để công việc tốt đẹp đó tiếp tục - và cả
những loại khác nữa, nếu bạn muốn, những pha nguy hiểm, nhảy cầu mùa hè và biểu diễn
vòng tròn, nhưng trong phẩm giá của các cuộc thi nhiếp ảnh, hãy đưa ra những sự lừa
dối, bắt chước những thứ khác, không có chỗ đứng hay khu tư.
Không ai có thể phủ nhận sự quan tâm đến một dòng nhạy cảm, linh hoạt và trong
[200]
việc thể hiện khối lượng theo từng dòng. Nhưng nhiếp ảnh là một nghệ thuật xử lý các
bề mặt hoàn thiện của mô hình hoàn hảo, và những người làm trong lĩnh vực nghệ thuật
này nên bảo tồn “bản chất” của đối tượng của họ.
Người đàn ông cảm thấy đường nét tốt hơn nên khắc hoặc sử dụng bút chì.
SỰ ĐƠN GIẢN.
Machine Translated by Google
DỰ TRỮ.
155
Bề rộng đồng thời nuôi dưỡng tính gợi ý sẽ sinh ra sự đơn giản; một
phẩm chất chủ quan.
Khi áp dụng vào nghệ thuật tranh ảnh, sức hấp dẫn đầu tiên của sự
đơn giản là sức hấp dẫn về mặt tinh thần. Chúng ta không bị thu hút bởi
kỹ thuật, màu sắc hay những thứ gây rắc rối cho họa sĩ; mà bằng thái độ
tinh thần của anh ta đối với chủ đề của mình. Nếu chúng ta xác định rằng
kết quả đã đến từ sự loại bỏ, rằng để tạo ra nó, rất nhiều thứ đã bị vứt
đi và rằng người nghệ sĩ thích những gì anh ta đã hy sinh hơn những gì
có thể có, thì sự thừa nhận đối với sự cô đọng này đi đôi với sự tôn
trọng. Tuy nhiên, có một kiểu đơn giản, kiểu Simon đơn giản, hoặc không
sẵn sàng đảm nhận những việc khó, dẫn đến việc lựa chọn chủ đề dễ dàng
về bản chất.
Sau khi tìm thấy một chút quyến rũ khiêm tốn nào đó, Simon Đơn giản
quay lại và vặn vẹo nó để giảm bớt, với tuyên bố tha thiết rằng không có
phẩm chất nào cao hơn sự đơn giản; nhưng sự trống rỗng có mục đích
giơ tay vô ích để thánh hóa tinh thần thơ ca.
Nơi mà sự đơn giản thực sự phục vụ người nghệ sĩ trong nhiệm vụ của mình nằm ở chỗ
trường hợp đòi hỏi sự thống nhất của nhiều yếu tố.
Trong hội họa, Rubens và Turner đã rèn luyện, mang lại [201]
hòa âm từ đàn organ gồm ba bờ và nhiều điểm dừng, tự đặt cho mình nhiệm
vụ của những người đàn ông mạnh mẽ.
Bất kể chủ đề nào được dự kiến, phẩm chất của công quốc được ưu
tiên hơn tất cả những chủ đề khác. Đây là bước đầu tiên hướng tới sự
đơn giản; một số người nghĩ rằng đã trở thành thủ lĩnh; do đó, một số
đối tượng trong thành phần số lượng và một số đối tượng trong sơ đồ
chiaroscuro chiếm ưu thế. Khi đã xác định được điều này, vấn đề tiếp
theo là làm thế nào để duy trì được công quốc và mức độ hy sinh mà tất
cả các đối tượng khác phải phục tùng.
Khi xem xét nhanh nhiều tác phẩm nghệ thuật, người ta sẽ thấy những tác
phẩm có sức hấp dẫn mạnh mẽ nhất là những tác phẩm trong đó các yếu tố
đơn giản, hoặc nếu phức tạp thì bị chi phối bởi đặc tính này thông qua
tính nguyên tắc.
Machine Translated by Google
156 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
DỰ TRỮ.
Một sự phân chia đơn giản khác là Dự trữ. Trong câu nói đơn giản của vị
tướng La Mã trở về: “Tôi đã đến, tôi đã thấy, tôi đã chinh phục”, tất cả
những gì mà nguyên lão viện muốn biết đều đã được nêu ra và nó đã có được
sức mạnh nhờ những điều chưa được nói ra. Bất cứ điều gì khác có thể làm
hài lòng sự tò mò của những người kiểm tra anh ta, nhưng người đàn ông, khi
nắm giữ bí mật này, đã tự biến mình thành đối tượng được quan tâm.
Rembrandt đã nói với chúng ta rằng gam màu biểu đạt chính đáng nằm ở khoảng
cách nào đó giữa vùng tối sâu nhất trong bảng màu của chúng ta và vùng sáng
cao nhất của nó. Biểu hiện thông qua những giới hạn là trang nghiêm, một phẩm
chất mà sự nỗ lực để lấp đầy mọi giới hạn đều hy sinh. Đó là lực lượng nhanh
[202]
chóng bị lãng phí bởi diễn viên trẻ, người “làm quá mức”, làm xáo trộn sự
cân bằng lực lượng ở các bộ phận khác.
Dựa trên trục của Dự trữ, các tín ngưỡng đối lập của những người theo
trường phái Ấn tượng và những người theo chủ nghĩa Tonists gây ra nhiều
tranh cãi nhất. Những người đầu tiên sẽ tấn công những người đi theo Phoebus
của họ một cách không thương tiếc từ đầu đến cuối; những người sau thích
“Cuộc đua chờ đợi”, mọi nguyên tử lực được chi phối và kiểm soát, được tổ
chức để có cơ hội khi cần tăng cường sức mạnh. Đó là sự khác biệt giữa việc
nhắm vào hồng tâm hay toàn bộ mục tiêu.
Xu hướng minh họa gần đây tạo ra kết quả bằng ba hoặc bốn tông màu phẳng
là một tiếng nói khác tuyên bố dè dặt.
Phong trào mới trong nghệ thuật trang trí có thể khẳng định một cách đúng đắn
sự thừa nhận này đối với nó. Trong tác phẩm của Jules Guérin, thật thú vị khi
lưu ý rằng mối liên hệ giữa hai yếu tố bề rộng này có tác động như thế nào.
được áp dụng cho mọi nét vẽ, chỉ thỉnh thoảng thôi, chi tiết được phép nói
lên, nhưng bằng một giọng nói nhỏ nhẹ.
Với số lượng lớn các ý tưởng hình ảnh hiện đang được viết lại trong công
thức trang trí, cần phải có khái niệm rõ ràng về mục đích và những hạn chế
của nghệ thuật trang trí, để nghệ thuật mới này không bị hiểu lầm hay nhầm
lẫn với hình ảnh thuần túy.
Machine Translated by Google
DỰ TRỮ.
157
Machine Translated by Google
158 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Trang trí về cơ bản là bằng phẳng. Nó đại diện cho chiều dài và chiều rộng.
Nó áp dụng chủ yếu cho mặt phẳng thẳng đứng. Nó đề cập đến các biểu tượng của
hình thức, với thực tế bằng gợi ý, với khối lượng màu sắc. Nó thay thế ánh
[205]
sáng và bóng tối bằng ánh sáng và bóng tối của thiên nhiên.
Các quan niệm phát triển dựa trên mặt phẳng thẳng đứng xử lý dữ liệu hình ảnh
làm chất liệu cho việc chia các huy hiệu, với thực tế tự nhiên là thứ yếu đối
với việc điều chỉnh không gian một cách hài hòa. Bản chất của tâm trí trang
trí thể hiện một mô hình đa dạng để từ đó cắt bất kỳ hình dạng nào mà thiết kế
màu sắc yêu cầu.
Ảnh hưởng của khuynh hướng trang trí lên nghệ thuật hội họa đã đưa nhiều
vào thể loại hội họa chưa từng được phân loại.
Ảnh hưởng của Rose Croix đã chứng kiến hạt giống của nó trưởng thành thành
tân nghệ thuật, và những gì được nuôi dưỡng dưới lớp kính trang trí cưỡng
bức đã bất ngờ được cấy vào khu vườn nghệ thuật hội họa. Do đó, có vẻ như
hiến pháp sau này yêu cầu các sửa đổi vì hiếm có phạm vi đủ rộng để phù hợp
với điều mới hơn. Chẳng hạn, thật khó để dung hòa các bề mặt đông đúc và lốm
đốm trong các bức tranh của ông Maurice Prendergast với yêu cầu của quan niệm
cân bằng. Tuy nhiên, phải thừa nhận rằng điểm thu hút đầu tiên của chúng là
màu sắc thường hài hòa với màu đỏ, vàng và xanh lam, và khi đám đông người
hoặc các tòa nhà không tạo thành sự kết hợp cân bằng, chúng thường lấp đầy
khung vẽ để rời đi. không gian tuyệt vời, có tính chỉ huy cao hơn thông qua
sự cô lập của họ so với các nhóm bóp nghẹt giới hạn của khung vẽ. Tuy nhiên,
thường xuyên hơn, những đám đông này có thể được coi là đẹp nhất theo trục
tự nhiên và tuân thủ tất cả các nguyên tắc cấu trúc hình ảnh.
[206]
Trong khung cảnh công viên của anh ấy, cho thấy nhiều tầng người cưỡi ngựa
chồng lên nhau, sức hấp dẫn chính là ý tưởng về chuyển động liên tục mà khung
cảnh truyền tải. Chi tiết này, nếu được lược bỏ một cách khôn ngoan, sẽ thu
hút sự chú ý và sẽ dẫn đến thách thức về mặt này. Khi đó sẽ thấy rằng những gì
chúng ta chấp nhận là
Machine Translated by Google
SỰ CỨU TẾ.
159
ấn tượng về khía cạnh tự nhiên mà chúng ta sẽ yêu cầu nhiều hơn như một
bức tranh hoàn thiện. Chính bởi vì nó mang tính trang trí nhiều hơn là hình
ảnh và bởi vì các phần hình ảnh của nó được thể hiện theo gợi ý nên nó trở
nên hấp dẫn.
Những khái niệm kỳ lạ và hấp dẫn của Mr. Bull trong phạm vi mô tả động
vật đều được ghi dấu ấn trong khuôn mẫu mới hơn này, và danh sách những
họa sĩ minh họa có tác phẩm mang dấu hiệu này ngày càng tăng lên.
SỰ CỨU TẾ.
Quan niệm phổ biến liên quan đến hình ảnh là chúng phải nổi bật; nhưng như
đã nói một cách thích hợp, “họ nên tham gia”; vì vậy hãy cố gắng giữ vị trí
của chúng trong khung và kiểm soát các bộ phận cấu thành. Một vật thể đơn
lẻ cố gắng trở nên nổi bật thông qua sự nhẹ nhõm tuyệt vời mà nó thể hiện,
cũng đáng bị phản đối như một giọng nói trong dàn đồng ca được nghe thấy
phía trên những vật thể còn lại.
Định luật ánh sáng là tất cả các vật thể trong cùng một mặt phẳng đều
nhận được ánh sáng giống hệt nhau. Nếu sau đó, một người có vẻ được ưu
ái thì đó hẳn là do sự đàn áp của những người còn lại. Đôi khi điều này là
cần thiết, nhưng phải rõ ràng rằng nó xảy ra bằng cách này chứ không phải
bằng sự ép buộc trái tự nhiên.
Nghệ sĩ không cần thiết phải nhấc người trông trẻ ra khỏi khung vẽ bằng
ánh sáng cưỡng bức trên nhân vật và bóng tối dày đặc ngăn cách anh ta với
bức tường phía sau.
Correggio biết rất rõ cách bảo tồn bề rộng ở đây. Thay vì sự nhẹ nhõm dễ
dàng và rẻ tiền này, anh ấy gần như luôn chọn cách bù đắp mặt tối bằng tông
màu tối hơn ở hậu cảnh, cho phép bóng của nhân vật tan vào không gian phía
sau một cách khó nhận thấy.
Tất nhiên, chiều rộng và độ mềm mại là kết quả.
Tuy nhiên, đôi khi người ta có thể chứng kiến một nỗ lực giải tỏa khác
biệt trong tác phẩm của những họa sĩ giỏi. Một số bức chân dung đứng của
Valesquez thể hiện niềm vui của họa sĩ khi thực hiện
[207]
Machine Translated by Google
160 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
họ “nổi bật”. Tuy nhiên, trong tất cả những bức ảnh này không có vật
thể nào khác, không có vật phẩm nào được thêm vào nền để tách hình ra.
Đối tượng chỉ đơn giản là đứng trong không khí. Nói cách khác, nó là
một thực thể chứ không phải một thành phần.
Về mặt kỹ thuật, quy trình làm dịu hình nổi là làm phẳng bóng, do đó
làm cho độ tròn rõ rệt của vật thể trở nên kém rõ ràng hơn. Sự bao bọc
của không khí mà tất cả các bức tranh nên thể hiện, — sự tách rời của
vật thể này khỏi vật thể khác — đi xa đến việc tạo ra sự nhẹ nhõm khi
cần thiết.
HOÀN THÀNH.
Nhưng câu hỏi được đưa ra một cách tự nhiên, “nếu sự lừa dối là điều
không mong muốn, thì người nghệ sĩ có nên tạm dừng trước khi hoàn
thành tác phẩm của mình không?” Sự hoàn thiện không phụ thuộc vào việc
[208]
đưa vào mọi thứ mà thiên nhiên chứa đựng, nếu không thì nghệ thuật sẽ
không phải là vấn đề lựa chọn. Kết thúc, mặc dù được các nghệ sĩ khác
nhau giải thích riêng lẻ về mức độ, nhưng được hiểu phổ biến là có
cùng một ý nghĩa. Sự hoàn thiện là sự thể hiện mối quan hệ thực sự của
các đối tượng hoặc các bộ phận của một đối tượng. Khi các mối quan hệ
hoặc giá trị thực sự của sắc thái và màu sắc được thể hiện thì tác phẩm
đã hoàn tất. Điều đó kết thúc nó. Sinh viên năm thứ nhất tưởng tượng
sự cứu rỗi của mình phụ thuộc vào từng chi tiết và tự hào về mức độ
mình có thể nhìn thấy. Người hướng dẫn nhất quyết yêu cầu anh ta nhìn
thiên nhiên với đôi mắt nhắm nghiền với hy vọng rằng anh ta sẽ đạt được thành tựu l
Giữa họ xảy ra chiến tranh cho đến khi học sinh đầu hàng, sau đó người
hướng dẫn bảo anh ta cứ đi tùy ý và biết rằng với bài học đã học này,
anh ta sẽ không sai.
Là một ví dụ toàn diện về sự hoàn thiện không có chi tiết, người ta
có thể lấy các tác phẩm của Mauve nhằm mục đích thể hiện thiên nhiên
chân thực nhất có thể với sắc thái chính xác của nó. Không ai có thể
quan sát bất kỳ bức tranh nào do bậc thầy này vẽ mà không bị kéo xuống
sát mặt đất để có thể bước đi trên đó hoặc ngẩng đầu lên không trung.
Machine Translated by Google
HOÀN THÀNH.
161
và hít thở nó hoặc cảm thấy có thể đưa một hòn đá lao vào độ sâu chất lỏng của nó;
nhưng kết thúc! khi chúng ta tìm kiếm nó ở đâu hoặc nó là gì? Tại Phòng trưng bày
Stewart, người phục vụ có thói quen đưa cho du khách một chiếc kính lúp để kiểm tra
ánh sáng của mắt ngựa hoặc những chiếc khóa trên yên ngựa của Napoléon, trong “Bài phê
bình về các Cuirassiers trong trận Friedland” của Meissonier.
Những món đồ này là điều mà những người theo chủ nghĩa chi tiết vĩ đại quan tâm và chúng [209]
hoàn hảo; nhưng với tất cả nỗ lực mãnh liệt trong sáu năm lao động gần gũi, bức tranh
có độ hoàn thiện kém thực tế hơn bất kỳ tác phẩm nào từng có chữ ký của Mauve. Điều
quan trọng ở phần hoàn thiện đã bị bỏ sót và tôi nghi ngờ liệu có nghệ sĩ hay người
sành sỏi nào từng nhìn thấy bức tranh này, hiện đang ở Bảo tàng Metropolitan, mà không
hề há hốc mồm trước mối quan hệ sai lầm về màu sắc tồn tại giữa lúa mì xanh, những con
ngựa giẫm đạp qua nó và bầu trời phía trên nó. Sự thống nhất của những yếu tố này là
bước đầu tiên để hoàn thiện và người nghệ sĩ với tất cả kiến thức sâu rộng về những
điều nhỏ nhặt của mình chưa bao giờ biết được điều đó.
Nếu vậy, sự hoàn thiện hoàn hảo là một vấn đề nằm ngoài chi tiết, nó sẽ tuân theo nó
phải được tìm kiếm ở nơi nào khác ngoài phần cuối của tự nhiên này.
Một người bình thường sẽ sớm hiểu được ý định của nghệ sĩ và chấp nhận tác phẩm
trên cơ sở này, không nghĩ đến sự hoàn thiện cũng như sự thiếu sót của nó mà nghĩ đến
bản chất; thừa nhận qua gợi ý của hình ảnh anh đã cảm động trước cô.
John La Farge nói trong cuốn “Những cân nhắc về hội họa” của mình: “Trong những
khoảnh khắc này, không phải những khán giả sống trong khoảnh khắc này là một sự tồn tại
thanh thản, cảm thấy như thể họ đã tạo ra tác phẩm mà họ ngưỡng mộ là có thể tha thứ
được sao?”
Khi đó, lập luận cho rằng họa sĩ bậc thầy là người lựa chọn chủ đề, rất quan tâm
đến việc trang bị số lượng và chất lượng nền tảng của nó rồi giao cho bất kỳ ai hoàn
thành.
Việc nó rơi vào tay đồng cảm là lời cầu nguyện duy nhất của anh ấy.
Ông Hopkinson Smith nói: “Cần hai người đàn ông để vẽ một bức tranh, “một người
dùng bút vẽ và người còn lại giết họa sĩ khi anh ta đã hoàn thành bức tranh của mình
mà không hề biết.”
[209]
Machine Translated by Google
162 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
[211]
Machine Translated by Google
PHẦN III – TIÊU CHUẨN
ĐÁNH GIÁ HÌNH ẢNH
“Đối với nhà phê bình, tất cả phụ thuộc vào việc áp dụng đúng đắn
các nguyên tắc của anh ta trong những trường hợp cụ thể. Và vì có
năm mươi nhà phê bình tài tình đối với một người có sự thâm nhập,
nên sẽ thật ngạc nhiên nếu việc áp dụng trong mọi trường hợp đều
có sự thận trọng không thể thiếu để điều chỉnh chính xác thang đo
nghệ thuật .”—Laocöon của Lessing.
CHƯƠNG XIII - CON NGƯỜI TRONG NGHỆ THUẬT
“Nghệ thuật là chất lượng trung gian giữa ý nghĩ và sự vật – sự kết hợp
của cái gì là tự nhiên với cái gì đó chỉ thuộc về con người.”
16
Đối với nhà phê bình hàng ngày, phần lớn bí mật nằm ở mệnh đề nghệ thuật
là bản chất, với con người được thêm vào; bản chất được nhìn thấy qua một
tính khí. Thiên nhiên hiện rõ trên bề mặt của bức tranh. Chúng tôi nhìn thấy
bên này trong nháy mắt. Để tìm thấy người đàn ông trong đó đòi hỏi phải có
tầm nhìn sâu hơn.
Nếu là một họa sĩ vẽ chân dung, anh ta vẽ bề mặt hay nhân vật? Liệu anh
ta có dừng lại sau nó không, hay anh ta đã thành công: cuối cùng anh ta đã
thắng nó chưa? Liệu anh ta có phải là người mà sự tinh tế bẩm sinh đã chứng
tỏ là một tấm gương chân thực trong đó người trông nom anh ta được phản chiếu
hay [212] đường nét thô ráp và không đồng đều của người nghệ sĩ lộ rõ trong
những mặt phẳng giả tạo của việc thể hiện nhân vật? Đối với các bức chân
dung ít hơn các chủ đề khác, liệu chúng ta có thể mong đợi tìm thấy chúng phản ánh
16
Coleridge.
Machine Translated by Google
164 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
nhân cách người nghệ sĩ. Nhưng một số người giỏi nhất, trong khi giải thích tính cách của
người khác, thường thêm vào đâu đó tính cách của riêng họ.
Các bậc thầy cũ hiếm khi ký tên, cảm thấy rằng họ đã tự mình viết ra tất cả các tác phẩm
của mình.
Điều chắc chắn về người vẽ chân dung vĩ đại là anh ta là một
người đàn ông tinh tế. Tất cả lịch sử đều cho thấy điều này.
Nghệ sĩ của chúng ta có phải là một họa sĩ thể loại không: khi đó tâm trí của anh ta
nhìn thấy những điều nhỏ nhặt để thích thú với chúng, hay để làm chúng ta thích thú - nếu
vậy thì anh ta là người phục vụ của chúng ta hoặc tốt hơn một chút, - anh ta có nhìn vào
toàn bộ sự việc với sự chân thành của một mục đích nghệ thuật không? và ở đâu đó có một
thiên tài thực sự, hay chỉ trình bày hết món này đến món khác cho đến khi toàn bộ danh mục
món đồ được hoàn thành, cẩn thận để không để lại lý do chính đáng để chê trách? Liệu người
đàn ông đó đã đề cao chủ đề của mình và nâng nó lên một thứ gì đó cao hơn nghệ thuật bắt
chước hay anh ta tuyên bố rõ ràng trong cách xử lý nó rằng bắt chước là mục đích của nghệ
thuật?
Có phải anh ta là họa sĩ của sự kiện lịch sử; thì anh ta có thuyết phục bạn rằng dữ
liệu của anh ta là chính xác hay cho phép bạn phỏng đoán rằng các chi tiết của anh ta chỉ
là tạm thời? Khung cảnh đó là nguồn cảm hứng hay tầm thường? Liệu anh ấy có thể đưa bạn
vào bầu không khí của một ngày đã qua, hay hình dáng của anh ấy trông giống như những
người mẫu trong trang phục thuê và khá sẵn sàng tiếp tục với quần áo của chính họ và cuộc
[213]
sống hiện đại?
Anh ấy có phải là họa sĩ vẽ hoa; vậy anh ta là một nghệ sĩ hay một nhà thực vật học? Anh
ấy có phải là người đi biển; vậy thì, với tư cách là một người dân trên đất liền, anh ấy đã
khiến bạn cảm thấy giống như một người dân địa phương, hay anh ấy đã vẽ cho bạn dòng nước
có thể bước đi mà không cần đến niềm tin? Anh ấy đã cho bạn thấy sự trang nghiêm, sự bao la,
giai điệu và trên hết là sự chuyển động của biển chưa?
