Uploaded by Nhược Du Tử

bài thu hoạch xem phim - LSĐ

advertisement
Trong chiến tranh Việt Nam, quân đội Mỹ và các lực lượng đồng minh đã gây ra những tội
ác mà cho đến tận bây giờ, sau 46 năm thống nhất đất nước, những “vết cắt” vẫn in hằn
trong tâm trí của những người chiến sĩ và nhân dân ta. Không thể đánh đồng rằng cứ toàn
bộ quân lính Mỹ đến Việt Nam đều mang bên mình sự khát máu và lòng thù hằn tiêu diệt
nhân dân Việt Nam, nhưng không thể chối bỏ lịch sử rằng tội ác mà Mỹ đã để lại nơi đây
là cùng cực của nỗi đau. Chỉ thông qua 2 tập phim “Bí mật của cuộc chiến” và “Bí mật
của vũ khí” trong loạt phim tài liệu “Chiến tranh Việt Nam - Những hình ảnh chưa biết”
do nhà làm phim người Pháp Daniel Costelle đạo diễn, chúng ta sẽ nhìn thấy được những
tội ác tàn độc đã diễn ra.
Rất nhiều sự kiện lịch sử đã được thuật lại trong tập đầu của loạt phim, phải kể đến là
chiến dịch Sấm Rền kéo dài trong 3 năm. Chiến dịch bắt đầu từ ngày 2/3/1965, “Sau ba
năm, 634,000 tấn bom đã được ném xuống miền Bắc Việt Nam, nhiều hơn số bom ném
xuống Thái Bình Dương và Châu Âu trong suốt cuộc chiến tranh Thế giới thứ hai” Nhưng
đấy chỉ là những con số đầu tiên trong những chiến dịch đầu tiên mà Mỹ tiến hành bình
định Việt Nam. Thả bom là chưa đủ, trong tập 2 của phim chúng ta có thể thấy rất rõ sự
bất lực của Mỹ đối với việc truy tìm những người lính Cộng Sản, chúng dùng nhiều cách
– rất nhiều cách, để truy lùng và tiêu diệt, bao gồm cả việc lục tung cả một ngôi làng để
xác định rằng đây là “làng xóm hay vị trí của Việt Cộng”, lục bia mộ, và ngay cả để không
bỏ sót một điều gì mà chúng đi qua, cứ thế mà đốt hết làng xóm, nhà ở của nhân dân. Nếu
ngần ấy tội ác thì đã không gọi là “cùng cực”, chúng ta có thể nghe rất rõ dòng chữ “Tù
nhân và những người tình nghi bị đem ra thẩm vấn, giống như các cuộc chiến khác thông
tin đều rất quan trọng và lính Mỹ đã làm tất cả những gì có thể để nắm được những gì cần
biết mà không một chút bận tâm. Chiến tranh đã trở nên ác liệt hơn bao giờ hết. Ở đây,
quân Mỹ đánh nhau theo kiểu không cần biết tới Công ước Genève.” Một công ước được
đặt ra theo tiêu chuẩn luật pháp quốc tế về vấn đề nhân đạo, chúng giết dân ta vô tội vạ, từ
trẻ nhỏ đến người già, giết người để thỏa mãn con thú khát máu trong mình, nhuộm đỏ
nòng súng của chúng bằng máu của dân tộc ta.
Đấy là chưa kể đến các quân đội Đồng Minh của Mỹ tràn vào Việt Nam, trong cả 2 tập
phim chúng ta đều sẽ nghe thấy cụm từ “Đại Hàn”, chúng đến nước ta để tàn sát và chỉ để
tàn sát, không thể không kể đến các cuộc thảm sát Bình Hòa, thảm sát Thái Bình,… cứ thế
mà xả súng giết cả làng, cứ thế mà trói dân thành một chỗ và ném bom, với khẩu hiệu “đốt
sạch, phá sạch, giết sạch” cùng cực hơn và đỉnh điểm của nỗi kinh hoàng chính là khi chúng
hãm hiếp phụ nữ và tra tấn đến chết bằng cách đâm lưỡi lê vào cửa mình của họ, chúng
treo trẻ em thành một tụm, đổ rơm và thiêu sống… những điều kể trên là quá sức để bất kì
một người đạo diễn nào có thể đem lên phim ảnh.
Trong tập 2 của bộ phim chúng ta còn được chứng kiến cảnh máy bay Mỹ phá rừng, khai
hoang. Nếu Việt Cộng ẩn náu trong rừng, chúng sẽ phá rừng, dùng thuốc diệt cỏ, chất độc
trắng hoặc xanh hoặc là cả chất độc màu da cam. Chính vì thế mà 1/3 diện tích rừng của
Việt Nam ta lúc bấy giờ đã tan hoang, đương nhiên không chỉ dừng lại ở đó, “Và nếu rừng
vẫn không chết vì thuốc diệt cỏ và Việt Cộng vẫn không chết vì các loại hơi ngạt thì chỉ
còn cách là thiêu hủy tất cả.."
Nhưng phải thừa nhận rằng, không phải tất cả lính Mỹ lúc bây giờ đều như một thú hoang
khát máu, họ giết chỉ vì họ phải giết, nhưng không tàn sát và cố nhuộm đỏ máu người “Hòa bình cho Việt Nam”, “đừng tàn sát dân thường”, “đừng phá hủy nhà ở của họ”,
“nhưng chúng ta phải tiêu diệt đối phương.” - Những dòng chữ được khắc ghi trên nhà dân
có thể được thấy trong tập 2 của bộ phim. Hơn hết thảy, chiến tranh là điều không một ai
mong muốn, Mỹ đã từng xâm lược Việt Nam chúng ta, đấy là một quá khứ không thể chối
bỏ, nhưng Mỹ cũng phải trả một cái giá rất đắt vì hành động của họ. Trung tá thủy quân
lục chiến Mỹ James G.Zumwalt, người từng tham chiến tại Việt Nam đã viết trong cuốn
“Chân trần, chí thép” như sau: “Có lẽ sai lầm lớn nhất của chúng ta tại Việt Nam là đã
không nhận ra rằng chúng ta đang chiến đấu với thế hệ vĩ đại nhất của đất nước này - một
thế hệ với quyết tâm thống nhất và duy trì sự tồn tại của dân tộc sẵn sàng đứng lên đánh
đuổi hết quân ngoại xâm này đến quân ngoại xâm khác”.
Download