Anh ấy có phải là họa sĩ phong cảnh không? Vậy thì liệu anh ta có đủ khả năng để khẳng
định mình ở mức độ cao hơn tất cả những người đó không? Càng rời xa chủ đề của mình thì
người đó sẽ càng nhìn thấy ít chi tiết vụn vặt hơn. Quá trình đơn giản hóa là cá nhân.
Những gì anh ta lấy từ thiên nhiên, anh ta sẽ lấy lại từ chính mình. Người họa sĩ phong
cảnh trở thành người diễn giải những tâm trạng, tâm trạng của chính mình cũng như của
thiên nhiên, và khi lựa chọn những tâm trạng này, anh ta bộc lộ chính mình. Anh ấy có cho
bạn xem không
Machine Translated by Google
165
các vương quốc trên thế giới từ một đỉnh núi cao nào đó, hay khiến bạn tin rằng
chúng có thể được tìm thấy nếu bạn tiếp tục di chuyển trên không và trên mặt đất
như anh ấy tạo ra? Anh ấy có bắt bạn cùng nghe bản nhạc trầm êm dịu khi thiên nhiên
tử tế, dịu dàng và đáng yêu, hay chất liệu của anh ấy bằng chất xơ chắc chắn khiến
cô ấy có thể đồng hành với anh ấy bằng sự chắc chắn và mạnh mẽ của cô ấy?
Giống như các lực lượng tiềm ẩn của tự nhiên kiểm soát con người nhưng vẫn
tuân theo mệnh lệnh của mình—điện, không khí, hơi nước, v.v.—những lực lượng rõ
ràng và hiển nhiên mà họa sĩ xử lý cũng vậy. Họ ra lệnh cho tất cả các điều kiện và
bằng cách nào đó - anh ta cai trị. Những cách khác nhau mà anh ấy thực hiện điều
này mang lại cho nghệ thuật sự đa dạng của nó và cho phép chúng ta hình thành một thang đo
gồm [214] giá trị tương đối.
Tác phẩm nghệ thuật thu hút chúng ta khơi dậy hai cảm xúc; niềm vui trong chủ
đề này; ngưỡng mộ người nghệ sĩ. Việc phô trương sức mạnh và kỹ năng đòi hỏi sự
quan tâm của chúng ta không nhiều đối với việc được thực hiện, vốn thường mất đi
khi thực hiện, mà là đối với người thực hiện. Nhà thơ với niềm khao khát tiềm ẩn
được diễn đạt hoặc một câu chuyện được kể, người tự ràng buộc mình với những hạn
chế kỳ lạ của bài sonnet Ý, trong việc đưa ra bằng chứng về sức mạnh của mình, sẽ
khơi dậy sự ngưỡng mộ lớn hơn so với khi anh ta không đảm nhận những điều kiện
như vậy.
Chính yếu tố cá nhân đã tạo nên nhiếp ảnh và mang lại cho nó tính chất nghệ
thuật. JC Van Dyke nói, “một bức tranh chỉ là một lời tuyên bố mang tính tự truyện;
chính con người chứ không phải sự thật mới có thể đánh thức sự ngưỡng mộ của chúng
ta; bởi vì, trừ khi chúng ta cảm nhận được sự hiện diện của anh ấy và biết đến tài
năng của anh ấy, bức tranh chỉ là một tập hợp các sự kiện. Đó không phải là công
việc mà là người thợ, không phải cái khuôn mà là thợ đúc, không phải sơn mà là họa
sĩ.”
Hãy chứng kiến điều đó qua tác phẩm của Michel Angelo, bằng cả sơn và đá cẩm
thạch. Chúng ta cảm nhận thế nào về con người của nó ở Franz Hals, ở Rembrandt, ở
Rubens, Van Dyck, Valasquez, Ribera và Goya, ở Watteau và Teniers, ở Millet và
Troyon, ở Rousseau và Rico, ở Turner, Constable và Gainsborough, ở Fildes và Holl,
ở Whistler, ở Monet, ở Rodin và Barnard, ở Inness, ở Wyant và Geo.
Đầy đủ hơn.
Machine Translated by Google
166 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
[215]
Giống như tôn giáo, nghệ thuật không phải là vấn đề bề ngoài.
Bản chất của nó là phải được phân biệt về mặt tâm linh. Đó là tinh thần của người
nghệ sĩ mà bạn phải tìm kiếm;—tìm người đàn ông.
Mặt sau của bức tranh rung động, người họa sĩ bị ám ảnh và ẩn
giấu;
Bức tượng mang hơi thở tâm hồn của nhà điêu khắc được đặt
giá
thầu; Bên dưới niềm vui được cảm nhận là vấn đề vô tận của cảm
giác; Vương miện cho vinh quang được bày tỏ là vinh quang đội
vương miện cho sự mặc khải.
Những biểu tượng của sự tồn tại vĩ đại, nhưng cái được biểu tượng còn
vĩ đại hơn;
Sự sáng tạo và được nhìn thấy rộng lớn, nhưng người sáng tạo bên
trong còn rộng lớn hơn; Phía sau âm thanh là sự im lặng, phía
sau món quà là sự cho đi;
Mu bàn tay tiếp nhận sự rung động của các dây thần kinh nhạy cảm
nhận.
[216]
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XIV - NHỮNG CHẤT TÍNH ĐẶC BIỆT
VÀ LỖI
Nếu chúng ta nhận ra được nét nam tính trong một bức tranh thì ít nhất tác phẩm
cũng có phần giới thiệu thuận lợi. Xa hơn điểm này, nó có thể không làm chúng
ta hài lòng, nhưng nếu không, đó vẫn là vấn đề sở thích giữa người nghệ sĩ và
chính bạn; và, về hương vị thì không có gì phải bàn cãi. Chính tại thời điểm
này, nhà phê bình hời hợt đã mắc sai lầm. Việc không thích chủ đề này, dù được
diễn đạt khéo léo đến đâu, cũng không bao giờ là lý do để lên án. Câu hỏi công
bằng cần đặt ra là ý định của người nghệ sĩ là gì? Câu trả lời của nó kích thích
sự thách thức của bạn; "Có đáng để biểu hiện không!" Nếu thừa nhận, sự phán xét
thực sự sẽ bắt đầu.
Anh ấy đã làm được điều đó chưa; nếu không hoàn toàn thì ở mức độ nào?
Vấn đề bằng cấp sẽ đòi hỏi sự kiên nhẫn và phán đoán đúng đắn. Có thể có ít
hoặc nhiều sự tỉnh táo khi lên án một bức tranh chỉ vì một lỗi duy nhất. Nó phụ
thuộc vào loại. Có sai sót trong việc lựa chọn, trình bày (kỹ thuật) sự kiện tự
nhiên và nguyên tắc nghệ thuật. Chúng ta có thể tha thứ cho người thứ nhất, tha
thứ cho người thứ hai, tìm sự xoa dịu nhỏ cho người thứ ba, nhưng đối với
người mà các nguyên tắc nghệ thuật chẳng có ý nghĩa gì, thì người đó là một
người theo chủ nghĩa vô chính phủ trong nghệ thuật.
Lỗi lựa chọn là lỗi phán đoán. Một người có thể chọn một chủ đề không mang
lại lợi ích gì và không mang lại kết quả; tuy nhiên, trong nỗ lực biên tập lại
các yếu tố của nó, anh ấy có thể đã thể hiện [217] kỹ năng và kiến thức tuyệt vời và có
thể đã sử dụng những năng khiếu hiếm có nhất của mình vào đó - kỹ thuật tốt và
màu sắc đẹp. Nhà phê bình phải đọc ẩn ý và đổ lỗi cho sự phán xét chứ không phải
nghệ thuật. Lựa chọn yếu kém và bố cục yếu sẽ dễ bị coi là lỗi hơn là vẽ xấu và
màu sắc không phù hợp.
Đối với nghề nghiệp, danh hiệu “bình dân” có sức nặng rất lớn đối với một tác
phẩm nghệ thuật. Lựa chọn những gì phù hợp làm chủ đề nghệ thuật có nghĩa là
trải nghiệm. Do đó, chủ đề “vô ơn” và bố cục tồi có thể đánh dấu sự mới mẻ trong
nghệ thuật tạo hình - sinh viên mới ra trường với nét vẽ chính xác và chân thực.
Machine Translated by Google
168 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
màu sắc và ai có thể đầy hứa hẹn, nhưng ai đã trở nên bối rối với thuật
ngữ tiếng Pháp soujet ingrat. Mỗi nghệ sĩ đều có những nghiên cứu thuộc
loại này chứa đựng đủ sự thật để cứu chúng khỏi bị vẽ đè lên như vải vẽ,
và hầu hết các họa sĩ đều biết nơi dành cho những thứ như vậy - nhà kho.
Triển lãm các nghiên cứu thú vị như việc tiết lộ phương tiện để đạt được
mục đích, và công chúng nên phân biệt giữa mục đích của “nghiên cứu” và
của bức tranh.
Ở đây ẩn chứa sự bất công khi thu thập di sản của một nghệ sĩ và rao
bán mọi mảnh vụn tìm được. Nhóm buôn bán háu ăn tràn vào ngôi nhà Millet
sau cái chết của người nghệ sĩ đó đã thực hiện một cuộc truy quét sạch sẽ
như một đàn kiến trong một ngôi nhà gỗ một tầng của người da đỏ. Kết quả
là chúng ta thấy trong các phòng trưng bày trên khắp châu Âu và đất nước
[218]
này có nhiều thứ lặt vặt bằng phấn màu không những không hoàn thiện mà còn
tệ về mặt màu sắc.
Millet chỉ sử dụng một số bút chì màu cứng để thử nghiệm khả năng gợi ý
màu sắc, được dịch bằng dầu. Một số thất bại trong bố cục và phần lớn màu
sắc không khác gì bất kỳ bàn tay non nớt nào có thể tạo ra với những
phương tiện hạn chế như vậy. Cho phép những điều này đưa vào bất kỳ ước
tính nào về Millet hoặc coi chúng một cách nghiêm túc vì chứa đựng ước
tính nghệ thuật của riêng anh ta, hoặc có giá trị nội tại, là điều điên rồ.
Những sai lầm trong lựa chọn cũng có thể dẫn đến sự khác biệt về quan
điểm. “Ai lại muốn vẽ bạn khi không ai muốn nhìn bạn?” một nhà văn học già
nói với một người đàn ông dị dạng.
“Không phải vậy,” người nghệ sĩ nói; “Tôi sẽ vẽ bạn mặc dù mọi người có
thể không thích nhìn bạn và họ sẽ nhìn bức chân dung của tôi không phải vì
bạn mà vì nghệ thuật của tôi và thấy nó thú vị.”
Sự sùng bái tuyên bố bất cứ thứ gì là một chủ đề, giá trị của nó phụ
thuộc vào những gì nghệ sĩ thêm vào, là một sự cân bằng lành mạnh đối với
nhóm họa sĩ văn học đã ảnh hưởng đến nghệ thuật Anh một thế hệ trước,
trường phái của Rossetti, Burne-Jones và Maddox -Brown, người luôn nỗ lực
trình bày ý tưởng thông qua nghệ thuật. Đối với họ, ý tưởng là quan trọng
nhất và kỹ thuật theo thời gian bị thu hẹp lại, chủ đề với ý nghĩa thường
xuyên được phân nhánh của nó, chứng tỏ là
Machine Translated by Google
169
ngoài sự thể hiện nghệ thuật của họ.
Một lần nữa, nỗ lực phổ biến nhằm hình dung ra những bức tranh mà người nghệ
sĩ không bao giờ mong đợi chúng ta tìm thấy cũng đáng trách trong lĩnh vực đồ họa
cũng như trong nghệ thuật âm nhạc. Thường không có ý nghĩa văn học nào trong một
số ví dụ hay nhất về cả hai. Sự hài hòa, giai điệu, màu sắc và kỹ thuật [218] thuần khiết
và đơn giản là toàn bộ ý định của nó.
Điều này có thể gợi ý gì cho cá nhân mà anh ta được chào đón, nhưng câu châm ngôn
lém lỉnh của một số nhà thuyết giáo về nghệ thuật về những ý định ẩn giấu sẽ cho
thấy rằng họ đã thực hiện một thỏa thuận, với sự tin tưởng hoàn toàn của đối tác
im lặng để khai thác anh ta. Hãy cẩn thận với chú thích có viền mạ vàng hoặc nghệ
thuật phụ thuộc vào nó. Một nhà văn có trí tưởng tượng bình thường và tiếng Anh
thông thạo có thể đánh giá cao bất kỳ tác phẩm nghệ thuật nào mà anh ta mong muốn
và nhờ điều này mà nhiều danh tiếng được đảm bảo.
Khi trình bày một chủ đề thông qua các yếu tố hình ảnh nhất định, nhà phê bình
sẽ biết liệu cơ hội có được tận dụng tối đa hay không. Nếu bố cục tỏ ra thỏa đáng
và chủ đề như đã trình bày vẫn không lay động được nhà phê bình, anh ta phải
chuyển từ phân tích khoa học sang những phẩm chất chi phối người nghệ sĩ một cách
chủ quan. Anh ta thiếu “khí chất”, và không có khí chất thì ai có cơ hội trong
nghệ thuật? Với nhiều năm theo học tại trường và kỹ thuật hoàn thiện về mặt máy
móc, anh ta thiếu đi ngọn lửa thiêng liêng và khiến chúng ta lạnh lùng. Nhà phê
bình phải nói điều này, và ở đây anh ta trở thành người thầy của công chúng và
nghệ sĩ.
Người khách hàng đồng ý rằng bức tranh đang được thảo luận có mọi phẩm chất
mà người bán hàng đề cập đến và kiên nhẫn nghe anh ta nói nhưng lặng lẽ nhận xét,
“Không phải vậy,” khi anh ta búng ngón tay, là loại nhà phê bình không cần phải
làm vậy. biết tên các đồ vật trong tác phẩm nghệ thuật. Anh ấy cảm thấy một bức
ảnh lẽ ra phải chụp nhanh, còn nếu không thì nó bị thiếu.
[220]
Nhưng ngoài việc trình bày một chủ đề mang dấu ấn của thiên tài, đó là kỹ
thuật của người thợ. Nhu cầu của thời đại hiện nay là về điều này. Nếu một chủ đề
không được vẽ thì nó sẽ khó được coi là nghệ thuật. Ý tưởng, bố cục, màu sắc và
sự hài hòa đều được thể hiện
Machine Translated by Google
170 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
vô ích; tinh thần của thời đại ngồi trong sự phán xét.
Việc trình bày cũng phải mang tính cá nhân, dấu hiệu phân biệt không
thể nhầm lẫn. Có thể nhận ra ngay bằng dấu hiệu này đặt chúng ta trên cơ
sở của sự quen biết thân mật. Có sự khác biệt giữa điều này và cách cư
xử thông thường của các cá nhân.
Cái sau áp dụng cho các mục đặc biệt trong ảnh, cái trước áp dụng cho
phong cách thể hiện cá nhân. Một nghệ sĩ có thể có một cách nhìn tất cả
các cái cây, hoặc sự giống nhau của bức tranh này với bức tranh khác có
thể là do chỉ có một loại cây mà anh ta quan tâm, hoặc một thời điểm
trong ngày khi tất cả các cái cây đều thu hút bút vẽ của anh ta. Trong
trường hợp đầu tiên, anh ta là một người theo chủ nghĩa lịch sự, trong
trường hợp khác là một công nhân theo một đường lối đã chọn. Không thể
phủ nhận rằng nhiều nghệ sĩ thành công ở một phạm vi giới hạn đã đồng ý
dừng lại, không tiến xa hơn trước áp lực của người buôn bán hoặc công
chúng. Nhu cầu về các chuyên gia có nhiều lý do trong khoa học và cơ học
hơn là trong nghệ thuật,
vốn là hoặc phải là kết quả của sự thôi thúc.17 Corot tuyên bố rằng
ông thích thứ âm nhạc nhẹ nhàng, ngọt ngào của buổi bình minh sớm và đối
với ông, nó có đủ sự đa dạng để giữ chân ông. làm việc miễn là anh ta có
thể vẽ; nhưng sự nô lệ của một nghệ sĩ đi theo rãnh của một thành công
[220]
đã qua bởi vì nếu anh ta bước ra khỏi nó, người buôn bán sẽ cau mày và
không xử lý tác phẩm của anh ta, thật đáng thương, phơi bày ra trước
mắt người xem từ năm này qua năm khác bức tranh vẽ lại những thay đổi
nhỏ như mới mẻ yêu cầu. Sẽ là một dấu hiệu lành mạnh hơn trong nghệ
thuật nếu báo chí và công chúng hoan nghênh những dự án mạo hiểm mới khi
rõ ràng rằng một nghệ sĩ, do đó, đang tìm cách làm những điều tốt hơn và
có lẽ thấy mình đang đi theo một hướng mới hơn. Nhưng sự đa dạng trong
nghệ thuật được duy trì không cần đến sự đa dạng của mỗi cá nhân mà của
nhiều cá nhân. Vì vậy, Van Marke phải vẽ những con bò, những con cừu
Jacque và Wouvermanns phải được kể bằng con ngựa trắng không thể tránh
khỏi, và việc chỉ nhắc đến tên nghệ sĩ mỗi lần đều có nghĩa là cùng một loại bức tranh
17
Trong vòng mười hai năm qua, các phong trào nghệ thuật mới hơn đã xuất hiện—Chủ nghĩa
Hậu Ấn tượng, Chủ nghĩa Ấn tượng Mới, Chủ nghĩa Lập thể, v.v. Để biết thảo luận đầy đủ về
chúng, hãy xem “Quan niệm về Nghệ thuật” của tác giả, GP Putnam's Sons.
Machine Translated by Google
171
của một câu hỏi có nhiều mặt. Công chúng, như ông Hamerton tuyên
bố, ghét phải gánh nặng cho mình bằng những cái tên; có thể nói thêm
rằng nó cũng ghét phải phân biệt với bất kỳ cái tên nào. Một năm nọ,
một họa sĩ vẽ chân dung giỏi ở Anh đã trưng bày tại Học viện Hoàng
gia một con công được vẽ rất đẹp. Mọi người say sưa và sau đó anh
ta không được phép vẽ gì khác. Đôi khi người ta chứng minh rằng sự
phân biệt đối xử này là không có lý do, khi nhiều người đàn ông
vượt lên trên sự hạn chế. Chân dung và phong cảnh của Gainsborough
đều mạnh mẽ như nhau, tác phẩm của các họa sĩ bằng đá cẩm thạch và
các nhà điêu khắc sử dụng màu sắc đã gây bất ngờ cho giới phê bình
và là một lập luận chống lại “đặc sản”.
Có hai mức độ trong việc lật đổ sự thật tự nhiên.
Ví dụ, nếu theo định luật vật lý, góc tới [221]
bằng góc phản chiếu, người ta thấy rằng một đám mây trên bầu trời sẽ phản
chiếu xuống nước quá gần cuối bức tranh, giấy phép của họa sĩ có thể di
chuyển nó lên cao hơn theo đường thẳng đứng của nó; nhưng nếu cùng một đám
mây được tạo ra để phản chiếu một góc vài độ sang phải hoặc sang trái, thì
người nghệ sĩ đã vi phạm định luật quang học đơn giản nhất. Nghệ thuật của
họa sĩ tốt nhất là một trong những sự lừa dối. Trong trường hợp đầu tiên lời
nói dối là hợp lý. Trong trường hợp thứ hai, bất kỳ cậu học sinh nào cũng
có thể “nói xấu” nghệ sĩ.
Có những họa sĩ giỏi dường như biết rất ít và ít quan tâm đến thực tế
vật chất. Công việc kinh doanh của họ là với bề mặt trái đất; lý do tại sao
và tại sao của vũ trụ mà họ phớt lờ, tự mãn trong sự thiếu hiểu biết của
mình cho đến khi điều đó khiến họ đặt ngôi sao buổi tối vào trong vòng
cung của mặt trăng lưỡi liềm, khi họ khó chịu khi được thông báo rằng mặt
trăng không phát triển từ hình dạng này đến tròn quả cầu mỗi tháng một
lần. Nhưng đôi khi, dù người nghệ sĩ có thể không coi thường vũ trụ, anh
ta vẫn thể hiện sự bất cẩn trước thực tế tự nhiên và cần bị hắt hủi. Chính
trong phạm vi này, nhà phê bình nhỏ bé bước đi một cách đắc thắng, tỏ ra
là một người khôn ngoan và sáng suốt. Anh ấy giải quyết những mâu thuẫn
bằng ngón tay cái và ngón tay khéo léo của mình và kêu lên, "Tôi là một
cậu bé thông minh biết bao." Tuy nhiên, bất chấp anh ta, Rubens, vì lợi
ích của một đường nét tốt hơn ở tiền cảnh của một trong những người vĩ đại nhất của anh ta
Machine Translated by Google
172 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Các tác phẩm dám tái tạo lại một con ngựa với đầu nhô ra từ phần thân sau, để phần đuôi
đóng vai trò là bờm, và Turner vẫn tiếp tục vẽ sai các lâu đài.
[223]
Nhưng những nhà phê bình này có chỗ đứng của họ. Ngay cả Ruskin cũng chấp nhận điều này
như một phần công việc của anh ấy
Có những trường hợp, như mọi nghệ sĩ đều thừa nhận, khi sự thiếu nghệ thuật
nhà phê bình với những điểm chung thô thiển của ông được hoan nghênh nhất.
Đối với người vi phạm các nguyên tắc nghệ thuật, phạm vi nghệ thuật của anh ta chắc
chắn phải ngắn, phần thưởng của anh ta là một nụ cười thương hại, kết thúc là tự sát.
Tính độc đáo có thể đạt được mọi phạm vi cần thiết trong giới hạn của Nguyên tắc nghệ thuật.
Ruskin trong nguyên tắc vẽ của mình đã liệt kê những điều này là “Tính nguyên tắc,
tức là đối tượng chính trong bức tranh mà người khác chỉ ra: Sự lặp lại, sự nhân đôi của
các đối tượng mang lại sự yên tĩnh: Sự đối xứng phát triển sự trang trọng, nhưng trong
phong cảnh, nó phải cân bằng, không trang trọng. Tính liên tục: giống như sự nối tiếp nhau
của những cột trụ, mỏm đất hay những đám mây liên quan đến sự thay đổi và nhẹ nhõm, nếu
không nó sẽ chỉ là sự lặp lại đơn điệu. Độ cong: tất cả các vật thể đẹp đều được giới hạn
bởi những đường cong vô hạn, nghĩa là có hướng thay đổi vô hạn, hoặc mặt khác được tạo
thành từ vô số đường cong phụ. Bức xạ: thể hiện ở lá, cành và trong cấu trúc của các cơ
thể hữu cơ. Sự tương phản: về hình dạng, chất liệu và đường nét chung; là sự bổ sung của
quy luật liên tục, độ tương phản của ánh sáng và bóng tối là không đủ.
Trao đổi: như trong huy hiệu quý. Tính nhất quán: hoặc chiều rộng lấn át độ tương phản
nhỏ và tạo ra hiệu ứng của màu sắc hoặc hình thức tổng hợp. Hài hòa: nghệ thuật là một thứ
trừu tượng và phải được trừu tượng hóa một cách hài hòa, giữ được mối quan hệ giữa các
[224]
giá trị.”
Với những nguyên tắc sáng tác nêu trên, ông Ruskin muốn bao quát lĩnh vực kiến trúc,
điêu khắc và hội họa, đồng thời ông tuyên bố chắc chắn có những lĩnh vực khác mà ông không
thể định nghĩa “và đây là những lĩnh vực quan trọng nhất và có liên quan đến sức mạnh sâu
sắc nhất của nghệ thuật. Phần hay nhất của mỗi tác phẩm nghệ thuật là không thể giải thích
được. Nó tốt vì nó tốt.”
Machine Translated by Google
173
Ông Hamerton liệt kê nhiệm vụ của nhà phê bình như sau; “để thốt
ra những sự thật không được ưa chuộng; hướng dẫn công chúng những
kiến thức lý luận về nghệ thuật; bảo vệ những nghệ sĩ chân chính còn
sống trước sự ác ý của những kẻ ngu dốt; ngăn chặn những nghệ sĩ
sống giả tạo gây ảnh hưởng có hại cho lợi ích chung của nghệ thuật;
tôn vinh danh tiếng của những nghệ sĩ đã chết mà tấm gương của họ
có thể có ích; làm suy yếu danh tiếng của những nghệ sĩ đã chết mà
tên tuổi của họ có mức độ uy quyền gây tổn hại; luôn luôn nói với sự
chân thành tuyệt đối; bày tỏ những thăng trầm của quan điểm, không
sợ bị quy kết là mâu thuẫn; để bản thân được thông tin đầy đủ nhất
mà thời gian và cơ hội cho phép, về mọi thứ liên quan đến Mỹ thuật,
dù trực tiếp hay gián tiếp; để mở rộng khả năng đồng cảm của chính
mình; để chống lại sự hình thành của những thành kiến.” Những yêu
cầu trên được nêu rõ đối với các nhà phê bình, những người, vì
quyền hạn ở vị trí nhà báo, là giáo viên nghệ thuật. Về nhân sự và
trình độ của Khoa Giảng huấn này, việc điều tra sẽ gây lúng túng. Sự
nông cạn của việc đánh giá trung bình về các cuộc triển lãm hiện tại
không có gì đáng ngạc nhiên hơn việc các biên tập viên có trách
nhiệm của các tờ báo [225] đặt những lô hàng như vậy vào tay những phóng
viên toàn năng, những người mà đối với họ một buổi chiếu ảnh không
quan trọng hơn một vụ hỏa hoạn hay một trận hỏa hoạn. một chức năng.
Ông Hamerton trong bài tiểu luận của mình kêu gọi các nghệ sĩ viết
về các chủ đề nghệ thuật, vì ý kiến của họ là lời chứng của chuyên
gia, một gợi ý được một nhóm nhỏ các tờ báo hàng ngày ở Mỹ áp dụng thực tế.
Ông Stillman nói: “Không có lao động nào của con người lại bị xuống
cấp như nghệ thuật ngày nay dưới sự chỉ trích của tờ báo hàng
ngày”. Có lẽ không có ảnh hưởng nào gây ra sự thờ ơ và mất lòng tin
của công chúng đối với nghệ thuật hơn những đánh giá về triển lãm
này trên báo chí hàng ngày. Người đọc trích dẫn câu châm ngôn của
một tạp chí lớn như có căn cứ xác thực, hiếm khi phản ánh rằng đây
là ý kiến của một người, người mà, ngoại trừ hiếm hoi nhất, là
người kém trình độ nhất trong số bất kỳ nhà văn nào trong đội ngũ
nhân viên để nói về chủ đề của mình. Đó là giá trị mà người quản lý
trung bình đặt cho đối tượng. Nhìn lại những nỗ lực đã chọn trong một năm của một số
Machine Translated by Google
174 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
trăm người, một đội quân ít ỏi được cho là đủ. Cho dù ý định hướng tới
những điều này có trung thực đến mức nào đi nữa thì những hạn chế cũng
khiến nhiệm vụ trở nên vô vọng, vì mọi nỗ lực nhằm san bằng thang đo đến
mức tốt đẹp có thể bị phá hủy bởi sự cắt xén của người biên tập quản lý
nếu chẳng may một vụ trộm nhỏ khác cần đến bất kỳ phần nào của không gian.
Vì vậy, nhà phê bình từ bỏ nó, dựng lên một bệ đỡ, lay chuyển toàn bộ
bức tường, vâng, các phòng trưng bày, vào quên lãng, và với sự xa hoa của
một Nero, chấp nhận bối cảnh lộng lẫy, dưới ánh sáng của nó trong chốc
lát, ông tỏa sáng rực rỡ, như một khung cảnh mạ vàng cho lời tiên tri của mình.
[226]
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XV - CẢM GIÁC HÌNH ẢNH
18
“Thật may mắn cho cậu bé ngay từ khi còn nhỏ đã biết nghệ thuật là gì.”
Dù nghệ sĩ có tài hùng biện đến đâu trong tác phẩm của mình, nó chỉ thuyết
phục ở mức độ mà khán giả của anh ta sẵn sàng hiểu ngôn ngữ và hiểu chủ đề của
anh ta.
“Người nghệ sĩ treo bộ não của mình lên tường,” người bán hàng kỳ cựu của
Học viện Quốc gia nói, và họ vẫn ở đó mà không có lời giải thích hay bào chữa
nào. Đám đông khi nó đi qua, thích thú hoặc chế nhạo khi những ý tưởng của thứ
ngôn ngữ câm lặng này được hiểu hoặc bối rối.
Nghệ thuật không đòi hỏi lời xin lỗi và không yêu cầu; tất cả những gì cô ấy yêu
cầu là những người có thể ảnh hưởng đến cô ấy phải biết những nguyên tắc mà cô
ấy làm việc. Thời đại của lòng vị tha sẽ có thể đảm bảo cho người nghệ sĩ có đủ
văn hóa trong khán giả để ngôn ngữ của anh ta được hiểu và lời nói của anh ta
không bị coi là một âm thanh không chắc chắn. Công chúng nên hình thành với anh
ta một mối quan hệ đối tác công nghiệp, không phải theo nghĩa hạn chế là cho và
nhận, mà là một thứ gì đó dựa trên sự hiểu biết.
Tỷ lệ khách tham quan triển lãm hàng năm có thể nêu rõ mục đích của trường
phái ấn tượng hoặc phân biệt giữa nghệ thuật này và nghệ thuật âm sắc một cách
thông minh; tỷ lệ nào chỉ nghĩ đến nghệ thuật khi [227] nó khai thác một “chủ đề” hoặc
“kể một câu chuyện”; có bao nhiêu người chỉ nhìn vào một loại tranh và không
quan tâm đến những loại còn lại; biết bao nhiêu người xem qua danh mục với sự
trung thực như một cuốn sách cầu nguyện và không biết gì về nó khi họ đọc ra!
Có bao nhiêu người biết đủ để treo những bức tranh trong nhà mình để mỗi bức
tranh đều được giúp đỡ và không bị hư hại?
Có thể suy luận một cách an toàn rằng mọi nhà sưu tập tranh đều biết và cảm
nhận đến mức đưa ra lý do cho sự lựa chọn tranh của mình, hoặc thậm chí là lời
khuyên hợp lý cho một người bạn cũng muốn sở hữu những bức tranh? Không có
nhiều thứ được mua theo lời của một đại lý đáng tin cậy và được sở hữu với sự
hài lòng vì nó là “tất cả”.
18
Goethe.
Machine Translated by Google
176 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
đúng” và có lẽ là “an toàn” như một khoản đầu tư? Có phải là không hợp
lý không khi yêu cầu nhiều người chia sẻ những niềm vui trong bức tranh
thoáng qua của một thành phố lớn làm cho mình trở nên thông minh theo
một cách khác và thực tế hơn là bằng cách tiếp xúc, chỉ thu thập trong
suốt cuộc đời những gì lẽ ra phải là của họ ngay lập tức làm nền tảng
và để trao đổi vì ấn tượng mơ hồ về niềm vui, được bảo vệ trong sự
thoải mái đơn giản khi biết mình thích gì, tận hưởng quyền lực chắc
chắn và lý do cho điều đó.
Phương tiện tốt nhất để có được cảm quan nghệ thuật là sự liên
tưởng; đầu tiên là có cá tính; thứ hai, với sản phẩm. Phương pháp an
toàn nhất của người nghệ sĩ đối với người chưa quen là sử dụng lời
nói mà họ hiểu được. Trong trò chuyện, các nghệ sĩ, như một quy luật,
nói chuyện một cách thoải mái, và người ta có thể hiểu sâu hơn về nghệ
[228]
thuật chỉ sau hai tuần lưu trú với một nhóm nghệ sĩ hơn là từ tất cả
các chuyên luận từng viết về triết học nghệ thuật. Những nhà sưu tập
tranh thành công nhất đều biết điều này. Họ nghiên cứu các nghệ sĩ cũng
như các bức tranh. Nhưng mặt khác, cũng không thể thừa nhận rằng việc
làm quen với những ví dụ điển hình về nghệ thuật là một cách hợp lý để
nuôi dưỡng một nhà sưu tập sắc sảo và thông minh theo nghĩa hình ảnh
ở một mức độ vượt xa mức độ của những nghệ sĩ có mối liên hệ hoàn toàn
với tác phẩm của chính họ. hoặc với những người có suy nghĩ giống họ,
những người nhất thiết phải tin tưởng một cách chân thành nhất vào bản
thân họ và do đó buộc phải hoạt động theo một lối mòn và do đó có thành
kiến. Vì lý do này, sự liên kết nên đa dạng. Không ai có toàn bộ sự thật.
Âm nhạc ghi điểm ngoài hội họa ở chỗ cần có cá tính. Chúng ta nhìn
thấy người phiên dịch và sự thân mật này hỗ trợ cho sự hiểu biết.
Nhưng dù mối liên hệ giữa nghệ thuật và nghệ sĩ có mạnh mẽ đến đâu,
thì người ta cũng có thể không bao giờ tiếp xúc gần gũi với nghệ thuật
bằng khi làm việc với cô ấy. Nhà phê bình giỏi nhất và an toàn nhất tất
nhiên là người đã biểu diễn. Các chuyên gia là những người đã đi qua
mọi chi nhánh và biết toàn bộ “công việc kinh doanh”.
Những năm tháng làm việc vất vả của những học sinh cuối cùng không
bao giờ đến được vô tình được dùng vào việc thu thập kiến thức để biết
được hình ảnh, và mặc dù sự thành công của thành tích bị phủ nhận,
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XV - CẢM GIÁC HÌNH ẢNH
177
sự bù đắp của họ nằm ở khả năng mở rộng của một chân trời mới đã được mở
ra cho họ. Liệu bức tranh có được tìm thấy trong tự nhiên và sẽ được giải
cứu hay không, cũng như bức phù điêu từ [229] khuôn bao bọc nó, được cắt ra khỏi
môi trường xung quanh bằng bốn cạnh của tấm vải và mang vào trong nhà với
cùng ánh sáng chiến thắng như bức tranh nhà địa chất cảm thấy như nhặt
được một viên ngọc lam từ một tảng đá mà những người khác đã nhìn chằm
chằm vào nhưng không tìm thấy gì; hoặc liệu nó có được tìm thấy hay không,
như một trong nhiều tác phẩm trong bộ sưu tập tranh in hoặc tranh vẽ; hoặc
liệu sự công nhận mang tính cá nhân và yêu cầu sự chấp nhận một thứ gì đó
do chính tay một người tạo ra—để biết một bức tranh khi người ta nhìn thấy
nó—đây là ý nghĩa nghệ thuật. Được hỗ trợ bởi một phán đoán đưa ra lời
biện hộ trước những phản đối của những lời chỉ trích, nó trở thành kiến thức nghệ thuật.
Tìm kiếm và bảo tồn những bức tranh thoát khỏi mê cung của thiên nhiên
là công sức của người nghệ sĩ: nhận ra chúng khi tìm thấy là đặc quyền của
người sành sỏi.
Những sự lễ lạy vô tội mà nhiều người ảnh hưởng liên quan đến các phán
đoán nghệ thuật gợi lên mức độ thương hại tương tự như lời khẳng định
của người ăn xin rằng anh ta cần tiền để trọ một đêm khi bạn và anh ta biết
rằng một người đang đợi anh ta để hỏi thăm tại Văn phòng Từ thiện. Nhiều
người tuyên bố rằng họ không biết gì về nghệ thuật, trong khi có nền văn
hóa toàn diện về nhân văn, văn học, thơ ca, sáng tác văn xuôi, âm nhạc,
thẩm mỹ, v.v. Nguyên tắc của tất cả các nghệ thuật đều giống nhau, việc áp
dụng sẽ đơn giản biết bao những người quản lý nghệ thuật mà người ta biết
đến những gì chưa biết. Nhạc sĩ và nhà thơ sử dụng sự tương phản, ánh
sáng và bóng râm, sự chuyển màu, phản đề, sự cân bằng, trọng âm, sức mạnh
đối lập, sự cô lập và thiếu sót, nhịp điệu, tông màu, cao trào, và trên hết
[230] là sự thống nhất và hài hòa.
Hãy để nhạc sĩ và người am hiểu văn học thách thức tác phẩm nghệ thuật
vì vi phạm bất kỳ điều nào trong số này và phán quyết mà kết quả có thể
được chấp nhận một cách nghiêm túc; tuy nhiên bản chất lại nằm ở bên ngoài
- với chính thiên nhiên. Chính ở đây mà người viết chứng khoán của tờ báo
hàng ngày đã bỏ lỡ nó. Anh ta có thể có đủ khoa học, nhưng lại thiếu tình
yêu, sự mặc khải qua sự hiệp thông.
Machine Translated by Google
178 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Tuy nhiên, nếu bỏ qua điều này, khả năng phán đoán phê phán sẽ an toàn hơn
trong tay một người có nền văn hóa rộng rãi, người không biết gì về các công cụ
hội họa và điêu khắc, hơn là khi được sử dụng bởi một sinh viên nghệ thuật được
đào tạo nửa vời với sự phát triển toàn diện của anh ta. Ruskin cảnh báo chúng ta
về những nhà phê bình trẻ.
Nói tóm lại, máy ảnh sẽ lấp đầy một vị trí cho nhiều người cảm nhận được
hình ảnh và mong muốn tạo ra chúng nhưng với chi phí nhỏ về thời gian và công
sức. Một trường nghệ thuật nhỏ dành cho công chúng đã trở thành một chiếc hộp
đen nhỏ mà mọi người đã tìm kiếm và suy ngẫm trong hàng chục năm qua. Đối với
những người đã xem xét nó và trưng bày tác phẩm trong cuộc cạnh tranh, những
khám phá đã đến. Không sáng tác làm hỏng cơ hội của họ. Bố cục tốt là chín phần
mười của cốt truyện. Khi điều này được thừa nhận thì toàn bộ ý nghĩa nghệ thuật
của họ sẽ trở nên sâu sắc hơn. Sau đó và phải đến lúc đó nhiếp ảnh mới trở thành
đồng minh với nghệ thuật, vì đây là điểm duy nhất mà bộ não có thể hòa trộn với
sản phẩm nhiếp ảnh.
Bất cứ ai đã từng trải nghiệm một cuộc triển lãm nghệ thuật bằng đèn lồng,
[231]
nơi hết bức ảnh này đến bức ảnh khác nối tiếp nhanh chóng và đám đông thể hiện
sự phán xét bằng những tràng pháo tay, sẽ không còn nghi ngờ gì nữa về những bức
tranh nào có sức hấp dẫn mạnh mẽ nhất. “Đám đông” vỗ tay ba kiểu; một cái gì đó
được coi là quen thuộc, “cú hích vui vẻ”, đặc biệt là tiêu đề, và (không biết
tại sao) tất cả các bức ảnh, không liên quan đến chủ đề, đều thể hiện sự thống
nhất. Hai loại đầu tiên không phải là một phần của lập luận này, nhưng thuộc
loại cuối cùng, sự hấp dẫn tự nhiên, tự phát của tâm trí lành mạnh bởi những gì
hoàn thiện thông qua sự thống nhất chứa đựng lý do không thể bỏ qua. Các chủ đề
có lợi ích tương đương hoặc lớn hơn gây phản đối sự thống nhất sẽ bị loại bỏ
trước bồi thẩm đoàn này.
Không có cơ hội nào có giá trị hơn đối với nhiếp ảnh gia nghiệp dư ngoài
triển lãm đèn lồng, và thực tế là đến nay vẫn không quá mười hoặc mười hai phần
trăm. những gì được hiển thị là tốt về mặt hình ảnh sẽ kích thích việc tìm kiếm
phương pháp khắc phục.
Đối với học sinh, để lấp đầy tầm mắt những tác phẩm hay và
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XV - CẢM GIÁC HÌNH ẢNH
179
biết tại sao tốt, có giá trị ngang bằng với việc nghiên cứu bố cục lỗi
để tìm ra lý do tại sao xấu.
Thử thách khám phá những sáng tác không tốt cũng không xấu
trong đó chúng có thể được cải thiện là cách thực hành tốt hơn.
Đây là sự luyện tập thường xuyên của mỗi nghệ sĩ, là việc đẩy những
hạt cát ra khỏi cỗ máy vận hành dễ dàng của anh ta.
Trước khi nhiếp ảnh trở thành mốt, nhà văn có đặc ân được gặp một
bác sĩ ở quận, người đã rèn luyện cho mình khả năng phê phán hình ảnh.
Đường vòng của anh ấy nằm trong số những khung cảnh mục vụ thú vị nhất.
Bị kích thích bởi vẻ đẹp của chúng , [232] đã trở thành thói quen của anh ấy,
khi đi du lịch, đánh dấu các bức ảnh về lộ trình của mình, ghi lại nơi
hai người chạy cùng nhau, quyết định những chi tiết nào là không cần
thiết, hoặc ở đâu, bằng cách rời khỏi đường cao tốc và đến gần hoặc rút
lui. anh ấy đã khám phá ra những cái mới. Sau một thời gian, anh ấy mua
một chiếc ly Claude Lorraine. Không lâu sau lần mua hàng này, tôi đã
gặp anh ấy. Sự nhiệt tình của anh ấy thật thú vị. Với cách đóng khung
quan điểm này , khả năng phán đoán của anh ấy trở nên nhạy cảm hơn và
khi anh ấy cho những người bạn đi cùng mình xem những bức ảnh phản
chiếu này, anh ấy đặc biệt chú ý nhất đến điểm dừng ngựa của mình.
Người đàn ông mà đối với họ hiếm có phòng trưng bày tranh, đã nói một
cách thông minh về cấu trúc cơ bản của tranh như hầu hết các nghệ sĩ.
“Tôi mua những bức tranh của Mauve,” một giáo sĩ ở Paris nhận xét,
“bởi vì anh ấy đưa vào đó những gì tôi cố gắng truyền đạt vào bài giảng
của mình; tính đơn giản, tính gợi mở và trình tự logic.”
[232]
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XVI - MÀU SẮC, HÀI HÒA,
TẤN
Khi xem một cuộc triển lãm tranh, người đàn ông, phụ nữ và trẻ em bình
thường sẽ bị thu hút bởi những khía cạnh khác nhau của nó; người đàn
ông theo tông màu của các bức tranh, người phụ nữ theo màu sắc, đứa trẻ
gần như hoàn toàn theo hình thức hoặc chủ đề. Tất nhiên, sự khác biệt
mang tính biểu tượng, nhưng có cơ sở cho nó trong mối liên hệ hàng
ngày của mỗi người trong số ba người, người đàn ông với những trang
phục thông thường về trang phục và dụng cụ kinh doanh của anh ta, người
phụ nữ với những chiếc váy dài, đồ trang trí nhà cửa và hoa, đứa trẻ với
thế giới của trí tưởng tượng và sự tưởng tượng mà nó đang sống.
Sự khác biệt liên quan nhiều đến phương pháp và mức độ phát triển
thẩm mỹ của một người. Việc một bức tranh phải có chủ đề là pons
asinorum đầu tiên được vượt qua, đứa trẻ thường thích ở phía xa hơn.
Niềm vui về màu sắc thuộc về phần nhẹ nhàng hơn, tự do hơn hoặc dã man
hơn của chủng tộc.
Giọng điệu phù hợp nhất với sự tỉnh táo của con người.
Sự khác biệt nằm ở sự ưa thích lá sồi khi nó chuyển sang màu đồng và
lá phong khi nó đổi màu xanh của nó thành màu vàng và đỏ tươi.
Trong trường hợp sau, hai màu sơ cấp được phát triển từ màu thứ cấp
và trong trường hợp còn lại là màu thứ ba từ màu thứ cấp. Trong trường hợp
của [234] bằng đồng sồi có sự hài hòa hơn vì ba màu cơ bản đều có mặt.
Trong trường hợp màu vàng và đỏ, có sự tương phản và hiệu ứng,
nhưng kém hài hòa hơn, vì chỉ có hai màu sơ cấp xuất hiện.
Khi nghiên cứu các bức tường, loại hình nghệ thuật màu sắc được cho
là nổi bật nhất, thuộc nhóm thiểu số và có lẽ sự lựa chọn không phức tạp
của một người, từ quan điểm về màu sắc, sẽ là thứ có sự khác biệt hiếm
có, chẳng hạn như cô gái tóc đỏ. người phụ nữ có giá trị cao ở các hòn
đảo ở Biển Nam. Tuy nhiên, nếu nghệ thuật âm sắc và màu sắc có sự hoán
đổi đồng đều cho nhau thì
Machine Translated by Google
182 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
trước đây sẽ bị cướp đi phần lớn sức mạnh, đến mức các nước láng
giềng có màu sắc quá mức. Tuy nhiên, nếu các bức tranh về tông màu và
màu sắc, thay vì được treo cùng nhau, được đặt tách rời, thì người
ta sẽ thấy rằng tông màu trước thể hiện sự thống nhất lớn hơn và thể
hiện vẻ điềm tĩnh và trang nghiêm, và rằng sự kết hợp màu sắc đa dạng
sẽ có khả năng gây tranh cãi. giữa họ cũng như với những người hàng
xóm cũ của họ.
Để có thể có sự phân biệt chính xác giữa nghệ thuật có tông màu,
nghệ thuật màu sắc và nghệ thuật theo trường phái ấn tượng, mục đích
của mỗi loại phải được nêu rõ. “Người theo chủ nghĩa tông màu” chủ
yếu nhắm đến một màu sắc thống nhất, để đảm bảo rằng anh ta chọn một
tông màu để tuân theo, tông màu này sẽ thống trị và sửa đổi mọi màu sắc
của chủ đề của anh ta. Điều này được thực hiện bằng cách sơn thành
một lớp men màu mỏng, phủ lên toàn bộ khung vẽ để mỗi nét vẽ đều có một
phần màu sắc; hoặc bằng cách sửa đổi bức tranh sau đó bằng lớp men trong suốt của
cùng một giai điệu.
Ngược lại, người theo trường phái ấn tượng tận tâm tạo ra sự hài
hòa bằng cách đặt các màu thuần khiết cạnh nhau. Sự hài hòa đạt được
khi ba màu cơ bản hiện diện là đỏ, vàng và xanh lam hoặc là sự kết hợp
của màu thứ cấp và màu chính: xanh lá cây với đỏ, cam với xanh lam hoặc
tím với vàng.
Người theo trường phái ấn tượng còn đi xa hơn, biết rằng sự bổ
sung của một màu sắc sẽ có xu hướng trung hòa nó, đồng thời cung cấp
yếu tố còn thiếu cho sự thống nhất, anh ta tạo ra một bảng màu sống
động trên cơ sở này. Do đó, khi biểu diễn một hòn đá xám, anh ta biết
rằng nếu thêm màu đỏ vào, một chút xanh lam và vàng sẽ giết chết nó,
và ba màu phối hợp với nhau ở khoảng cách xa sẽ tạo ra màu xám.
Do đó, thay vì trộn ba màu cơ bản trên bảng màu của mình để tạo ra màu
xám cấp ba, anh ấy đặt chúng trên khung vẽ ở một khoảng cách thích hợp
(mặc dù anh ấy không quan tâm đến vấn đề này) người xem sẽ trộn chúng
- điều mà anh ấy thường làm. . Ưu điểm của phương pháp thể hiện màu
này nằm ở mức độ tinh khiết mà sắc tố giữ được. Nhược điểm của nó
xuất hiện ở chỗ thường xuyên xuyên tạc sự thật và khía cạnh của tự
nhiên,
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XVI - MÀU SẮC, HÀI HÒA, TONE
183
hy sinh cho một phương pháp trình bày khoa học. Sự đánh giá về chủ nghĩa
ấn tượng hoàn toàn nằm trong câu trả lời cho câu hỏi: “Bạn có thích ấn
tượng không? Vâng, khi họ tốt;” và họ đang ở trong tay phải.
Chúng chỉ tốt khi chủ ý thực sự của chủ nghĩa ấn tượng [236]
đã được thể hiện, khi sự tổng hợp của màu sắc thực sự tạo ra ánh sáng và
không khí, đồng thời ấn tượng về thiên nhiên được tăng cường.
Nhưng giọng nói từ bức tranh thường xuyên kêu lên “bản chất bị treo cổ nhưng đây là chủ nghĩa ấn tượng.”
Những người nhỏ bé theo trường phái ấn tượng nhận thấy có thể thể hiện
nhiều ánh sáng hơn cả những gì thiên nhiên thể hiện ở rất nhiều khía cạnh
của nó, thích thú khi thể hiện sự khác biệt tồn tại giữa thiên nhiên và, dĩ
nhiên, chủ nghĩa ấn tượng. Vì vậy, chúng ta thấy những nỗ lực nhằm “hạ gục”
bằng những cú đấm đồng khoa học này tất cả những ai từ chối chiến đấu với
chúng. Cơn giận dữ phát triển từ những thái độ khác nhau khi tiếp cận thiên
nhiên.
Người bị thu hút bởi vẻ đẹp của cô ấy, quỳ xuống trước cô ấy, chạm vào
bộ quần áo lộng lẫy của cô ấy; người kia nắm lấy cô bằng bàn tay đeo giáp,
trang hoàng cho cô bằng chiếc áo choàng của riêng anh. Do đó, các hiệp sĩ
tán tỉnh cùng một tình nhân là đối thủ của nhau.
Thực tế, không ai có thể phủ nhận rằng những kẻ man rợ trong sơn và lông
vũ gây sửng sốt hơn người mặc trang phục thông thường của nền văn minh,
hoặc rằng các ngôi sao và sọc có sức hấp dẫn lớn hơn tông màu đã được biến
đổi của tấm thảm yêu tinh hoặc một tấm thảm Ba Tư. tấm thảm. Chúng ta treo
lá cờ bên ngoài tòa nhà nhưng cuộc sống hàng ngày của chúng ta lại dễ dàng
trải qua hơn với tấm thảm và tấm thảm.
Một “ấn tượng” một
19
trong số những bức ảnh có tông màu trông thật ngớ ngẩn như [237]
bức tranh sắc thái giữa các ấn tượng và kết luận hợp lý là không nên thực
hiện nỗ lực kết hợp chúng.
Âm thanh trong trẻo của âm vực trên được thể hiện tốt hơn theo công
thức này so với bất kỳ công thức nào khác, nhưng cảm giác chắc chắn
19
Thuật ngữ Chủ nghĩa Ấn tượng áp dụng đúng cho cách phối màu xen kẽ chứ không
phải cho ấn tượng về một cảnh thay cho sự thể hiện thực tế của nó, như có thể
được nghệ sĩ tạo ra bằng màu đơn sắc.
Machine Translated by Google
184 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
và chiều sâu âm sắc của thiên nhiên là những phẩm chất mà nó làm tổn hại.
Chủ nghĩa Ấn tượng thể hiện một cách thẳng thắn bằng cách sử dụng những phương pháp
nhỏ hơn mà những người theo chủ nghĩa tông điệu đạt được bằng những phương pháp lớn
hơn và tự do hơn. Cá nhân phải quyết định xem anh ta muốn biết thời gian khi quan sát
chuyển động của các tác phẩm hay sẽ coi điều này là đương nhiên nếu anh ta nhận được
kết quả.
Về sự quyến rũ của màu sắc, không ai có thể phủ nhận rằng trong các tác
phẩm của các bậc thầy xưa, điều này được tìm thấy ở mức độ cao hơn so
với các bức tranh sản xuất gần đây hơn, và lý do là không phải vì các chất
màu của thế kỷ 14 tốt hơn của chúng ta, mà là vì nó được tìm thấy trong
những ảnh hưởng thay đổi và tinh luyện của thời gian và lớp sơn bóng,
những thứ đã trao cho chúng ánh hào quang huy hoàng của nhiều thế kỷ.
Được hướng dẫn bởi thực tế này, trường phái tôn giáo hiện đại tìm
cách rút ngắn khoảng thời gian giữa ngày sản xuất và chất lượng mong muốn
cuối cùng này, bằng cách kích hoạt các yếu tố này cùng một lúc.
Do đó, họ sơn bằng vecni làm môi trường, nhân rộng các quá trình tráng
men với màu tinh khiết sao cho dưới một số bề mặt của vecni, tác động hóa
học tương tự có thể được kết tủa, điều mà trong nghệ thuật trước đó đã
xảy ra nhưng chỉ có một số ngoại lệ xảy ra thông qua quá trình đơn giản.
những biện pháp bảo tồn cần thiết.
[238]
Hệ quả của việc áp dụng các quy trình tương tự này là các bức tranh có
tông màu và các bậc thầy cũ kết hợp với nhau một cách tự nhiên và có thể
đứng cạnh nhau trong phòng trưng bày của nhà sưu tập.
Tuy nhiên, đây là lý do hoàn toàn thực tế giải thích cho sự phổ biến
ngày càng tăng của nghệ thuật âm sắc, nhưng lại là một trong những lý do
mạnh mẽ để cân nhắc xu hướng từ loại nghệ thuật có khả năng tạo ra sự bất hòa.
Sự minh họa đơn giản nhất về sự hài hòa, sự thống nhất và giai điệu có
thể có trong tự nhiên, vì mặc dù những phẩm chất này có sự trình bày khoa
học, nhưng nhiều người không dễ dàng hiểu được sự phân chia của thang
màu như biểu đồ có thể được hình thành trong cảnh quan mở rộng. . Bầu
trời, khi nó trải dài trên trái đất và phản chiếu ánh sáng của nó lên nó,
sẽ quyết định tông màu của khung cảnh. Mặt hồ bộc lộ sự thật này không thể
bàn cãi, vì nước mang bất kỳ tông màu nào mà bầu trời
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XVI - MÀU SẮC, HÀI HÒA, TONE
185
có thể có. Sức mạnh phản chiếu của bầu trời cũng không kém phần mạnh mẽ
trong cảnh quan.
Sự phản xạ có thể quan sát được ở mức độ mà bề mặt được phản chiếu lên
là gồ ghề hoặc nhẵn. Bề mặt hấp thụ cho phép ánh sáng chiếu vào và biến mất
và trong điều kiện này chúng ta nhìn thấy màu sắc thực hoặc màu cục bộ. Ví
dụ, hãy lưu ý đến hiệu ứng của ánh sáng trên nhung hoặc da bò vào mùa đông.
Khi sợi tóc hướng về phía ánh sáng, khối đó đậm và tối, nhưng khi nó quay
đi theo bất kỳ hướng nào, bề mặt bóng loáng của nó sẽ phản chiếu ánh sáng,
giống như mặt hồ trở thành tấm gương phản chiếu nó.
Ánh sáng chiếu xuống đồng cỏ sẽ ảnh hưởng đến nó bằng màu sắc riêng của nó [239]
chỉ ở những nơi cỏ bị nghiêng một góc so với tia sáng của nó.
Từ một vài quan sát này, rõ ràng là sự thống nhất về tông màu là một vấn
đề đơn giản khi được họa sĩ hiểu và sự thống nhất đó, là phần quan trọng
nhất trong cách phối màu của anh ta, có thể được tăng lên bằng cách bổ sung
các vật thể mang màu sắc mong muốn mà thiên nhiên không thể cung cấp được.
trong bất kỳ chủ đề cụ thể nào. Vì vậy, nếu ngày đó là một ngày mà làn
sương mù ấm áp êm dịu tràn ngập không khí, thì những tông màu đó của bầu
trời lặp lại trên lưng gia súc, con đường, quần áo, hoặc những thứ tương
tự, có thể tạo ra âm sắc tích cực hơn so với những vật phẩm nhỏ hơn mang
lại. cũng phản ánh nó. Sau đây là nguyên tắc của Sự đồng điệu: Rằng tất cả
các phần của bức tranh phải được liên kết với nhau bằng màu sắc chủ đạo
hoặc các màu sắc chủ đạo của bức tranh.
Với chủ đề trong nhà, sự cân nhắc cũng mạnh mẽ không kém.
Hãy để sơ đồ trở thành một trong những màu sắc sặc sỡ như trường phái
Venice đã yêu thích, các sơ đồ sống động ở vị trí gần nhau (xem bản tái tạo
nhỏ trong các hình thức Cơ bản—Thập tự giá). Nhân vật trung tâm là Thánh
Phêrô mặc áo xanh đậm với áo choàng màu vàng. Áo của Đức Trinh Nữ có màu đỏ
đậm, áo choàng của Mẹ màu xanh, nhạt hơn áo choàng của Phêrô. Qua những cây
cột có thể nhìn thấy bầu trời trong xanh còn nhẹ hơn. Do đó, bầu trời đi
vào bức tranh bằng các cách tiếp cận được phân loại và tập trung vào nhân
vật trung tâm. Tương tự như vậy, những đám mây màu vàng nhạt lặp lại màu
sắc của chúng ở phía bên của
Machine Translated by Google
186 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
tòa nhà, ở điểm màu vàng trên lá cờ và áo choàng của nhân vật trung tâm. Màu đỏ
[239]
của áo choàng của Đức Trinh Nữ và áo choàng màu vàng cùng nhau tạo thành sự kết
hợp của màu đỏ vàng trên lá cờ, màu xanh lam và đỏ của các nhân vật trung tâm
trở thành màu tím và hồng ngọc trong lễ phục của các giáo sĩ và giáo chủ đang
quỳ gối. Sự lặp lại của một màu nhất định ở các phần khác nhau của hình còn được
đẩy mạnh hơn nữa trên mái tóc xám xanh của những nhân vật đang quỳ, áo dài màu
nâu đỏ của các tu sĩ và dải màu vàng trên rèm.
Trong bức tranh của Henry Ranger (sự giao nhau của các đường ngang được thực
hiện không có đường kẻ), một bức vẽ trong đó màu đặc biệt dành riêng cho màu
xám, tông màu được tạo ra bằng những phương tiện giống hệt nhau.
Những đám mây màu xám mát và trắng ấm được phản chiếu xuống mặt nước và tập
trung với lực lớn hơn vào hồ nước ở tiền cảnh, màu xanh và màu xám của bụi cây
được biến đổi một cách nổi bật bởi cả hai tông màu ghi trên bầu trời. Trong
phong cảnh, một lực tích lũy có thể được tạo ra bởi sự tiến triển của tông màu
bầu trời bằng cách sử dụng các hình vẽ, màu xanh hoặc xám của bầu trời được giảm
xuống ở mức độ mạnh hơn trên quần áo, xe kéo hoặc dụng cụ làm nông của người
nông dân. Chính ở đây, sự bất hòa dễ dàng ẩn sâu thông qua việc đưa vào các yếu
tố không có kết nối đối âm.
Hãy tưởng tượng một điểm màu đỏ không có tiếng vang của nó. Cảm giác về sự
hài hòa về âm sắc của chúng ta được kích hoạt một cách vô thức khi giữa hai nhân
vật được nhìn quá xa để có thể nhìn thấy khuôn mặt của họ, chúng ta nhanh chóng
đưa ra kết luận về địa vị xã hội của họ, nếu một nhân vật đội một chiếc mũ có
[241]
viền màu tím và xanh lục, thắt lưng màu ngọc hồng lựu và áo da màu da bò. váy,
trong khi chiếc váy kia mặc dù mặc trang phục có màu sắc mạnh mẽ nhưng vẫn thể
hiện các nguyên tắc về màu sắc được xác định theo quy định này. Chiếc mũ màu tím
và xanh lá cây có thể thuộc về bộ đồ của cô ấy nếu màu sắc của chúng được lặp
lại bằng cách sửa đổi trong đó; hoặc ngọc hồng lựu và da bò sẽ trở thành nền
tảng cho sự thống nhất nếu được phát triển xuyên suốt phần còn lại của trang phục.
Người mua một bức tranh có thể chắc chắn về tông màu của bức tranh mới mua
nếu anh ta treo ngược nó trong một hoặc hai ngày.
Đây là một trong những bài kiểm tra đơn giản nhất được các nghệ sĩ áp dụng và
qua đó hé lộ nhiều điều. Hình thức đã mất và điều duy nhất còn lại
Machine Translated by Google
GIÁ TRỊ.
187
còn lại—màu sắc.
Sự hài hòa chỉ phụ thuộc vào mối tương quan của màu sắc,
mức độ hoặc cường độ của chúng là phi vật chất.
Trên cơ sở này, vấn đề là chúng ta lựa chọn sở thích của chúng ta
là nghệ thuật sặc sỡ hay nghệ thuật trang nhã hơn.
Tuy nhiên, phải lưu ý rằng mối nguy hiểm nằm ở hướng màu sắc. Ở đây
thường thấy sự bất hòa hơn là trong bức tranh có giọng điệu tỉnh táo.
Chính bảng màu tương tự được sử dụng để tạo ra khung cảnh mùa thu
vào một ngày xanh, khi màu sắc sống động và đường viền trên các vật thể
cứng và hình thức rõ ràng, như vào một ngày u ám với những đám mây chì
và phần lớn sự sống và màu sắc đã biến mất. tán lá màu vàng và đỏ tươi.
Lý do tại sao cơ hội hài hòa trong cái thứ nhất ít hơn trong cái
thứ hai là do sự kết hợp tổng hợp của các màu sắc không rõ ràng hoặc
đơn giản như trong cái thứ hai, trong đó tạo ra [241] bầu trời xám, đỏ và
vàng. đã được thêm vào màu xanh lam, và tông màu bầu trời dường như
được thêm vào các màu sáng hơn bằng cách trộn vào các màu xỉn trên
bảng màu. Do đó, vòng tròn hài hòa dễ dàng nhận thấy hơn đối với sự
quan sát của chúng ta.
Chính vì lý do này mà tông màu dễ hiểu hơn khi áp dụng cho màu đồng
xanh và đồng của cây sồi trên nền trời xám mát so với sườn đồi đỏ vàng
và bầu trời xanh.
GIÁ TRỊ.
Một yếu tố quan trọng khác cần cân nhắc khi ước tính một bức tranh là
giá trị chân thực của nó. Màu sắc có thể đúng và hài hòa nhưng mức độ
sáng tối của nó lại bị lỗi. Đây là một sự cân nhắc quan trọng đối với
sinh viên hơn là những người sành sỏi vì rất ít bức tranh nhìn thấy
được ánh sáng của một cuộc triển lãm mắc lỗi này.
Nó là thứ được nhắc đến nhiều nhất trong các học viện sau hình thức
Machine Translated by Google
188 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
trong đề cương đã được nắm vững. Tính chính xác của cách trình bày bề
mặt phụ thuộc vào nó. Ví dụ: nếu giá trị của khuôn mặt là sai, ký tự sẽ
bị xáo trộn. Điểm này đã được thể hiện rõ ràng đối với tất cả mọi người
trong quá trình chỉnh sửa mà nhiều bức ảnh nhận được. Sự giống nhau phụ
thuộc rất nhiều vào các bề mặt kết nối các đặc điểm hoặc vào ánh sáng
và bóng tối của các đặc điểm đó, đến nỗi bất kỳ sự giả mạo nào đối với
chúng ở phần nhạy cảm đều sẽ bị hủy hoại.
[243]
Các giá trị thể hiện mức độ sáng và tối mà bức tranh yêu cầu, mối
quan hệ giữa phần này với phần khác trên thang đo giả định. Vì vậy, với
cùng một ánh sáng ảnh hưởng đến các vật thể khác nhau trong một căn
phòng, nếu một vật thể được thể hiện như thể được chiếu sáng bởi một
mức độ ánh sáng khác thì điều đó không có giá trị; hoặc, trong phong
cảnh, nếu một vật thể ở xa quá mạnh về màu sắc hoặc mức độ ánh sáng và
bóng râm so với vị trí cụ thể của nó trong phối cảnh thì vật thể đó không có giá trị
Do đó, có những giá trị về màu sắc và chiaroscuro, có thể được minh họa
trong một mảnh vải xếp nếp. Một tấm lụa màu hồng nhạt sẽ không có giá
trị trong phần bóng của nó nếu chúng quá tối so với mức độ ánh sáng thể
hiện và không có giá trị màu nếu, thay vì tông màu cá hồi ở nếp gấp phản
chiếu từ bề mặt đối diện của nếp gấp tạo ra, có một màu tía vốn thuộc về
rìa ngoài của nếp gấp trong bóng tối, ở đó, từ bầu trời hoặc một bề mặt
phản chiếu mát mẻ gần đó, nó thu được sự thay đổi màu sắc này bằng sự
phản chiếu.
Dạng giá trị sai đáng phản đối nhất là loại biệt lập, theo đó việc
nhấn mạnh quá mức một bộ phận được tạo ra để gây ấn tượng quá mức cho
chính nó; “nhảy” trong cụm từ kỹ thuật của trường.
Hình thức ít bị phản đối nhất và thường được cho phép là khi một
phần lớn được đặt ngoài giá trị của nó với mục đích làm nổi bật ánh
sáng của phần liền kề.
Trong phong cảnh, toàn bộ tiền cảnh thường được hạ thấp tông màu
đến mức không thể có bất kỳ bóng mây nào, vì ánh sáng phía sau, có thể
là họa tiết màu của bức tranh và do đó được tôn vinh.
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XVII - PHÁT TRIỂN VÀ
QUAN ĐIỂM MÀU SẮC
Liên kết với các giá trị là ý tưởng về sự bao bọc: quan điểm tương đồng với
điều này là quan điểm trên không. Sự trình bày thích hợp của một hình trong
không khí phụ thuộc vào hai điều này.
Nếu ở bất kỳ vị trí nào trên đường viền của một hình, nền dường như dính
vào nhau thì đó là sự tách rời khỏi môi trường xung quanh nó, điều mà mọi
hình tượng đều phải có.
Lý do của nó là được tìm thấy ở một giá trị sai có
tước đi sự tròn trịa của sự bao bọc.
Vật thể rắn chống lại nỗ lực đặt tay xung quanh nó hoặc vươn xa hơn vào
nền sẽ thiếu đặc tính này. Ở đây phải có sự phân biệt rõ ràng giữa sự bao bọc
đơn giản và sự nhẹ nhõm, đó là một phẩm chất tích cực hơn và ít quan trọng
hơn.
Cho dù có thể hình dung được những hình khối phẳng lặng và khối lượng như thế
nào đi nữa, ấn tượng về sự bao bọc trên không phải không thể nhầm lẫn. Ở đây, việc
điều chỉnh tốt các giá trị hoặc tông màu tương đối sẽ thực hiện được điều đó.
Đương nhiên, khoảng cách giữa người xem và vật thể càng lớn thì càng có
nhiều không khí. Đối với họa sĩ, màu của không khí là màu của bầu trời. Sau
đó, màu này sẽ được trộn với màu cục bộ của vật thể, tạo cho nó bầu không
khí.
Sự bao bọc được thể hiện rõ ràng bởi các họa sĩ Hà Lan ngoài trời, vì ở
các nước vùng thấp, bầu không khí được thể hiện ở mật độ dày đặc và ở phạm
vi rất ngắn. Do đó, Hà Lan là nơi phác họa lý tưởng cho họa sĩ và là nơi
tốt nhất trên thế giới cho sinh viên, vì những ý tưởng về giá trị và sự bao
bọc luôn hiện diện. Trong không khí bão hòa này, các hạt hơi ẩm nhỏ, trong
trường hợp mưa hoặc sương mù có thể ảnh hưởng đến việc xóa sổ các vật thể,
luôn hoàn thành một phần điều đó, khiến các vật thể dường như bơi trong bầu
khí quyển.
[245]
Machine Translated by Google
190 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Trong một phối cảnh cảnh quan như vậy, giá trị và màu sắc có thể dễ
dàng được quan sát, tạo nên sự tách biệt rõ ràng giữa các vật thể.
Người họa sĩ, trong những điều kiện này, độc lập với phối cảnh tuyến
tính để tạo chiều sâu cho tác phẩm của mình, vốn là một trong những công
cụ hội họa rẻ tiền mà anh ta tránh càng nhiều càng tốt.
Đó là bởi vì phối cảnh từ trên không có thể vẽ được và mặt khác không
phải là các nghệ sĩ tránh xa độ cao trong trẻo của Colorado, nơi người
ta có thể nhìn thấy quanh năm trong phạm vi 80 dặm và, ở biên giới Đại
Tây Dương, chờ đợi suốt mùa hè để có bầu không khí trọn vẹn hơn mà mùa
thu sẽ đến. mang lại, rằng bằng sự bao bọc dịu dàng của nó, sự sống động
và chi tiết đặc trưng của phong cảnh nước Mỹ có thể nhường chỗ cho
những gì có thể phục vụ cho mục đích hội họa.
Chính vì sự hiểu lầm về điểm này mà chúng ta ở Tây bán cầu có thể
thách thức sai lầm cảnh quan nước ngoài, đánh giá nó dựa trên khía cạnh
tự nhiên của đất nước chúng ta. Người Mỹ chưa từng đi du lịch hoặc
[246]
người đã “ở đó” mà không nhìn thấy mọi thứ sẽ không nhận thức được rằng
các điều kiện khác biệt rõ rệt đang phổ biến ở châu Âu so với ở chúng
ta, đặc biệt là trên vĩ độ 40°.
Do đó, lợi thế về khả năng vẽ của chủ đề nằm rõ ràng ở nghệ sĩ châu
Âu, và có thể vì anh ta phải nỗ lực chống lại những khó khăn này mà nhà
phong cảnh người Mỹ đã vươn lên dẫn đầu và hiện đang dẫn đầu những
người anh em châu Âu của mình. Tuy nhiên, phải thừa nhận rằng ông đã
tiếp thu những gì ông biết về phong cảnh từ nghệ thuật và thiên nhiên
của Châu Âu - từ trường phái Ấn tượng với di sản quan trọng về màu sắc,
vốn đã được tất cả các họa sĩ của chúng ta thừa nhận ở những mức độ khác
nhau, và từ “trường phái nghệ thuật”. 1830,” dựa trên chuyển động âm sắc
của hiện tại.
Ngoài quan điểm về các giá trị, không nên coi trọng thứ mà với đầu óc
phi nghệ thuật, được coi là một phẩm chất rất quan trọng. Việc giảng dạy
nghệ thuật mà trường học phổ thông của thế hệ trước đưa ra dựa trên
quan điểm, các vấn đề của nó, dễ bị lách luật không bao giờ kết thúc,
được lan truyền trong một mê cung vô tận trước mắt học sinh. Sự tôn
trọng lớn
Machine Translated by Google
191
vì “con sư tử trên đường” này là kết quả tự nhiên và “nghiên cứu ít nhất
hai năm” về những vấn đề này được cho là cần thiết trước khi công việc thực
tế trong nghệ thuật có thể bắt đầu. (Xem Phụ lục.)
Việc ông Ruskin đưa ra quan điểm về mê cung viễn cảnh có lẽ sẽ có căn cứ
hơn những gì nó đã chứng tỏ, nếu ông không thường xuyên làm giảm niềm tin
của chúng ta bằng tiếng kêu của sói khi nó chứng tỏ đó là một cảnh báo sai lầm. [247]
Có một sự thật dù đơn giản nhưng chưa bao giờ được nghệ thuật phương
Đông biết tới, đó là; rằng trong mọi bức tranh đều phải có một chân trời
thực sự hoặc được hiểu rõ - tầm mắt của họa sĩ - rằng tất cả các đường phía
trên sẽ hạ xuống và tất cả các đường phía dưới sẽ tăng lên khi chúng lùi
lại.
Nhưng vấn đề về chi tiết của vật thể đang lùi xa phụ thuộc vào góc nhìn
từ trên không và điều này đối với họa sĩ là quan trọng hàng đầu.
Việc điều tiết một màu cục bộ sao cho nó có thể tự ổn định ở bất kỳ khoảng
cách nào, trong sơ đồ phối cảnh và thể hiện mức độ chính xác của bóng mà
một màu nhất định sẽ có dưới một ánh sáng nhất định và ở một khoảng cách
nhất định là những vấn đề cần hấp thụ. bốn phần năm sự chú ý của họa sĩ.
Nếu nét mặt của một người ở cách xa một trăm thước được vẽ với độ trung
thực giống như khi anh ta đứng nhưng cách xa mười thước thì sự cân bằng
trên không bị xáo trộn, thì người đó được đưa đến gần hơn vị trí của anh
ta trong sơ đồ phối cảnh cho phép.
Trong phạm vi một dặm, một cái cây đối với người họa sĩ không phải là
một vật thể thể hiện sự kết hợp của lá và cành, mà là một khối màu đặc có
ánh sáng và bóng râm và có lẽ bị bầu trời đục lỗ. Họa sĩ đề cập đến khía
cạnh tự nhiên chứ không phải sự thật tự nhiên.
Nghệ thuật thời tiền Raphaelite đã thực hành giai đoạn trung thực này,
giai đoạn này, ở thời đại chúng ta đã được hồi sinh ở Anh. Trong nhóm sau
này gồm những người anh em thời tiền Raphaelite chỉ có một họa sĩ, những
người khác, những người đàn ông có nhận thức và động lực nghệ thuật khác
nhau. Đối với người họa sĩ, theo thời gian, rõ ràng là anh ta đã lạc lõng
trong công ty này và lời bình luận về việc rút lui của anh ta tỏ ra có sức thuyết
phục hơn bất kỳ lời bình luận nào của người ngoài.
Machine Translated by Google
192 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Do đó, khi đưa ra phán đoán đối với một tác phẩm hội họa, nó phải có sự
hiểu biết về khía cạnh tự nhiên, không nhất thiết liên quan, thậm chí mơ hồ,
với cảnh đang được xem xét, mà là điều đó đến từ sự hấp thụ tâm trạng của
thiên nhiên, theo đó , với nguyên nhân đã cho, kết quả có thể được coi là
một chuỗi quen thuộc. Công chúng cũng cần có đủ hiểu biết để nắm bắt được
các tín hiệu mật mã của mỗi nghệ sĩ mà theo đó những sự kiện tự nhiên này
được tượng trưng.
Ở đây bây giờ đã được trình bày, một cách ngắn gọn nhất có thể, một vài
điều cần cân nhắc từng có đối với họa sĩ. Người sành sỏi đánh giá tác phẩm
của anh ta, dù chủ quan hay kỹ thuật, đều phải theo dõi dấu chân của anh ta
và cẩn thận theo dõi chặt chẽ. Anh ta phải đánh giá cao sự khác biệt trong
tín ngưỡng của những người thợ da màu và không áp dụng các công thức của
trường phái ấn tượng vào các tác phẩm có tông màu. Anh ta không được nhấn
mạnh tầm quan trọng của việc vẽ trong tác phẩm nói rõ ràng về màu sắc và kỹ
thuật của nó bỏ qua tất cả những thứ khác; cũng không mong đợi điều kỳ diệu
của màu sắc trong mờ, quyến rũ trong một tác phẩm đòi hỏi sự vẽ chi tiết đến
từng chi tiết. Tuy nhiên, anh ta có thể chắc chắn rằng các tiêu chí phán xét
sẽ được áp dụng trong mọi trường hợp là:
Bố cục cân đối và thống nhất, cả về đường nét và khối lượng.
Sự hài hòa về màu sắc, thể hiện bằng sự tương quan của tất cả các màu
[249]
sắc xuyên suốt bức tranh.
Tông màu hoặc sự thống nhất của tất cả các màu dựa trên một sắc thái nhất
định.
Các giá trị hoặc mối quan hệ giữa các sắc thái của một vật thể với nhau
và mức độ quan hệ giữa đối tượng này với đối tượng khác.
Bao bọc, hoặc cảm giác không khí mà các vật thể được bao quanh.
Với năm ý tưởng này, nhà phê bình Philistia có thể vào phòng trưng bày,
tự mình trở thành ban giám khảo gồm một người, được đảm bảo rằng anh ta
được trang bị mọi sự cân nhắc có ảnh hưởng đến nghệ sĩ trong tác phẩm của
mình và ủy ban nghệ thuật trong việc chấp nhận chúng.
Machine Translated by Google
193
Tuy nhiên, sự phán xét không kết thúc ở đây. Những điều này tạo
thành các bảng luật và luật chỉ được giải thích thực sự theo tinh
thần của nguyên tắc sống động.
[250]
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XVIII - THIÊN VỊ CỦA
PHÁN XÉT
Nếu sự sáng suốt là của chúng ta để dò tìm nguyên tắc sống động của nghệ thuật
đích thực trong mê cung thời trang và tính độc đáo mang tính thử nghiệm, thì tính
thất thường của sở thích sẽ không liên quan mấy đến sự thoải mái trong niềm tin
của chúng ta hoặc giá trị đầu tư của chúng ta.
Ngụy biện có những chiến thắng ngắn ngủi và nhà phê bình có sức thuyết phục
hoặc người sáng tạo ra các giá trị nghệ thuật có thể tạo ra giá trị thực sự nhưng
chỉ trong một ngày. Giới hạn của sự cả tin của công chúng, điều mà Lincoln đã khắc
ghi, là cơ sở của hy vọng.
Công chúng có quyền tự thân vào thời điểm đó.
Sai lầm trong việc nhận thức nguyên tắc sống động này trong nghệ thuật là
nguyên nhân gây ra sự ăn năn sâu sắc nhất tại tòa giải tội của đời sống hiện đại.
Các tác phẩm không có chữ ký và không được công nhận của các bậc thầy hiện đại đã
bị bồi thẩm đoàn từ chối, những người đã vội vàng mở cửa lại Salon hoặc Hiệp hội
với lời xin lỗi. Quốc gia có nhận thức thẩm mỹ ở mức độ cao nhất đã quay lưng lại
với Millet, Corot, Courbet, Manet và Puvis de Chavannes, từ chối những gì tốt nhất
của họ, và hôm qua đã tôn vinh những gì họ hắt hủi hôm nay. Cơn mê sảng cuồng
nhiệt của nền văn hóa thượng lưu đòi hỏi “một số điều mới mẻ” và Athens, Paris,
London và New York thừa nhận điều đó.
Nhưng những gì đã sống? Những gì các thế hệ kế tiếp đã tin tưởng thì chúng ta
cũng có thể tin tưởng; một tư tưởng được [251] tác giả cuốn “Họa sĩ hiện đại” bày tỏ
bằng một câu văn tuyệt vời, gồm 153 từ và quá dài để trích dẫn. Lập luận này dựa
trên ý thức chung của nhân loại. Tuy nhiên nó có sự phản đối này. Phán quyết theo
thỏa thuận như vậy chắc chắn sẽ có tính tích lũy. Điều gì tốt lúc đầu sẽ tốt hơn
hôm nay, vẫn tốt hơn vào ngày mai, rồi tuyệt vời, rồi tuyệt vời, rồi thiêng liêng.
Đây là sự tiến triển của Raphael, và nếu năm mươi người được hỏi ai là họa
sĩ vĩ đại nhất, bốn mươi chín người sẽ nói Raphael,
Machine Translated by Google
196 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
không có sự phân biệt đối xử. Người thứ năm mươi có thể đã quan sát điều
mà tất cả các họa sĩ đều biết, rằng Raphael không phải là một họa sĩ vĩ
đại, dù là nhà tô màu hay kỹ thuật viên. Ý kiến trong luận điểm này của
Velasquez rằng trong số tất cả các họa sĩ mà ông học ở Rome, Raphael làm
ông ít hài lòng nhất, là sự đánh giá của một nhà tô màu và một kỹ thuật
viên, càng có giá trị hơn vì được đưa ra trước khi sự tác động của dầu
và chất tiết dạng hạt bao phủ tác phẩm của ông. bí ẩn mà từ đó nó nói với
chúng ta. Với tư cách là một họa sĩ và người vẽ phác thảo, Raphael có lẽ
vượt trội hơn Bouguereau, Cabanel hay Lefevre ở thời đại chúng ta, và
với tư cách là một nhà soạn nhạc về thiết kế trang trí hoặc thiết kế hình
ảnh, ông đã có những cấp trên. Nhưng tác phẩm của Raphael sở hữu sự yêu
thương của niềm tin thực sự và không có gì mà bàn tay được huấn luyện
bài bản của ông đặt vào lại thất bại trước lễ rửa tội của thiên tài. Do
đó, nhờ dấu ấn này, nó sẽ tồn tại mãi mãi. Cũng không nên có bất kỳ công
việc nào đòi hỏi nhiều hơn thế cho cuộc sống liên tục. Mỗi độ tuổi nên có sự khác biệt
[252]
Sự thiên vị trong phán đoán thông qua việc xem xét tích lũy của các thế
kỷ kế tiếp là điều đã tạo ra sự chênh lệch phổ biến giữa các bậc thầy xưa
và nay, và không được quên rằng sự hài hòa của màu sắc và tính chất rực
rỡ của nó phần lớn là món quà của những thế kỷ này, một thực tế được làm
rõ ràng một cách tàn nhẫn đối với những người đã khôi phục lại các bức
tranh và giả mạo bí mật của họ.
Sẽ là một điều ngạc nhiên đối với một người bình thường trong lĩnh
vực của sự thật hoàn hảo nằm ngoài tầm với, khi đánh dấu rằng, trong hiệp
hội nghệ sĩ ở mọi lứa tuổi, khi sự phân chia trường phái, thời kỳ và
những công thức vụn vặt bị lãng quên, Raphael sẽ nắm lấy bàn tay của
Abbott Thayer, nói với ông trong niềm đam mê nghệ thuật không bao giờ chết
và với sự thừa nhận những hạn chế, đó là một trong những dấu hiệu của sự
vĩ đại; “Ôi, giá mà
tôi có được phẩm chất kỹ thuật tinh tế tuyệt vời của bạn thay cho sự
trực tiếp máy móc mà tôi đã lao động!” và đến lượt anh ta được nhắc nhở
rằng nếu anh ta tạm dừng việc này, quãng đời ngắn ngủi của anh ta đã được
đo lường từ rất lâu trước khi anh ta hoàn thành được một nửa công việc
của mình.
Một thành kiến đồng loại là sự chấp nhận cuối cùng của bất cứ điều gì
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XVIII - THIÊN VỊ CỦA SỰ PHÁN XÉT
197
vẫn kiên trì. Hầu như bất kỳ hình thức nào mà một nghệ sĩ giỏi về mặt kỹ thuật
có thể thể hiện ý tưởng của mình sẽ sớm được chấp nhận. Nó có sức thuyết phục
của quảng cáo, đưa ra những gì chúng ta không muốn.
Trong thời gian chúng tôi tưởng tượng chúng tôi làm. Sự sao chép cách sắp xếp
các bộ phận rất ngớ ngẩn của Cuyp, như trong “Khởi hành để truy đuổi” được
tìm thấy trong các bức ảnh khác của anh ấy, giúp chúng ta giảm thiểu những lỗi
đó trong tâm trí. Niềm tin vào bản thân có sức thu hút đặc biệt trong việc thu
hút và xoay chuyển chúng ta. Khi đó một nam châm mạnh hơn phải là nguyên lý sống
[253] . Chúng tôi tìm thấy nó trong sự thống nhất. Tính độc đáo làm tổn hại
đến điều này ở mức nguy hiểm.
Và đó là sự phân biệt đối xử với nhà tiên tri trên chính đất nước của mình!
Theo lệnh cấm của nó, nghệ sĩ bản xứ đã rời bỏ quê hương và định cư ở nước
ngoài; nhưng việc các họa sĩ bản địa tạo ra những bức tranh về nông dân Hà Lan
và Pháp của các họa sĩ bản địa đã bị lên án theo thời gian. Cái hay của kinh
nghiệm ở nước ngoài nằm ở những tấm huân chương được mang về sau khi bị lưu
đày. Những điều này đã làm đảo lộn làn sóng định kiến thiếu suy nghĩ và các
cuộc cạnh tranh quốc tế đã khiến nó ngày càng gia tăng.
Nhưng giá trị của chữ ký nước ngoài hiện nay được đánh giá thấp hơn; vì
với cùng tinh thần mà nghệ sĩ bản địa sẽ bãi bỏ thuế quan đối với nghệ thuật
nước ngoài, những họa sĩ giỏi nhất của Châu Âu đã tuyên bố “sẽ không có quốc
tịch trong nghệ thuật”; vì nghệ thuật mang tính cá nhân và chỉ được đóng dấu
bởi chính phủ theo phép lịch sự.
Hạnh phúc cho quốc gia nào, khi cần thiết, có thể tin tưởng vào chính mình,
không loại trừ niềm kiêu hãnh của gia tộc, mà trên cơ sở quy luật đơn giản
được thế giới thể thao áp dụng; “Hãy để người giỏi nhất giành chiến thắng.”
Thành kiến phổ biến nhất trong việc phán xét cũng là thành kiến thô tục
nhất – giá cả. Câu trả lời của người đàn ông giàu có cho tuyên bố rằng giao
dịch mua gần đây là một ví dụ tồi tệ về tác phẩm của một nghệ sĩ; “Tôi đã trả
mười nghìn cho nó. Tất nhiên là không sao đâu,” được coi là lời cuối cùng đối
với nhà phê bình. Người đàn ông có nhận định đầu tiên về một bức tranh hoa
hồng tinh xảo đã trở nên ngạc nhiên và thắc mắc khi được cho biết giá cả, điều
này dần dần dẫn đến sự tôn trọng [254]
Machine Translated by Google
198 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
và sau đó mua, có thể tìm thấy điểm tương đồng trong hầu hết các bộ sưu tập của
Philistia. “Giá trị của một bức tranh là số tiền mà người ta sẽ trả cho nó” là câu
châm ngôn của những người tạo ra giá trị của bức tranh và dựa trên đó, “kinh doanh
tranh ảnh” có cơ sở hoạt động của nó. Và như vậy, cùng với lợi ích của nghệ thuật
nước ngoài có Meyer Von Bremens và Verbeckhovens, những sáng tạo của trường phái
nụ cười và nhà máy may, cũng như những thất bại và một nửa thành công của trường
phái ấn tượng, cùng với những điều tốt đẹp của nó, đã bị dồn vào chân tường và
trút bỏ gánh nặng lên những người ngây thơ. người sưu tầm.
Thành kiến xảo quyệt nhất trong việc phán xét là thành kiến được phát triển bởi
nhà sử học nghệ thuật, người thực sự hiểu biết.
Thanh thản và vượt lên trên những vấn đề vụn vặt liên quan đến người mua tác
phẩm nghệ thuật và khiến nhà sản xuất bối rối, ông tuôn ra những lời chỉ trích về
thời đại và nghệ thuật của nó, khiến chúng bị so sánh không thể biện minh được với
thế kỷ 15 và lên án chủ nghĩa duy vật của thời hiện đại.
Lập luận là từ trái tim mà miệng phải nói ra; liệu con người có thể hái quả
sung từ cây tật lê không: liệu có hợp lý để mong đợi nghệ thuật tuyệt vời khi con
người và thông điệp được vận chuyển bằng hơi nước và điện, trước quan điểm của
Emerson rằng nghệ thuật phản đối sự vội vàng? Lập luận bỏ qua thực tế rằng cuộc
sống phức tạp hiện tại là như vậy bởi vì nó đã bổ sung từng lợi ích riêng biệt này
vào những lợi ích mà nó đã nhận được như một di sản thừa kế, mỗi lợi ích đó nằm
trong một hốc thu hẹp riêng của nó và được bảo tồn dưới sự giám hộ của chuyên gia.
[255]
Bản năng nghệ thuật chưa bao giờ lụi tàn; nhưng nghệ thuật, vốn là tư tưởng
duy nhất của những người theo chủ nghĩa nhân văn, đã buộc phải tiến lên và trở nên
cô đọng. Nhưng Mark, những linh mục giữ cho ngọn lửa của cô ấy tồn tại vẫn có thể
thể hiện sự xuất gia của họ từ bàn tay của Raphael thần thánh. Tuổi tác có thể
không thông cảm, nhưng đối với những người sùng bái, lửa sẽ bùng cháy. Trong khi
nghệ thuật từng được nâng tầm nhờ sự hoan nghênh nhiệt liệt của toàn dân thì giờ
đây cô phải tranh giành chỗ đứng trong một cuộc cạnh tranh chen lấn. Nhưng chẳng
hợp lý hơn sao khi nhà tiên tri cởi bỏ bao tải và chấp nhận
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XVIII - THIÊN VỊ CỦA SỰ PHÁN XÉT
199
các điều kiện của thời đại mới, thừa nhận rằng nghệ thuật đã có
thời kỳ tôn nghiêm và bây giờ đã đến để tô điểm cho ngôi nhà và
điều cần thiết, do đó các điều kiện về chủ đề và quy mô phải
được thay đổi? Sự thúc đẩy trước đây được thể hiện bằng lý
tưởng giờ đây được thỏa mãn để trở thành phản ánh của cảm xúc.
Sự thay đổi đã hạn chế phạm vi trong phạm vi lớn hơn của lý
tưởng đã dẫn đến tình bạn gần gũi và mật thiết hơn với thiên
nhiên. Nỗ lực trước hết là lý tưởng giờ đây biến lòng nhiệt
thành của nó thành chất lượng của phương tiện.
[256]
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XIX - CUỘC SỐNG
NGUYÊN TẮC
Nếu có cơ sở để tin cậy vào sự sống liên tục và giá trị tiếp theo thì việc tìm kiếm nguyên
tắc sống phải được thực hiện trong những tác phẩm mà thế giới sẽ không để chết. Và công
việc này sẽ được hỗ trợ bằng cách loại trừ những người đã qua đời.
Mặc dù phán quyết được đưa ra nhằm khuyến khích sự quan tâm của người dân hoặc thiếu nó,
có thể sai, như các thế hệ tương lai có thể chứng minh, nhưng đối với chúng ta trong cuộc
điều tra của chúng ta ở thế kỷ 20, bồi thẩm đoàn này là tòa án phúc thẩm duy nhất của chúng
ta và phán quyết của nó phải là phán quyết cuối cùng. .
Chúng tôi hướng tầm nhìn về một đường dài nghệ thuật mở ra như một dòng sông chảy,
uốn lượn từ những nguồn ít ỏi, và xuyên qua những vật cản không mong muốn để vào một chiếc
giường tự nhiên đang chờ đợi nó, lúc sâu và phồng lên, lúc mảnh khảnh, lúc duyên dáng, lúc
đục ngầu, tại đây chia thành các sợi nhỏ hơn kéo dài theo các hướng đối lập, ở đây một lần
nữa hợp nhất và sâu sắc hơn, và chúng tôi đánh dấu tất cả sự đa dạng về hướng đi và độ sâu
của nó, đường hẹp của kênh. Một đường nét mảnh mai chạm tay qua tất cả các thế hệ từ những
họa sĩ của thời kỳ hoàng hôn của nghệ thuật cho đến những họa sĩ của thời hiện tại, những
người đã nhìn thấy tất cả ánh sáng của nó và quá nhiều sự rực rỡ của nó đã khiến họ bối
rối. Lịch sử nghệ thuật chắc chắn chứa đầy những biên niên sử [257] về những nỗ lực vô ích
và các phòng trưng bày tràn ngập những bức tranh không mang lại lợi nhuận. Cuộc tìm kiếm
đầy nhiệt huyết và nhanh chóng của chúng ta, không cần sự trợ giúp của danh mục, sẽ khám phá cho
chúng ta sự thật và sàng lọc nó khỏi những điều giả tạo nếu chúng ta tự quyết định nghệ
thuật là gì và mục đích của nó là gì.
Nếu chúng ta giữ quan điểm phổ biến hiện nay rằng nghệ thuật là sự bắt chước, thì kết quả
sẽ khác với quan điểm phổ biến trong suốt 5 thế kỷ. Mặt khác, nếu chúng ta ủy thác cho vị
trí thích hợp của nó sự trung thực với bề mặt của tự nhiên, thì chúng ta cần phải tìm kiếm
xa hơn nữa bản chất của nó. Đây là chủ quan và không khách quan.
Để làm rõ một phát biểu mà khía cạnh của nó có vẻ buồn tẻ do không được sử dụng nhiều
trong biệt ngữ thuần túy triết học, chúng ta hãy lấy trường hợp này.
Machine Translated by Google
202 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
về bức tranh mô tả một người lao động với con ngựa của mình. Ý tưởng thể
hiện một số yếu tố đồng ruộng, con người và thú vật được sử dụng là Công
việc vất vả. Khi đó, cho dù con người và con vật có đang lao động thực
sự hay không thì ý tưởng chủ đạo trong đầu người nghệ sĩ là họ đang hoặc
đang lao động; rằng đó là những gì họ đại diện, ý tưởng đó phải được
trình bày theo cách mạnh mẽ nhất có thể. “Cách mạnh nhất có thể” là câu
hỏi đang được tranh luận. Các nghệ sĩ cá nhân giải thích điều này phù
hợp với tính khí của họ, do đó ban giám khảo sẽ đánh giá tính khí đó với
tư cách là người đại diện cho “cách mạnh mẽ nhất có thể”. Với ý tưởng
về công việc vất vả, một nghệ sĩ muốn thể hiện sức mạnh tự nhiên của
mình, cẩn thận không làm suy yếu quan niệm bằng cách thêm bất cứ điều gì
thừa thãi hoặc không liên quan vào ý tưởng. Do đó lực của nó là lực lý
[258]
tưởng và cách trình bày lôi cuốn và lay động chúng ta trên cơ sở này.
Một người khác sẽ nhìn thấy trong chủ đề phong cảnh, một người đàn ông
và một con ngựa, một cơ hội được trình bày về chi tiết và bề mặt và sẽ
thích thú khi thể hiện những gì anh ta biết cách làm một cách khéo léo.
Dưới sự thúc đẩy này, sự khéo léo trong nghệ thuật của anh ấy được bộc
lộ; quá trình đào tạo lâu dài của xưởng đã hỗ trợ anh ấy. Anh ấy vẽ con
ngựa và làm cho nó trông không chỉ giống một con ngựa thật mà còn giống
một con ngựa cụ thể. Tên tư sản vỗ tay kêu lên: “Nhìn kìa, rõ ràng là
già Dobbin, đốm trắng trên bao quy đầu của nó còn đó và cái đuôi rách
rưới ở đầu; và người lao động, tôi biết anh ta ngay lập tức. Thật chân
thực làm sao với cuộc sống với bộ râu hai bên, vết cắt xấu xí trên trán
và chiếc mũ có lỗ thủng trên đó. Cánh đồng cũng ở đó, đá, cỏ dại, những
hàng gốc rạ, không có gì nhỏ nhặt. Và cả hoạt động của ánh sáng nữa, các
hình tượng mang lại cảm giác nhẹ nhõm biết bao, chúng nổi bật như những
bức ảnh màu, rõ ràng, sắc nét và không thể nhầm lẫn.”
Một nghệ sĩ thứ ba, không hy sinh tính cách cá nhân của con ngựa, vẫn
sẽ thể hiện anh ta theo cách mà trước tiên người ta cảm thấy ý tưởng về
một con ngựa đang lao động và sau đó ghi nhận rằng anh ta là một con ngựa
cụ thể, và theo cách tương tự với người đàn ông của loài ngựa. hình ảnh.
Quan niệm của người nghệ sĩ này nằm ở giữa hai thái cực và do đó thể
hiện sự thật lớn hơn cả hai thái cực đó. Anh ấy đĩnh đạc
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XIX - NGUYÊN TẮC SỐNG
203
bản thân anh ta trên đường dây ma thuật bắc qua vực sâu giữa những bức
tường đối lập này, được hỗ trợ bởi cột cân bằng của thực tế và lý tưởng,
được kẹp nhẹ ở trung tâm.
Nhưng phải quay lại với tinh thần yêu thiên nhiên và sự thật để chứng minh xem nó
có xứng đáng hay không. Đánh giá trên thang điểm này liệu nó có đứng vững được không?
Phối hợp với ý tưởng về công việc vất vả, nó có vi phạm quy luật của vũ trụ hay không;
bề mặt của chúng có phản chiếu ánh sáng ban ngày không; là màu sắc có thể xảy ra; hành
động đó có thể thực hiện được không? Nếu dưới sự xem xét kỹ lưỡng này, tác phẩm thất
bại, thì sự thể hiện duy tâm có thể chấp nhận được của nó sẽ không thể cứu được nó.
Chính ở đây, người theo chủ nghĩa duy tâm đã cầu xin một cách vô ích
cho các họa sĩ của thời kỳ mò mẫm nghệ thuật, hoặc cho những người theo
chủ nghĩa tiền Raphael của thế kỷ 19, những người trong tinh thần của họ
cầu xin rằng chúng ta hãy chấp nhận ý chí trong sáng của họ đối với hành
động đã được thực hiện một cách hoàn toàn. Tuy nhiên, khi chúng lấp đầy
điều kiện của khía cạnh tự nhiên trong bản chất cơ bản của nó, trong điều
kiện không vi phạm định luật vật lý, khi không bị thỏa hiệp bởi sự khác
biệt như vậy, việc trình bày ý tưởng đã hoàn chỉnh và chỉ điều này thôi
đã thu hút chúng ta, công việc có đạo đức. Động cơ cao hơn của nó có thứ
hạng cao hơn trong thang đo nghệ thuật so với động cơ trong đó ý tưởng
được giao phó cho một vị trí thứ hai sau cái vỏ bao quanh nó. Đó là nghệ
thuật đáp ứng cả hai yêu cầu với tư tưởng tối thượng đã tồn tại qua mọi
thời đại. Trật tự ngược lại không được duy trì bởi lịch sử nghệ thuật.
Đánh dấu ranh giới từ những bậc thầy đầu tiên đến hiện tại, bạn không thấy
mô tả bao gồm “những người duy tâm” có thể vẽ sao? Danh sách này sẽ dài
và liên quan, bắt đầu ở Ý với Botticelli, Giotto, Fra Angelico, Raphael,
Leonardo da Vinci, Michael Angelo, Andrea del Sarto, Fra Bartolomeo,
Titian, Giorgione, [ 260] và từ đó mở rộng đến thời đại của chúng ta bao gồm
Millet, Corot, Watts, Turner, Blake, Rousseau, Mauve, Puvis de Chavannes
và Ryder—những người đàn ông thuộc mọi tầng lớp trong nghệ thuật và là
điển hình của nhiều người khác khá đa dạng về chủ đề và phương thức biểu
đạt nhưng ai đặt ý tưởng, động cơ, cảm xúc, loại hình, trước sự vật
được mô tả. Đối với họ, văn tự của luật pháp giết chết, còn thần linh ban
sự sống. Điều này tất nhiên đặt ra vấn đề với chủ nghĩa tự nhiên
[259]
Machine Translated by Google
204 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
trường học—một trường học tin vào việc thể hiện Tự nhiên như chính nó vốn có,
không sắp xếp lại, thêm bớt hay lý tưởng hóa; một trường phái coi nghệ sĩ là
người sao chép và được thành lập không dựa trên các nguyên tắc thiết kế mà là
tình yêu thiên nhiên.
WJ Stillman nói trong cuộc bút chiến sôi nổi về “Sự hồi sinh của nghệ thuật”:
“Người họa sĩ có lòng tận tâm với thiên nhiên đến mức không bao giờ rời xa hoặc
thay đổi khỏi thiên nhiên, có thể và rất có thể là một người đàn ông hạnh phúc
hơn nếu anh ta là một nghệ sĩ thực thụ. ...Đối với những người thuộc loại khác,
hình ảnh bên ngoài làm xáo trộn lý tưởng hoàn chỉnh đến mức nó không chấp nhận
sự can thiệp nào. Đối với họ, cô ấy có thể đưa ra những gợi ý nhưng không đưa
ra luật lệ nào cả.”
Lời phàn nàn của Turner rằng Thiên nhiên thường xuyên loại bỏ anh ta chứa
đựng cho chúng ta những gì lẽ ra nó phải bày tỏ với Ruskin, thái độ thực sự mà
anh ta giữ đối với thiên nhiên, nhưng thái độ mà Ruskin với tình yêu thiên nhiên
nhiệt thành của anh ta đã không hoặc sẽ không nhận thức được.
Những gì người nghệ sĩ bậc thầy nhìn thấy và sử dụng trong tự nhiên là hình thức
[261]
cho các thiết kế và cảm xúc để thể hiện cảm xúc. Tuy nhiên, người ghi lại công
trình lao động của anh ta đã theo sau, xác minh những phát hiện của anh ta bằng
sự xem xét kỹ lưỡng, khen ngợi anh ta vì khả năng quan sát nhạy bén trong việc
ghi nhận các vết nứt trên đá, vỏ cây, cỏ hoặc hình dạng chính xác của những đám
mây, không hề mất tinh thần khi người anh hùng của anh ta bỏ qua tất cả. những
điều này nếu chúng can thiệp vào nghệ thuật của anh ấy.
Quan điểm của lập luận như những người theo chủ nghĩa duy tâm đã nêu chỉ có
thể được hiểu thông qua yếu tố trong bản chất của chúng ta mà từ đó nghệ thuật
lấy được sức sống của nó. Suy luận của nó do đó được thể hiện một cách thẳng
thắn; “Gần thiên nhiên, càng xa nghệ thuật,” một nghịch lý hiển nhiên song song
với câu châm ngôn, “càng gần nhà thờ, càng xa Chúa”.
Cả hai người, từ tiếng kêu trống rỗng của mình, vang vọng lại một sự thật
đáng kinh ngạc: Không phải hình thức, mà là tinh thần. Rembrandt đã làm như vậy
để mang lại tinh thần của con người và nghệ thuật từ đối tượng đang chờ đợi.
Vì vậy, Millet đã tiết lộ trong cách trình bày của mình về một người lao động
duy nhất về loại hình lao động. Corot đã dừng lại như vậy khi anh đã tạo ra được
tinh thần của buổi sáng, biết rõ rằng các nữ thần của anh sẽ có
Machine Translated by Google
CHƯƠNG XIX - NGUYÊN TẮC SỐNG
205
biến mất nếu bí ẩn về nơi ẩn náu của họ hoàn toàn bị phơi bày, và anh ta
sẽ không bao giờ đến với anh ta nữa nếu anh ta phơi bày toàn bộ sự thật về
hình dạng và đặc điểm.
Chính nét thơ đã tôn vinh những tác phẩm này và những tác phẩm cùng
loại, dòng suối của luật bất thành văn mang lại tính ưu việt cho nghệ thuật
cảm xúc. Xung lực là cuộc sống của nó: nó chết khi bị ràng buộc bởi những
giới hạn cụ thể trong thời gian ngắn.
Trên cơ sở này, con đường dường như đã được mở ra để giải quyết những thay đổi [262]
công thức hương vị; tại sao việc từ chối những gì vào thời điểm hiện tại lại chiếm
vị trí cao nhất trong sự ưa chuộng của mọi người; chẳng hạn, tại sao lại không
còn quan tâm đến những người theo chủ nghĩa chi tiết của Trường phái Pháp-Tây Ban
Nha lỗi lạc, trường phái của Fortuny, Madrazzo, Villegas, Rico, hay tác phẩm của
Meissonier, người với tư cách là một người theo chủ nghĩa chi tiết đã làm lu mờ
tất cả. Một phân tích đơn giản về tác phẩm của họ trong tổng thể sẽ chứng minh
rằng những bức ảnh đẹp nhất của họ là những bức trong đó tình cảm chiếm ưu thế và trong đó
bề rộng và mức độ ảnh hưởng là mạnh nhất. Vì vậy, bức “Sự trở lại của
Napoléon từ Mátxcơva” của Meissonier là một bức tranh đẹp hơn bức “Napoléon
III được bao quanh bởi các nhân viên của ông ở Sicily”, bức tranh sau này
chỉ là một thành tựu kỳ diệu trong việc vẽ chi tiết ở kích thước nhỏ nhất
có thể và thiếu hoàn toàn bố cục mạnh mẽ của khối lượng và ánh sáng và
bóng tối của cái trước. Vì vậy, “Cuộc hôn nhân Tây Ban Nha” của Fortuny
vượt trội hơn “Các học giả chọn hình mẫu” của ông, mà bên cạnh việc thiếu
lực lượng dự bị trước đây còn có nguồn gốc từ trí tưởng tượng thiếu sót;
và cầu mong nhiều thay đổi khác về thời gian và thủy triều trong nghệ thuật
đồ họa sẽ được đo lường và ghi chép dựa trên cơ sở cảm xúc và sự tiếp xúc
hình thành của thi ca, dựa trên trình tự quan tâm của nghệ sĩ đối với lý
tưởng và hiện thực, cũng như mức độ. về cách tiếp cận của anh ấy đối với
một trong hai. Sự đồng thuận của mọi thời đại về độ hoàn thiện, sự khéo
léo, thông minh và sang trọng là ở quy mô nghệ thuật, chúng có trọng lượng
thấp hơn bề rộng hiệu ứng đơn giản mà chúng thường xuyên làm gián đoạn.
Trường phái Teniers với tất cả các chi tiết của nó đã bảo vệ được điều này.
[263]
Đó là vấn đề chi tiết và sự lo lắng cẩn thận liên quan đến
Machine Translated by Google
206 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
bề mặt mà bản năng nghệ thuật tránh né khoa học, từ chối kính hiển
vi của cô ấy để ưu tiên ấn tượng không cần trợ giúp về tầm nhìn
bình thường. Nghệ thuật sống của mọi thời đại là nghệ thuật mà
trong đó họa sĩ được coi là vĩ đại hơn chủ đề của anh ta, trong
đó chúng ta thừa nhận sức mạnh trước tiên và sau đó là sản phẩm.
Đó là chế độ không bị ràng buộc cho phép chủ nghĩa cá nhân thể hiện
lớn nhất; Nói tóm lại, mục đích sống của con người là cuộc sống bất tử.
[264]
Machine Translated by Google
RUỘT THỪA
Lập luận của cuốn sách ở đây được rút gọn thành cơ sở thực tế.
Khái niệm
Điểm đầu tiên quyết định trong việc tạo ra một bức tranh sau khi chủ
đề đã nảy mầm, là hình thức mà các mục của ý tưởng sẽ được chỉnh
sửa; thứ hai là việc sắp xếp các hạng mục đó trong giới hạn quy
định; thứ ba là việc xác định khối tối và khối sáng. Sự xem xét này
đặt ra câu hỏi về nguồn gốc của ánh sáng, cùng với câu trả lời của
nó, từ đó tạo ra bóng tối.
Thủ tục
Chi tiết về hướng ánh sáng và hoạt động của bóng tối làm nổi bật ý
đồ hình ảnh của thiết kế trang trí. Thiết kế là một cơ sở tốt, sự
đơn giản của nó mang lại lợi ích cho việc giải quyết các không gian
và xây dựng các đường nét, nhưng mục đích chính của nó kết thúc khi
nó làm rõ lĩnh vực của những điều nhỏ nhặt và giảm bớt ý tưởng đầu
tiên, thường xuất hiện dưới dạng một gói các hạng mục, trên một nền
tảng rộng lớn và trang nghiêm để đặt những điều nhỏ nhặt này vào đó.
Thiết kế
Machine Translated by Google
208 Bố Cục Hình Ảnh Và Sự Đánh Giá Phê Bình Về Hình Ảnh
Một thiết kế nghiêm túc, lấp đầy không gian với ba hoặc bốn tông màu sẽ giúp học
viên có được sự tự tin để tiến hành các chi tiết mà cho đến khi thiết kế đã ổn
[266]
định tốt ở bốn cạnh của nó thì cần phải kiên trì loại trừ. Tuy nhiên, có thể thấy
rằng bản chất của một số chủ đề nhất định nằm ở một chi tiết nhỏ. Điều này, khi
đã biết, phải được cho phép trong thiết kế.
Đường kẻ
Điều quan trọng đầu tiên trong bố cục là khái niệm Ánh sáng và Bóng tối, trong đó
Đường đứng thứ hai. Trong đường nét thiết kế đồng điệu chỉ là rìa của số đông.
Đường nét làm cơ sở cho hình thức thiết kế được giảm xuống thành một số hình
thức mà khi sửa đổi sẽ trở thành khuôn khổ cho tất cả cấu trúc hình ảnh. (Xem các
hình thức cơ bản.)
Đường nét như một yếu tố của cái đẹp tự nó đủ để trở nên chủ quan là rất hiếm,
một ngoại lệ trong nghệ thuật hội họa. (Xem dòng)
Tính thẩm mỹ của Line phải được hiểu và cảm nhận trong tính biểu tượng của
nó. Hình thức mà các dòng có thể dẫn dắt chủ đề phải có kiến thức đầy đủ của nhà
soạn nhạc.
theo chiều dọc
Sự nâng cao của chiều dọc đơn giản vừa mang tính tinh thần vừa mang tính cơ học.
Nó có thể đưa tư tưởng lên những cấp độ cao hơn hoặc có thể hỗ trợ theo đó một
đường lối đối lập. Trong cả hai trường hợp, sức mạnh của nó là hùng vĩ và trong
chừng mực đường này chiếm ưu thế thì bức ảnh sẽ nhận được chất lượng của nó.
chiều ngang
Machine Translated by Google
RUỘT THỪA
209
Một nhóm cây thông hoặc các cột của ngôi đền Hy Lạp hoặc Ai Cập đều tạo ra
sự trang trọng, yên tĩnh và trang nghiêm. Đường ngang là một đường ít có
tính chỉ huy hơn so với đường thẳng đứng với sức mạnh thẳng đứng của nó,
biểu tượng của sự yên tĩnh, thanh thản và chuyển động dè dặt.
đường chéo
Đường chéo là một đường không được hỗ trợ đương nhiên gợi ý sự bất ổn,
thay đổi, chuyển động, chuyển tuyến. Mục đích của nó thường là để kết nối
các dạng ổn định hơn của chế phẩm hoặc dẫn từ đó.
Đường cong là cơ sở của sự đa dạng và chuyển động duyên dáng. Là một
công cụ bổ trợ, nó hỗ trợ trình tự các bộ phận.
Ở khả năng sau, nó có tầm quan trọng lớn đối với nhà soạn nhạc. Tất nhiên,
nó là cơ sở của đường tròn cũng như khái niệm quan trọng về việc xây
dựng và quan sát đường tròn.
Căn cứ vào chủ đề và phương tiện diễn đạt, lao động cuối cùng là sự
kiềm chế hoặc cưỡng chế các bộ phận trong mức độ quan trọng của chúng.
Điều này đòi hỏi sự khéo léo và kiến thức và thường xuyên đòi hỏi phải
xây dựng lại sơ đồ ban đầu.
Công quốc và sự hy sinh
Ý tưởng tuyệt đối nhất và quan trọng nhất trong việc tạo ra nghệ thuật là
Nguyên tắc, rằng một đối tượng hoặc ý tưởng sẽ là tối cao.
Ý tưởng tương quan của nó chứa đựng trong đó những khó khăn trong sáng tác,
đó là Sự hy sinh. Điều này buộc phải có một thang đo mức độ quan trọng hoặc sự
hấp dẫn được phân loại trong toàn bộ tác phẩm.
Ý tưởng được trình bày hoàn chỉnh trong chiếc bình hoặc lan can, trong
đó các đường chỉ huy của cơ thể tìm thấy cả sự hỗ trợ và mở rộng thông
qua các bộ phận ít liên quan hơn. Đây là những loại hình nghệ thuật hoàn
chỉnh bộc lộ những nguyên tắc không khoan nhượng của sự thống trị và phục
tùng.
[267]
Machine Translated by Google
210 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Machine Translated by Google
211
RUỘT THỪA
Trong bức tranh, được hoàn thiện ở dạng chiaroscuro, những nguyên
tắc này dễ dàng được nắm bắt cũng như với đường và không gian hữu hình hơn
[268] của dạng rắn. Bức “Con bò trong chuồng” của Mauve, nhờ sự quản
lý của ông đối với chủ đề thô sơ và đơn giản này, tất cả các khả năng
được mở ra và yêu cầu bởi các sáng tác liên quan đến nhiều yếu tố. Nó
có thể đóng vai trò là sự phối hợp sáng và tối cho một số câu chuyện
ngụ ngôn của Rubens, Wiertz hoặc Correggio, hoặc cho nhiều thể loại
nội thất hoặc cho việc “sắp xếp” hoa.
Khi tầm quan trọng của nguyên tắc này được nhận ra, nhiều cạm bẫy
mà những người mới bắt đầu rất dễ mắc phải sẽ được giải quyết và điều
đó sẽ mãi mãi xảy ra. Cả thời gian và sự hối tiếc đều được dành cho
người học trò sẽ tạm dừng để tiếp thu một số nguyên tắc cơ bản của
mọi môn nghệ thuật.
Ý tưởng này dường như làm xáo trộn khái niệm về sự cân bằng ở
trung tâm, đặc biệt khi đối tượng mà chúng ta xem xét đầu tiên chiếm
một phía của bức tranh. Việc nghiên cứu các định đề cùng với nguyên
tắc sân thép và kiến thức về sự cân bằng hình ảnh sẽ làm sáng tỏ mọi
hiểu biết về xung đột.
Ý tưởng thống trị
Trên và vượt ra ngoài đối tượng thống trị tất cả những đối tượng khác
là ý tưởng thống trị bức tranh. Đó có thể là ánh sáng, sự u ám, không
gian, hành động, niềm đam mê, sự nghỉ ngơi, sự hiệp thông, sự hài
hước hoặc bất cứ điều gì đã kích thích và do đó phải chi phối bố cục.
Nếu với tình cảm Nghỉ ngơi mang tính chủ quan, đối tượng chính biểu
hiện hành động thì nhất thiết phải có sự xung đột giữa ý tưởng và hiện
thực.
Tuy nhiên, hành động có thể được đưa vào một cách thích hợp [269]
quan niệm về sự nghỉ ngơi, sự tương phản của nó làm tăng thêm cảm xúc này; các
Machine Translated by Google
212 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
em bé đang bò, chú mèo con đang nô đùa, con lắc đung đưa, những người lao
động ở xa được quan sát bởi một nhóm gần hơn đang nghỉ ngơi.
Điểm mà cảm xúc phản kháng yếu đi và nơi nó củng cố ý tưởng được xác
định theo thang mức độ, nhiều phần cần thiết được ưu tiên trước tình cảm
đối lập sẽ thu hút chúng ta. Những ý tưởng này, tương ứng với nguyên tắc của
chúng, cũng có mức độ hấp dẫn của chúng, và chỉ trong sự sắp xếp hình thức
của câu chuyện ngụ ngôn và trang trí, hai đơn vị mới có thể được phép có
cùng mức độ hấp dẫn. Đây là một trong những hình thức thường gặp nhất mà bố
cục yếu kém phát triển, khiến tâm trí không chắc chắn về trình tự và con mắt
dao động giữa những tuyên bố bằng nhau của các phần riêng biệt. Việc bỏ qua
các dòng dẫn dắt, hoặc ép buộc một quy trình logic từ phần này sang phần khác,
sao cho không phần nào có thể thoát khỏi sự kiểm tra liên tục của tất cả, sẽ
tạo ra sự phân hủy. Việc tránh sự bất hòa tất nhiên phải mang lại sự hòa hợp.
Hòa hợp
Do đó, sự hài hòa, mặc dù là một nguyên tắc cần thiết trong mọi nghệ thuật,
nhưng không đẩy mình lên phía trước như Công quốc. Cô ấy làm theo một cách
tự nhiên, nếu được phép.
Những điều phải là và có thể là của sáng tác
Trong số các nguyên tắc khác, Tính nhất quán hoặc chiều rộng, Tính liên tục
và phần bổ sung của nó, Sự tương phản, liên kết chúng ở mức độ ít nhiều với
Nguyên tắc và Sự hòa hợp, là những điều phải có; trong khi Sự lặp lại, Bức
[270]
xạ, Độ cong và Trao đổi được coi là thành phần có thể có.
Machine Translated by Google
RUỘT THỪA
213
Luật xa gần
Cơ sở của mọi cách trình bày trên mặt phẳng đều dựa trên phối cảnh, một
khoa học tuyệt đối mang lại sự hài lòng tuyệt đối cho tất cả những ai
muốn có nó. Biết rằng một hình ảnh phải có chiều cao nhất định nếu nó
chiếm một không gian nhất định thường là con đường ngắn hơn dẫn đến
thực tế mặc dù nó đòi hỏi một kế hoạch làm việc phối cảnh hơn là cảm
nhận nó với mục đích nghệ thuật tốt nhất. Người ta có thể dò xét xung
quanh chỗ đó trước khi tìm ra nó, và trong khi đó nhà khoa học đã giữ
bình tĩnh.
Trong tất cả các tác phẩm đòi hỏi môi trường kiến trúc hoặc nhiều
hình tượng, phối cảnh trở nên cần thiết, ít nhất là để tiết kiệm thời
gian. Tuy nhiên, nếu khoa học không bao giờ tồn tại thì loại nghệ thuật
bao gồm nhiều hình tượng và kiến trúc có thể được thể hiện đầy đủ dưới
bàn tay của những nghệ sĩ sáng suốt.
Khoa học về phối cảnh không gì khác hơn là giúp nghệ sĩ làm quen với
bất kỳ góc độ nào. Kiến thức của anh ấy về nhân quả trong vũ trụ, cùng
với bản năng nghệ thuật bổ sung, là trang bị đủ để anh ấy đạt được điều
này.
Không có phần biểu đạt nghệ thuật nào đòi hỏi sự tôn kính bí ẩn của
kỹ thuật hơn là phối cảnh. Đó là thuật ngữ nghệ thuật phổ quát bao gồm
rất nhiều thứ đối với nhiều người. Sau khi viết một chuyên luận kỹ
lưỡng về chủ đề này, ông Ruskin nhận xét bản chất của toàn bộ sự việc
có thể được biết trong hai mươi phút, chắc chắn đó là lời khiển trách
đối với những giả định thiếu căn cứ của [271] công chúng thiếu nghệ thuật.
Sự cân bằng
Quan niệm về sự cân bằng được hiểu rõ ràng theo chiều dài, chiều cao
và chiều sâu của một bức tranh chứa đựng toàn bộ chân lý về bố cục bức
tranh. Những phần tử chống lại sự thống nhất và
Machine Translated by Google
214 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
mà chúng ta tìm cách khai thác, bộc lộ chúng là những kẻ gây rối loạn sự cân
bằng và sẽ được tìm thấy khi các nguyên tắc cân bằng được đưa vào vận hành.
Liệu mối quan tâm bị chia rẽ có làm chúng ta khó chịu không, tiền cảnh
thu hút nhiều sự quan tâm đến mức hậu cảnh, nơi chủ thể thực sự có thể nằm,
đấu tranh vô ích cho quyền lợi của nó; thì chúng ta có thể biết rằng sự cân
bằng qua chiều sâu của bức tranh đã bị xáo trộn.
Liệu khoảng cách giữa có thu hút chúng ta quá nhiều khi đi đến khoảng cách mà
chủ thể thực sự có thể nằm; thì chúng ta có thể biết rằng sự gắn bó của nó
với tiền cảnh hoặc sự hy sinh của nó đối với hậu cảnh là không đủ và rằng sự
dịch chuyển theo đúng hướng của nó sẽ khôi phục lại sự cân bằng. Nếu chúng
ta cảm thấy rằng một mặt của bức tranh thu hút toàn bộ sự chú ý của chúng ta
và mặt kia không đóng vai trò gì trong sơ đồ hình ảnh, thì chúng ta có thể
biết rằng các hạng mục của sự cân bằng bên đang thiếu.
Rất hiếm khi tìm thấy ngoài hình thức một bố cục nào đó phát triển đến mức
hoàn thiện theo một quy trình có trật tự. Một khi đã tách khỏi sự cân bằng
đồng đều, bức tranh sẽ trở thành một chuỗi thỏa hiệp, sự dung hòa của từng
yếu tố mới bằng cách tái tạo lại những gì đã có hoặc đưa vào yếu tố bổ sung
mà sự thống nhất đòi hỏi.
[272]
Lập luận nhắc nhở người vẽ tranh rằng anh ta cũng giống như trường hợp
của người du hành chất hàng chiếc xuồng của mình, cảm nhận được sự đĩnh đạc
tinh tế mà nghề của anh ta đòi hỏi. Dọc theo keelson, anh ta đặt các vật dụng
trong bản nháp của mình, chẳng hạn như cẩn thận để chiếc chăn nhẹ và cồng
kềnh của anh ta ở một bên được cân bằng bởi các vật dụng nhỏ hơn có trọng
lượng nặng hơn ở vị trí đối diện. Mũi tàu dưới tải trọng của nó có thể gần
như bị nhấn chìm và người xem mạo hiểm đưa ra cảnh báo.
Nhưng một lần nữa sự cân bằng lại được khôi phục khi ghế ở đầu bên kia được
sử dụng như hành động cuối cùng trong tính toán.20
20
“Tôi nghĩ việc áp dụng những nguyên tắc cân bằng này vào Kiến trúc có thể
thú vị và mang tính soi sáng. Các nguyên tắc chính của bố cục phải được đánh
giá cao như nhau đối với Hội họa, Điêu khắc và Kiến trúc và tôi nghi ngờ
chuỗi giá trị của những nguyên tắc đó không thể chịu được thử thách này.”-Letter
Machine Translated by Google
RUỘT THỪA
215
Mức độ thu hút của các đối tượng trong sơ đồ cân bằng phải là vấn
đề quyết định của mỗi cá nhân cũng như nhiều nguyên tắc ứng dụng khác
trong nghệ thuật ôn hòa.
Màu sắc đại diện cho khía cạnh tự nhiên của vật thể, màu chứa “tông
màu” và màu chứa chất lượng tông màu hay “chất lượng âm sắc” là ba
khía cạnh của màu sắc cần đáp ứng trong nghệ thuật được chấp nhận.
Màu sắc
Giống như tình cảm của ý tưởng nghệ thuật, dù nó thiên về hiện thực
hay lý tưởng, thì sự khác biệt cũng được áp dụng giữa những gì chỉ
phản ánh bản chất và những gì cũng phản ánh tính khí của người nghệ
sĩ. Đó là một mệnh đề đơn giản trong thang giá trị và nó thực sự có
tác dụng khi áp dụng cho màu sắc cũng như cho khái niệm nghệ thuật:
càng có nhiều con người thì nghệ thuật càng tốt. Nếu không như vậy [273] thì
ảnh màu sẽ có ưu thế hơn.
Mức độ đầu tiên trong thang màu được thể hiện bằng loại áp dụng cho
canvas để mô phỏng một bề mặt có vẻ làm nghệ sĩ hài lòng như màu tự
nhiên. Mức độ thứ hai là màu sắc được tạo ra để hài hòa với tất cả các
màu khác của bức tranh trên cơ sở một sắc thái nhất định. Sự hài hòa
về âm sắc này có thể không bộc lộ ở nhiều chủ đề trong tự nhiên hoặc
trong cách sắp xếp các đồ vật mà họa sĩ tĩnh vật có thể và thường thu
thập, và do đó rõ ràng đó là một phẩm chất mà người nghệ sĩ ban tặng
cho tác phẩm của mình. Những họa sĩ như Whistler và những người theo
sau ông nhận thấy rằng sắc thái này vốn có trong mọi chủ đề có thể bị
chi phối bởi bố cục màu sắc (chẳng hạn như “sự sắp xếp” của ông trong
xưởng vẽ), để việc tạo ra sự hài hòa này đạt được một cách tự nhiên
bằng cách tuân theo các nguyên tắc cơ bản. chủ thể.
từ Fredrick Dielman, Chủ tịch Học viện Quốc gia, đến tác giả.
Machine Translated by Google
216 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Tấn
Chìa khóa màu sắc được đưa ra trong màu sắc đã chọn đó sẽ ảnh hưởng ở
mức độ ít nhiều đến tất cả các màu, ngay cả khi những màu này tạo ra sự
khác biệt mạnh mẽ trong sơ đồ hài hòa. Chỉ quan tâm đến chất lượng của
màu sắc thống nhất, phần lớn những họa sĩ này (mặc dù điều này thường
không bao gồm chính ông Whistler) hoàn toàn quan tâm đến suy nghĩ đó, sử
dụng sắc tố của họ một cách trực tiếp đến mức hy sinh sự rung động của
màu sắc.
Việc tạo ra rung động này là do sự đồng ý của tất cả các nhà tạo màu
vĩ đại không thể thực hiện được bằng cách nhuộm màu hoặc áp dụng phẳng
lên bề mặt, mà họ tuyên bố là không thể mạnh mẽ, có ý nghĩa hoặc đẹp
[274]
bằng rung động, hoặc vì lý do sự đặt cạnh nhau của màu sắc được nhìn
thấy rõ ràng, như với những người theo trường phái ấn tượng, hoặc tông
màu bị hỏng của nó, hoặc nhờ ảnh hưởng của lớp men màu trong suốt cho
phép nhìn thấy hai màu cùng một lúc.
Phương pháp cuối cùng là của Titian, phương pháp thứ hai kết hợp
với phương pháp cuối cùng của Rembrandt trong thời kỳ mới nhất và tốt
nhất của ông, phương pháp đầu tiên của Monet, chứa đựng nguyên tắc màu
sắc trong phân tích khoa học của nó. Khoảng cách giữa những người đàn
ông này không được biết đến ở bất kỳ mức độ nào như một khái niệm hời
hợt về nghệ thuật tương ứng của họ có thể giả định trước. Sự khác biệt
thực sự trong cách trình bày màu sắc tồn tại giữa tất cả những họa sĩ
như vậy và những người vẽ trực tiếp trên vải trắng, bỏ qua ảnh hưởng
của tông màu nền và sự làm giàu tạo nên màu sắc bằng men (màu trong suốt).
Những họa sĩ như vậy có thể thể hiện một cách trung thực nhất những
sắc thái thực sự của Tự nhiên nhưng không phải là ấn tượng thực sự, vì
Tự nhiên luôn biểu đạt chiều sâu và sức mạnh ẩn sâu trong đó mà người
họa sĩ có “chất lượng” nhất quyết thể hiện. Đối với anh ta, đó là thứ
chứa đựng lời cuối cùng của một phát biểu thấu đáo, và nếu không có nó
thì phát biểu đó chỉ là một phát biểu bề ngoài.
Về mặt kỹ thuật, nó có thể có nghĩa là công sức của nhiều lần sơn
lại, tráng men màu và thực hiện từ quy trình này sang quy trình khác, vì vậy
Machine Translated by Google
RUỘT THỪA
217
rằng tuyên bố đầu tiên trên canvas trở thành tuyên bố chung nhưng
không phải là tuyên bố cuối cùng. Thông qua những điều này, tác phẩm
mang đến sự tinh tế về chiều sâu và sức mạnh mà qua đó người ta trải nghiệm
[275] cảm giác hồi hộp giống như qua những âm vang sâu của một giai
điệu âm nhạc từ nhiều nhạc cụ, giai điệu đơn giản được tạo ra bởi một
nhạc cụ. Trên thực tế, đó là sự rung động của màu sắc trong mỗi phần
của bức tranh được cảm nhận bằng cách chơi màu này với màu khác hoặc
bằng cách phá vỡ màu sắc có thể được thực hiện bằng một nét cọ đơn
chứa nhiều màu hoặc bằng một màu duy nhất được kéo qua. một cách khác
là để lại một số màu bên dưới tồn tại.
Chất lượng
Kỹ thuật như vậy tạo ra chất lượng âm thanh cao nhất. Không thể cho
rằng Rembrandt tráng men và vẽ lại các bức chân dung của mình vì một
lý do thấp kém hơn là để mang lại cho chúng chất lượng mà hội họa
trực tiếp phủ nhận, cũng như Frank Holl, ở thời đại chúng ta, đã sử
dụng một phương pháp tương tự để được giống như Rembrandt.
Màu sắc tự nhiên; Màu sắc, đại diện cho thiên nhiên; và Tông màu cộng
với “Chất lượng” (thuật ngữ mơ hồ cuối cùng biểu thị độ sâu và độ đầy đủ
của màu sắc) là ba cấp độ được thể hiện, cấp độ đầu tiên của Meissonier
trong “1807” của ông, một bức tranh không có tông màu; bức thứ hai là chân
dung của Alice, của Chase, và Lady Archibald Campbell, của Whistler; và
chất lượng âm thanh cuối cùng, của các tác phẩm sau này của George Fuller
và Albert Ryder. Theo các lớp được chỉ định này, danh sách tên tuổi trong
nghệ thuật hiện đang được kéo dài và rút ngắn, các dấu hiệu cho thấy nghệ
thuật hiện tại của chúng ta cho thấy sự hồi sinh của chất lượng màu sắc
của thời đại trước.
Không
Machine Translated by Google
218 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Machine Translated by Google
RUỘT THỪA
219
Trong phần giới thiệu đã nêu rõ rằng những điều răn của cuốn sách này [275] sẽ là
những điều “không được phép”, tuy nhiên đối với người hiểu rõ các nguyên
tắc thì những điều răn không tồn tại. Tuy nhiên, một vài kết luận từ những
lập luận nêu trên có thể hữu ích cho những người mới bắt đầu thực hành
sáng tác.
Các cấu trúc cần tránh là:—
Những nơi mà các đường thẳng đều chạy theo một chiều mà không có sự đối lập:
Những trường hợp đặc biệt trong đó phần dưới của khung song song:
Những trường hợp trong đó phối cảnh của một đường thẳng hoặc cạnh của
một khối là đường thẳng đứng:
Những nơi có mặt phẳng đối lập hoặc các chướng ngại vật lớn hấp dẫn
lối vào của bức tranh:
Những trường hợp trong đó hai khối lượng ở các mặt phẳng khác nhau có
cùng kích thước:
Những đối tượng có cùng mức độ quan tâm xuất hiện trong cùng một bức
tranh:
Những trường hợp trong đó một vật thể kéo dài một dòng một cách vụng về:
Những ảnh có đường nền trùng với đường của chủ thể:
Những bức tranh bị cắt bởi các đường quá dài tiếp tục theo bất kỳ hướng
nào:
Những trường hợp trong đó các đường xuyên tâm không dẫn đến vật thể tiêu điểm:
Những chi tiết trong bức tranh không thể hiện được tính tự nhiên
sự liên tiếp:
Những chủ đề trong đó chủ đề thích hợp không được trang nghiêm bằng một
vị trí dễ thấy hoặc bị bao phủ bởi môi trường xung quanh quá hấp dẫn:
[276]
Những nơi có hình thức xây dựng mạnh mẽ nhất
không liên kết với phần chính mà với các phần phụ của bức tranh:
Những tác phẩm chính thức được thể hiện sự quan tâm nhiều hơn
ở hai bên hơn là ở trung tâm:
Những nguyên lý trong đó nguyên tắc thẩm mỹ của hình thức xây dựng đối
lập với tình cảm của chủ thể.
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
*** KẾT THÚC SÁCH EBOOK DỰ ÁN GUTENBERG
Bố Cục HÌNH ẢNH VÀ TIÊU CHUẨN
ĐÁNH GIÁ HÌNH ẢNH***
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
Tín dụng
Ngày 9 tháng 9 năm 2008
Phiên bản dự án Gutenberg
Martin Schub
Machine Translated by Google
Machine Translated by Google
Một lời từ Dự án Gutenberg
Tệp này phải được đặt tên là 26638-pdf.pdf hoặc 26638-pdf.zip.
Tệp này và tất cả các tệp liên quan có định dạng khác nhau sẽ được tìm thấy
TRONG:
http://www.gutenberg.org/dirs/2/6/6/3/26638/
Các phiên bản cập nhật sẽ thay thế phiên bản trước — các phiên bản cũ
sẽ được đổi tên.
Tạo tác phẩm từ các ấn bản in thuộc phạm vi công cộng có nghĩa là không
ai sở hữu bản quyền của Hoa Kỳ đối với các tác phẩm này, vì vậy Tổ chức (và
bạn!) có thể sao chép và phân phối nó ở Hoa Kỳ mà không cần xin phép cũng
như không phải trả tiền bản quyền.
Các quy tắc đặc biệt, được nêu trong phần Điều khoản sử dụng chung của
giấy phép này, áp dụng cho việc sao chép và phân phối các tác phẩm điện tử
Project Gutenberg™ để bảo vệ khái niệm và nhãn hiệu Project Gutenberg™.
Project Gutenberg là nhãn hiệu đã đăng ký và không được sử dụng nếu bạn
tính phí sách điện tử, trừ khi bạn nhận được sự cho phép cụ thể. Nếu bạn
không tính bất kỳ khoản phí nào cho các bản sao của Sách điện tử này thì
việc tuân thủ các quy tắc là rất dễ dàng. Bạn có thể sử dụng Sách điện tử
này cho hầu hết mọi mục đích như tạo tác phẩm phái sinh, báo cáo, biểu diễn
và nghiên cứu. Chúng có thể được sửa đổi, in và tặng đi—bạn có thể làm bất
cứ điều gì trên thực tế với sách điện tử trong phạm vi công cộng. Việc phân
phối lại phải tuân theo giấy phép nhãn hiệu, đặc biệt là phân phối lại
thương mại.
Machine Translated by Google
Giấy phép đầy đủ của dự án Gutenberg
Vui lòng đọc phần này trước khi bạn phân phối hoặc sử dụng tác phẩm này.
Để bảo vệ sứ mệnh của Project Gutenberg™ là thúc đẩy phân phối
miễn phí các tác phẩm điện tử, bằng cách sử dụng hoặc phân phối
tác phẩm này (hoặc bất kỳ tác phẩm nào khác có liên quan đến cụm
từ “Project Gutenberg”), bạn đồng ý tuân thủ tất cả các điều khoản
của Giấy phép đầy đủ của Project Gutenberg™ (có sẵn trong tệp này
hoặc trực tuyến tại http://www.gutenberg.org/license).
Phần 1.
Điều khoản chung về sử dụng và phân phối lại dự án
Công trình điện tử Gutenberg™
1.A.
Bằng cách đọc hoặc sử dụng bất kỳ phần nào của tác phẩm điện tử Project Gutenberg™
này, bạn cho biết rằng bạn đã đọc, hiểu, đồng ý và chấp nhận tất cả các điều khoản
của giấy phép này và thỏa thuận sở hữu trí tuệ (thương hiệu/bản quyền). Nếu bạn
không đồng ý tuân theo tất cả các điều khoản của thỏa thuận này, bạn phải ngừng sử
dụng và trả lại hoặc tiêu hủy tất cả các bản sao của tác phẩm điện tử Project
Gutenberg™ mà bạn sở hữu. Nếu bạn đã trả phí để có được bản sao hoặc quyền truy cập
vào tác phẩm điện tử Project Gutenberg™ và bạn không đồng ý bị ràng buộc bởi các điều
khoản của thỏa thuận này thì bạn có thể nhận được tiền hoàn lại từ cá nhân hoặc tổ
chức mà bạn đã trả phí như được nêu trong đoạn 1.E.8.
Machine Translated by Google
Giấy phép đầy đủ của dự án Gutenberg
227
1.B.
“Dự án Gutenberg” là nhãn hiệu đã đăng ký. Nó chỉ có thể được sử dụng
hoặc liên kết theo bất kỳ cách nào với tác phẩm điện tử bởi những
người đồng ý bị ràng buộc bởi các điều khoản của thỏa thuận này.
Có một số điều bạn có thể thực hiện với hầu hết các tác phẩm điện tử
của Project Gutenberg™ ngay cả khi không tuân thủ đầy đủ các điều
khoản của thỏa thuận này. Xem đoạn 1.C dưới đây. Có rất nhiều điều
bạn có thể làm với các tác phẩm điện tử của Project Gutenberg™ nếu bạn
tuân thủ các điều khoản của thỏa thuận này và giúp duy trì quyền truy
cập miễn phí trong tương lai vào các tác phẩm điện tử của Project
Gutenberg™. Xem đoạn 1.E bên dưới.
1.C.
Quỹ lưu trữ văn học Project Gutenberg (“Quỹ” hoặc PGLAF), sở hữu bản
quyền biên soạn trong bộ sưu tập các tác phẩm điện tử Project
Gutenberg™. Gần như tất cả các tác phẩm riêng lẻ trong bộ sưu tập
đều thuộc phạm vi công cộng ở Hoa Kỳ. Nếu một tác phẩm riêng lẻ thuộc
phạm vi công cộng ở Hoa Kỳ và bạn sống ở Hoa Kỳ, chúng tôi không yêu
cầu quyền ngăn bạn sao chép, phân phối, trình diễn, hiển thị hoặc tạo
các tác phẩm phái sinh dựa trên tác phẩm đó miễn là tất cả các tham
chiếu đến Project Gutenberg đều bị xóa.
Tất nhiên, chúng tôi hy vọng rằng bạn sẽ ủng hộ sứ mệnh của Project
Gutenberg™ là thúc đẩy quyền truy cập miễn phí vào các tác phẩm điện
tử bằng cách chia sẻ tự do các tác phẩm của Project Gutenberg™ tuân
thủ các điều khoản của thỏa thuận này để giữ tên Project Gutenberg™
gắn liền với tác phẩm. Bạn có thể dễ dàng tuân thủ các điều khoản của
thỏa thuận này bằng cách giữ nguyên định dạng của tác phẩm này với
Giấy phép Project Gutenberg™ đầy đủ đính kèm khi bạn chia sẻ nó miễn
phí với người khác.
Machine Translated by Google
228 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
1.D.
Luật bản quyền của nơi bạn sống cũng chi phối những gì bạn có thể làm
với tác phẩm này. Luật bản quyền ở hầu hết các quốc gia luôn trong tình
trạng thay đổi. Nếu bạn ở bên ngoài Hoa Kỳ, hãy kiểm tra luật pháp của
quốc gia bạn ngoài các điều khoản của thỏa thuận này trước khi tải
xuống, sao chép, hiển thị, thực hiện, phân phối hoặc tạo tác phẩm phái
sinh dựa trên tác phẩm này hoặc bất kỳ tác phẩm nào khác của Project
Gutenberg™. Tổ chức không đưa ra bất kỳ tuyên bố nào liên quan đến tình
trạng bản quyền của bất kỳ tác phẩm nào ở bất kỳ quốc gia nào ngoài Hoa
Kỳ.
1.E.
Trừ khi bạn đã xóa tất cả các tham chiếu đến Project Gutenberg:
1.E.1.
Câu sau đây, với các liên kết hoạt động hoặc quyền truy cập ngay lập
tức khác vào, Giấy phép Project Gutenberg™ đầy đủ phải xuất hiện nổi
bật bất cứ khi nào có bất kỳ bản sao nào của Project Gutenberg™ hoạt
động (bất kỳ tác phẩm nào có cụm từ “Project Gutenberg” xuất hiện hoặc
kèm theo đó cụm từ “Project Gutenberg” được liên kết) được truy cập,
hiển thị, thực hiện, xem, sao chép hoặc phân phối:
Sách điện tử này dành cho bất kỳ ai ở bất kỳ đâu sử dụng miễn
phí và hầu như không có bất kỳ hạn chế nào. Bạn có thể sao
chép, tặng hoặc sử dụng lại theo các điều khoản của Giấy phép
Project Gutenberg đi kèm với Sách điện tử này hoặc trực tuyến
tại http://www.gutenberg.org
1.E.2.
Machine Translated by Google
Giấy phép đầy đủ của dự án Gutenberg
229
Nếu một tác phẩm điện tử Project Gutenberg™ riêng lẻ có nguồn gốc từ miền
công cộng (không chứa thông báo cho biết rằng nó được đăng với sự cho
phép của chủ bản quyền), thì tác phẩm đó có thể được sao chép và phân
phối cho bất kỳ ai ở Hoa Kỳ mà không phải trả bất kỳ khoản phí nào hoặc
phí. Nếu bạn đang phân phối lại hoặc cung cấp quyền truy cập vào tác phẩm
có cụm từ “Dự án Gutenberg” được liên kết hoặc xuất hiện trên tác phẩm,
bạn phải tuân thủ các yêu cầu của đoạn 1.E.1 đến 1.E.7 hoặc xin phép việc
sử dụng tác phẩm và nhãn hiệu Project Gutenberg™ như được nêu trong
đoạn 1.E.8 hoặc 1.E.9.
1.E.3.
Nếu một tác phẩm điện tử Project Gutenberg™ riêng lẻ được đăng với sự
cho phép của chủ sở hữu bản quyền thì việc sử dụng và phân phối của bạn
phải tuân thủ cả các đoạn 1.E.1 đến 1.E.7 và mọi điều khoản bổ sung do
chủ bản quyền áp đặt.
Các điều khoản bổ sung sẽ được liên kết với Giấy phép Project Gutenberg™
cho tất cả các tác phẩm được đăng với sự cho phép của chủ sở hữu bản
quyền ở phần đầu tác phẩm này.
1.E.4.
Không hủy liên kết, tách rời hay xóa toàn bộ điều khoản Cấp phép của
Project Gutenberg™ khỏi tác phẩm này hoặc bất kỳ tệp nào chứa một phần
của tác phẩm này hoặc bất kỳ tác phẩm nào khác liên quan đến Project Gutenberg™.
1.E.5.
Không sao chép, hiển thị, thực hiện, phân phối hoặc phân phối lại tác
phẩm điện tử này hoặc bất kỳ phần nào của tác phẩm điện tử này mà không
hiển thị nổi bật câu được nêu trong đoạn 1.E.1
Machine Translated by Google
230 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
với các liên kết hoạt động hoặc truy cập ngay vào các điều khoản đầy đủ của
Giấy phép dự án Gutenberg™.
1.E.6.
Bạn có thể chuyển đổi và phân phối tác phẩm này ở bất kỳ dạng nhị phân,
nén, đánh dấu, không độc quyền hoặc độc quyền nào, bao gồm mọi dạng xử
lý văn bản hoặc siêu văn bản. Tuy nhiên, nếu bạn cung cấp quyền truy
cập hoặc phân phối các bản sao của tác phẩm Project Gutenberg™ ở định
dạng khác ngoài “Plain Vanilla ASCII” hoặc định dạng khác được sử dụng
trong phiên bản chính thức được đăng trên trang web chính thức của
Project Gutenberg™ (http://www. gutenberg.org), bạn phải cung cấp miễn
phí một bản sao, phí hoặc phí tổn cho người dùng, một bản sao, phương
tiện xuất bản sao hoặc phương tiện để lấy bản sao theo yêu cầu của
tác phẩm ở dạng nguyên gốc “Plain Vanilla ASCII” hoặc dạng khác. Mọi
định dạng thay thế đều phải bao gồm Giấy phép Project Gutenberg™ đầy
đủ như được chỉ định trong đoạn 1.E.1.
1.E.7.
Không tính phí truy cập, xem, hiển thị, trình diễn, sao chép hoặc phân
phối bất kỳ tác phẩm nào của Project Gutenberg™ trừ khi bạn tuân thủ
đoạn 1.E.8 hoặc 1.E.9.
1.E.8.
Bạn có thể tính một khoản phí hợp lý cho các bản sao hoặc cung cấp
quyền truy cập hoặc phân phối các tác phẩm điện tử của Project
Gutenberg™ với điều kiện là
• Bạn trả phí bản quyền bằng 20% tổng lợi nhuận mà bạn thu được từ
việc sử dụng các công trình của Project Gutenberg™ được tính
bằng phương pháp bạn đã sử dụng để tính các khoản thuế hiện hành
của mình. Phí này thuộc về chủ sở hữu Dự án
Machine Translated by Google
Giấy phép đầy đủ của dự án Gutenberg
231
Gutenberg™, nhưng ông đã đồng ý tặng tiền bản quyền theo đoạn
này cho Quỹ Lưu trữ Văn học Dự án Gutenberg. Các khoản thanh toán
tiền bản quyền phải được thanh toán trong vòng 60 ngày sau mỗi
ngày bạn chuẩn bị (hoặc được pháp luật yêu cầu phải chuẩn bị) tờ
khai thuế định kỳ của mình. Các khoản thanh toán tiền bản quyền
phải được đánh dấu rõ ràng như vậy và gửi đến Quỹ Lưu trữ Văn
học Dự án Gutenberg theo địa chỉ được chỉ định trong Phần 4,
“Thông tin về các khoản quyên góp cho Quỹ Lưu trữ Văn học Dự án
Gutenberg”.
Bạn hoàn lại toàn bộ số tiền mà người dùng đã trả khi thông báo
cho bạn bằng văn bản (hoặc qua e-mail) trong vòng 30 ngày kể từ
ngày nhận được rằng họ không đồng ý với các điều khoản của Giấy
phép Project Gutenberg™ đầy đủ. Bạn phải yêu cầu người dùng đó
trả lại hoặc hủy tất cả bản sao của tác phẩm được sở hữu trong
phương tiện vật lý và ngừng mọi quyền sử dụng cũng như quyền
truy cập vào các bản sao khác của tác phẩm Project Gutenberg™.
Theo đoạn 1.F.3, bạn hoàn lại toàn bộ số tiền đã trả cho một tác
phẩm hoặc một bản sao thay thế nếu phát hiện ra khiếm khuyết
trong tác phẩm điện tử và báo cáo cho bạn trong vòng 90 ngày kể
từ ngày nhận tác phẩm.
Bạn tuân thủ tất cả các điều khoản khác của thỏa thuận này để
phân phối miễn phí các tác phẩm Project Gutenberg™.
1.E.9.
Nếu bạn muốn tính phí hoặc phân phối một tác phẩm hoặc nhóm tác phẩm
điện tử Project Gutenberg™ theo các điều khoản khác với những điều
khoản được quy định trong thỏa thuận này, bạn phải xin phép bằng văn
bản từ cả Tổ chức Lưu trữ Văn học Project Gutenberg và Michael Hart,
chủ sở hữu của nhãn hiệu Project Gutenberg™.
Liên hệ với Quỹ như được nêu trong Phần 3 bên dưới.
Machine Translated by Google
232 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
1.F.
1.F.1.
Các tình nguyện viên và nhân viên của Project Gutenberg dành
nhiều nỗ lực để xác định, thực hiện nghiên cứu bản quyền, chép
lại và hiệu đính các tác phẩm thuộc phạm vi công cộng trong việc
tạo ra bộ sưu tập Project Gutenberg™. Bất chấp những nỗ lực này,
các tác phẩm điện tử của Project Gutenberg™ và phương tiện lưu
trữ chúng có thể chứa “Khiếm khuyết”, chẳng hạn như nhưng không
giới hạn ở dữ liệu không đầy đủ, không chính xác hoặc bị hỏng,
lỗi sao chép, bản quyền hoặc tài sản trí tuệ khác vi phạm, đĩa
hoặc phương tiện khác bị lỗi hoặc bị hỏng, vi-rút máy tính hoặc
mã máy tính làm thiết bị của bạn bị hỏng hoặc không thể đọc được.
1.F.2.
BẢO HÀNH CÓ GIỚI HẠN, TỪ CHỐI TỪ CHỐI THIỆT HẠI — Ngoại trừ “Quyền
thay thế hoặc hoàn tiền” được mô tả trong đoạn 1.F.3, Quỹ lưu trữ
văn học Project Gutenberg, chủ sở hữu nhãn hiệu Project Gutenberg™ và
bất kỳ bên nào khác phân phối Project Gutenberg ™ tác phẩm điện tử
theo thỏa thuận này, từ chối mọi trách nhiệm pháp lý đối với bạn về
những thiệt hại, chi phí và phí tổn, bao gồm cả phí pháp lý. BẠN ĐỒNG
Ý RẰNG BẠN KHÔNG CÓ BIỆN PHÁP ĐỐI VỚI SỰ CẨN THẬN, TRÁCH NHIỆM NGHIÊM
TÚC, VI PHẠM BẢO HÀNH HOẶC VI PHẠM HỢP ĐỒNG NGOẠI TRỪ
NHỮNG ĐIỀU NỔI BẬT TRONG Đoạn F3. BẠN ĐỒNG Ý
RẰNG NỀN TẢNG, CHỦ SỞ HỮU THƯƠNG HIỆU,
VÀ BẤT KỲ NHÀ PHÂN PHỐI NÀO THEO THỎA THUẬN NÀY
SẼ KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM VỚI BẠN VỀ THỰC TẾ,
TRỰC TIẾP, GIÁN TIẾP, DO HẬU QUẢ, TRỪNG PHẠT HOẶC
Machine Translated by Google
Giấy phép đầy đủ của dự án Gutenberg
233
THIỆT HẠI NGẪU NHIÊN NGAY CẢ KHI BẠN THÔNG BÁO
KHẢ NĂNG GÂY THIỆT HẠI ĐÓ.
1.F.3.
QUYỀN THAY THẾ HOẶC HOÀN TIỀN CÓ GIỚI HẠN — Nếu
bạn phát hiện ra khiếm khuyết trong tác phẩm điện tử này trong vòng 90
ngày kể từ ngày nhận được nó, bạn có thể được hoàn lại số tiền (nếu có)
mà bạn đã trả cho tác phẩm đó bằng cách gửi văn bản giải thích cho người
mà bạn đã nhận tác phẩm đó. Nếu bạn nhận được tác phẩm trên phương tiện
vật lý, bạn phải trả lại phương tiện đó kèm theo lời giải thích bằng văn
bản. Cá nhân hoặc tổ chức đã cung cấp cho bạn tác phẩm bị lỗi có thể chọn
cung cấp bản sao thay thế thay cho việc hoàn lại tiền. Nếu bạn nhận được
tác phẩm bằng điện tử, người hoặc tổ chức cung cấp tác phẩm đó cho bạn
có thể chọn cho bạn cơ hội thứ hai để nhận tác phẩm bằng điện tử thay vì
hoàn lại tiền.
Nếu bản sao thứ hai cũng bị lỗi, bạn có thể yêu cầu hoàn lại tiền bằng
văn bản mà không có thêm cơ hội để khắc phục vấn đề.
1.F.4.
Ngoại trừ quyền thay thế hoặc hoàn lại tiền có giới hạn được nêu trong
đoạn 1.F.3, tác phẩm này được cung cấp cho bạn 'NGUYÊN TRẠNG', KHÔNG CÓ
BẤT KỲ ĐẢM BẢO NÀO KHÁC DƯỚI BẤT KỲ HÌNH THỨC NÀO, RÕ RÀNG HAY NGỤ Ý,
BAO GỒM NHƯNG KHÔNG GIỚI HẠN ĐỐI VỚI CÁC BẢO ĐẢM KHẢ NĂNG BÁN HOẶC PHÙ
HỢP
CHO BẤT KỲ MỤC ĐÍCH NÀO.
1.F.5.
Một số tiểu bang không cho phép tuyên bố từ chối trách nhiệm đối với một số bảo
đảm ngụ ý nhất định hoặc loại trừ hoặc giới hạn một số loại thiệt hại nhất định.
Nếu bất kỳ tuyên bố từ chối trách nhiệm hoặc giới hạn nào được nêu trong thỏa thuận này
Machine Translated by Google
234 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
vi phạm luật pháp của tiểu bang áp dụng cho thỏa thuận này, thỏa thuận sẽ
được giải thích để đưa ra tuyên bố từ chối trách nhiệm hoặc giới hạn tối
đa được luật pháp hiện hành của tiểu bang cho phép. Sự vô hiệu hoặc không
thể thực thi của bất kỳ điều khoản nào trong thỏa thuận này sẽ không làm
mất hiệu lực của các điều khoản còn lại.
1.F.6.
BỒI THƯỜNG — Bạn đồng ý bồi thường và giữ lại
Foundation, chủ sở hữu nhãn hiệu, bất kỳ đại lý hoặc nhân viên nào của
Foundation, bất kỳ ai cung cấp bản sao của tác phẩm điện tử Project
Gutenberg™ theo thỏa thuận này và bất kỳ tình nguyện viên nào liên quan
đến việc sản xuất, quảng bá và phân phối các tác phẩm điện tử của Project
Gutenberg™, vô hại với tất cả mọi người. trách nhiệm pháp lý, chi phí và
phí tổn, bao gồm cả phí pháp lý, phát sinh trực tiếp hoặc gián tiếp từ bất
kỳ hành động nào sau đây mà bạn thực hiện hoặc khiến xảy ra: (a) phân phối
Dự án này hoặc bất kỳ Dự án nào
Công việc Gutenberg™, (b) thay đổi, sửa đổi hoặc bổ sung hoặc xóa bất kỳ
công việc nào của Project Gutenberg™ và (c) bất kỳ Khiếm khuyết nào
bạn gây ra.
Phần 2.
Thông tin về sứ mệnh của dự án
Gutenberg™
Project Gutenberg™ đồng nghĩa với việc phân phối miễn phí các tác phẩm điện
tử ở định dạng có thể đọc được bằng nhiều loại máy tính nhất bao gồm máy
tính lỗi thời, cũ, trung niên và mới. Nó tồn tại nhờ nỗ lực của hàng trăm
tình nguyện viên và sự quyên góp từ mọi người ở mọi tầng lớp xã hội.
Machine Translated by Google
Giấy phép đầy đủ của dự án Gutenberg
235
Tình nguyện viên và hỗ trợ tài chính để cung cấp cho tình nguyện
viên sự hỗ trợ mà họ cần là rất quan trọng để đạt được các mục
tiêu của Project Gutenberg™ và đảm bảo rằng bộ sưu tập Project
Gutenberg™ sẽ vẫn được cung cấp miễn phí cho các thế hệ mai sau.
Năm 2001, Quỹ Lưu trữ Văn học Project Gutenberg được thành lập để
mang lại một tương lai an toàn và lâu dài cho Project Gutenberg™
và các thế hệ tương lai. Để tìm hiểu thêm về Quỹ Lưu trữ Văn học
Dự án Gutenberg cũng như những nỗ lực và đóng góp của bạn có thể
giúp ích như thế nào, hãy xem Phần 3 và 4 và trang web của Quỹ tại
http://www.pglaf.org.
Phần 3.
Thông tin về Dự án Văn học Gutenberg
Quỹ lưu trữ
Quỹ Lưu trữ Văn học Dự án Gutenberg là một tổ chức giáo dục phi
lợi nhuận theo mục 501(c)(3) được tổ chức theo luật của bang
Mississippi và được Sở Thuế vụ cấp quy chế miễn thuế. EIN của Quỹ
hoặc thuế liên bang
số nhận dạng là 64-6221541. Thư 501(c)(3) của nó được đăng tại
http://www.gutenberg.org/fundraise/pglaf. Các khoản đóng góp cho
Quỹ Lưu trữ Văn học Dự án Gutenberg được khấu trừ thuế trong phạm
vi tối đa được luật pháp liên bang Hoa Kỳ và luật pháp tiểu bang
của bạn cho phép.
Văn phòng chính của Quỹ tọa lạc tại 4557 Melan Dr.
S. Fairbanks, AK, 99712., nhưng các tình nguyện viên và nhân viên
của nó nằm rải rác ở nhiều địa điểm. Văn phòng kinh doanh của công
ty tọa lạc tại 809 North 1500 West, Salt Lake City, UT 84116, (801)
596-1887, email business@pglaf.org. Email liên kết liên hệ trở lên
Machine Translated by Google
236 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
thông tin liên lạc cho đến nay có thể được tìm thấy trên trang web của Quỹ
trang web và trang chính thức tại http://
www.pglaf.org Để biết thêm thông tin liên hệ:
Tiến sĩ Gregory B. Newby
Giám đốc điều hành và Giám đốc
gbnewby@pglaf.org
Phần 4.
Thông tin về quyên góp cho dự án
Quỹ lưu trữ văn học Gutenberg
Dự án Gutenberg™ phụ thuộc và không thể tồn tại nếu không có sự hỗ
trợ và quyên góp rộng rãi của công chúng để thực hiện sứ mệnh tăng
số lượng phạm vi công cộng và các tác phẩm được cấp phép có thể
được phân phối tự do ở dạng máy có thể đọc được bằng nhiều loại
thiết bị nhất, bao gồm cả thiết bị lỗi thời.
Nhiều khoản quyên góp nhỏ ($1 đến $5.000) đặc biệt quan trọng để duy
trì tình trạng miễn thuế với IRS.
Quỹ cam kết tuân thủ các luật quy định về tổ chức từ thiện và
quyên góp từ thiện ở tất cả 50 tiểu bang của Hoa Kỳ. Các yêu cầu tuân
thủ không đồng nhất và cần phải nỗ lực đáng kể, nhiều thủ tục giấy
tờ và nhiều khoản phí để đáp ứng và theo kịp các yêu cầu này. Chúng
tôi không kêu gọi quyên góp ở những địa điểm mà chúng tôi chưa nhận
được xác nhận tuân thủ bằng văn bản. Để GỬI QUYÊN GÓP hoặc xác định
trạng thái tuân thủ cho bất kỳ chuyến thăm cấp tiểu bang cụ thể nào
http://www.gutenberg.org/fundraiser/donate Mặc dù chúng tôi không thể
và không kêu gọi đóng góp từ các tiểu bang mà
chúng tôi chưa đáp ứng các yêu cầu kêu gọi, nhưng chúng tôi biết
Machine Translated by Google
Giấy phép đầy đủ của dự án Gutenberg
237
không cấm nhận các khoản quyên góp không mong muốn từ các nhà tài
trợ ở những tiểu bang tiếp cận chúng tôi với lời đề nghị quyên góp.
Các khoản quyên góp quốc tế được chấp nhận một cách biết ơn, nhưng chúng tôi không
thể đưa ra bất kỳ tuyên bố nào liên quan đến việc xử lý thuế đối với các khoản quyên góp
nhận được từ bên ngoài Hoa Kỳ. Chỉ riêng luật pháp Hoa Kỳ đã tràn ngập đội ngũ nhân viên
nhỏ bé của chúng tôi.
Vui lòng kiểm tra các trang web của Project Gutenberg để biết các
phương thức và địa chỉ quyên góp hiện tại. Các khoản quyên góp
được chấp nhận theo một số cách khác bao gồm séc, thanh toán trực
tuyến và quyên góp bằng thẻ tín dụng. Để quyên góp, vui lòng truy
cập: http://www.gutenberg.org/fundraise/donate
Phần 5.
Thông tin chung về các tác phẩm điện tử của
Project Gutenberg™.
Giáo sư Michael S. Hart là người khởi xướng khái niệm Project
Gutenberg™ về một thư viện các tác phẩm điện tử có thể được chia
sẻ miễn phí với bất kỳ ai. Trong ba mươi năm, ông đã sản xuất và
phân phối Sách điện tử Project Gutenberg™ chỉ với một mạng lưới hỗ
trợ tình nguyện lỏng lẻo.
Sách điện tử Project Gutenberg™ thường được tạo từ một số ấn bản
in, tất cả đều được xác nhận là Miền công cộng ở Hoa Kỳ trừ khi có
thông báo bản quyền. Vì vậy, chúng tôi không nhất thiết phải giữ
sách điện tử tuân thủ bất kỳ ấn bản giấy cụ thể nào.
Mỗi sách điện tử nằm trong thư mục con có cùng số với số sách
điện tử của sách điện tử, thường ở một số định dạng bao gồm ASCII
thuần túy, nén (nén), HTML và các định dạng khác.
Machine Translated by Google
238 Bố cục hình ảnh và sự đánh giá phê bình về hình ảnh
Các phiên bản đã sửa của sách điện tử của chúng tôi sẽ thay thế tệp cũ
và lấy tên tệp cũng như số etext cũ. Tệp cũ hơn được thay thế được đổi
tên. Các phiên bản dựa trên các nguồn riêng biệt được coi là sách điện tử
mới nhận được tên tệp và số etext mới.
Hầu hết mọi người bắt đầu tại trang Web của chúng tôi, nơi có công cụ
tìm kiếm PG chính:
http://www.gutenberg.org
Trang web này bao gồm thông tin về Project Gutenberg™, bao gồm cách
quyên góp cho Quỹ lưu trữ văn học Project Gutenberg, cách giúp sản xuất
Sách điện tử mới của chúng tôi và cách đăng ký nhận bản tin email của chúng
tôi để biết về Sách điện tử mới.
Download